Mê Cung Của Con Nai
Chương 70 : Sân Khấu Mới – Khán Giả Trầm Tr
Chương 64: Sân Khấu Mới – Khán Giả Trầm Trồ
Quân bế Ngân ra phòng khách, nơi Minh và Tùng đã ngồi sẵn trên chiếc sofa đối diện, im lặng và chăm chú như hai học sinh sắp bước vào một buổi thực hành quan trọng. Hắn không đặt cô ngồi xuống. Hắn nhẹ nhàng đặt cô nằm sấp lên chiếc sofa dài, sau đó lấy một chiếc gối đệm, kê vào dưới hông cô. Hành động đó khiến cặp mông của cô được đẩy lên cao, chổng về phía hai khán giả một cách đầy khiêu khích.
Sân khấu đã được dựng lên. Diễn viên chính đã vào vị trí.
Dưới ánh đèn vàng ấm áp của phòng khách, cặp mông to tròn, trắng nõn của Ngân hiện ra như một tác phẩm điêu khắc. Nó căng mẩy, mịn màng, không một tì vết. Ở giữa là khe mông sâu, dẫn đến một nụ hoa nhỏ xinh, hồng hào, vẫn còn hơi bóng loáng vì lớp gel bôi trơn. Một vẻ đẹp hoàn hảo, một sự phơi bày đầy tin tưởng.
Minh nuốt nước bọt, cổ họng gã khô khốc. Gã ghé sát vào tai Tùng, thì thầm với một sự thán phục không che giấu. “Vãi lồn… Đẹp hoàn hảo. Nhìn cái lỗ đít của chị ấy kìa, trông ngon vãi.”
Tùng không nói gì, nhưng bàn tay gã đã siết chặt lại thành nắm đấm, những đường gân nổi lên. Gã đang cố kiềm chế.
Quân quỳ xuống sàn, ngay phía sau Ngân. Hắn không vội vàng. Hắn đổ thêm một lượng gel lớn ra tay, xoa đều cho chúng trơn bóng. Hắn nhìn hai người bạn của mình, rồi nhìn vào “sân khấu” trước mặt, giọng nói vẫn giữ vẻ bình tĩnh của một giảng viên.
“Nhìn đây. Vấn đề của gã khờ Alex là hắn cố đâm thẳng vào. Sai lầm,” hắn giải thích. “Cơ vòng ở đây rất khỏe, nó sẽ co lại khi có vật lạ. Càng cố dùng sức, nó càng siết chặt. Phải bắt đầu từ từ, bằng một ngón tay, để các cơ làm quen với sự hiện diện này.”
Nói rồi, hắn nhẹ nhàng đưa một ngón tay đã được bôi trơn vào. Ngân khẽ rùng mình, nhưng cô đã được chuẩn bị. Không có sự đau đớn. Quân bắt đầu di chuyển ngón tay, nhưng không phải theo nhịp ra vào. Hắn xoay tròn nó, đầu ngón tay massage nhẹ nhàng vào các thành cơ bên trong, như đang khám phá một hang động bí ẩn.
Khi cảm nhận được cơ thể Ngân đã hoàn toàn thả lỏng, hắn mỉm cười. Bài học tiếp theo.
“Khi đã quen, ta có thể tăng kích thích.” Hắn từ từ đưa thêm ngón tay thứ hai vào.
Ngân thở hắt ra. Cảm giác căng tức tăng lên, nhưng lạ thay, nó vẫn không hề đau. Ngược lại, sự ma sát của hai ngón tay đang xoay tròn bên trong bắt đầu tạo ra một luồng khoái cảm âm ỉ, một cảm giác nóng ran lan tỏa ra khắp vùng xương chậu. Một cảm giác hoàn toàn mới lạ. Cô bắt đầu rên khe khẽ, những âm thanh nhỏ vụn vỡ trong cổ họng.
Quân, nhà phân tích, biết rằng chỉ như vậy là chưa đủ. Hắn dùng bàn tay còn lại, luồn ra phía trước, tìm đến nơi cửa mình vẫn còn ẩm ướt của cô. Ngón tay cái của hắn tìm thấy hạt le đang sưng lên, và bắt đầu xoa nhẹ.
“Kích thích cửa trước cùng lúc sẽ giúp não bộ phân tâm,” hắn tiếp tục bài giảng, giọng đều đều. “Và quan trọng hơn, cơ thể sẽ tiết ra endorphin, một loại thuốc giảm đau tự nhiên, giúp giảm cảm giác khó chịu ở cửa sau và biến nó thành khoái cảm.”
Lý thuyết của hắn đã được chứng minh. Ngay khi hột le của cô được mơn trớn, cơ thể Ngân như có một luồng điện chạy qua. Tiếng rên của cô không còn là khe khẽ nữa. Chúng trở nên to hơn, rõ ràng hơn. Hông cô bắt đầu lắc lư nhẹ theo nhịp xoay của những ngón tay bên trong. Nỗi sợ đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một cơn sóng khoái cảm thuần túy đang dâng lên.
“Quân… em…” cô rên rỉ, giọng nói đứt quãng. “…sướng quá…”
Đó là lời xác nhận mà hắn đang chờ đợi. Thí nghiệm đã thành công. Quân cười, một nụ cười của sự đắc thắng.
“Đây mới chỉ là khai vị thôi, chị yêu,” hắn thì thầm. “Sẵn sàng cho món chính chưa?”
Nói rồi, hắn dứt khoát rút cả hai ngón tay ra. Tiếng “chụt” khẽ vang lên. Lỗ đít nhỏ xinh co lại rồi lại giãn ra, như đang đòi hỏi, như đang chờ đợi. Cảm giác trống rỗng đột ngột khiến Ngân rên lên một tiếng đầy tiếc nuối.
Minh và Tùng nín thở. Bài học lý thuyết đã xong. Giờ là lúc thực hành.
Góc nhìn bây giờ hoàn toàn thuộc về hai kẻ ngồi trên sofa. Minh và Tùng không còn là những con sói đầu đàn. Giờ đây, họ là những khán giả, những học trò, đang nín thở theo dõi một màn trình diễn của một bậc thầy.
Quân đứng dậy. Hắn không cởi đồ một cách vội vã. Hắn từ tốn, cởi bỏ từng món một, như một nghệ sĩ sắp bước lên sân khấu lớn. Khi cơ thể hắn hoàn toàn lộ ra, Minh và Tùng không khỏi so sánh. Dương vật của hắn không to và thô như của Tùng, cũng không dài một cách ấn tượng như của Minh. Nó cân đối, rắn chắc, những đường gân xanh nổi lên một cách vừa phải, và đang cương cứng đến cực đại. Nó là vũ khí của một chuyên gia, không phải của một kẻ vũ phu.
“Đù, hàng của thằng Quân trông cũng được phết nhỉ,” Minh thì thầm, mắt không rời khỏi cảnh tượng trước mặt. “Trông hiền hiền mà lúc cứng lên cũng ra gì đấy.”
Quân không để tâm đến lời bình luận. Hắn lấy chai gel, đổ một lớp dày lên thứ vũ khí của mình, xoa đều cho nó trơn bóng. Rồi hắn quỳ xuống, một lần nữa, ở phía sau Ngân.
Hắn không thúc vào ngay. Hắn đặt đầu dương vật đã trơn bóng của mình vào cửa hậu nhỏ xinh, nơi vẫn còn đang hé mở mời gọi. Rồi, hắn dùng chính sức nặng của cơ thể, từ từ ấn vào. Hắn không dùng lực của hông, hắn dùng trọng lực.
Minh và Tùng nín thở. Mắt họ dán chặt vào điểm kết nối giữa hai cơ thể. Họ thấy đầu dương vật to tròn của Quân từ từ biến mất vào bên trong. Họ thấy cặp mông trắng nõn của Ngân siết lại theo bản năng, rồi từ từ, rất từ từ, thả lỏng ra, chấp nhận sự xâm nhập. Từng milimet một, dương vật của Quân tiến vào sâu hơn, cho đến khi nó ngập đến tận gốc.
“Vào rồi…” Tùng buột miệng, giọng đầy vẻ kinh ngạc. “Mẹ kiếp, nó làm được thật.”
Quân giữ nguyên tư thế đó trong vài giây, cho cơ thể Ngân hoàn toàn quen với sự hiện diện của hắn. Rồi hắn bắt đầu di chuyển. Rất chậm. Một điệu valse của sự xâm nhập. Hắn không thúc, hắn xoay hông, di chuyển dương vật theo một quỹ đạo tròn, massage những bức tường thịt mềm mại bên trong.
Và rồi, họ nghe thấy nó.
Một tiếng rên. Nó không phải là tiếng rên vì đau. Nó là một âm thanh dài, ngân nga, một tiếng rên của sự khoái lạc thuần túy, một sự ngạc nhiên đến từ chính cơ thể của Ngân. Cô không ngờ rằng nó có thể sướng đến như vậy.
Tiếng rên đó như một luồng điện giật thẳng vào hạ bộ của Minh và Tùng. Cả hai cùng lúc cảm thấy dương vật của mình giật lên một cái trong quần. Cơn đói của họ, thứ đã được thỏa mãn phần nào, giờ lại trỗi dậy, mạnh mẽ hơn.
“Nghe chưa?” Minh quay sang Tùng, mắt sáng rực. “Mày nghe chị ấy rên chưa? Đéo phải tiếng đau đâu nhé. Tiếng này là tiếng sướng đến tận óc đấy!”
Tùng gật đầu, không nói được lời nào. Gã chỉ có thể thốt lên một câu. “Thằng này… nó giỏi thật. Nó biến một thứ đáng sợ thành một niềm sung sướng. Tao phục nó.”
Cảnh tượng trước mắt họ quá mức kích thích. Quân, trong vai một đạo diễn, đang điều khiển nhịp độ một cách hoàn hảo. Hắn tăng tốc, rồi lại chậm lại, mỗi một cú thúc của hắn đều nhận được một tiếng rên đáp lại từ Ngân. Cặp mông của cô lắc lư theo từng nhịp, hoàn toàn đầu hàng.
Minh và Tùng không thể chịu đựng được nữa. Họ không ghen tuông. Họ đang cùng nhau chia sẻ một trải nghiệm đỉnh cao qua thị giác. Tay của Minh vô thức luồn vào trong quần, nắm lấy dương vật đang cương cứng của mình. Tùng cũng làm điều tương tự. Mắt họ vẫn không rời khỏi sân khấu. Họ không còn là những kẻ ngoài cuộc. Họ đang tham gia vào buổi lễ, theo cách của riêng mình. Họ đang học hỏi. Họ đang cùng nhau tận hưởng thành quả của người đồng đội.
Đây không còn là một cuộc làm tình. Đây là một buổi masterclass.
