Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mê Cung Của Con Nai

Chương 50 : Sự Phá Vỡ Giao Kèo



Chương 42: Sự Phá Vỡ Giao Kèo

Hiệp một đã kết thúc.

Ngân nằm sõng soài trên tấm thảm, cơ thể mềm nhũn, không còn một chút sức lực. Cô đã lên đỉnh ba lần, nếm trải tinh dịch của cả ba người. Cô mệt, một cảm giác mệt mỏi ngọt ngào, ê ẩm đến tận cùng. Cô lười biếng mở mắt, nhìn ba kẻ thủ phạm đang nằm la liệt xung quanh, cũng thở không ra hơi.

Cô khẽ cười. Cô cần phải đi rửa.

Cô chống tay, từ từ ngồi dậy. Cô không che đậy. Cô cứ thế đứng dậy, chân hơi run, và đi về phía nhà tắm. Cả ba người đàn ông đều ngẩng lên, im lặng dõi theo từng bước đi của cô. Họ nhìn tấm lưng ong trắng nõn, nhìn cặp mông tròn lẳn đang rung nhẹ, và nhìn dòng dịch của chính đang chảy xuống chân cô.

Một lúc sau, tiếng nước chảy ào ào vang lên. Rồi giọng cô vọng ra từ bên trong, nửa phàn nàn, nửa trêu chọc.

“Kinh quá đi mất! Ba đứa chúng em… bắt nạt một mình chị! Bắt người ta nuốt nhiều như thế, sặc chết bây giờ!”

Minh quay sang nhìn Tùng, một nụ cười hoang dại bắt đầu nhen nhóm trở lại trên môi gã. Adrenaline vẫn còn đang sôi sục trong máu. Gã chưa thấy đủ.

Cửa phòng tắm mở ra.

Ngân bước ra, người quấn độc một chiếc khăn tắm màu trắng. Tóc cô ướt sũng, nhỏ nước xuống vai. Làn da cô, sau khi được gột rửa, ửng hồng và tỏa hơi ấm. Trông cô sạch sẽ, tinh khôi và mong manh đến lạ.

Cô đi tới chiếc sofa da lớn ở góc phòng, thả người nằm xuống. “Thôi…” giọng cô mệt mỏi, có chút nũng nịu. “Cho chị nghỉ một lát… Mệt chết đi được… Các em khỏe như trâu ấy.”

Cô nhắm mắt lại, nghĩ rằng trò chơi đã đến lúc kết thúc thật rồi.

Nhưng cô đã lầm.

Sự yên tĩnh bị xé toạc bởi một tiếng hét.

“NGHỈ CÁI GÌ MÀ NGHỈ!” Minh gầm lên. “ĐẠI TIỆC MỚI BẮT ĐẦU THÔI! HIỆP HAI, KHÔNG LUẬT LỆ!”

Trước khi Ngân kịp mở mắt, gã đã lao tới như một con báo, chộp lấy hai cổ chân cô. Cùng lúc đó, Tùng, như đã hiểu ý, lập tức di chuyển, nắm chặt lấy hai cánh tay đang định chống cự của cô. Quân, không một chút do dự, luồn tay xuống dưới lưng và mông, hỗ trợ sức nặng.

“Á! Điên à!” Ngân la lên, nửa sợ hãi nửa phấn khích. “Các em định làm gì? Thả chị xuống!”

Chiếc khăn tắm tuột ra. Cơ thể trần truồng, sạch sẽ của cô một lần nữa bị phơi bày hoàn toàn.

Họ không trả lời. Cả ba cùng dùng sức, nhấc bổng cơ thể mềm nhũn của cô lên không trung. Trong một khoảnh khắc, cô lơ lửng, hoàn toàn bất lực trong vòng vây của họ. Họ không khiêng cô trở lại tấm thảm. Họ khiêng cô như một chiến lợi phẩm và quẳng cô xuống chiếc sofa da.

Lớp da lạnh lẽo của ghế áp vào tấm lưng còn đang ấm của cô. Cô chưa kịp định thần thì cả ba đã vây lấy. Minh trèo lên sofa, chặn phía trên. Tùng đứng chắn một bên. Quân đứng bên còn lại. Cô bị nhốt.

Minh cúi xuống, mặt đối mặt với cô, gã cười lớn, một nụ cười của sự điên cuồng tuyệt đối.

“Hết rồi nhé Chị Nuôi! Hết trò chơi một chọi một rồi.” Gã dừng lại, liếm môi. “Giờ là lúc… cả bầy cùng ăn!”

Họ không cho cô thời gian để thở.

Tùng, với sức mạnh của mình, là người hành động trước. Hắn banh rộng hai chân cô ra, không một lời dạo đầu, đâm thẳng dương vật to lớn của mình vào cái hang động đã ướt sũng. Cùng lúc đó, Minh từ phía trên, nắm lấy tóc cô, ấn mạnh đầu cô xuống và ép cô phải ngậm lấy dương vật đang cương cứng của gã.

Ngân bị tấn công từ cả hai phía.

Lồn của cô bị lấp đầy bởi cu của Tùng, cảm nhận những cú thúc mạnh mẽ, dồn dập. Miệng của cô bị lấp đầy bởi cu của Minh, cảm nhận sự ra vào trơn trượt. Cô muốn hét lên nhưng không thể. Mọi âm thanh bị bóp nghẹt thành những tiếng ư ử vô nghĩa trong cổ họng.

Nhưng trò chơi vẫn chưa dừng lại.

Quân, kẻ thứ ba, không tham gia vào hai cửa ngõ chính. Hắn là một dòng chảy khác. Hắn quỳ bên cạnh sofa, nơi cặp vú của Ngân đang bị ép giữa hai cơ thể đàn ông. Sau khi dùng tay và miệng tra tấn chúng một lúc, hắn với lấy chai gel bôi trơn trên bàn, đổ một ít ra tay. Hắn tìm đến hậu môn đang co thắt vì kích thích của Ngân.

“Cửa này… vẫn còn trống,” hắn thì thầm, giọng nói lạnh lẽo của hắn lạc lõng giữa những tiếng rên rỉ và thở dốc.

Hắn từ từ đưa một ngón tay vào. Ngân giật nảy người, cả cơ thể căng cứng. Một cảm giác căng tức, xa lạ, nhưng lại kích thích một cách bệnh hoạn. Rồi ngón thứ hai. Cô rên lên, một tiếng rên bị bóp nghẹt trong miệng.

Và rồi, sự hỗn loạn bắt đầu. Họ hoán đổi vị trí.

“Đến lượt tao!” Minh gầm lên. Gã rút ra khỏi miệng Ngân, đẩy Tùng đang hăng máu ra và chiếm lấy âm đạo. Tùng, bị ngắt quãng, tức giận gầm lên. Hắn không lùi lại, mà chộp lấy đầu Ngân, bắt cô phải bú mút cho mình một cách thô bạo hơn, như một sự trừng phạt. Quân vẫn kiên trì với cuộc tấn công của mình ở cửa sau.

Những lời nói chồng chéo, thô tục vang lên như một bản hợp xướng điên cuồng.

“Mút mạnh vào chị! Thấy chưa, chị thích cu của thằng nào hơn?”

“Lồn chị sướng thật! Mút chặt vãi! Thằng Tùng vừa mới ra mà nó vẫn còn ướt thế này!”

“Nhìn vú chị Ngân bị bọn mình hành cho đỏ ửng lên kìa! Bóp mạnh vào Tùng!”

“Lỗ đít cũng biết co bóp này! Thích không chị? Nói đi chứ?”

Ngân không còn suy nghĩ được gì nữa. Tâm trí cô là một mớ hỗn độn của cảm giác. Cảm giác bị lấp đầy ở mọi nơi. Cảm giác da thịt bị sờ nắn, bóp nặn, cắn mút. Cảm giác đau đớn khi tóc bị giật, khoái lạc khi hột le bị kích thích, nhục nhã khi bị ép phải phục vụ, và hưng phấn khi bị chiếm đoạt. Tất cả hòa vào làm một.

Cô không còn là một con người. Cô chỉ có thể rên rỉ, cơ thể co giật theo từng cú thúc, từng cái chạm.

Cô đã hoàn toàn trở thành một nhạc cụ cho bản giao hưởng hỗn loạn của họ.

 

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...