Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mê Cung Của Con Nai

Chương 60 : B: Bóng Ma Trên Trần Nhà



 

Chương 49.B: Bóng Ma Trên Trần Nhà

Minh bế Ngân vào phòng ngủ. Hơi thở của gã phả vào gáy cô, nóng hổi và nồng nặc mùi rượu vang. Gã định quẳng cô lên chiếc giường lớn, nhưng rồi gã khựng lại. Mắt gã, trong ánh đèn ngủ màu vàng ấm áp, mở to, dán chặt lên trần nhà.

Một tấm gương lớn, chiếm trọn không gian phía trên chiếc giường, lặng lẽ phản chiếu lại hình ảnh của họ. Một gã đàn ông vạm vỡ đang bế một người phụ nữ trong bộ váy lụa đỏ xộc xệch.

“Vãi lồn!” Minh huýt sáo khe khẽ. “Nhà chị có cái này từ bao giờ? Chơi thế! Sao em không biết?”

Gã nhẹ nhàng đặt Ngân xuống nệm, nhưng mắt vẫn không rời khỏi tấm gương. Ngân lười biếng duỗi người, chiếc váy lụa tuột xuống, để lộ một bên vai trắng nõn. Cô nhìn theo ánh mắt của gã, rồi bật cười, một nụ cười thản nhiên đến lạ.

“Đồ cũ của Alex thôi. Anh ấy là người Mỹ, thích mấy trò quan sát này.”

“Alex,” Minh lẩm bẩm. Thằng cha có con cu khổng lồ mà chị kể. Ra là gu của nó đây. Gã nhìn vào hình ảnh phản chiếu của chính mình trong gương, rồi nhìn xuống Ngân. Một nụ cười hoang dại và đầy tính cạnh tranh nở trên môi gã. Được. Để xem hôm nay tao với mày, ai hơn ai.

Minh không vội cởi đồ Ngân. Gã chỉ dùng một tay, túm lấy gấu chiếc váy lụa của cô và kéo ngược nó lên, qua hông, qua bụng, rồi vo lại thành một cục vải đỏ nhàu nhĩ ngay dưới cằm cô. Toàn bộ cơ thể trần truồng của Ngân phơi bày ra, trắng nõn và mềm mại dưới ánh đèn. Gã bắt đầu màn dạo đầu của mình, nhưng mắt liên tục liếc lên trần nhà, như một diễn viên đang kiểm tra góc máy.

Tấm gương phản chiếu một cảnh tượng đầy nhục dục. Từ góc nhìn trên cao, cặp vú no tròn của Ngân hơi chảy sang hai bên, để lộ phần xương ức thanh mảnh. Hai núm vú hồng hào, cương cứng lên như hai quả dâu tây nhỏ. Vùng bụng phẳng lì khẽ phập phồng theo từng nhịp thở, và thấp thoáng bên dưới là đám lông mu đen nhánh được cắt tỉa gọn gàng. Cặp mông tròn lẳn và đôi chân dài miên man của cô duỗi hờ hững trên tấm ga giường trắng muốt.

Minh đưa dương vật đã cương cứng của mình vào. “Phập.” Một tiếng động ướt át và đặc sệt. Gã bắt đầu thúc, một nhịp điệu chậm rãi, có tính toán, để tạo ra hình ảnh đẹp nhất có thể.

“Nhìn kìa chị!” Gã thở hổn hển, tay chỉ lên trần nhà. “Nhìn lên đi! Nhìn cái cách lồn chị đang nuốt trọn cu của em kìa! Ướt át vãi! Sướng không?”

Ngân ngước mắt lên, nhìn vào hình ảnh phản chiếu của chính mình đang bị xâm chiếm. Khuôn mặt cô ửng hồng, đôi môi hé mở. Một tiếng rên khẽ thoát ra. “Sướng… Thúc mạnh nữa đi… Em muốn xem mông chị bị anh làm cho nhấp nhô như thế nào…”

Lời nói của cô như một liều thuốc kích thích. Nhịp điệu của Minh trở nên dồn dập hơn. Bàn tay gã không để yên.

“Em bóp vú chị nhé? Để xem trong gương nó biến dạng thế nào… Đây này, nhìn này!”

Gã chộp lấy một bên vú của cô, bóp mạnh. Trong gương, làn da trắng của cô ửng đỏ, phần thịt mềm mại trào ra qua kẽ tay gã. “Đã quá!”

Họ không còn làm tình với nhau nữa. Họ đang cùng nhau xem một bộ phim khiêu dâm, mà chính họ là diễn viên. Mỗi cú thúc, mỗi tiếng rên, mỗi cái bóp nặn đều được bình luận một cách trần trụi. Căn phòng tràn ngập những âm thanh tục tĩu và tiếng da thịt va vào nhau bành bạch.

“A… nhanh nữa… Minh… em sắp…”

“Nhìn lên đây chị! Nhìn em bắn này!”

Họ cùng nhau lên đỉnh, nhưng không ai nhắm mắt. Mắt họ dán chặt vào hình ảnh phản chiếu của chính mình đang co giật, quằn quại. Họ thấy rõ cơ thể Ngân ưỡn cong lên như một cây cung, thấy khuôn mặt Minh méo đi vì khoái lạc. Và rồi, họ thấy cảnh tượng dương vật của gã rút ra, và một dòng tinh dịch trắng đục, nóng hổi bắn lên vùng bụng phẳng lì và cặp vú đang phập phồng của Ngân. Một cảnh tượng vừa đẹp đẽ vừa dơ bẩn.

Minh nằm vật xuống bên cạnh Ngân, thở không ra hơi, nhưng mắt vẫn dán chặt vào tấm gương, nhìn vào “tàn tích” của cuộc vui.

“Thế nào?” Gã hỏi, giọng đầy tự mãn. “Vở kịch của em… có hay hơn của thằng Alex không, Chị Nuôi?”

Ngân quay sang, mệt mỏi nhưng vô cùng thỏa mãn. Cô hôn nhẹ lên má gã.

“Hay hơn nhiều.”

Chiếc taxi trườn đi trong dòng xe cộ đông đúc của Hà Nội về đêm. Tùng ngả đầu vào thành ghế, mệt mỏi. Bộ đồ công sở đã nhàu nhĩ sau một ngày họp hành và một chuyến bay dài, chiếc cà vạt được nới lỏng như một cái thòng lọng vô dụng. Hắn chỉ muốn về nhà, xả một bồn nước nóng và quên đi tất cả.

Nhưng chiếc điện thoại trong tay hắn lại không cho phép điều đó. Màn hình sáng rực trong bóng tối của xe, rọi vào khuôn mặt đanh lại của hắn. Hắn đang đọc lại những dòng tin nhắn trong group “Bộ Lạc Hoang Dã”.

Minh: Em vừa hạ cánh Nội Bài. Đang trên đường đến thẳng nhà Chị Nuôi để đòi lại công bằng đây!

Minh: @Bảo Ngân, liệu hồn đấy! Chuẩn bị tinh thần ‘trả nợ’ cả vốn lẫn lãi đi là vừa!

Tùng siết chặt chiếc điện thoại, những khớp ngón tay trắng bệch.

“Thằng chó Minh,” hắn rít qua kẽ răng. “Nhanh chân thật.”

Trong đầu hắn, những hình ảnh bắt đầu hiện ra, sống động và trần trụi. Hắn thấy Minh lao vào, vác Ngân lên vai. Hắn thấy họ vật lộn trên sofa, thấy chiếc váy lụa đỏ bị tốc lên, để lộ cặp mông tròn lẳn mà hắn mê mẩn. Hắn thấy bàn tay của Minh bóp nặn cặp vú của Ngân, thấy miệng của gã chiếm lấy môi cô.

“Chị ấy giờ này chắc đang bị nó ‘hành’ cho ra bã rồi. Còn mình thì ngồi đây. Không được.”

Một ý nghĩ lóe lên, rõ ràng và đầy tính chiếm hữu: “Chị ấy là của chung. Trò vui không thể thiếu mình được.”

Sự mệt mỏi của cơ thể đột ngột tan biến, nhường chỗ cho một luồng adrenaline nóng rực. Hắn không thể về nhà. Hắn phải đến đó.

Hắn đập nhẹ vào vai gã tài xế.

“Bác ơi, cho cháu đổi địa chỉ. Đến khu chung cư Royal City.”

Suốt quãng đường còn lại, hắn không ngồi yên. Hắn không còn nghĩ về công việc, về những con số. Tâm trí hắn chỉ tràn ngập hình ảnh của Ngân, đang rên rỉ dưới một người đàn ông khác. Sự ghen tuông và ham muốn hòa vào làm một. Dương vật hắn bắt đầu cương lên trong chiếc quần tây chật chội, một sự phản bội trần trụi của cơ thể đối với lý trí mệt mỏi. Hắn không chỉ muốn đến đó để đánh ghen. Hắn muốn gia nhập.

Chiếc xe dừng lại. Tùng trả tiền, vơ lấy chiếc ba lô và lao vào tòa nhà. Hắn không bấm chuông. Ngón tay hắn run nhẹ khi rút ra chiếc chìa khóa phụ mà Ngân đã đưa cho hắn. Tiếng chìa khóa kim loại tra vào ổ vang lên một tiếng “tách” khô khốc trong hành lang vắng lặng. Hắn không cố gắng im lặng. Hắn muốn họ biết, hắn đã về.

Hắn đẩy cửa, bước vào. Căn nhà yên tĩnh, đèn phòng khách chỉ để ánh sáng vàng vọt. Nhưng hắn nghe thấy. Từ phía phòng ngủ đang khép hờ, vọng ra tiếng cười khúc khích của Ngân, hòa cùng tiếng rên khe khẽ và những lời bình luận tục tĩu của Minh.

Tùng không lao vào. Một nụ cười chậm rãi, gần như thích thú, hiện trên môi hắn. Hắn lẳng lặng cởi giày, đặt chiếc ba lô xuống góc nhà. Con thú đã trở về hang, và nó muốn xem những con thú khác đang chơi đùa ra sao trong lãnh địa của mình.

Hắn từ từ đi đến cửa phòng ngủ. Hắn không đẩy cửa. Hắn chỉ đứng đó, khoanh tay trước ngực, tấm thân to lớn dựa vào thành cửa, và bắt đầu xem “vở kịch”.

 

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...