Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mê Cung Của Con Nai

Chương 12 : Khoảng Lặng Của Cao Su



Chương 11: Khoảng Lặng Của Cao Su

Trên chiếc giường gỗ, cả hai đã trần truồng và ướt đẫm mồ hôi sau màn dạo đầu cuồng nhiệt. Không khí đặc quánh mùi ham muốn tinh khiết, nóng hổi như hơi thở của một con thú. Lửa trong lò sưởi đã bắt đầu lụi dần, chỉ còn lại những đốm than hồng lập lòe, hắt lên những cái bóng dài và méo mó.

Ngân nằm ngửa, hai chân khép hờ, hơi thở gấp ngáp. Cơ thể cô đang run lên vì kích thích, từng thớ thịt như đang nhảy múa. Cô hoàn toàn ở trong khoảnh khắc, lý trí đã nhường chỗ cho bản năng nguyên thủy. Tùng quỳ giữa hai chân cô, lồng ngực phập phồng. Dương vật của hắn cương cứng đến mức gần như đau đớn, đầu khấc đỏ rực và rỉ dịch, như một lời mời gọi không lời. Hắn đang ở đỉnh điểm của sự dồn nén, chỉ chờ một tín hiệu để bùng nổ. Mục tiêu của cả hai là hoàn tất sự kết hợp, giải tỏa cơn ham muốn đã lên đến đỉnh điểm. Xung đột là sự thôi thúc nguyên thủy của bản năng đối đầu với một khoảnh khắc ngắn ngủi của lý trí và thực tại.

Tùng cúi xuống, hôn lên bụng Ngân. Dương vật nóng rực của hắn cọ vào đùi trong của cô, khiến cô rùng mình, một luồng điện chạy dọc sống lưng. Giọng Ngân khàn đặc, gần như van nài, như tiếng rên rỉ của con thú cái đang động dục. “Vào đi em… Chị muốn cu của em… Đâm vào lồn chị đi… Đừng hành hạ chị nữa…”

Lời nói của Ngân như một mệnh lệnh cuối cùng, một lời mời gọi không thể chối từ. Tùng gầm lên một tiếng nhỏ, khàn đặc, định thúc vào. Nhưng rồi hắn khựng lại. Một tia lý trí cuối cùng lóe lên trong cơn điên cuồng, một khoảnh khắc của thực tại, của trách nhiệm. Hắn thở dốc, lồng ngực phập phồng, giọng đứt quãng. “Chờ… chờ em… Bao…”

Hắn lồm cồm bò dậy, cơn cương cứng khiến dáng đi của hắn trở nên khó khăn, vụng về, như một con thú bị thương. Hắn tìm đến cái ví vứt ở góc phòng, lôi ra một chiếc bao cao su. Ánh lửa yếu ớt hắt lên cơ thể cuồn cuộn cơ bắp của hắn, những đường gân xanh nổi lên chằng chịt. Tay hắn hơi run khi xé vỏ bao, tiếng xé vỏ bao cao su vang lên khô khốc, xé toạc sự tĩnh lặng, một âm thanh trần trụi phá vỡ mọi sự lãng mạn, nhưng lại đầy kích thích.

Hắn mang nó vào một cách có chút vụng về, tiếng bao cao su sột soạt trên da thịt nóng bỏng, rồi quay lại. Ngân đã nằm sẵn, hai chân dạng rộng hơn, ánh mắt mơ màng nhìn hắn, đầy mời gọi, như một con nai cái đang chờ đợi con đực. Khoảnh khắc đời thường đã qua. Giờ là lúc quay trở lại với sự hoang dã, nơi bản năng lên ngôi, nơi lý trí không còn chỗ đứng.

Tùng đã quay lại vị trí, quỳ giữa hai chân Ngân. Không khí im lặng trở lại, nhưng sự im lặng lần này còn căng thẳng hơn, như một sợi dây đàn đã được lên đến cực hạn, sẵn sàng đứt.

Trước khi xâm nhập, hắn dành một giây để nhìn, để khắc ghi khoảnh khắc này vào tâm trí. Nhìn khuôn mặt ửng hồng, đôi môi sưng mọng, cặp vú căng tròn đang phập phồng theo từng nhịp thở của cô, như những ngọn đồi đang chờ được chinh phục. Và rồi hắn nhìn xuống nơi sắp sửa nuốt chửng lấy hắn – cái hang nhỏ hồng hào, ướt sũng và mời gọi, như một lãnh địa mới đang chờ được khai phá, một vực thẳm của khoái lạc.

Hắn không vào từ từ. Hắn đặt đầu dương vật vào cửa hang, và bằng một cú thúc hông mạnh mẽ, dứt khoát, như một mũi tên lao thẳng vào hồng tâm, hắn đâm sâu vào cho đến khi gốc chạm vào da thịt cô, một sự xâm nhập đầy quyền lực, không thể cưỡng lại, một lời tuyên bố chủ quyền. Tiếng “phập” sâu và đặc vang lên, hòa cùng tiếng “thịch” khô khốc của xương chậu va vào nhau, như một tiếng trống trận đang báo hiệu sự khởi đầu.

Ngân hét lên một tiếng, một tiếng thét bị bóp nghẹt, “ưm… a…á…”. Một cảm giác vừa đau vì bị nong ra đột ngột, vừa sướng đến mức tâm trí trống rỗng, một sự giải thoát tột cùng, nơi khoái lạc và đau đớn hòa làm một. Lớp màng cao su không làm giảm đi cảm giác bị lấp đầy một cách tuyệt đối. Cô cảm nhận được toàn bộ chiều dài và độ lớn của hắn đang ở sâu bên trong mình, chạm đến nơi sâu nhất, một nơi mà chưa ai từng chạm đến, một sự chiếm hữu hoàn toàn, một dấu ấn không thể xóa nhòa. “Sướng… sướng quá… anh…”

Tùng rên lên một tiếng dài, một tiếng rên của sự thỏa mãn, “ưm… ưm…”. Một cảm giác nóng bỏng và chặt chẽ đến không tưởng, như một cái kẹp sắt đang siết chặt lấy hắn. Bên trong cô như một cái lò thiêu, co bóp và mút lấy dương vật hắn qua lớp cao su, khiến hắn muốn gầm lên. Hắn cảm thấy như mình vừa trở về nhà, trở về với nơi hắn thuộc về, một sự hòa quyện hoàn hảo, một sự hợp nhất của hai linh hồn. Tiếng thở dốc của cả hai hòa vào nhau, gấp gáp và nặng nề, tạo nên một bản giao hưởng của dục vọng, một lời tuyên bố về sự chiếm hữu. “Lỗ của em tuyệt thật… Thích không?”

Hắn giữ nguyên tư thế, gục đầu xuống vai cô, cả hai cùng thở dốc, để cho cơ thể quen với sự hiện diện của nhau, để cảm nhận từng nhịp đập của đối phương. Giai đoạn đầu tiên của sự hợp nhất đã hoàn thành, một dấu ấn đã được đóng lên lãnh địa mới, một lời hứa hẹn cho những điều sắp tới.

Họ bắt đầu di chuyển ở tư thế truyền thống, nhịp nhàng và chậm rãi. Nhưng Tùng nhanh chóng cảm thấy không đủ. Hắn muốn nhiều hơn. Hắn muốn một góc nhìn khác, một sự chiếm hữu trần trụi hơn, một cách để đóng dấu chủ quyền, để khẳng định sự thống trị.

Hắn rút ra gần hết, một tiếng “chụt” ướt át vang lên, rồi bất ngờ nhấc hông cô lên, xoay người cô lại. Hắn bắt cô quỳ gối, chống tay xuống giường, phơi bày toàn bộ phần sau cơ thể trước mặt hắn, như một món quà đang chờ được khám phá. Trước mắt Tùng giờ đây là một cảnh tượng khiến hắn phải nín thở, tiếng tim đập thình thịch dội vào tai. Cặp mông to tròn, trắng nõn của Ngân cong lên một cách mời gọi, rung lên theo từng nhịp thở của cô, như hai quả đào chín mọng. Và ở hõm lưng, ngay phía trên khe mông, là một hình xăm nhỏ xíu, một ngôi sao năm cánh đơn giản. Trong mắt hắn, nó như một con dấu bí mật, một lời thách thức, một lời mời gọi. Giọng hắn gầm gừ trầm trong cổ họng, đầy mê hoặc, như tiếng gọi của quỷ dữ. “Đít chị… đẹp quá. Em thích cái hình xăm này…”

Hắn không thúc vào ngay. Hắn dùng một tay vuốt ve, bóp nắn một bên mông của cô, cảm nhận sự mềm mại, đàn hồi của da thịt, như đang nắn một khối bột. Rồi, hắn vung tay, phát một cái thật mạnh vào đó. Tiếng “Bốp!” khô khốc vang lên, xé tan sự im lặng, khiến Ngân giật nảy người. Một vệt tay năm ngón đỏ ửng hiện lên trên làn da trắng, như một dấu ấn của sự chiếm hữu. Ngân rên lên một tiếng vừa như đau đớn vừa như kích thích, “ưm… a… sướng… sướng quá…”. Hắn làm lại điều đó vài lần, như một con thú đang đánh dấu lên con mồi của mình, khẳng định sự chiếm hữu, một nghi lễ nguyên thủy. “Thích không? Lồn em đang cong lên thế này cơ mà.”

Sau khi đã “đóng dấu” xong, hắn nắm lấy hông cô, kéo mạnh về phía mình và thúc vào từ phía sau. Tư thế này cho phép hắn vào sâu hơn, mạnh hơn, như một mũi khoan đang xuyên phá. Mỗi cú thúc của hắn đều khiến cả cơ thể cô lao về phía trước, như một con thuyền đang lướt sóng dữ dội, từng pha rút ra và đi vào đều đầy quyền lực, đầy bản năng. Tiếng da thịt va vào nhau “bành bạch”, “bành bạch” vang vọng khắp căn phòng, hòa cùng tiếng giường gỗ cũ kỹ kêu cót két ai oán theo từng cú thúc, như một bản giao hưởng của sự hủy diệt. Tiếng rên la không còn kiểm soát của Ngân hòa cùng tiếng thở hổn hển, gầm gừ của hắn, tạo thành một bản giao hưởng của sự hủy diệt, nơi lý trí đã tan rã, chỉ còn lại bản năng thuần túy.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...