Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Lối nhỏ vào đời

Chương 67



em hay bảo con gái khó hiểu lắm, em còn k hiểu bản thân em muốn gì nữa mà

tôi bảo anh thấy em dễ hiểu chứ có gì đâu

em nói dễ hiểu sao?

tôi bảo thì nè: ăn cu, ngủ cũng phải có cu, đái cũng phải nhờ cu, giận hờn gì cứ nhét vô là hết giận

em đè tôi ra đánh, nói anh nói em vậy đó hả

tôi chạy trốn em, em cứ rượt mà đánh

1 chị chung cơ quan em bảo ra Huế chơi, chị ấy vừa khai trương 1 quán trà sữa trên đó, đó chỉ là cái cớ, chứ thật ra em muốn đi chơi thôi

vừa tới Phú Bài, tôi thì loay hoay với đống đồ, em thì ngỡ ngàng, sao vắng hoe vậy nè

tôi bảo bão đó bà nội, 1 bà thì rảnh khai trương ngay khi hết bão, dân tình uống trà sữa thay cơm à, 1 bà thì rảnh đi chơi, bão quật 1 phát 2 bà chia nhau trà sữa uống qua ngày

em bật cười khúc khích rồi lại phụ tôi bưng hành lý đi

tôi cố tình chọn 1 khách sạn ở hơi khuất trong ngõ nhỏ, nhưng vẫn nhìn thấy sông Hương

lý do thì đơn giản lắm, vắng vẻ, dễ…

vừa nhận phòng xong là em ào vô tắm, tắm xong ra em mau mau gọi cho chị đó rồi hối tôi nhanh lên qua chơi

tôi thì chả cần tắm rửa gì, cứ thế mà đi tối về tắm 1 lần cho gọn

cái quán đó cũng có gì nổi bật đâu, nhìn cũng kiểu như bình thường, hay do tôi đi nhiều nhìn nhiều k biết

sau đó là màn ăn uống, rồi chị ấy dẫn đi tham quan các nơi

lang thang cả ngày trời, tối về em còn đòi ngủ chung với chị ấy chứ k về khách sạn, tôi cũng ok nhưng nhắc nhẹ "cả ngày nay chưa tắm đó"

em vội hẹn để em về khách sạn tắm cái, vậy là chị ta phải sang khách sạn đợi để đưa em về quán

trong lúc em đang tắm thì chị ấy có hỏi tôi về quan hệ của 2 đứa, tôi cũng bảo thật với chị ấy "ngày 10 lần, chị là đàn ông chị nhịn nổi k?"

chị ấy cũng bật cười, uh nó nhìn đẹp mà ngon thật, tánh lại như con nít ai cũng thích

em tắm xong thì sang bên tiệm ngủ với chị ấy để tiện tâm sự

tôi thì nằm lăn lộn 1 mình ở khách sạn, sáng sớm tôi mang đồ qua cho em thay, vì tối đi chỉ đơn giản là mặc đồ ngủ rồi lên taxi đi chứ chả có mang đồ theo thay

chị bảo nó còn nướng chưa thức, em vào phòng nằm với nó xíu đi, chị ra coi quán

nhân viên và khách khứa cũng có, nhưng gọi nhộn nhịp thì chưa

tôi vào phòng, leo lên giường nằm ôm em, phản xạ em lòn tay vào quần tôi, miệng cứ ư ử cho em ngủ, vâng, cho em ngủ mà tay em thì tự đi mò =)

tôi nằm ngửa ra rồi lim dim k hay, k khí trong lành nên có vẻ dễ ngủ

thức dậy cũng 10h sáng, em lấy đồ thay xong đi ra khác hẳn cái vẻ lơ ngơ buồn ngủ

chị kéo tôi ra hỏi, nó ngủ là vậy đó hả?

tôi hỏi lại chị "hả, vậy là vậy sao?"

chị bảo "tối nó ngủ nằm 1 hồi là 2 chân phành ra hết cái giường, tao đẩy nó về 1 bên giường thì nó nằm sấp xuống chổng mông lên mà ngủ"

tôi bật cười haha, quen rồi đó mà

chị cũng nhìn tôi rồi bảo "sáng 2 đứa ngủ chị vô thấy tay nó trong quần em, chả lẽ nó như vậy mỗi ngày à?"

tôi bảo quen rồi đó mà, với lại thường sáng đi làm thì em hay đè ra 1 lần rồi mới đi làm, nên riết quen luôn

chị bảo thiệt tao thấy vô làm nó bữa vui bữa buồn, hóa ra vậy

tôi à rồi bảo bữa nào buồn là em đi công tác k có nhà đó

xong xuôi hết chị bảo lấy xe của nhân viên chị đi chơi đi, 2 đứa chạy long nhong thì mưa bụi lất phất, rồi nó từ từ nặng hạt, rồi nó thành tầm tã luôn

tôi tấp xe vào 1 căn nhà hoang trên 1 ngọn đồi, nói là nhà chứ nó cũng k biết là cái gì nữa, nhưng lạ cái là khá là sạch sẽ, ngoại trừ rêu với vẻ hoang tàn ra thì phải nói là nó sạch bất ngờ nha

do 1 số khu ở Huế bắt buộc mặc quần dài, tôi sáng lấy quần dài cho em mặc, nhìn kiểu gì thì cái yếu điểm chân ngắn bộc lộ ra rất rõ =)

đứng trong nhà đó tầm 30p thì chị gọi, bảo là lính chị nó nói cốp xe có áo mưa

tôi à lên rồi lấy cái áo mưa trải lên mặt đất, rồi nằm xuống luôn, ai hơi đâu chạy xe mưa gió vầy, gió nó thổi bay qua Mỹ à

em lúc ấy mới phát hiện ra, anh nói em mới để ý, nãy giờ trong nhà này k hề có gió nha

tôi nói hay k bằng hên đó

em nằm sấp cạnh tôi nhìn ra màn mưa ngoài kia, k thấy gì cả, trong nhà cũng k hề có đồ đạc gì nhưng ác cái cửa trước thì k có, cửa sổ cũng k, nhưng cửa sau lại đóng ván kín mít, có lẽ họ sợ rắn chăng?

em nằm cạnh tôi, bảo rằng sáng giờ em k đói, tự dưng giờ thấy đói, tôi nhìn mặt em cười nham hiểm thì lắc đầu, đứng dậy đảo 1 vòng quanh nhà rồi kéo dây nịt ra

em mau chóng nhào đến, em bảo để em bú thôi, lỡ có ai lại cũng k sao

tôi uhm rồi đứng chống tay lên tường cửa sổ nhìn ra ngoài, em thì ở dưới mà thổi kèn

chán chê em vỗ mông tôi bốp bốp, bảo là sao anh k ra, tôi nói ra kiểu gì, nhìn mưa k thấy gì hết chán muốn chết nè

em nói em sợ đang đút vô lỡ có ai lại trú mưa

tôi bảo nãy giờ hơn tiếng đồng hồ mưa, ai mà khùng chạy ra đường nữa, còn ai đang lỡ đi thì cũng núp hết như mình rồi

em im lặng rồi bảo tôi "biết vậy em mặc váy rồi"

tôi với tay lấy cái balo, kéo cái rẹt, cái váy em hay mặc xuất hiện trên tay tôi

em tròn mắt nhìn rồi mừng rỡ hôn tôi….

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...