Lấy chồng lấy cả ba chồng / cha con chung vợ
Tuy bà Diễm tạm thời không trách mắng Thành, nhưng lòng anh vẫn thấp thỏm không yên. Ngồi trên ghế sofa cảm thấy vô cùng khó xử, càng nghĩ càng thấy ngượng ngùng. Nếu cứ tiếp tục như vậy, anh sẽ phát điên mất. Anh thà để mẹ vợ mắng mình vài câu, chửi mình vài tiếng, như vậy có khi anh lại thấy dễ chịu hơn! Nếu không thật sự sẽ phát điên mất!
Lúc này Thành đã đứng ngồi không yên rồi, hay là chủ động xin lỗi mẹ vợ trước đi, thành khẩn nhận lỗi, chống cự bị nghiêm trị, đạo lý này anh vẫn hiểu! Nếu không cứ ngồi mãi thế này, anh thật sự sẽ phát điên mất!
Thành cắn răng, hạ quyết tâm, rồi đứng dậy khỏi ghế sofa, mặt dày đi về phía ban công. Nhưng vừa đến cửa ban công, cả trái tim lại bất giác thắt lại, thấy bà Diễm đang đứng nghiêng người về phía anh giặt quần áo trước bồn giặt.
Thành dựa vào cửa kính lùa, cả trái tim như treo lơ lửng, mấp máy môi muốn mở lời, nhưng lại không biết nói gì? Cuối cùng anh vẫn nhắm mắt làm liều, nói với giọng rụt rè khe khẽ: “Má…”
“Hử?” Bà Diễm không quay mặt nhìn Thành, vừa dùng hai bàn tay trắng nõn vò quần áo, vừa khẽ đáp một tiếng.
“Má, vừa rồi… vừa rồi con không cố ý…” Thành đành mặt dày ngập ngừng giải thích với mẹ vợ.
“Biết rồi!” Bà Diễm nói gọn lỏn hai chữ!
A, mẹ vợ hiểu cho mình rồi, biết mình không cố ý, lập tức, cả trái tim Thành như trút được gánh nặng. Vừa rồi cơ thể anh như bị một tảng đá lớn đè đến không thở nổi, bây giờ đột nhiên cảm thấy nhẹ bẫng, cho nên anh lại vội vàng giải thích với mẹ vợ: “Má, vừa rồi con mắc tiểu quá, cho nên mới…”
“Thôi được rồi, đừng giải thích nữa, má không trách con, là má không khoá trái cửa nhà vệ sinh, không trách con được…” Bà Diễm có lẽ sợ Thành nói tiếp sẽ lúng túng, nên vội vàng ngăn lời anh lại nói.
Thành nghe vậy lại thở phào một hơi, rồi liếc trộm gò má của mẹ vợ, thấy má bà ửng hồng, anh biết lúc này lòng bà Diễm cũng vô cùng xấu hổ. Cũng phải thôi, trong nhà vệ sinh bị con rể nhìn thấy toàn thân trần trụi, ai mà không thấy xấu hổ chứ, huống chi bà Diễm còn là người có học thức, giữ thể diện nữa.
“Má, thật sự xin lỗi má, con xin lỗi má.” Thành muốn giải tỏa cảm giác xấu hổ trong lòng mẹ vợ, nên vẫn rất thành khẩn xin lỗi bà.
“Thành, không phải con mắc tiểu sao? Sao còn chưa đi vệ sinh?” Không ngờ mặt bà Diễm lại càng đỏ hơn!
“Má, vừa rồi bị doạ sợ đến nín luôn rồi…” Thành buột miệng nói ra, sự thật đúng là như vậy!
“Má đáng sợ lắm sao?” Bà Diễm nghe vậy hỏi với giọng không vui.
“Không không không, má rất đẹp mà, lại còn rất ưa nhìn nữa…” Thành thấy mẹ vợ có vẻ hơi giận, liền vội vàng buột miệng nói với bà, cho nên lời anh nói cũng không qua suy nghĩ mà nói thẳng ra, nói xong lập tức hối hận, vì anh lập tức nghĩ đến lời mình nói không ổn chút nào, cái gì gọi là “lại còn rất ưa nhìn?”
Quả nhiên, bà Diễm nghe lời Thành nói, lập tức cả gương mặt thanh tú trang nhã đỏ bừng lên, lại thấy bà xấu hổ cắn môi dưới, rồi trong sự xấu hổ mang theo giọng điệu oán trách nói: “Thành, con nói bậy bạ gì đó?”
“Má, con… con…” Thành lập tức không biết phải nói gì nữa, cuối cùng mới thốt ra được mấy chữ: “Con không có ý đó…”
“Vậy là ý gì?” Bà Diễm nghe vậy cũng buột miệng hỏi một câu.
“Con… con…” Thành lập tức bị hỏi đến cứng họng, rồi mặt tỏ vẻ lúng túng.
“Thành, má hỏi con, con thấy hết rồi hả?” Bà Diễm thấy vẻ lúng túng của Thành, đột nhiên gương mặt thanh tú trang nhã đỏ bừng, hỏi anh với giọng xấu hổ khe khẽ.
“Dạ!” Thành đáp một tiếng, vì anh không muốn nói dối mẹ vợ. Nếu nói với bà không thấy gì cả, mẹ vợ chắc chắn sẽ không tin. Lúc đó anh đẩy cửa nhà vệ sinh vào, bà Diễm đang đứng trần trụi quay mặt về phía anh, mà lúc đó hai mắt anh cũng dán chặt vào cơ thể trắng nõn của mẹ vợ, điều này bà Diễm cũng biết! Cho nên anh đành thừa nhận!
Bà Diễm nghe vậy gương mặt thanh tú trang nhã lại đỏ bừng, rồi xấu hổ lí nhí nói với anh: “Chuyện này không được nói cho bất kỳ ai biết, tốt nhất là giữ kín trong bụng cho má!”
“Má, con biết, con biết mà!” Thành mặt mày lúng túng vội vàng đáp.
“Thôi được rồi, con ra chơi với bé Bông đi!” Bà Diễm vẫn mặt mày xấu hổ nói với anh.
“Dạ, dạ! Vậy má cứ từ từ giặt, con ra chơi với bé Bông!” Thành vừa nói vừa lúng túng quay về phòng khách, rồi chơi với bé Bông, nhưng anh lại thường xuyên lơ đãng, vì trong đầu anh cứ bất giác hiện lên hình ảnh cơ thể trắng nõn mịn màng của mẹ vợ, hai bầu vú trắng nõn đầy đặn nở nang kia, còn có vùng tam giác khiến anh mê mẩn nhất với đám lông mu đen nhánh rậm rạp kia nữa…
Trời ạ, mình sao thế này? Thành vội vàng định thần lại, lòng lập tức cảm thấy hoang mang, bà ấy là mẹ vợ mình mà? Cũng là mẹ của Ngọc Anh, sao mình lại có thể xúc phạm bà như vậy chứ? Lập tức anh cảm thấy xấu hổ.
“Thành, nghỉ ngơi sớm đi con!” Đúng lúc này, bà Diễm có lẽ đã giặt xong quần áo phơi khô rồi, liền đi vào phòng khách, nói với Thành xong, lại cúi người bế bé Bông lên nói: “Cục cưng, ngủ với bà ngoại nha, mai còn phải đi nhà trẻ nữa…”
“Dạ dạ, đi ngủ thôi…” Bé Bông vui vẻ nép vào lòng bà ngoại nói.
Bà Diễm bế bé Bông về phòng mình, vì bà đã ngủ riêng với ông Hùng nhiều năm rồi, có lẽ ngủ một mình cảm thấy cô đơn, nên thích đón cháu ngoại về nhà ngủ cùng cho vui!
Thành nhìn mẹ vợ bế bé Bông đi ngủ, lòng lại thoáng hoảng loạn, vì vừa rồi lúc bà Diễm bế bé Bông, anh lại không nhịn được len lén nhìn bà, vì trước đây chưa bao giờ như vậy!
Thành thật sự cảm thấy lòng dạ không yên, lại quên mất chuyện Ngọc Anh đang cùng ba mình đón sinh nhật rồi, mà trong đầu anh lại toàn là hình ảnh cơ thể trần trụi trắng nõn của mẹ vợ…
Lau sạch miệng xong, ông Lương vẫn hỏi Ngọc Anh tiếp theo làm gì?
“Ba, không phải ba muốn con đi xem phim với ba sao?” Ngọc Anh hỏi ngược lại ba chồng.
“Đúng đúng đúng, xem phim, xem phim!” Ông Lương nghe vậy vội vàng vui vẻ nói.
“Vậy mình đi xem phim đi ba! Dù sao cũng còn sớm mà!” Thật ra Ngọc Anh trước đây rất thích xem phim, sau này sinh bé Bông xong, không có thời gian đi rạp xem phim nữa, tính ra cũng hơn ba năm rồi chưa xem phim, tối nay cũng là cơ hội, vừa hay ba chồng cũng muốn xem phim, cho nên thuận nước đẩy thuyền đồng ý với ông. Vả lại hôm nay là sinh nhật ba chồng, nguyện vọng này của ông cũng nên giúp ông thực hiện, ông còn chưa xem phim 3D, dẫn ông đi mở mang tầm mắt cũng tốt!
“Ừ ừ, vậy mình đi bây giờ đi con!” Ông Lương vui vẻ nói.
“Đi thôi ba!” Ngọc Anh vừa chỉnh lại quần áo, vừa nói với ba chồng, rồi cầm lấy chiếc túi xách đặt trên ghế sofa, đi trước ra khỏi phòng riêng.
Còn ông Lương lại vội vàng lon ton đi theo sau…
Lúc này Ngọc Anh và ông Lương đang ngồi trong một rạp chiếu phim sang trọng ở thành phố xem phim. Vì rạp chiếu phim bây giờ hầu như đều là ghế đôi dành cho tình nhân, cho nên Ngọc Anh và ông Lương giống như một cặp tình nhân ngồi trên ghế đôi. Hơn nữa họ còn ngồi ở hàng cuối cùng, mà trong rạp chiếu phim hầu như không có mấy người, chỉ có lác đác vài cặp nam nữ, đoán chừng những cặp nam nữ này không phải là tình nhân thì cũng là người yêu!
Lúc mới vào rạp chiếu phim, ông Lương đã bị cách trang trí sang trọng như vậy làm cho kinh ngạc. Rạp chiếu phim ngày xưa đâu có sang trọng thế này. Lại thấy cả rạp đều là những khoang ghế đôi có lưng tựa đặc biệt cao, nếu ngồi trong khoang ghế đôi, thì không liên quan gì đến các khoang khác, giống như những phòng riêng nhỏ độc lập vậy!
Ông Lương thấy vậy mặt lập tức loé lên vẻ vui mừng. Ông đột nhiên nhớ đến ông bạn già tên Lưu ở quê, vì ông ấy hiểu biết rộng, con gái con rể đều ở thành phố, cho nên thường xuyên đi lại trong thành phố, tin tức đặc biệt nhanh nhạy, thường hay ngồi dưới gốc cây đa đầu làng nói mấy tin tức vỉa hè ông nghe ngóng được từ thành phố. Có lần nghe ông ấy nói, rạp chiếu phim ở thành phố bây giờ hầu như đều là ghế đôi tình nhân, lại còn thiết kế những phòng riêng nhỏ, tiện cho các cặp tình nhân tình tứ thể hiện tình cảm trong phòng riêng, thậm chí có cặp còn làm “chuyện ấy” ngay trong phòng riêng nữa. Lúc đó ông Lương nghe thấy còn không tin lời ông ấy nói, tưởng ông ấy đang khoác lác? Nhưng bây giờ nhìn thấy, liền hoàn toàn tin rồi! Cho nên mặt ông mới lộ vẻ vui mừng như vậy! Thầm nghĩ không biết có phải Ngọc Anh cố ý dẫn mình đến rạp chiếu phim tình nhân thế này xem phim không?
“Rạp chiếu phim đẹp quá?” Ông Lương xem xong, liền không nhịn được buột miệng nói ra.
Ngọc Anh thấy vẻ mặt kinh ngạc của ba chồng, lòng cũng vui, ba chồng chưa bao giờ đến rạp chiếu phim hiện đại, tối nay dẫn ông đến mở mang tầm mắt cũng là đúng rồi. Đã sáu mươi tuổi rồi, không dẫn ông đi xem, sau này sợ nhắm mắt xuôi tay rồi cũng không biết có loại rạp chiếu phim như thế này! Cho nên Ngọc Anh liền mỉm cười.
“Ngọc Anh, sao không có ai hết vậy con?” Đột nhiên, ông Lương mặt mày nghi hoặc hỏi Ngọc Anh, rồi lại tự lẩm bẩm một câu: “Lại còn tối om thế này nữa!”
Thật ra trong rạp chiếu phim có lác đác vài cặp nam nữ ngồi, chẳng qua lưng tựa mỗi khoang ghế khá cao, họ lại đang đứng ở hàng cuối cùng ngoài cửa, đương nhiên là không nhìn thấy ai rồi!
“Ba, đừng nói nữa, mình tìm chỗ ngồi đi ba!” Ngọc Anh có lẽ sợ bị mấy cặp nam nữ đang ngồi kín đáo trong các khoang ghế nghe thấy, nên khẽ nói với ba chồng.
“Vậy… vậy mình ngồi hàng này đi con!” Ông Lương nghe lời Ngọc Anh xong, liền nhìn đông ngó tây một lượt, rồi chỉ vào hàng ghế khoang cuối cùng bên cạnh nói với Ngọc Anh.
“Ba, sao không ngồi phía trước một chút ạ?” Ngọc Anh có chút không hiểu hỏi.
“Phía sau yên tĩnh hơn, không bị người khác làm phiền, hehe…” Ông Lương thuận miệng nói với Ngọc Anh.
Ngọc Anh nghe vậy gương mặt xinh đẹp tinh tế liền đỏ bừng, vì chỉ có cô tự mình biết rõ nhất, tại sao cô lại dẫn ba chồng đến rạp chiếu phim tình nhân thế này xem phim!
Thật ra lúc ở trong phòng riêng quán trà, khi ba chồng đề nghị muốn cô đi xem phim cùng ông, trong đầu cô đã có dự tính rồi. Hôm nay là sinh nhật ba chồng, hay là cho ông một bất ngờ khó quên suốt đời, dẫn ông đến rạp chiếu phim tình nhân xem phim, dựa vào tính cách sốt sắng thường ngày của ba chồng đối với mình, ông ở trong phòng riêng tình nhân chắc chắn sẽ không kìm lòng được với mình đâu, hay là cứ ở trong phòng riêng… Ngọc Anh nghĩ đến đây, cảm thấy đặc biệt kích thích! Cho nên liền hạ quyết tâm dẫn ba chồng đến rạp chiếu phim tình nhân này!
Lúc này nghe ông Lương nói vậy, Ngọc Anh liền đỏ mặt, vậy mà cũng đồng ý: “Dạ, ba thích yên tĩnh, vậy mình ngồi hàng cuối này đi ba!”
Ông Lương thấy Ngọc Anh đồng ý, gương mặt già nua lại lộ vẻ vui mừng khôn xiết, rồi liền theo Ngọc Anh đến trước hàng ghế khoang đôi cuối cùng dựa về phía nam nhất.
“Ba, hay là mình mỗi người ngồi một khoang đi ba!” Ngọc Anh đột nhiên nói với ba chồng, cô là người phụ nữ vô cùng thông minh, nói với ba chồng như vậy cũng có lý do của cô, một là ngồi riêng với ba chồng cũng thể hiện sự tôn nghiêm của bản thân. Hai là muốn thử xem ba chồng rốt cuộc có đồng ý ngồi riêng không!
“Ngọc Anh, sao lại phải ngồi riêng chứ? Không phải đã nói con đi xem phim cùng ba sao? Mình ngồi chung đi con!” Ông Lương lập tức không đồng ý.
Đây cũng là chuyện Ngọc Anh có thể đoán trước được, đề nghị ngồi riêng với ba chồng cũng là lời nói khách sáo của cô, nếu không ba chồng sẽ tưởng cô là người phụ nữ lẳng lơ, sau này trước mặt ông cũng không còn tôn nghiêm nữa. Lúc này thấy ba chồng không đồng ý ngồi riêng rồi, cũng đành làm người tốt thuận nước đẩy thuyền: “Vậy… vậy thôi được rồi…”
Ông Lương thấy Ngọc Anh đồng ý, lập tức cười toe toét nói: “Ngọc Anh, mình ngồi chung xem có tốt hơn không, hehe…”
Ngọc Anh đương nhiên biết tâm tư của ba chồng là gì rồi, chỉ có mặt đỏ bừng, rồi liền im lặng ngồi xuống ghế sofa bọc nệm mềm trong khoang ghế đôi, cô cũng không ngồi giữa, mà ngồi lệch sang một bên. Đến kẻ ngốc cũng biết cô đang chừa chỗ bên kia cho ba chồng rồi!
Ông Lương thấy vậy, mặt lại lộ vẻ vui mừng khôn xiết, rồi liền ngồi xuống sát bên cạnh Ngọc Anh.
Lúc này Ngọc Anh cảm thấy có chút xấu hổ, mình lại có thể dẫn ba chồng đến rạp chiếu phim tình nhân thế này xem phim, nhưng nghĩ lại vẫn bất giác cảm thấy đặc biệt kích thích.
“Ngọc Anh…” Ông Lương quay mặt nhìn gò má trắng nõn tinh tế của Ngọc Anh, rồi khẽ gọi một tiếng.
“Dạ?” Ngọc Anh theo bản năng quay mặt nhìn ba chồng.
“Chỗ này thật thoải mái, không biết mấy giờ phim bắt đầu?” Ông Lương như đang cố tìm chuyện để nói với Ngọc Anh.
Ngọc Anh biết ba chồng xem phim là giả, muốn mình ở bên ông mới là thật, người phụ nữ thông minh sẽ không vạch trần, cho nên liền khẽ nói: “Ba, tám giờ đúng bắt đầu đó ba!”
“Ồ, còn mười mấy phút nữa!” Ông Lương nghe vậy liền lấy điện thoại ra xem giờ nói.
“Dạ!” Ngọc Anh đáp một tiếng, rồi liền lấy điện thoại ra mở Zalo lướt bảng tin, cúi đầu xem, để giết thời gian!
Còn ông Lương lại không rành chơi điện thoại lắm, tuy điện thoại cũng có Zalo, nhưng đến giờ, bạn bè chỉ có Thành và Ngọc Anh hai người!
Thấy Ngọc Anh chỉ lo cúi đầu xem điện thoại, như thể không nhìn thấy ba chồng đang ngồi bên cạnh! Ông Lương có chút đứng ngồi không yên, trước tiên ngẩng đầu nhìn đông ngó tây, vẫn không thấy có người nào khác trong rạp chiếu phim, vì nhìn thấy đều là lưng ghế của các hàng ghế khoang phía trước!
Lúc này ông Lương tuy cảm thấy rất nhàm chán, nhưng thấy cả rạp chiếu phim đều không nhìn thấy người khác, lòng vẫn rất vui mừng, rạp chiếu phim này thực sự quá tốt rồi, cũng càng tin lời ông bạn già Lưu hơn!
“Ngọc Anh, con đừng xem điện thoại mãi thế, hại mắt lắm…” Ông Lương có lẽ cảm thấy quá nhàm chán, thấy Ngọc Anh cứ chơi điện thoại mãi, quay mặt nhìn cô mấy lần rồi, lần nào cũng định mở miệng bảo cô đừng xem điện thoại nữa, nhưng lần nào lời đến miệng cũng nuốt xuống, lần này cuối cùng cũng không nhịn được nói ra.
Ngọc Anh nghe vậy mỉm cười một mình, lời nói của ba chồng cũng quá rõ ràng rồi, rõ ràng là bảo mình đừng chỉ lo chơi điện thoại, bên cạnh còn có sự tồn tại của ông nữa mà!
“Ba, bây giờ phim còn chưa bắt đầu, chơi điện thoại một lát giết thời gian mà ba!” Ngọc Anh biết rõ ba chồng muốn mình nói chuyện cùng ông, nhưng miệng vẫn nói với ông như vậy.
“Ngọc Anh…” Ông Lương quay mặt qua ánh đèn mờ ảo nhìn gò má trắng nõn tinh tế của Ngọc Anh, như có lời muốn nói với cô.
“Ba, ba muốn nói gì?” Ngọc Anh thông minh liền lập tức hỏi ông.
“Ngọc… Ngọc Anh, ba có thể… nắm tay con xem phim không?” Ông Lương ngập ngừng cuối cùng cũng nói ra.
Ngọc Anh nghe vậy mặt đỏ bừng, nhưng không nói gì, lại hơi cúi mặt xuống, rồi xấu hổ cắn môi dưới.
Ông Lương thấy vậy, lòng lập tức nở hoa, vì ông biết Ngọc Anh đây là ngầm đồng ý rồi! Cô dù sao cũng là phụ nữ mà, đương nhiên sẽ ngại ngùng, sao lại trực tiếp đồng ý được chứ?
Ông Lương bây giờ lá gan cũng ngày càng lớn hơn, làm việc cũng không dây dưa dài dòng, liền lập tức đưa tay phải ra nắm lấy tay trái Ngọc Anh, cảm thấy bàn tay nhỏ nhắn của cô vừa mịn vừa mềm mại, nắm trong lòng bàn tay thật không nói nên lời là thoải mái đến mức nào.
Bàn tay nhỏ nhắn của Ngọc Anh bị bàn tay chai sần của ba chồng nắm lấy, lập tức tim đập nhanh hơn, mặt hơi đỏ, xấu hổ đến mức cô cứ cắn môi dưới, đồng thời cũng cảm thấy lòng bàn tay chai sần của ba chồng, ma sát trên bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn mềm mại của mình có chút đau rát, nhưng ngược lại lại cảm thấy có chút kích thích.
Đột nhiên, Ngọc Anh cảm thấy bên tai truyền đến một luồng hơi nóng: “Ngọc Anh, tay con mềm mại quá, nắm thật sự cảm thấy đặc biệt thoải mái…”
“Vậy… vậy hả ba?” Ngọc Anh cắn môi dưới xong, đáp lại bằng giọng xấu hổ.
“Đúng vậy, đúng vậy, còn có đùi của con nữa, ba cũng đặc biệt thích.” Ông Lương nói rồi liền nghiêng người về phía Ngọc Anh, rồi đặt cả tay trái lên đùi trái trắng nõn mịn màng của Ngọc Anh…
Ngọc Anh thấy vậy, toàn thân bất giác run rẩy một cái, nhưng lại không phản đối, chỉ có mặt càng lúc càng đỏ hơn. Đột nhiên cảm thấy trên đùi có chút đau rát, đó là bàn tay chai sần của ba chồng đang vuốt ve đôi chân trắng nõn mịn màng của cô.
“Mịn quá…” Ông Lương tay phải nắm tay trái Ngọc Anh nhẹ nhàng xoa nắn, tay trái đặt trên đùi trái cô vuốt ve, phấn khích đến mức ông không nhịn được nói một câu.
Ngọc Anh vẫn luôn không nói gì, trong lòng ngoài sự xấu hổ ra chính là cảm giác kích thích mơ hồ. Cùng ba chồng ngồi trong khoang ghế tình nhân của rạp chiếu phim như thế này, lại còn thân mật như vậy, tay nhỏ bị ba chồng nắm lấy, trên đùi lộ ra khỏi chiếc quần short jean còn đặt bàn tay ba chồng, nghĩ thôi đã thấy tim đập mặt đỏ rồi…
