Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mê Cung Của Con Nai

Chương 56 : Người Hùng Tái Xuất



Chương 48: Người Hùng Tái Xuất

Chiều thứ Bảy. Căn hộ của Ngân tĩnh lặng, nhưng không còn vẻ trống rỗng. Một sự mong chờ đặc quánh trong không khí. Cô đã chuẩn bị. Không phải nến và hoa. Trên bàn là một chai rượu vang đỏ đã mở sẵn, để cho rượu thở. Và cô, trong chiếc váy ngủ bằng lụa màu đen, mỏng đến mức ánh sáng chiều có thể xuyên qua, vẽ nên đường cong của cặp mông tròn trịa, đôi chân thon dài và sự thiếu vắng hoàn toàn của nội y. Cô đang đi săn, ngay trong chính lãnh địa của mình.

Tiếng chuông cửa vang lên, đúng giờ một cách đáng ngưỡng mộ.

Ngân mỉm cười, từ từ bước ra. Cô không mở toang cửa, chỉ mở một khe hẹp, vừa đủ để con mồi nhìn thấy kẻ đi săn.

Tùng đứng sững lại. Hơi thở hắn như nghẹn trong lồng ngực. Qua khe cửa, hắn thấy cô. Một ảo ảnh bằng lụa đen và da thịt. Chiếc váy bóng loáng, trơn tuột. Đôi chân trần thon thả trên sàn gỗ mát lạnh. Bờ vai trắng nõn và lấp ló sau lớp vải mỏng là cặp vú no tròn đang phập phồng theo từng nhịp thở, không hề có một lớp áo lót nào kìm hãm. Mùi hương của cô, một hỗn hợp của sữa tắm hoa lan và mùi đàn bà rất riêng, xộc thẳng vào mũi hắn, đánh thức mọi bản năng nguyên thủy.

“Vào đi em,” giọng cô chỉ là một tiếng thì thầm, khàn khàn và đầy mê hoặc.

Hắn bước vào như một kẻ mộng du. Lối vào hơi hẹp. Để đi qua, cơ thể to lớn, rắn chắc của hắn phải ép sát vào người cô. Một khoảnh khắc va chạm kéo dài. Lồng ngực cứng như đá của hắn áp vào bầu ngực mềm mại, không chút phòng bị của cô. Bắp tay cuồn cuộn của hắn cọ vào eo thon. Hơi nóng từ cơ thể đẫm mồ hôi sau một chặng đường của hắn phả vào làn da mát rượi của cô. Hắn cảm nhận được rất rõ, qua lớp lụa mỏng manh, hai núm vú của cô đang săn lại, cương cứng lên, cọ vào ngực hắn như hai viên đá nhỏ.

Cả hai cùng khẽ rùng mình. Không có sự ngượng ngùng. Chỉ có sự nhận biết trần trụi của da thịt.

Hắn đứng sững giữa phòng khách, quay lại nhìn cô. Cô đóng cửa lại, tiếng “cạch” nhẹ nhàng của chốt cửa vang lên, niêm phong thế giới của họ.

Giọng hắn khàn đặc, gần như vỡ ra. “Chị… gọi em… Chị đói.” Hắn không hỏi, hắn chỉ nhắc lại mệnh lệnh, như một lời tuyên thệ.

Ngân cười, một nụ cười của kẻ săn mồi đã dồn được con mồi vào góc. Cô từ từ tiến lại gần hắn, mỗi bước đi, tấm vải lụa lại trượt trên da thịt, như một dòng nước đen óng ả. “Ừ. Chị đói lắm rồi.”

Cô dừng lại ngay trước mặt hắn, ngước đôi mắt long lanh lên nhìn. “Em ăn gì chưa?”

Cô không đợi hắn trả lời. Bàn tay thon dài của cô lướt từ lồng ngực rắn chắc của hắn, qua những múi cơ bụng săn lại, rồi dừng lại ngay trên khóa quần jean của hắn. Cô cảm nhận được sự cương cứng đang gầm gào bên dưới.

Cô ghé sát vào tai hắn, thì thầm, hơi thở nóng hổi.

“Hay là… để chị ‘ăn’ em trước?”

Tùng không nói được lời nào. Hắn chỉ gầm lên một tiếng nhỏ trong cổ họng, một âm thanh của sự đầu hàng tuyệt đối. Chiếc ba lô nặng trịch trên vai hắn rơi thẳng xuống sàn.

Bịch!

Tiếng động đó là câu trả lời duy nhất.

Hắn cúi xuống, một tay ôm siết lấy eo cô, nhấc bổng cô lên khỏi mặt đất, tay kia luồn vào mái tóc mềm mại của cô, và chiếm lấy môi cô bằng một nụ hôn sâu, mãnh liệt. Nó có vị của sự chờ đợi, của ham muốn thuần khiết, và của cơn đói sắp được thỏa mãn.

Ngân dứt ra khỏi nụ hôn sâu, khi cả hai đã gần như hết hơi. Hơi thở của Tùng nặng nề, mắt hắn tối sầm lại, nhìn cô như một con thú đói sắp vồ lấy con mồi. Hắn định cúi xuống lần nữa, nhưng một ngón tay thon dài, mềm mại của Ngân đã đặt lên môi hắn, chặn lại.

“Suỵt… Từ từ đã cưng.”

Giọng cô khàn đi vì ham muốn, nhưng lại có một sự tinh quái không thể che giấu. Cô nắm lấy bàn tay to lớn của hắn, dẫn hắn đến chiếc sofa da mềm mại giữa phòng. Cô nhẹ nhàng đẩy hắn ngồi xuống, rồi không cho hắn kịp định thần, cô nằm sấp lên sofa, gối đầu lên tay, quay lưng về phía hắn. Tấm váy lụa mỏng manh trượt lên, để lộ gần như toàn bộ cặp đùi săn chắc và một phần mông tròn lẳn, trắng nõn nà.

Cô khẽ cựa mình, giọng nũng nịu như một con mèo lười. “Chị đi làm về mỏi lưng quá. Đấm lưng cho chị đi, ‘người hùng’ của chị.”

Tùng nuốt nước bọt. Mệnh lệnh này vừa ngọt ngào vừa là một sự tra tấn. Hắn quỳ xuống sàn, bên cạnh sofa, rồi cẩn thận đặt hai bàn tay to lớn, thô ráp của mình lên tấm lưng trần mịn màng của cô. Một sự tương phản đến râm ran. Lòng bàn tay chai sần vì cầm tạ của hắn lướt trên làn da mềm mại như lụa của cô, tạo ra một luồng điện chạy dọc sống lưng.

Ngân khẽ rên lên, mắt vẫn nhắm. “Mạnh hơn nữa… Đúng rồi… Tay em nóng thật đấy…” Cô chỉ dẫn, giọng thì thầm. “Thấp xuống một chút… Đúng rồi, chỗ đó…”

Bàn tay hắn, theo sự mời gọi, lần xuống phần hõm lưng rồi dừng lại ngay trên đỉnh cặp mông của cô. Hắn ngập ngừng một giây. Sự mềm mại, căng tròn bên dưới lớp lụa như có một ma lực. Hắn không kìm được, bắt đầu bóp nhẹ. Da thịt mềm mại nhưng săn chắc lún vào rồi lại nảy lên trong lòng bàn tay hắn. Hắn mạnh dạn hơn, bắt đầu nhào nặn chúng một cách mạnh bạo, như đang nhào một khối bột dẻo thơm.

“Ưm…” Ngân khẽ rên lên, hông vô thức nhấp nhẹ.

Ngay khi Tùng đang say sưa với “lãnh địa” yêu thích của mình, Ngân bất ngờ lật người lại. Hắn giật mình rụt tay về. Cô giờ đây đang ngồi dậy, đối mặt với hắn, một nụ cười tinh quái nở trên môi.

“Được rồi. Giờ đến lượt chị ‘kiểm tra bài’ của em.”

Cô không cho hắn kịp phản ứng. Nhanh như một con báo, cô nhổm người, ngồi hẳn lên bụng hắn, hai chân quỳ hai bên, đối mặt với hắn. Chiếc váy lụa giờ đây chỉ còn là một mảnh vải trang trí. Cô cúi xuống, hôn lên cổ, lên xương quai xanh, rồi dùng lưỡi liếm dọc theo lồng ngực rắn chắc của hắn. Hơi thở của hắn trở nên dồn dập. Bàn tay cô lần xuống dưới, thành thạo kéo khóa quần hắn, giải phóng cho con thú đang gầm gào bên trong.

Dương vật của Tùng bật ra, to, dài, sẫm màu, những đường gân xanh nổi lên chằng chịt như rễ cây. Dưới ánh đèn vàng, đầu khấc đỏ rực, rỉ ra một chút dịch trong suốt vì kích thích.

Cô không ngần ngại. Cô cúi xuống và bắt đầu “bài kiểm tra” của mình bằng miệng.

“A…” Tùng gầm lên, hai tay bấu chặt lấy thành sofa. Hắn chưa bao giờ trải nghiệm một cảm giác như thế này. Miệng và lưỡi của Ngân điêu luyện một cách bất ngờ. Nó không chỉ là sự bú mút, nó là một cuộc tấn công có chiến thuật. Lưỡi cô khi thì xoáy tròn quanh đầu khấc, khi thì liếm dọc theo những đường gân, rồi lại đột ngột ngậm sâu hết cỡ, tạo ra một áp lực khiến hắn gần như phát điên.

Ngay khi hắn cảm thấy mình sắp không chịu nổi, sắp phải phun ra, cô đột ngột dừng lại.

Cô ngẩng lên nhìn hắn, miệng và cằm vẫn còn bóng loáng dịch của hắn. Cô liếm môi một cách đầy khiêu khích.

“Bài tập khởi động tốt đấy.”

Cô đứng dậy khỏi người hắn, để lại một con thú đang thở hổn hển và dở dang. “Giờ thì vào phòng ngủ,” cô ra lệnh. “Chị còn nhiều ‘bài tập’ nâng cao cho em lắm, con trâu của chị.”

Nói rồi, cô quay người, chiếc váy lụa đen khẽ đung đưa theo từng chuyển động của cặp mông tròn trịa, và bước về phía phòng ngủ.

Tùng nằm trên sofa, thở không ra hơi, nhìn theo bóng lưng ma mị của cô với một ánh mắt vừa thán phục, vừa đầy ham muốn. Hắn vội vàng đứng dậy, chỉnh lại chiếc quần đang mở toang, và bước nhanh theo cô. Bài học chính thức chỉ vừa mới bắt đầu.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...