Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mê Cung Của Con Nai – Tuổi 22 của Ngân

Chương 12 : Cú Sốc Thị Giác & Nỗi Sợ Hãi



Chương 10: Cú Sốc Thị Giác & Nỗi Sợ Hãi

Giao kèo cuối tuần đầu tiên bắt đầu bằng một bữa tối vui vẻ tại nhà Ngân. Họ cùng nhau nấu ăn, uống một chút rượu vang, không khí ấm cúng và đầy mong đợi. Nụ hôn của họ ngọt ngào và có phần rụt rè, một sự thăm dò cẩn trọng trước khi bước vào lãnh địa mới.

Trong phòng ngủ, quần áo dần được cởi bỏ. Khi Alex lần đầu tiên nhìn thấy cơ thể trần trụi của Ngân, anh hoàn toàn bị mê mẩn. Anh nhìn chằm chằm vào cặp vú đầy đặn, chúng không săn chắc một cách hoàn hảo như những cô người mẫu thể hình, nhưng lại rất mềm mại, rất đàn bà. Anh nhìn vào bờ hông nở nang, tương phản với vòng eo săn chắc của cô.

“God, you are beautiful,” anh thì thầm, giọng đầy ngưỡng mộ chân thành. (Chúa ơi, em đẹp quá.)

Nhưng Ngân không nghe thấy lời khen của anh. Mắt cô đang dán chặt vào thứ giữa hai chân anh khi anh cởi bỏ lớp quần cuối cùng.

Nó không chỉ dài. Nó còn có một chu vi đáng sợ. Khi cương cứng hoàn toàn, những đường gân xanh nổi lên rõ rệt như những con rắn nhỏ nằm dưới da. Phần quy đầu sẫm màu, nở to một cách dữ dội. Nó không giống một bộ phận cơ thể. Nó giống một thứ vũ khí, một cái chày gỗ được đẽo gọt một cách thô bạo.

“Lạy Chúa,” tâm trí Ngân gào thét. “Đó không phải là một cái dương vật. Đó là một quả tên lửa. Không. Không thể nào. Nó không thể nào vừa được. Chắc chắn là không thể.”

Mọi ham muốn, mọi sự tò mò trong cô bị dập tắt ngay lập tức. Thay vào đó là một nỗi sợ hãi nguyên thủy, nỗi sợ của một con mồi bé nhỏ đứng trước một con mãnh thú khổng lồ.

Khi Alex tiến lại gần, cơ thể Ngân theo phản xạ lùi lại một bước, hai tay vô thức che trước ngực. Toàn thân cô căng cứng lại.

Alex nhận ra ngay lập tức. Sự tự tin của anh biến mất, thay vào đó là một vẻ ái ngại và có chút tự ti mà Ngân đã từng thấy ở những người đàn ông có kích thước quá khổ. Anh dừng lại, giọng có chút buồn bã.

“Nó… làm em sợ à? Anh xin lỗi…”

Không khí trở nên ngượng ngùng và khó xử. Alex cảm thấy tự ti về chính thứ vũ khí của mình, còn Ngân thì hoàn toàn hoảng sợ. Bức tường vật lý đã được dựng lên sừng sững ngay từ cái nhìn đầu tiên, trước cả khi có bất kỳ sự va chạm nào.

Sự im lặng trong phòng trở nên nặng trĩu. Cả hai đều cố gắng cứu vãn tình hình, cố gắng dán lại những mảnh vỡ của ham muốn.

Ngân cố gắng nở một nụ cười, dù nó méo xệch. “Không… không phải sợ. Chỉ là… em hơi bất ngờ. Nó… to hơn em tưởng.”

Alex, như một kỹ sư chân chính đối mặt với một vấn đề kỹ thuật, ngay lập tức đề ra giải pháp. Anh là một người có trách nhiệm. “Không sao. Mình sẽ dùng bao cao su và thật nhiều gel bôi trơn. Sẽ ổn thôi.”

Anh với tay lấy một chiếc bao cao su trong ví. Tiếng xé vỏ bao “xoẹt” một tiếng, khô khốc và vô cảm, phá tan nốt chút không khí lãng mạn còn sót lại. Anh loay hoay đeo nó vào. Lớp latex mỏng manh trông thật nhỏ bé và nực cười khi phải căng mình ra để bao bọc lấy “quả tên lửa” của anh. Rồi anh vớ lấy tuýp gel bôi trơn, đổ ra một lượng lớn, khiến cả hai dính nhớp và trơn tuột.

Họ cố gắng quan hệ. Nhưng nó là một thảm họa được báo trước.

Alex quỳ giữa hai chân Ngân, cố gắng đưa vào. Nhưng sự kết hợp của lớp bao cao su dày cộp, lớp gel trơn trượt quá mức, và cơ thể vẫn còn căng cứng vì sợ hãi của Ngân đã tạo ra một trở ngại không thể vượt qua. Đầu dương vật bọc latex của anh chỉ trượt đi trượt lại trên cửa mình cô, không tài nào tìm được đúng lối vào. Anh thử lại lần nữa, cẩn thận hơn, nhưng nó lại trượt sang một bên, để lại một vệt gel lạnh lẽo trên đùi cô.

“Chết tiệt,” anh lầm bầm.

“Đây mà là làm tình à?” Ngân nghĩ thầm, cảm giác vừa bực bội vừa nực cười. “Chẳng có một chút cảm giác nào. Chỉ thấy lạnh và dính. Cứ như đang xem một màn hài kịch vụng về.”

Alex, mặt đỏ bừng vì ngượng và bất lực, di chuyển một cách máy móc. Anh hỏi, giọng đầy tự ái. “Có được không em?”

Ngân nói dối, không muốn làm anh thêm xấu hổ. “Được ạ…”

Sau vài phút loay hoay trong vô vọng, họ dừng lại. Cả hai cùng thở dài, một tiếng thở của sự thất bại. Họ nằm đó, cách nhau một khoảng, dính đầy gel bôi trơn nhưng lại cảm thấy xa cách hơn bao giờ hết. Giải pháp an toàn, giải pháp logic, đã thất bại hoàn toàn. Nó không những không giải quyết được vấn đề mà còn dựng lên một bức tường cao hơn giữa họ, một bức tường làm từ latex và sự thất vọng.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...