Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Mật Danh DK

Chương 5 : Càng sục, càng hăng đến 15 phút sau không thể kiềm hãm sự sung sướng



Mật Danh DK chương 5

Càng sục, càng hăng đến 15 phút sau không thể kiềm hãm sự sung sướng lại tôi thở dốc bắn ra từng đợt tinh trùng.

Ngồi tựa vào ghế thở dốc ra phì phò. Tạm nghỉ một lát, là do mình kích thích quá nên mới suy nghĩ bậy bạ về mẹ vậy chăng tôi gát lại cái suy nghĩ vớ vẩn kia. Tiếp tục nhìn vào bản hồ sơ. Xem xét qua một lượt tôi có để ý một chi tiết nhỏ, liền cầm bản hồ sơ lên nhìn kỹ chi tiết có để rằng, cứ mỗi cuối tuần là thằng Thành lại đến một quán ăn gần chợ lớn ở quận 4 và hay vào đó để ăn, tôi nhíu mày thầm nghĩ ” Nó đến đây làm gì vậy ta, nếu vào ăn sau tuần nào nó cũng đến vậy, chả lẽ quán ăn đó nấu ngon đến nỗi nó đến ăn thường xuyên “.

Vì thế tôi có cảm giác như manh mối sẽ nằm ở nơi này, không để lâu liền ra ngoài vọt lên xe ấn ga chạy đến địa điểm trên.

Chạy một vòng bên ngoài, nhìn vào quán tôi thấy quán xá cũng bình thường vì sao thằng Thành lại hay đến đây, để có thể hiểu rõ hơn tôi đi vào quán liền gọi một bát canh lương, một đĩa cơm xào, vừa ăn vừa ngắm nghía xung quanh, nhưng đúng là quán bình thường không có gì cả, cũng có mấy vị khách tới ăn rồi trả tiền.

Mà phải công nhận, quán này nấu ngon thật đồ ăn rất ngon

Cảm giác ăn lần đầu là ghiền luôn vậy, đang ăn thì thì ngoài cửa có âm thanh xe oto bóp còi rồi chạy tới, lúc tôi xoay người qua nhìn thì lập trưng vẻ mặt ngẩn ngơ ra, trên xe mở cửa bước xuống là mẹ, ngoài ra còn có thằng Thành, nó ôm eo mẹ bước vào, vừa đẩy cửa ra mẹ cũng nhìn thấy tôi.

Nhíu mày ám chỉ, như muốn nói là tôi không quen biết mẹ, vì để kế hoạch an toàn tôi cũng giả vờ như không có quen biết, nhìn thằng Thành Ôm eo mẹ như một đôi tình nhân bước vào.

Gọi là 1 số món, hai người cùng ăn mẹ còn gắp đồ ăn đút cho thằng Thành thật sự tôi lúc đó nhìn muốn nổ não, đôi lúc nó còn nựng má của mẹ. Chịu không nổi tôi đành đứng lên tính tiền phục vụ vừa ra báo giá 1 đĩa cơm xào, 1 bát canh lương giá 2 triệu.

– Gì !, sao mắc dữ vậy chỉ có đĩa cơm bát canh lương mà tận 2 triệu ??, bán giá cắt cổ à..

– Quý Khách thông cảm, tại vì đây là do đầu bếp nghệ nhân có tay nghề cao lâu năm làm, nên giá đó là hợp lý ạ.

– Hợp lý cái……

Tôi tính cãi tiếp, nhưng vừa nhìn qua mẹ, mẹ nhìn tôi cau mày. cùng lúc thằng Thành thấy bên này ồn ào nó cũng chú ý đến, tôi sợ nếu cứ tiếp tục cãi vã sẽ không hay lắm, thằng Thành đang nhìn mình không thể để chuyện nhỏ nhặt như này ảnh hưởng và khiến nó sinh nghi, chỉ đành ngậm ngùi móc ví tiền ra rút 4 tờ 500k bỏ lên bàn rồi rời đi.

Lên xe rời đi, lúc qua một ngã rẽ gần đến quán bar, thì có nhìn thấy bên tay trái tôi có hai người đang cãi vả trên vỉa hè, trên tay họ còn giằng co qua lại cái túi, mà hai người cãi vã là một nam.

một nữ nhìn kỹ vào phát hiện ra người nam đó là người tôi quen biết.

Thế là tôi dừng xe lại, bước xuống đi tới đôi nam nữ. Nhìn người nam nói.

– Ê.. Hoàng, mày lại chứng nào tật nấy à, lại cướp giật của người khác phải không ?

Tôi gằng giọng, thanh niên kia nghe giọng nói quay lại nhìn thấy tôi đi đến thì tái mặt vội thả cái túi xách ra. Lắp bắp nói.

– Ơ, anh, em… Em không có .. Anh hiểu lầm rồi….

– Hiểu lầm, tao thấy mày nãy giờ cãi cọ còn giành giật túi xách với người ta mà hiểu lầm à…..

Tôi chóng nạnh nói, thằng Hoàng này là thằng hay cướp giật ở khu này, nó năm nay mới 17 tuổi là người Hà Nội, ba mẹ ngoại tình rồi cãi nhau, nó không chịu được cái cảnh đó nên bỏ nhà đi vào đây, thường thì quanh quẩn khu này tụ tập với đầu đường xó chợ để cướp giật kiếm tiền sống qua ngày và ăn chơi..

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...