Mê Cung Của Con Nai
Chương 73 : Kích Thích Kép – Sự Trở Lại Của Con Thú
Chương 70: Kích Thích Kép – Sự Trở Lại Của Con Thú
Minh vẫn đang điên cuồng cày xới ở “cửa sau”. Tiếng da thịt va chạm và tiếng rên rỉ của Ngân là một bản nhạc nền đầy kích thích. Tùng, sau khi xem chán chê màn solo của bạn mình, không thể chịu đựng được nữa. Con thú bên trong gã đang gầm thét đòi được tham gia. Gã không thể chỉ đứng nhìn.
Gã bước tới, cơ thể cao lớn của gã đổ bóng lên cả Minh và Ngân. Gã không nói với Minh. Gã quỳ xuống bên cạnh, ghé sát vào khuôn mặt đang đỏ bừng, đẫm mồ hôi của Ngân.
“Chị…” gã thì thầm, giọng khàn đặc vì ham muốn. “‘Cửa trước’ để trống à? Cho em vào với.”
Lời đòi hỏi của gã, dù là một câu hỏi, nhưng mang sức nặng của một mệnh lệnh không thể chối từ. Ngân, đang chìm trong cơn bão mà Minh tạo ra, khó khăn lắm mới mở được mắt. Đôi mắt cô mơ màng, không có tiêu cự. Cô nhìn Tùng, rồi không cần suy nghĩ, khẽ gật đầu một cái. Một cái gật đầu gần như vô thức, một sự cho phép hoàn toàn theo bản năng.
Thế là đủ. Tùng không cần gel. Lồn của Ngân, bị kích thích bởi màn trình diễn trước đó, đã ướt sũng, trơn trượt. Gã dùng một tay banh rộng hai bên đùi cô ra, để lộ ra cửa mình đang sưng mọng, đỏ ửng. Rồi gã đặt cây hàng khủng của mình vào, và không một chút do dự, đâm thẳng vào.
“AAAAA!”
Lần này, Ngân không chỉ hét lên, cô gào lên. Một tiếng gào của sự quá tải tuyệt đối. Một cảm giác không thể diễn tả bằng lời. Lồn và đít của cô, hai cửa ngõ của cơ thể cô, cùng một lúc bị hai cây cu lấp đầy. Cảm giác căng tức đến cực hạn, như thể cơ thể cô sắp bị xé toạc ra, sắp nổ tung. Nhưng trong sự căng tức đó, một cơn khoái cảm điên cuồng, gấp bội lần, cũng bùng nổ.
Cặp mông của cô bây giờ bị kẹp chặt giữa hai người đàn ông. Lỗ lồn và lỗ đít của cô bị hai dương vật với hai kích cỡ hoàn toàn khác nhau nong ra, đỏ ửng. Dương vật dài của Minh và dương vật to của Tùng liên tục ra vào, cọ xát vào nhau bên trong cơ thể cô. Tinh hoàn của hai gã liên tục va vào nhau, va vào da thịt cô, tạo ra những tiếng “bộp bộp” ẩm ướt, đầy kích thích.
Quân, vị đạo diễn đã bị phế truất, giờ lại trở về với vai trò nhà phân tích. Hắn đứng đó, khoanh tay, quan sát cảnh tượng với một sự hứng thú khoa học. Hắn không còn tự sướng. Hắn đang nghiên cứu.
“Hoàn hảo,” hắn lẩm bẩm một mình, giọng đầy vẻ tâm đắc. “Double Penetration. Một sự quá tải cảm giác toàn diện. Về mặt lý thuyết, điều này sẽ gây ra một cơn cực khoái mạnh hơn gấp nhiều lần so với kích thích đơn lẻ.”
Nhưng Ngân không còn nghe thấy gì nữa. Lý thuyết của Quân không còn quan trọng. Cô đã hoàn toàn chìm trong cơn bão của da thịt, một cơn bão mà cô vừa là nạn nhân, vừa là trung tâm.
Nếu màn trình diễn của Quân là một điệu valse, thì thứ đang diễn ra bây giờ là một trận động đất. Không còn sự phối hợp. Không còn sự dẫn dắt. Chỉ có sự cạnh tranh nguyên thủy của hai con đực đầu đàn, và cơ thể của Ngân là đấu trường.
Nhịp điệu của họ hoàn toàn hỗn loạn. Tùng, với sức mạnh của một con gấu, thúc vào lồn cô những cú sâu, mạnh, làm cả người cô nảy lên. Minh, với sự điên cuồng của một con sói, lại cày xới lỗ đít cô bằng một nhịp điệu nhanh và nông hơn. Cơ thể Ngân bị giật lắc dữ dội, bị kéo theo hai hướng ngược nhau, như một con búp bê vải trong tay hai đứa trẻ hiếu động.
Căn phòng tràn ngập một bản giao hưởng của sự hỗn loạn. Tiếng da thịt va chạm “bành bạch”, “lép nhép” từ cả hai phía, hòa quyện vào nhau. Tiếng rên của Ngân đã biến thành tiếng la hét, tiếng gào thét vô định, khi não bộ cô không còn khả năng xử lý cơn bão cảm giác này nữa. Và trên tất cả, là tiếng gầm gừ của hai con thú đang trong cơn say máu.
Họ không chỉ dùng cu. Họ dùng toàn bộ cơ thể. Tùng, trong lúc thúc vào lồn cô, vẫn dùng một tay luồn ra phía trước, bóp nặn cặp vú của cô một cách thô bạo. Minh thì không ngừng dùng tay còn lại vỗ vào mông Ngân, tạo ra những tiếng “bốp bốp” chát chúa, để lại những vệt tay đỏ ửng trên làn da trắng.
Những lời nói của họ không còn là lời thì thầm. Chúng là những tiếng hét, những lời khẳng định chủ quyền.
“SƯỚNG KHÔNG CHỊ?” Minh hét lên, giọng lạc đi vì phấn khích. “BỊ HAI THẰNG EM ĐỤ CÙNG LÚC CÓ ĐÃ KHÔNG? LỒN CŨNG CÓ CU, ĐÍT CŨNG CÓ CU!”
“LA LÊN ĐI CHỊ!” Tùng gầm lên, giọng khàn đặc. “NÓI CHỊ LÀ CON ĐĨ CỦA BỌN EM ĐI!”
Quân, vị khán giả duy nhất, đứng khoanh tay, mắt không rời khỏi cảnh tượng. Gã đã lấy điện thoại ra, quay lại toàn bộ. Tay còn lại của gã đang tự vuốt ve dương vật của mình một cách chậm rãi. “Tuyệt vời,” gã lẩm bẩm. “Phản ứng của cơ thể cô ấy sắp đến giới hạn rồi. Các cơ đang co thắt dữ dội. Một sự tra tấn khoái lạc hoàn hảo.”
Ngân không còn nghe thấy gì nữa. Cô không còn biết mình là ai. Cô chỉ có thể la hét theo bản năng, những từ ngữ vô nghĩa bật ra khỏi miệng.
“CHẾT… CHẾT MẤT… ĐỤ NÁT EM ĐI… CÁC ANH… A… A… ÁÁÁÁ…”
Cơn bão đang ở đỉnh điểm. Cơ thể Ngân như một chiếc thuyền nan bị hai con sóng thần tấn công từ hai phía. Cô không còn suy nghĩ được gì, chỉ có thể rên la và đón nhận. Nhưng đối với Minh, kẻ luôn tìm kiếm sự kích thích mới, sự hỗn loạn này vẫn là chưa đủ. Gã cần một sự thay đổi, một cú sốc để đẩy mọi thứ vượt qua giới hạn cuối cùng.
Giữa những tiếng gầm gừ và tiếng da thịt va chạm, gã hét lên, át cả tiếng rên của Ngân.
“KHOAN! ĐỔI BÊN!”
Lời đề nghị điên rồ đó được ném vào giữa cơn bão. Gã không hỏi Ngân. Gã ra lệnh cho Tùng.
“TÙNG, MÀY VÀO ĐÍT ĐI, ĐỂ TAO VÀO LỒN!”
Không cần một giây suy nghĩ, Tùng lập tức hưởng ứng. Cả hai, như được điều khiển bởi một bộ não duy nhất, cùng lúc rút dương vật của mình ra khỏi người Ngân.
Một cảm giác trống rỗng đột ngột, hụt hẫng ập đến. Ngân khẽ “ực” một tiếng, cơ thể cô co lại. Nhưng sự trống rỗng đó chỉ kéo dài một phần nghìn giây. Ngay lập tức, họ đổi chỗ. Minh trườn ra phía trước, Tùng thì lùi lại phía sau. Vũ điệu của sự hủy diệt có một bước ngoặt mới.
Minh, với kinh nghiệm đầy mình, dễ dàng trượt dương vật của mình vào cái lồn đã ướt sũng, trơn trượt của Ngân. Nhưng Tùng thì khác. Gã đặt cây hàng khủng của mình vào lỗ đít vẫn còn đang co thắt của cô, và bắt đầu ấn vào.
“ÁÁÁÁÁ!”
Lần này, Ngân gào lên thật sự. Một tiếng gào của sự choáng váng tột độ. Cảm giác hoàn toàn khác. Lỗ đít của cô, nơi vừa quen với kích thước vừa phải của Minh, giờ đây phải chứa đựng sự to lớn, vững chãi của Tùng. Một sự căng tức đến tột cùng, cảm giác như bị một vật thể lạ nóng bỏng nong ra từ bên trong. Trong khi đó, lồn của cô, nơi vừa phải chịu đựng sức nặng của Tùng, giờ lại được “thưởng thức” sự nhanh nhẹn, kỹ thuật và khả năng khuấy đảo của Minh.
“Chết tiệt…” Tùng gầm gừ, mặt đỏ gay khi phải dùng sức để từ từ tiến vào. “…chặt quá… sướng quá chị ơi…”
Minh thì cười khoái trá, như một đứa trẻ được món đồ chơi mới. Gã bắt đầu thúc những cú nhanh và nông, kích thích điểm G của Ngân một cách điêu luyện. “Đổi gió tí cho vui chứ! Lồn chị vẫn là ngon nhất!”
Sự thay đổi đột ngột về cảm giác, sự tương phản giữa hai thái cực – sự căng tức đến giới hạn ở phía sau và sự khoái cảm sắc bén ở phía trước – đã đẩy Ngân đến bờ vực của sự tan rã. Cô không còn biết mình đang cảm thấy gì nữa. Đau đớn và khoái lạc hòa vào làm một, không thể phân biệt.
Họ bắt đầu lại nhịp điệu điên cuồng của mình ở vị trí mới. Tùng thúc vào lỗ đít cô những cú mạnh mẽ, sâu và đầy uy lực. Minh thì khoan vào lồn cô những nhịp nhanh, dồn dập. Cơ thể Ngân bị giật lắc còn dữ dội hơn trước. Cơn bão đã đạt đến đỉnh điểm tuyệt đối. Một cú nổ cuối cùng, một sự giải thoát và hủy diệt, sắp sửa bùng nổ.
