Mê Cung Của Con Nai – Tuổi 22 của Ngân
Chương 7 : Người Lạ Ở Hội An (Tuổi 25)
Chương 5: Người Lạ Ở Hội An (Tuổi 25)
Hội An chào đón Ngân bằng một sự yên tĩnh dịu dàng. Cô tìm thấy một quán cà phê nhỏ trong một con hẻm cổ kính, mùi giấy cũ từ những trang sách và mùi cà phê rang xay quyện vào nhau tạo thành một không gian hoàn hảo cho sự ẩn mình. Ngân ngồi ở một góc khuất, mặc một chiếc váy linen dài màu be, đội mũ rộng vành, trông giống một nhà văn đi tìm cảm hứng hơn là một trưởng phòng marketing đang chạy trốn khỏi những con số. Cô chìm đắm trong một cuốn tiểu thuyết, tận hưởng cảm giác tự do tuyệt đối khi không ai biết cô là ai.
Mark, một du khách ba lô người Úc, xuất hiện như một sự tình cờ. Tóc vàng, da rám nắng, nụ cười thân thiện và một chút gì đó ngô nghê. Hắn bắt chuyện với Ngân về cuốn sách cô đang đọc. Cuộc nói chuyện diễn ra một cách tự nhiên, dễ dàng. Họ cùng nhau đi dạo phố cổ, ăn cao lầu, thả đèn hoa đăng. Ngân cảm thấy thoải mái. Không có áp lực, không có kỳ vọng. Chỉ là hai người lạ cùng nhau chia sẻ một buổi chiều.
Đêm đó, khi đưa Ngân về homestay, Mark hỏi thẳng, một sự thẳng thắn vụng về của người phương Tây.
“Phòng của em có điều hòa không? Phòng của anh nóng quá.”
“Mình biết ngay mà,” Ngân nghĩ thầm, không một chút ngạc nhiên. “Đàn ông.” Nhưng rồi một ý nghĩ khác nảy ra. “Nhưng… tại sao lại không nhỉ? Dù sao cũng không ai biết. Chỉ một đêm thôi.” Sự tò mò và cảm giác an toàn của việc là một người vô danh đã chiến thắng lý trí của cô. Cô gật đầu.
Trong căn phòng nhỏ của Ngân, mọi thứ diễn ra một cách kỳ lạ. Ngân nằm trên giường, hoàn toàn bị động, như một con búp bê. Cô không biết phải làm gì. Khi hắn hôn, cô chỉ hé miệng một cách máy móc. Khi hắn cởi đồ cô, cô chỉ nằm im. Hắn lặng lẽ đeo bao cao su, một hành động đầy trách nhiệm nhưng cũng giết chết mọi sự lãng mạn. Khi dương vật với kích thước vừa phải của hắn tiến vào, cô chỉ hơi nhíu mày vì cảm giác lạ lẫm, một sự xâm nhập khô khốc.
Hắn bắt đầu di chuyển.
“Ok, anh ta đang thúc,” Ngân phân tích trong đầu, tỉnh táo một cách đáng sợ. “Mình có nên rên không nhỉ? Phim hay rên ở đoạn này. Nhưng mình chẳng thấy gì cả. Chỉ thấy hơi tức tức.”
Cô cố gắng phát ra một tiếng “ưm” nhỏ, nhưng nó nghe giả tạo đến mức chính cô cũng phải bật cười trong lòng. Cô mở mắt, nhìn trân trân lên con thạch sùng đang bò trên trần nhà, và bắt đầu đếm.
“Một, hai, ba… Chắc khoảng năm mươi cú thúc rồi. Sao lâu thế?”
Căn phòng chỉ có tiếng thở dốc của Mark và tiếng da thịt va vào nhau một cách khô khốc. Không có sự ướt át, không có sự hưởng ứng. Hắn kết thúc nhanh chóng, lăn sang một bên và ngủ gần như ngay lập tức.
Ngân nằm đó, cảm thấy dính nhớp và trống rỗng.
Cô lặng lẽ bước vào nhà tắm, xối nước thật lâu lên cơ thể mình. Cô không thấy hối hận. Cô chỉ thấy thất vọng. “Tình dục đây sao? Thật vô vị.”
Nhưng khi bước ra khỏi phòng tắm, nhìn gã đàn ông xa lạ đang ngáy khò khò trên giường của mình, một cảm giác kích thích nho nhỏ lại len lỏi trong cô. Cảm giác được làm một việc “hư hỏng” ở một nơi xa lạ, phá vỡ mọi quy tắc trong tu viện kính của mình.
Cô đã mở ra một cánh cửa. Dù căn phòng bên trong chẳng có gì đặc sắc, nhưng ít nhất, cô đã dám mở nó ra.
