Loạn Luân Thời Chiến
[QUÁ KHỨ]
Năm đó mẹ đã tiến sát lứa tuổi 50, mẹ bắt đầu mãn kinh. Cơ thể mẹ thay đổi rõ rệt, nó không còn hợp tác với những lần giao hợp lâu, lồn mẹ khô hơn, đôi khi mẹ rên lên vì đau rát, cực khoái ít hơn, nhưng ham muốn của mẹ vẫn cao. Tần suất giao hợp của mẹ con tôi đã giảm so với mấy năm trước, phần vì mẹ không còn sung sức, phần vì tôi bận rộn với công việc ở xí nghiệp mà chưa tìm ra giải pháp cho mẹ thuốc nam, thuốc bắc không đem lại kết quả nhiều. Các cuộc giao hoan của 2 mẹ con cần nhiều thời gian hơn để dạo đầu, sao cho lồn mẹ đủ ướt để tránh cả 2 mẹ con bị đau. Mẹ và tôi từng thử dùng nước và nước bọt, nhưng hậu quả là lồn mẹ lại bị rát đến mấy ngày hôm sau.
Tuy vậy, từ khi mẹ mãn kinh, khả năng thụ thai gần như không còn, tôi xuất tinh trong lồn mẹ thường xuyên hơn, cho dù đôi khi mẹ không đạt cực khoái, nhưng vẫn giúp được mẹ cảm giác tinh trùng nóng ấm tràn đầy trong tử cung. Mẹ từng thì thầm với tôi “Mẹ luôn thích cái cảm giác buồi tôi giật trong lồn mẹ… thích cảm giác nóng ấm của tinh trùng phụt thẳng vào tử cung, trào ra chảy tràn trong lồn mẹ… thích cảm giác buồi tôi nhỏ dần trong lồn mẹ…” Tôi cười, hôn mẹ, lòng sung sướng vì làm mẹ hài lòng.
Năm đó, có 2 chuyện lớn diễn ra trong cuộc sống của gia đình tôi. Chuyện đầu tiên, đó là xí nghiệp cử tôi đi nước ngoài tu nghiệp làm nghiên cứu sinh, những tháng ngày chăm chỉ phấn đấu cuối cùng cũng có thành quả tiếp theo. Tôi mừng lắm, lòng hãnh diện vì được công nhận, nhưng cũng nhiều băn khoăn, không nỡ xa mẹ. Hôm tôi thông báo kết quả, mẹ ngẩng lên, mắt sáng rực vì tự hào, thắp hương ngay để báo tin cho bố. Trước băn khoăn vì không muốn xa mẹ của tôi. Giọng mẹ ấm áp, như bất cứ người mẹ nào muốn con thành đạt, dù mắt mẹ thoáng lê đôi chút buồn “Mẹ đợi con được mà…” Tôi ôm chặt mẹ, thì thầm “Con thực sự không muốn xa mẹ… mẹ ơi…”, vài tháng nữa thôi tôi sẽ phải lên đường bôn ba nơi xứ người.
Chuyện lớn thứ hai là về thằng em thứ. Một ngày nọ, tôi trở về nhà từ xí nghiệp, đã thấy nó đang ngồi trong nhà với mẹ. Tôi khá bất ngờ vì em tôi công tác ở quê, nhưng điều làm tôi bất ngờ hơn là từ nhà bếp, 1 cô gái trẻ rón rén đi ra cất tiếng chào tôi lễ phép. Ra thế, nó dẫn người yêu từ quê lên chào mẹ, muốn làm đám cưới. Mẹ rạng rỡ lắm, nhưng có 1 chút gì đó trong mẹ làm tôi cảm thấy mẹ giờ mới nhận ra là các con của mẹ đã đến tuổi dựng vợ, gả chồng.
Đám cưới diễn ra nhanh chóng, cả mẹ và em thứ tôi đều muốn đám cưới được tổ chức trước khi tôi đi nước ngoài. Tôi và mẹ về quê lo việc, bận rộn mấy ngày liền, không có phút nào riêng tư để ở bên nhau. Em dâu tôi là người làng, vốn là bạn cấp 3 của em út tôi. Thằng em thứ đã để ý đến con bé từ hồi đó, thảo nào nó nhất quyết tốt nghiệp là chọn về quê làm việc, mặc dù khi đó tôi cũng cố gắng xin cho nó vào 1 cơ quan tại Hà Nội. Chỉ buồn cười thằng út, vừa vui, vừa tức vừa buồn cười giờ phải gọi bạn cũ là chị dâu.
Căn nhà lúc này đã được sửa sang lại nhiều, chủ yếu là tiền tôi dành dụm được ít cho thêm thằng em, vừa sửa sang nhà, vừa có chút vốn cho 2 vợ chồng nó. Thường tiền kiếm được tôi hay gửi mẹ giữ, nhưng cũng dắt 1 ít để thi thoảng chi tiêu. Tôi nhờ mẹ lấy cho thằng thứ 1 phần, rồi cho thêm thằng út 1 phần tuy ít hơn 1 chút. Tôi làm ở thành phố, xí nghiệp kinh doanh cũng tốt, thu nhập khá, nhưng tôi quanh năm bám mẹ, cũng chẳng tiêu nhiều. 2 em tôi đứa ở quê nghèo đứa lên vùng cao. Tôi thương lắm. Tôi sắp tới lại đi nước ngoài, cũng không có nhu cầu tiêu gì. Chỉ mong phần còn lại giúp mẹ ổn định sống những ngày không có tôi.
Đám cưới xong, chúng tôi về Hà Nội, lòng tôi rạo rực vì đã lâu không được gần gũi mẹ. Đêm đó, trong căn hộ nhỏ, tôi mò vào phòng mẹ, ánh đèn mờ mờ hắt qua cái cửa sổ tròn trên tường. Tôi ôm mẹ từ phía sau, tay luồn vào áo ngủ, vân vê vú mẹ, cảm giác mềm mại làm buồi tôi cứng lại, muốn tìm về lồn mẹ – cái nơi ấm áp, thân thuộc mà tôi đã gắn bó mười mấy năm nay.
Mẹ thở gấp, quay lại hôn tôi, tôi cởi quần mẹ, mẹ kéo quần tôi xuống, tôi bóp vai đấm lưng cho mẹ, kích thích vào những điểm mẹ thích, bú vú mẹ, bóp mông và vuốt ve bên ngoài lồn mẹ. Đến khi thấy lồn mẹ bắt đầu rỉ nước nhờn, tôi kéo mẹ về phía cạnh giường, mẹ dạng chân giơ lên, tôi quỳ dưới sàn, đút buồi vào lồn mẹ, tôi nhấp chậm rãi từng nhịp ngắn, trải đều nước nhờn của mẹ lên buồi tôi. “Bạch… bạch… bạch…” khi nhịp dập đều dần, mẹ lắc mông, hòa nhịp với tôi, tôi ôm lấy cơ thể mẹ, tay xoa vú mẹ, thì thầm “Mẹ ơi… con sướng lắm… mẹ sướng không?”
Mẹ rên khẽ: “Con… mẹ sướng… ôi lồn tôi sướng… buồi con tôi sướng quá…” vục đầu vào vú mẹ vừa bú vừa nhấp. Nhưng rồi mẹ dừng lại, hông mẹ ngừng nhúc nhích. Tôi nhấp mấy nhịp thấy mẹ không phản ứng, chợt thấy lo nên ngẩng lên nhìn. Tôi thấy mẹ nước mắt giàn dụa, tôi hỏi thì giọng nghẹn ngào “Con… mẹ muốn nói chuyện…” Tôi thở phào vì mẹ vẫn ổn, tôi nằm lên người mẹ, hay khuỷu tay chống xuống giường để mẹ không phải chịu sức nặng của tôi, buồi tôi vẫn nằm trong lồn mẹ.
Tôi lắc hông cho buồi mình ngoáy chậm trong lồn mẹ, hỏi: “Mẹ sao thế mẹ?” Mẹ nhìn tôi, mắt long lanh “Mẹ vô tâm quá… mấy năm nay mẹ chưa bao giờ để ý việc con đã gần 30 rồi… cũng chưa bao giờ dẫn bạn gái về… mẹ… mẹ sai quá… mẹ chỉ muốn con là của mỗi mẹ…” Tôi chỉ im lặng, nghĩ 1 lúc rồi nói “Con chỉ cần có mẹ, còn con không cần cô gái khác.” Rồi tôi nhấp tiếp nhưng mẹ ôm ghì tôi lại, không cho nhấp tiếp “Không có ai để ý đến con hay sao… con mẹ đẹp trai thế này cơ mà…”
Tôi lại im lặng, lòng giằng xé, rồi đáp: “Từ thời sinh viên cũng có vài cô gái tiếp cận con… giờ cũng có… bạn bè và các cô chú ở xí nghiệp cũng mai mối… con cũng có gặp mấy người… nhưng chỉ gặp 1 lần cho lịch sự… không có ai con thấy muốn… con cũng không muốn ai ngoài mẹ” Mẹ sững người, mắt mẹ đỏ hoe, nước mắt lăn dài trên má. Mẹ khóc, nhưng hông mẹ bắt đầu lắc lại, “Bạch… bạch… bạch…” tôi nhấp buồi theo, tay bóp vú mẹ, sướng đến tê người. Mẹ vừa khóc vừa rên: “Con ơi… mẹ sướng lồn… ôi lồn tôi… con tôi…” tôi ôm chặt mẹ, nhập mạnh hơn, mẹ đạt cực khoái, cơ thể mẹ rung lên, tôi bắn từng đợt vào trong lồn mẹ, tinh trùng nóng ấm tràn đầy, mẹ gồng người rên khẽ, nhưng nước mắt mẹ vẫn không ngừng rơi.
Mẹ ôm tôi, nước mắt thấm ướt vai tôi, giọng run run: “Con… sau khi đi nước ngoài về, nhất định phải lấy vợ… mẹ không muốn con khổ vì mẹ mãi…” Tôi siết chặt mẹ, lòng đau nhói: “Mẹ ơi, con chỉ cần mẹ…” Nhưng mẹ lắc đầu, khóc to hơn: “Không được, con phải có vợ, phải có con… mẹ không sống mãi được…” Tôi im lặng, không biết nói gì, chỉ ôm mẹ, lòng trống rỗng. Mẹ nằm trong tay tôi, lồn mẹ ôm xiết buồi tôi, tiếng mẹ khóc nhỏ dần, tôi vuốt lưng mẹ, nhưng lần này tôi không cách nào làm mẹ hết khóc.
[HIỆN TẠI]
Tôi lại đưa mắt nhìn quanh những hành khách vẫn đang say ngủ trên chuyến bay, cảm thấy mình thật tách biệt so với phần còn lại. Khi không có mẹ hoặc những người thân yêu, thứ len lỏi vào tôi nhanh nhất là cảm giác cô độc khi không ai hiểu mình. Có lẽ tôi có 1 biệt tài gì đó trong việc che giấu những gì tôi cần giấu, có lẽ đó cũng là khả năng tôi thừa hưởng từ mẹ.
Mấy năm tôi và mẹ sống trong khu tập thể, một xã hội thu nhỏ với người người ra vào tấp nập, có trẻ con chạy nhảy khắp nơi, có người lớn với thủ thói tọc mạch của người đời. Người ta thấy 1 anh chàng suốt ngày làm việc, sau khi về nhà thì hay ngồi chè chén bàn bạc chuyện thiên hạ với mấy ông anh trong khu, thi thoảng kèm cặp bài tập cho lũ trẻ em hàng xóm. Bà mẹ thì cũng tần tảo cơm nước, qua lại hàng xóm láng giềng, thi thoảng có ai kêu về con trai thì cũng bảo “Ôi các bà có ai thì mai mối giúp tôi… tôi cũng muộn phiền vì nó lắm…” giả khổ.
Thời điểm đó tôi bị cho là kén cá chọn canh. Tôi cũng hay tỏ ra khó tính khi nói về mấy cô gái được mai mối giới thiệu khi ngồi chè chén với mấy anh em đồng nghiệp hay hàng xóm. Nhờ diễn xuất tự nhiên của 2 mẹ con như vậy, cộng với kết cấu đặc biệt của ngôi nhà, tôi cũng bí mật lắp thêm 1 lớp xốp để cách âm thêm với căn hộ bên cạnh, nên chẳng ai biết rằng cứ đến tối mỗi giờ ngủ, tôi lại vào phòng cùng mẹ chăm sóc cho bản năng tình dục của 2 mẹ con.
