Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Lấy chồng lấy cả ba chồng / cha con chung vợ

Chương 47



Thành trên camera giám sát từ xa trên điện thoại nhìn thấy Ngọc Anh tỏ ra thần thái như vậy, trong lòng liền bất giác phấn khích. Bởi vì anh vẫn là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy Ngọc Anh và ông Lương ôm nhau. Thường ngày đều là Ngọc Anh nói cho anh biết. Cho nên lúc này anh cũng theo nhịp ông Lương từ từ tiến lại gần Ngọc Anh, trong lòng cũng theo đó ngày càng căng thẳng. Ngay cả hô hấp cũng nín lại rồi. Chỉ thấy ông Lương lúc đến gần trước mặt Ngọc Anh, liền dang hai cánh tay ra. Rồi một phát ôm chặt lấy thân hình quyến rũ cao ráo của Ngọc Anh!

Anh lập tức liền cảm thấy trong đầu một . Thân thể bị ông Lương ôm chặt lấy này là cơ thể vợ anh mà! Nhưng đồng thời cũng phấn khích đến mức cả cơ thể bất giác run lên một cái. Anh còn nghe thấy lúc ông Lương ôm chặt lấy cơ thể Ngọc Anh, Ngọc Anh liền phát ra một tiếng rên khẽ. Anh còn nhìn thấy hai bầu ngực cao vút đầy đặn trên ngực Ngọc Anh bị lồng ngực ông Lương ép chặt lấy. Anh nhìn thấy tuy cảm thấy vô cùng phấn khích, nhưng tim anh lại tràn đầy ghen tuông. Ngọc Anh dù sao cũng là vợ của anh. Hai bầu ngực trên ngực cô vốn dĩ là độc quyền của anh. Ngoài anh ra, bất kỳ người đàn ông nào đều không có quyền chạm vào nó. Nhưng bây giờ lại bị lồng ngực ông Lương ép chặt lấy như vậy! Bởi vì lời kể của Ngọc Anh và việc anh tận mắt nhìn thấy là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau! Cho nên anh cảm thấy ghen tuông dữ dội. Chỉ mong sao có thể đích thân đến hiện trường, kéo người ông Lương ra! Nhưng khuynh hướng nhìn vợ ngoại tình sâu trong nội tâm lại không cho phép anh làm như vậy! Đồng thời cơn ghen tuông trong lòng lại bị sức mạnh tà ác đè nén xuống. Còn lại chỉ toàn là cảm thấy kích thích và phấn khích!

“Ngọc Anh, cơ thể con mềm mại thơm tho quá…” Lúc này miệng rộng của ông Lương ghé sát vào bên tai trắng nõn của Ngọc Anh nói với giọng phấn khích. Ngọc Anh nghe vậy không nói gì. Chỉ là gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của cô ngày càng đỏ hơn. Trái tim vì căng thẳng mà đập nhanh hơn. Hô hấp cũng trở nên không đều rồi. Đó là bởi vì hai bầu ngực nhạy cảm trên ngực cô bị lồng ngực ông Lương ép chặt lấy mà gây ra. Hai luồng cảm giác tê dại nhanh chóng lần lượt từ hai bầu ngực truyền đến mọi ngóc ngách trên cơ thể. Rồi khiến cả cơ thể bất giác nóng ran ! Nhưng Ngọc Anh lén cắn môi dưới xong vẫn cố gắng nhịn được. Chỉ là mặt cô ngày càng đỏ ửng !

“Ngọc… Ngọc Anh, con có thể ôm ba một chút không ạ?” Giọng nói phấn khích của ông Lương lại vang lên bên tai Ngọc Anh! Anh trong camera giám sát cũng nghe thấy rõ ràng. Mới biết hai cánh tay trắng nõn như ngó sen của Ngọc Anh treo hai bên cơ thể, không hề có chút động tĩnh nào! Cũng hiểu ra ông Lương muốn hai tay ngọc của Ngọc Anh nhấc lên ôm lấy cơ thể ông Lương.

Khi Ngọc Anh nghe lời ông Lương nói xong, anh không khó phát hiện cơ thể cô lập tức liền run rẩy nhẹ một cái. Rồi mặt lại đỏ ửng lên. Xấu hổ cắn môi dưới xong, lại từ từ đưa hai cánh tay ngọc trắng nõn tròn trịa đang treo hai bên cơ thể cô nhấc lên. Nhưng không phải như anh tưởng tượng vậy. Ngọc Anh sẽ đưa hai cánh tay ngọc lên ôm lấy cổ ông Lương. Mà là thấy cô chỉ đưa hai cánh tay ngọc nhẹ nhàng đặt lên sau lưng ông Lương! Điều này khiến anh lập tức liền thở phào một hơi! Bởi vì ban nãy lúc Ngọc Anh nhấc hai cánh tay ngọc lên, anh căng thẳng đến mức ngay cả tim cũng suýt chút nữa nhảy lên đến cổ họng rồi. Cứ tưởng Ngọc Anh sẽ đưa hai cánh tay ngọc lên ôm lấy cổ ông Lương chứ. Bây giờ vừa nhìn thấy, anh mới thở phào một hơi! Ngọc Anh hoàn toàn đáng để anh tin tưởng!

“Ba ơi, đã cho ôm rồi. Ba mau thả con ra đi ạ!” Ngọc Anh đột nhiên xấu hổ nói với ông Lương.

“Ngọc… Ngọc Anh, ôm con như vậy, ba cảm thấy đặc biệt thoải mái. Cơ thể con thật sự mềm mại thơm tho quá đi! Cứ để ba ôm thêm một lát nữa được không ạ?” Ông Lương một cánh tay ôm sau lưng Ngọc Anh, cánh tay kia ôm sau eo Ngọc Anh. Vừa nói với giọng tham lam với Ngọc Anh.

“Ba ơi, chúng ta chẳng lẽ không ăn cơm sao ạ? Ba mau thả con ra đi ạ, chúng ta ăn cơm trước đi ạ!” Ngọc Anh nghe vậy lại xấu hổ nói với ông Lương! Giọng điệu có chút kiên quyết!

Anh nghe lời Ngọc Anh nói xong, cảm thấy đặc biệt . Cô vẫn cao quý vững vàng, kiên quyết quả đoán như anh tưởng tượng! Điều này khiến anh ngày càng tin tưởng Ngọc Anh hơn! Cô sau này cũng tuyệt đối sẽ không ngoại tình về tâm hồn với ông Lương đâu!

Còn ông Lương nghe lời Ngọc Anh nói xong, cũng liền lưu luyến buông hai cánh tay đang ôm sau lưng và eo liễu của Ngọc Anh ra! Ngọc Anh vừa nhìn thấy, cũng liền vội vàng buông hai cánh tay ngọc trắng nõn đang đặt sau lưng ông Lương xuống. Rồi mặt đỏ bừng rời khỏi người ông Lương. Đương nhiên, hai bầu ngực cao vút đầy đặn vốn đang ép chặt vào lồng ngực ông Lương cũng được giải phóng ra! Lại quay người đi. Rồi liền xấu hổ nói một câu: “Con lấy cơm đây!”

Ông Lương lưu luyến buông thân hình mềm mại mang theo mùi thơm cơ thể đặc trưng của phụ nữ quyến rũ của Ngọc Anh ra xong, dường như còn . Còn ngây ngốc đứng yên tại chỗ không động đậy. Hai mắt còn nhìn thẳng vào cơ thể Ngọc Anh xem! Lúc này anh nhìn thấy đến đây, mới thở phào nhẹ nhõm một hơi! Ngọc Anh hoàn toàn không làm anh thất vọng. Cô đối với ông Lương chỉ là nhu cầu về thể xác. Những chuyện khác Ngọc Anh vẫn sẽ rất tiết chế!

“Ba ơi, ba còn ngây ngốc nhìn con làm gì nữa chứ? Ăn cơm thôi!” Ngọc Anh bưng hai bát cơm, vừa đi vào phòng ăn, vừa nói với giọng xấu hổ với ông Lương. Anh vội vàng chuyển camera giám sát trong phòng ăn sang màn hình điện thoại. Chỉ thấy Ngọc Anh đã bưng hai bát cơm đến bên bàn ăn. Một bát đặt lên bàn ăn chỗ chủ vị của ông Lương, một bát đặt trước chỗ ngồi thường ngày của cô trên bàn ăn! Rồi liền thấy cô ngồi xuống!

Còn ông Lương có lẽ nghe xong lời Ngọc Anh ban nãy nói với ông, cũng lẽo đẽo từ trong bếp ra phòng ăn. Rồi ngồi vào ghế chủ vị của ông! Vẻ mặt trông có chút lúng túng. Rồi liền nghe thấy ông nói với Ngọc Anh: “Ngọc… Ngọc Anh, xin lỗi con. Ban nãy ba có chút mất kiểm soát, để con phải chê cười rồi!”

Anh nghe lời ông Lương nói xong, lại không nhịn được mỉm cười một mình. Ngọc Anh xinh đẹp như vậy, không những có thân hình S-line cao ráo như ma quỷ, còn có một gương mặt xinh đẹp tuyệt trần. Ai nhìn thấy mà không mất kiểm soát chứ? Càng đừng nói đến ông Lương rồi. Cho nên anh cũng vô cùng hiểu nguyên nhân mất kiểm soát của ông Lương!

“Ba ơi, ba đừng tự trách nữa. Con lại không cười ba, càng không trách móc ba! Mau ăn đi ạ!” Ngọc Anh rất bình thản nói với ông Lương. Rồi bắt đầu ăn!

“Ngọc… Ngọc Anh, cảm ơn con! Ồ, ba sao lại quên mất đem canh gà hầm nấm ra rồi. Thật là!” Ông Lương đang nói, liền đột nhiên nhớ ra nói. Rồi liền vội vàng đứng dậy khỏi ghế, đi vào bếp!

Anh thấy vậy lại không nhịn được mỉm cười một mình. Chuyện này làm sao vậy chứ. Tối nay họ rõ ràng là muốn uống canh gà. Lại có thể quên mất chuyện chính như vậy rồi. Anh đoán rằng đều là do ban nãy họ ở trong bếp ôm nhau làm cho quên mất chuyện quan trọng như vậy rồi. Ông Lương có lẽ là , Ngọc Anh có lẽ là ! Cho nên hai người đều sẽ quên mất canh gà hầm nấm rồi! Ha ha, anh không nhịn được cười thầm trong lòng!

Lại thấy trong màn hình camera giám sát ông Lương đem canh gà hầm nấm từ trong bếp ra đặt ở chính giữa bàn ăn. Rồi liền vô cùng thân thiết nói với Ngọc Anh: “Ngọc Anh, mau uống chút canh gà đi. Con không phải nói rất thơm sao? Uống thêm chút nữa đi! Ba múc cho con chút canh nhé!”

“Ba ơi, ba đừng khách sáo như vậy nữa. Chúng ta đều là người một nhà mà. Con tự múc được mà!” Ngọc Anh dường như có chút khó chịu với sự khách sáo và nhiệt tình của ông Lương! Ngay cả anh nhìn thấy trong lòng cũng có chút khó chịu với ông Lương rồi. Bởi vì ông quá khách sáo và nhiệt tình rồi. Như vậy sẽ khiến người ta chịu không nổi! Anh cũng tuyệt đối ủng hộ sự khó chịu của Ngọc Anh!

Ông Lương nghe lời Ngọc Anh nói xong, mặt già một trận lúng túng. Đều có chút không biết phải làm sao rồi!

“Ba ơi, chúng ta đều là người một nhà, lại không phải người ngoài. Sau này không cần phải khách sáo và nhiệt tình như vậy nữa đâu. Tự nhiên một chút có phải sẽ thích hợp hơn một chút không? Ba ơi, ba nói có đúng không?” Ngọc Anh có lẽ nhìn thấy sự lúng túng và không biết phải làm sao của ông Lương rồi. Cho nên liền dịu dàng nói với ông Lương.

“Đúng đúng, Ngọc Anh. Con nói rất đúng. Ba sau này sửa là được rồi!” Ông Lương nghe lời Ngọc Anh nói xong, liền vội nói với Ngọc Anh! Nhưng gương mặt vẫn còn vẻ lúng túng!

“Ba ơi, con biết ba là tốt với con. Ba là quan tâm con. Điều này con trong lòng đều rất hiểu! Cho nên con vẫn phải cảm ơn ba!” Ngọc Anh có lẽ thấy ông Lương bị cô nói vẫn còn vẻ lúng túng. Cho nên liền vội nói với ông như vậy! Muốn làm dịu đi lòng lúng túng của ông Lương một chút!

Ông Lương nghe Ngọc Anh nói như vậy, lập tức gương mặt liền lộ vẻ vui mừng. Vội vàng hỏi Ngọc Anh: “Ngọc… Ngọc Anh, con… con hóa ra đều biết cả rồi à?”

“Ba ơi, con lại không phải động vật máu lạnh. Thường ngày ba tốt với con như vậy, lại quan tâm con như vậy. Con sao có thể không biết chứ? Chỉ là con đều ghi nhớ trong lòng thôi! Không nói ra với ba mà thôi!” Ngọc Anh nghe lời ông Lương nói xong, mặt đỏ bừng. Rồi nói với giọng xấu hổ nhỏ nhẹ với ông Lương!

Ông Lương nghe xong, gương mặt lập tức liền vui mừng hớn hở. Vô cùng vui vẻ lại nói với Ngọc Anh: “Ngọc Anh, ba cứ tưởng con đều không biết đâu chứ. Hơn nữa con mỗi lần lúc ăn tối, con đều tỏ ra một vẻ rất khó chịu với ba! Còn tưởng con rất ghét ba nữa chứ!”

“Ba ơi, đó là Thành cũng ngồi ở bàn ăn mà. Ba bảo con làm sao đối với ba đây ạ? Cho nên con mỗi lần lúc ăn cơm chỉ có thể là im lặng không nói gì thôi. Nếu không Thành sẽ nhìn con thế nào chứ! Ba ơi, ba bây giờ hiểu ý con chưa ạ?” Ngọc Anh cuối cùng cũng nói ra nguyên nhân với ông Lương!

Anh nghe xong liền hít một hơi lạnh thật sâu. Anh quả nhiên đoán không sai. Ngọc Anh sở dĩ mỗi tối ngồi ở bàn ăn ăn cơm đều là im lặng không nói gì. Hóa ra là do anh có mặt ở đó gây ra. Cô trước mặt anh ngại ngùng không dám nói chuyện nhiều với ông Lương. Cho nên mới im lặng không nói gì! Anh nếu không lén lút lắp đặt camera giám sát ở nhà, thật sự không biết suy nghĩ trong lòng Ngọc Anh đâu! Camera giám sát này cũng lắp đặt quá kịp thời rồi. Lúc này anh đều không kiềm chế được có chút đắc ý tự mãn! Xem ra sau này rất nhiều bí mật của Ngọc Anh và ông Lương đều sẽ bị anh biết được trong camera giám sát. Anh ngày càng cảm thấy vô cùng kích thích và phấn khích. Hơn nữa còn thật sự rất muốn Ngọc Anh có thể đem một số bí mật của cô và ông Lương giấu giếm anh. Như vậy mới khiến anh cảm thấy càng kích thích hơn. Cũng sẽ đạt đến đỉnh cao của khuynh hướng nhìn vợ ngoại tình!

“Ngọc Anh, ba hiểu rồi, hiểu rồi, hehe!” Ông Lương nghe lời Ngọc Anh nói xong, liền càng thêm vui mừng hớn hở. Vội vàng nói với Ngọc Anh!

“Hiểu là tốt rồi. Mau ăn cơm đi ạ. Ba lại không phải không biết con lúc ăn cơm không thích nói chuyện. Quá không vệ sinh rồi!” Ngọc Anh lại bắt đầu nói với giọng khó chịu với ông Lương!

Ông Lương lại rất nghe lời. Lập tức liền im miệng không nói nữa! Cũng liền nghiêm túc ăn! Anh trên màn hình camera giám sát không khó phát hiện. Ngọc Anh thấy ông Lương nghe lời như vậy, cô liền không nhịn được mỉm cười trộm một cái! Điều này khiến anh cảm thấy có chút chua xót. Ngọc Anh lại có thể cười trộm với ông Lương? Đây lại là tình huống gì đây chứ?

Lập tức, anh thấy trên màn hình camera giám sát một trận yên tĩnh. Ông Lương có lẽ là do bị Ngọc Anh nói phải không. Cho nên một tiếng cũng không nói cúi đầu ăn cơm! Còn Ngọc Anh cũng khôi phục lại bộ dạng im lặng không nói gì như lúc có anh ở đó thường ngày! Màn hình camera giám sát khoảng yên tĩnh hai phút sau, anh cuối cùng cũng nghe thấy ông Lương gọi một tiếng tên Ngọc Anh: “Ngọc Anh…”

“Dạ?” Ngọc Anh theo bản năng ngẩng đầu nhìn ông Lương!

“Thành… Thành tối nay mấy giờ về nhà ạ?” Ông Lương đột nhiên hỏi Ngọc Anh.

“Ồ, khoảng trước mười giờ đi ạ!” Ngọc Anh thuận miệng nói ra với ông Lương.

Anh trong màn hình camera giám sát không khó phát hiện. Khi ông Lương nghe xong lời Ngọc Anh nói, gương mặt ông Lương lập tức liền lóe lên một tia vui mừng! Anh có một dự cảm. Khi anh nhìn thấy thần sắc vui mừng trên mặt ông Lương, rất có khả năng sẽ lại nổi sắc tâm với Ngọc Anh! Anh lập tức cũng theo đó phấn khích! Anh là người đàn ông có khuynh hướng nhìn vợ ngoại tình. Đương nhiên rất mong đợi Ngọc Anh và ông Lương sau bữa ăn lại xảy ra chuyện gì đó rồi. Mới khiến anh cảm thấy kích thích và phấn khích!

“Cái… vậy à. Vậy Ngọc Anh, tối nay không phải chỉ còn hai chúng ta sao?” Ông Lương nói với giọng rụt rè và thử dò xét với Ngọc Anh. Anh vừa nghe liền biết ông Lương đang thử dò xét Ngọc Anh. Ngọc Anh thông minh hơn cả anh chắc chắn sẽ nghe hiểu được lời ông Lương nói. Cho nên anh lại tập trung tinh thần nhìn Ngọc Anh trong màn hình camera giám sát. Xem cô sẽ nói gì với ông Lương.

“Ừm.” Ngọc Anh chỉ thuận miệng đáp một tiếng. Nhưng anh không khó phát hiện mặt Ngọc Anh là ngày càng đỏ hơn rồi!

“Ngọc… Ngọc Anh, tối nay Thành không có nhà…” Anh trên màn hình thấy miệng ông Lương run rẩy mấy cái xong cuối cùng cũng mở miệng nói ra. Nhưng nói đến phía sau ông lại không nói tiếp được nữa! Anh lập tức cũng cảm thấy căng thẳng. Ông Lương đây tuyệt đối là còn có lời gì đó muốn nói với Ngọc Anh. Nhưng ông có lẽ là do xấu hổ không dám nói ra phải không. Mới nói không tiếp được nữa!

“Ba ơi, ba rốt cuộc muốn nói gì vậy ạ?” Thật ra Ngọc Anh trong lòng là vô cùng hiểu rõ. Nhưng vẫn giả vờ hồ đồ nói với ông Lương.

“Ngọc Anh, tối nay Thành không có nhà, cơ hội tốt như vậy, chúng ta có thể…” Ông Lương nói đến cuối cùng lại không nói tiếp được nữa!

Anh nghĩ người hơi thông minh một chút đều đã hiểu ý ông Lương rồi. Cũng không cần ông Lương nói ra nữa! Bản thân anh là nghe hiểu ý ông Lương rồi! Anh nghĩ Ngọc Anh chắc chắn còn hiểu ý ông Lương hơn cả anh nữa!

“Ba ơi, có thể cái gì ạ?” Anh không ngờ Ngọc Anh lại hỏi ông Lương như vậy. Chẳng lẽ Ngọc Anh trước mặt ông Lương trí lực sẽ giảm xuống sao? Điều này tuyệt đối không thể nào. Ngọc Anh là nữ tiến sĩ mà! Vậy chính là Ngọc Anh muốn để ông Lương đích thân nói ra rồi! Anh nghĩ điều này rất có khả năng!

“Ngọc Anh, ba… ba ý chính là nói… nói chúng ta có thể… Thành không có nhà, hai chúng ta lại thân… thân mật một lần nữa…” Ông Lương nói xong câu nói này lúc đó, anh thấy ông còn vất vả hơn cả gánh ba trăm cân đồ trên vai nữa!

Ngọc Anh nghe vậy cả gương mặt xinh đẹp lại một lần nữa “soạt” một tiếng đỏ bừng! Rồi liền cắn môi dưới không nói gì. Nhưng mặt lại đầy vẻ xấu hổ!

“Ngọc Anh, con yên tâm. Giống như hai lần trước vậy. Ba đảm bảo sẽ không chạm vào phần trên cơ thể con một chút nào đâu!” Ông Lương thấy Ngọc Anh không nói gì, nhưng cũng không từ chối. Cho nên gương mặt ông lại lóe lên một tia vui mừng. Rồi liền vội vàng nói tiếp với Ngọc Anh!

Anh thấy ông Lương cuối cùng cũng nói ra với Ngọc Anh rồi. Lập tức ngoài phấn khích ra, còn có căng thẳng. Bởi vì anh căng thẳng là Ngọc Anh rốt cuộc có đồng ý “thân mật” mà ông Lương đề nghị ra không! Cho nên liền vô cùng tha thiết muốn biết.

“Ba ơi, mau ăn đi ạ! Ăn… ăn xong rồi nói sau nhé!” Ngọc Anh cuối cùng cũng mở miệng nói với ông Lương! Lời nói của Ngọc Anh ngay cả kẻ ngốc nghe xong cũng sẽ hiểu rồi. Huống hồ là ông Lương chứ? Cho nên không những gương mặt ông Lương lộ vẻ vui mừng. Ngay cả anh đang ngồi trong văn phòng cầm điện thoại xem camera giám sát từ xa, gương mặt cũng lộ vẻ vui mừng và phấn khích! Anh thật sự hoàn toàn không ngờ tới. Ngày đầu tiên lắp đặt camera giám sát ở nhà liền có bất ngờ vui mừng như vậy! Camera giám sát này lắp đặt thật sự quá kịp thời rồi. Anh còn chưa tận mắt nhìn thấy cảnh tượng Ngọc Anh và ông Lương ân ái! Cho nên lúc này anh cảm thấy vô cùng phấn khích, cũng vô cùng mong đợi!

“Được được, hehe!” Ông Lương nghe lời Ngọc Anh nói, đương nhiên cũng hiểu ý Ngọc Anh rồi. Lập tức liền lại vui mừng hớn hở vội vàng nói với Ngọc Anh!

Ngọc Anh không nói gì thêm nữa. Chỉ đỏ mặt im lặng không nói gì ăn cơm! Cũng không biết lúc này cô trong lòng đang nghĩ gì? Còn ông Lương lại bắt đầu ăn ngấu nghiến…

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...