Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mê Cung Của Con Nai

Chương 11 : Lời Thề Của Kẻ Bảo Vệ



Chương 10: Lời Thề Của Kẻ Bảo Vệ

Căn phòng gỗ ở Tà Xùa chìm trong bóng tối, đêm đã khuya. Lò sưởi điện không đủ sức chống lại cái lạnh cắt da cắt thịt. Gió rít qua khe vách như tiếng sói tru, tạo nên những âm thanh ma mị, kéo dài. Ánh đèn ngủ màu vàng vọt yếu ớt chỉ đủ để vẽ nên những cái bóng dài và méo mó trên tường, như những con quái vật đang nhảy múa.

Ngân ngồi co ro trên giường, đã quấn hai lớp chăn nhưng vẫn run lên bần bật, từng thớ thịt co giật, hàm răng cô khẽ va vào nhau tạo thành những tiếng lộc cộc nhỏ, như một bản giao hưởng của sự yếu đuối. Cô thực sự lạnh, nhưng cái run rẩy của cô cũng là một lời mời gọi không lời, một sự yếu đuối được phơi bày có chủ đích, một lời thách thức. Tùng ngồi ở giường đối diện, đã cởi trần sau khi tắm, để lộ thân trên rắn chắc, cuồn cuộn cơ bắp, như một bức tượng đồng. Hắn không lạnh. Hơi nóng từ cơ thể hắn tỏa ra, như một lò lửa đang cháy âm ỉ. Hắn nhìn Ngân, trong lòng là một cuộc đấu tranh dữ dội giữa sự tôn trọng “chị gái” và bản năng của một con đực đầu đàn muốn bảo vệ bạn tình khỏi môi trường khắc nghiệt, muốn chiếm hữu. Mục tiêu của Tùng là tìm một lý do chính đáng để được ở gần cô, để dùng chính cơ thể mình sưởi ấm cho cô, để phá vỡ ranh giới. Ngân thì đang tạo ra một tình huống mà hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phá vỡ ranh giới. Lời hứa về sự trong sáng sắp đối đầu với sự thật trần trụi của ham muốn, một cuộc chiến không tiếng súng.

Tùng đứng dậy, lấy chiếc chăn bông dày của mình đắp thêm cho Ngân, tiếng chăn sột soạt khẽ khàng, như một lời an ủi vô vọng. Nhưng cô vẫn run, tiếng răng va vào nhau vẫn không dứt, như một lời từ chối sự an ủi hời hợt. Sự bất lực hiện rõ trong mắt hắn. Hắn đứng ngồi không yên, như một con thú bị nhốt trong lồng, tiếng tim đập thình thịch dội vào tai. Hắn hít một hơi sâu, lấy hết can đảm, giọng khàn và ngập ngừng, hơi thở nặng nhọc, như một lời thú tội. “Chị… lạnh thế này ốm mất. Hay… hay em qua nằm cạnh sưởi ấm cho chị nhé? Em thề… chỉ nằm không thôi. Em không làm gì đâu.” 

Ngân không trả lời ngay. Cô ngước lên, đôi mắt long lanh trong ánh đèn vàng, nhìn thẳng vào mắt hắn, một ánh mắt không có sự thách thức, chỉ có sự mong manh và một sự chờ đợi, một lời mời gọi không lời, đầy quyền lực, như một nữ hoàng đang chờ đợi sự phục tùng. Cô không nói gì, chỉ khẽ gật đầu một cái, tiếng đầu cô cọ nhẹ vào gối, như một lời chấp thuận tuyệt đối. Đó là sự cho phép tuyệt đối, một lời mời gọi không lời, một cánh cửa đã mở. “Ưm…”

Hắn bước tới, tim đập thình thịch trong lồng ngực, tiếng bước chân nặng nề trên sàn gỗ, như tiếng trống trận đang thúc giục. Hắn nhẹ nhàng lật tấm chăn lên, tiếng chăn sột soạt khẽ khàng, nằm xuống bên cạnh cô. Khoảnh khắc hắn nằm xuống, một luồng hơi nóng mãnh liệt từ cơ thể hắn tỏa ra, bao bọc lấy Ngân, khiến cô khẽ rùng mình, một tiếng “a” nhỏ bật ra, như một lời thừa nhận khoái cảm. Hắn vòng tay qua, kéo cả người cô vào lòng. Đó không phải là một cái ôm dịu dàng. Đó là một cái siết của sự bao bọc, gần như chiếm hữu, một sự khẳng định quyền lực. Toàn bộ cơ thể lạnh lẽo, mềm mại của cô bị áp chặt vào lồng ngực cứng như đá và nóng rực của hắn, một sự hòa quyện trần trụi. Tiếng da thịt cọ xát nhẹ nhàng, đều đặn, tiếng tim hắn đập thình thịch bên tai cô, mạnh mẽ và dứt khoát, như một lời tuyên bố. Lời thề đã được đưa ra. Ranh giới đã bị vượt qua, và không ai muốn quay đầu lại.

Hai cơ thể nằm chung một giường, trong một cái ôm tưởng như trong sáng, nhưng thực chất là một sự hòa quyện đầy bản năng. Không khí đã đặc quánh lại, không còn là sự bảo bọc đơn thuần, mà là sự dồn nén của dục vọng, một áp lực vô hình đang siết chặt lấy cả hai. Hơi thở của họ hòa vào nhau trong không khí lạnh, tạo nên một nhịp điệu gấp gáp, tiếng gió rít qua khe vách, tiếng lửa than lách tách trong lò, như một bản nhạc nền cho sự bùng nổ sắp tới, một bản giao hưởng của dục vọng.

Mùi hương của Ngân xộc vào mũi Tùng. Mùi dầu gội, mùi sữa tắm, và mùi đàn bà rất riêng, một mùi hương nguyên thủy đang thiêu đốt hắn, khiến từng thớ cơ của hắn căng lên. Hắn vùi mặt vào hõm cổ cô, hít một hơi thật sâu, đầy khao khát, cảm nhận được mạch đập của cô đang nhanh dần lên dưới làn da mỏng manh, như tiếng trống trận đang thúc giục. Hắn không thể chịu đựng được nữa. Lời thề bị ném vào quên lãng, bản năng chiếm hữu trỗi dậy, gào thét trong lồng ngực. Hắn dùng một tay nâng cằm cô lên, ánh mắt hắn rực cháy trong bóng tối.

Môi hắn áp vào môi cô. Nụ hôn thô ráp, mạnh bạo và có vị của sự tuyệt vọng, của ham muốn bị kìm nén, như một con thú đói đang vồ lấy con mồi. Nó không phải là sự khám phá, nó là sự khẳng định, một lời tuyên bố chủ quyền, một sự chiếm hữu trần trụi. Lưỡi hắn cạy mở môi cô, đâm sâu vào trong, khuấy đảo một cách hoang dại, như muốn nuốt chửng cô. Tiếng môi chạm môi “chụt chụt” ướt át, tiếng Ngân khẽ rên “ưm… ưm…” trong cổ họng, hai tay cô vòng qua cổ hắn, siết chặt, kéo hắn lại gần hơn, như muốn hòa vào làm một. “Em… em… sướng quá…”

Bàn tay hắn bắt đầu mất kiên nhẫn. Cuộc vật lộn với những lớp quần áo bắt đầu. Nó gấp gáp, vụng về và đầy bản năng, một điệu nhảy của sự khao khát. Tiếng vải vóc bị kéo “sột soạt” thô bạo, tiếng cúc áo “tách” bật ra, tiếng khóa kéo “rít” lên trong bóng tối, như những âm thanh của sự giải phóng. Dưới ánh đèn vàng vọt, làn da trắng nõn, mềm mại của Ngân hiện ra, tương phản một cách dữ dội với làn da rám nắng và những khối cơ cuồn cuộn của hắn, như hai thái cực đối lập đang hút nhau. Hắn sững người một giây để chiêm ngưỡng, một tiếng “hừm” trầm đục thoát ra từ lồng ngực, một lời khen ngợi không lời. “Đẹp quá… chị…” Cặp vú tròn trịa của cô, với núm vú săn lại vì lạnh và vì kích thích, ép vào lồng ngực cứng như đá của hắn, cảm nhận từng nhịp đập mạnh mẽ. Tiếng thở dốc nặng nhọc của cả hai hòa vào nhau, tiếng tim đập thình thịch, như một bản giao hưởng của dục vọng.

Họ hoàn toàn trần truồng, quấn lấy nhau. Cơ thể hắn như một lò lửa đang chực chờ thiêu đốt cô, và cô, như một con thiêu thân, đang lao vào ngọn lửa đó, tiếng da thịt cọ xát nhẹ nhàng, đều đặn, như một lời hứa hẹn về khoái lạc tột cùng.

Tấm ga giường trắng muốt giờ đây đã nhàu nát, in hằn dấu vết của hai cơ thể trần trụi. Sự hoang dã bắt đầu được giải phóng, không phải bằng sự thô bạo, mà bằng một sự khám phá đầy bản năng, một nghi lễ của da thịt. Tiếng lửa than lách tách trong lò, tiếng gió rít qua khe vách, tất cả hòa vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng của dục vọng.

Tùng đẩy Ngân nằm ngửa ra. Hắn nhìn cô như một tín đồ nhìn thánh vật, ánh mắt đầy sùng bái, rực cháy trong bóng tối. Hắn bắt đầu một cuộc hành hương bằng miệng lưỡi, hôn lên từng tấc da thịt của cô, từ hõm cổ, xuống xương quai xanh, rồi đến bụng, để lại những vệt nước bọt nóng hổi. Hắn ngậm lấy một bên núm vú của cô, vừa mút mạnh vừa dùng lưỡi vê tròn, tạo ra tiếng “chụt chụt” ướt át, như thể đang nếm một loại mật ngọt cấm kỵ. Tay kia thì bóp nặn bên vú còn lại, cảm nhận sự mềm mại, đàn hồi của da thịt, những ngón tay miết nhẹ lên quầng vú đang săn lại. Ngân cong người lên, lưng uốn cong, một tiếng rên rỉ khẽ thoát ra từ cổ họng, một tiếng kêu bị bóp nghẹt, “ưm… ưm…”.

Hắn trườn xuống thấp hơn, vùi mặt vào giữa hai đùi cô, hít hà mùi hương đặc trưng của đàn bà. Hắn dùng hai tay banh nhẹ hai mép lồn hồng hào, ướt sũng của cô ra. Cái hang nhỏ đã lấp lánh dưới ánh lửa, mời gọi, như một cánh cửa dẫn vào địa ngục trần gian. Hắn bắt đầu liếm, một cách vụng về lúc đầu, rồi trở nên táo bạo hơn, như một con thú đói. Lưỡi hắn đâm sâu vào cái hang nóng hổi, rồi lại trồi lên mút mạnh vào hột le đang cương cứng, tạo ra tiếng “chụt chụt” ướt át, dồn dập, không ngừng nghỉ. Một luồng điện giật chạy dọc cơ thể Ngân, khiến cô giật bắn người. Giọng cô nấc nghẹn, hổn hển, “Tùng… ôi… em ơi… sướng quá… Đừng dừng lại… liếm nữa đi em…”.

Khi Ngân gần như vỡ òa, cô dùng hết sức đẩy hắn ra và lật người hắn lại. “Nằm im,” cô ra lệnh, giọng cô khàn đặc vì ham muốn, đầy quyền lực. Dương vật to lớn của hắn đã cương cứng đến cực đại, đỏ rực, những đường gân xanh nổi lên chằng chịt, đầu khấc rỉ dịch, một giọt dịch trong suốt, như một lời hứa hẹn đầy dục vọng. Cô nhìn nó một giây rồi không chút do dự, cúi xuống ngậm trọn lấy, như một con rắn nuốt chửng con mồi. Tùng gầm lên, một tiếng gầm của sự sung sướng, “ưm… ưm…”. Miệng cô ấm và ướt, bao bọc lấy hắn, lưỡi cô tinh quái, liếm dọc thân cu rồi lại mút mạnh vào đầu khấc, tạo ra tiếng “chụt chụt” ướt át, dồn dập, không ngừng nghỉ. Hắn chưa bao giờ trải nghiệm điều này, một sự khoái lạc tột cùng đang hành hạ hắn. Hắn nắm chặt lấy ga giường, những ngón tay hằn sâu vào lớp vải, hông vô thức nhấp lên theo nhịp bú mút của cô, cố gắng kiềm chế để không xuất ra ngay lập tức, nhưng lý trí đã bắt đầu tan rã.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...