Mê Cung Của Con Nai – Tuổi 22 của Ngân
Chương 16 : A: Lớp Học Vỡ Lòng
Chương 12.A: Lớp Học Vỡ Lòng
Tối thứ Bảy, sau khi “dự án chính” bị tạm hoãn vô thời hạn, họ quyết định chuyển hướng sang “nghiên cứu và phát triển kỹ năng phụ”. Không khí trên giường Ngân có phần thoải mái, vui vẻ, như hai người bạn thân chuẩn bị làm một việc gì đó ngớ ngẩn và cấm kỵ.
Alex, sau khi đã “nghiên cứu lý thuyết” trên mạng, tự tin tuyên bố rằng anh đã sẵn sàng. Anh cúi xuống giữa hai chân đang mở rộng của Ngân, vẻ mặt đầy quyết tâm như một nhà khoa học sắp tiến hành một thí nghiệm quan trọng.
Nhưng nhiệt tình và lý thuyết là một chuyện, thực hành lại là một thảm họa kỹ thuật.
Lưỡi Alex di chuyển loạn xạ trên lồn cô như một cái máy lau nhà mất kiểm soát. Nó quét từ bên này sang bên kia, thỉnh thoảng lại di chuyển theo một vòng tròn rộng lớn, hoàn toàn không có mục đích. Thỉnh thoảng, răng anh lại va vào vùng da nhạy cảm khiến Ngân giật bắn mình, người co rúm lại vì vừa đau vừa nhột.
“Ôi trời ơi… Anh ấy đang làm cái quái gì vậy?” Ngân nghĩ thầm, cố gắng nhịn cười. “Đây là bú lồn hay là đang gặm cỏ? Vừa nhột vừa bực! Không có một chút cảm giác nào cả.”
Cô không chịu nổi nữa. Cô vừa cười khúc khích vừa dùng hai tay đẩy đầu anh ra, giọng nũng nịu. “Này anh, dừng lại, dừng lại đã! Anh định ăn thịt em hay sao?”
Alex ngẩng lên, mặt ngơ ngác, miệng bóng loáng. Vẻ mặt anh trông thật sự bối rối và có chút tổn thương. “Sao thế em? Anh làm không đúng à? Anh thấy trên phim người ta làm vậy mà.”
Ngân phá lên cười. Cô quyết định phải “đào tạo” lại anh chàng kỹ sư ngây thơ này từ đầu.
“Phim ảnh toàn lừa người thôi,” cô nói, kéo đầu anh lại gần. “Anh này, anh đừng có ‘quét’ lung tung như thế. Anh thấy cái hạt nhỏ ở trên cùng không?”
Alex nheo mắt lại, nhìn một cách chăm chú.
“Ừ, nó đấy, cái hột le của em đấy. Anh tập trung vào đó thôi.” Cô cầm lấy một ngón tay của anh, đặt lên người mình để chỉ dẫn. “Và đừng dùng răng! Dùng phần mềm của lưỡi thôi. Chậm lại một chút… Đúng rồi… đúng rồi…”
Alex lắng nghe một cách chăm chú, như một học sinh ngoan đang tiếp thu bài giảng. Anh làm theo chính xác những gì cô chỉ dẫn. Lưỡi anh không còn di chuyển loạn xạ, mà tập trung vào một điểm duy nhất, nhẹ nhàng và chậm rãi.
Một cảm giác râm ran dễ chịu, một cảm giác mà cô chưa từng có trước đây, bắt đầu lan tỏa trong Ngân.
Bài học bắt đầu có hiệu quả.
Không khí đã thay đổi. Sự vui đùa của lớp học vỡ lòng nhường chỗ cho sự tập trung và một cơn ham muốn đang từ từ dâng lên.
Sau khi đã có “kim chỉ nam”, Alex nhanh chóng tìm ra nhịp điệu. Anh không còn làm theo hướng dẫn một cách máy móc. Anh bắt đầu cảm nhận, bắt đầu lắng nghe cơ thể Ngân đang nói gì. Lưỡi anh di chuyển một cách điêu luyện quanh hột le của cô.
Ngân bắt đầu rên rỉ, những tiếng rên thoát ra khỏi cổ họng một cách không chủ đích. Hông cô bất giác nhổm lên, đáp lại từng cái liếm của anh. Cơ thể cô đã hoàn toàn phản bội lại lý trí. Lồn cô bắt đầu sưng lên, hai môi thịt nở to ra, và một dòng dịch nhờn trong suốt bắt đầu trào ra, ướt đẫm.
“À, thì ra là thế này,” Alex nghĩ thầm. “Cô ấy thích thế này. Vị của cô ấy… ngọt thật.” Anh không còn là một học viên đang trả bài, anh đã trở thành một tín đồ vừa tìm thấy chân lý của đời mình.
Sự khám phá của anh trở nên táo bạo hơn. Anh không chỉ kích thích hột le. Anh dùng miệng để khám phá toàn bộ âm hộ của cô. Anh nhẹ nhàng tách hai môi lồn ra, liếm sâu vào bên trong, nếm thử vị ngọt ngào, mằn mặn của cô. Và rồi, khi dịch lồn của Ngân trào ra nhiều hơn, anh không hề né tránh.
Alex húp trọn lấy dòng nước của cô một cách thèm thuồng, say mê, như một kẻ chết khát vừa tìm thấy nguồn nước. Tiếng “chụt chụt” ướt át, dâm đãng vang lên trong căn phòng. Anh ngẩng lên, nhìn thẳng vào mắt cô, miệng và cằm bóng loáng vì dịch thể của cô.
“Vị của em… ngon thật đấy,” anh nói, giọng khàn đi. “Anh có thể ăn em cả ngày không chán.”
Lời nói và hành động của Alex như một liều thuốc kích thích cực mạnh, đánh sập mọi sự phòng thủ còn sót lại của Ngân. Cô sắp đạt cực khoái, cơ thể bắt đầu co giật nhẹ, tâm trí trống rỗng.
Nhưng Alex, trong cơn say mê khám phá của một kẻ ham học hỏi, đã làm một điều mà cô không bao giờ ngờ tới.
