Lấy chồng lấy cả ba chồng / cha con chung vợ
Ông Lương rất nhanh liền ăn xong mì sợi. Rồi liền dùng lòng bàn tay đầy vết chai sạn đặt lên miệng quẹt quẹt, liền xem như lau miệng rồi! Ngọc Anh thấy vậy lập tức liền nhíu mày một cái. Ông Lương cái gì cũng tốt, nấu ăn, làm việc nhà, còn đặc biệt cẩn thận. Hơn nữa trên giường cũng có thể thỏa mãn mình cực lớn. Nhưng chính là quá không giữ vệ sinh rồi. Vốn định nói ông hai câu, nhưng nghĩ lại ông Lương từ quê lên, từ nhỏ đã có thói quen như vậy rồi. Đều nói giang sơn dễ đổi bản tính khó dời mà? Nói cũng vô ích thôi. Lấy con gái nhỏ của mình bé Bông ra mà nói đi, đều biết bảo ông nội nó cạo râu, nhưng ông Lương không phải lần nào cũng quên mất sao? Cho nên Ngọc Anh nghĩ nghĩ cũng không mở miệng trách móc ông Lương nữa, tránh để ông Lương nghe xong sẽ lúng túng!
Lúc này Ngọc Anh ngẩng đầu liếc nhìn ông Lương một cái, thấy ông đang si mê nhìn chằm chằm vào bộ ngực đầy đặn của mình. Lập tức liền xấu hổ mặt đỏ bừng, vội vàng quay mặt đi. Rồi liền nói với giọng xấu hổ trách móc nhỏ nhẹ với ông: “Ba, ba nhìn đi đâu vậy?”
“Ngọc… Ngọc Anh, ba… ba muốn hỏi con một chuyện!” Ông Lương nghe lời Ngọc Anh nói xong không hề dời mắt khỏi bộ ngực quyến rũ của Ngọc Anh đi, vừa dè dặt nói với cô.
“Dạ, hỏi đi ạ!” Ngọc Anh nuốt sợi mì trong miệng xuống xong, liền thuận miệng nói với ông Lương.
“Ngọc… Ngọc Anh, con… con tại sao không cho ba chạm vào phần trên cơ thể con vậy?” Ông Lương cuối cùng cũng mở miệng hỏi ra. Bởi vì chuyện này trong lòng ông đã chôn giấu rất lâu rồi. Ông đều nghĩ không ra. Tại sao Ngọc Anh lúc ân ái lại kiên quyết không cho mình chạm vào phần trên cơ thể cô một chút nào chứ? Trước kia mình không phải cũng đã sờ qua phần trên cơ thể cô rồi sao? Cho nên vấn đề này làm ông khó hiểu. Bây giờ cuối cùng cũng lấy hết can đảm hỏi ra.
Ngọc Anh nghe vậy trong lòng giật mình. Ông Lương sao lại đột nhiên nghĩ đến hỏi mình vấn đề này chứ? Nhưng nghĩ lại bây giờ cũng không có thời gian giải thích với ông Lương rồi. Bởi vì Thành còn đang ở trong phòng đợi mình đó. Cho nên liền nói với ông Lương: “Ba, bây giờ muộn như vậy rồi, con ăn xong liền về phòng rồi. Sau này sẽ nói cho ba biết nhé!”
“Vậy… vậy được rồi!” Ông Lương nghe vậy cũng không miễn cưỡng Ngọc Anh nữa. Nhưng ông lại đưa ra một yêu cầu táo bạo: “Ngọc… Ngọc Anh, con có thể cho ba… cho ba sờ sờ đùi con không ạ?”
“Soạt” một tiếng, Ngọc Anh nghe vậy cả gương mặt lập tức liền đỏ bừng lên. Rồi liền nói với giọng xấu hổ trách móc: “Ba, ba sao vậy ạ? Ba lại không phải chưa sờ qua, thiệt tình!”
“Ngọc… Ngọc Anh, con không biết đâu. Ba thật sự đặc biệt thích đùi con. Con biết đùi con đẹp đến mức nào không? Chính là cho ba sờ cả đời cũng không chán đâu mà. Ba nằm mơ đều muốn sờ sờ đùi con đó…” Lúc này ông Lương vô cùng kích động nói với Ngọc Anh!
“Ba, chẳng lẽ ba chỉ thích chân con thôi sao? Những chỗ khác đều không thích sao?” Ngọc Anh nghe vậy trong lòng tuy cảm thấy rất vui mừng, đùi mình đẹp hay không, mình đương nhiên rõ nhất rồi. Nhưng từ miệng ông Lương nói ra, lại thấy ông Lương si mê đùi mình như vậy, trong lòng cũng có chút vui mừng. Người phụ nữ nào mà không thích đàn ông khen ngợi lời nói của cô ấy chứ. Ngọc Anh đương nhiên cũng không ngoại lệ rồi. Nhưng lời ông Lương nói nghe luôn cảm thấy rất kỳ quặc. Chẳng lẽ ông Lương chỉ đơn thuần thích đùi mình thôi sao? Những chỗ khác đều không thích sao? Cho nên Ngọc Anh vẫn bất giác cảm thấy có chút thất vọng, liền buột miệng hỏi ông Lương rồi! Nhưng hỏi ra xong lại cảm thấy rất không ổn. Lập tức nghĩ lại câu hỏi vừa hỏi ra này, liền cảm thấy vô cùng xấu hổ!
“Ngọc Anh, thích chứ ạ. Chỉ cần là trên người con, ba đều thích nhất mà…” Ông Lương nghe vậy lập tức vô cùng phấn khích nói với giọng kích động với Ngọc Anh.
“Vậy ba tại sao lại chỉ đùi con ra nói chứ?” Ngọc Anh nghe xong, đều không kiềm chế được miệng mình nữa rồi, lại buột miệng hỏi ông Lương!
“Ngọc Anh, đó là bởi vì đùi con có thể cho ba sờ mà. Những chỗ khác con lại không cho phép ba chạm vào một chút nào. Cho nên ba liền…”
“Ba, ba đừng nói nữa!” Chưa đợi ông Lương nói xong lời hay ý đẹp, Ngọc Anh liền vội vàng ngăn ông nói tiếp rồi. Nếu không đều không biết ông sẽ nói ra lời gì khiến mình càng xấu hổ hơn nữa chứ. Nhưng cũng đã hiểu ra tại sao ông Lương lại thích đùi mình như vậy rồi!
“Ngọc… Ngọc Anh… Bây giờ con cứ để ba sờ lại đùi con một chút được không ạ?” Ông Lương dùng ánh mắt năn nỉ nhìn Ngọc Anh nói, mặt đầy vẻ mong đợi và khao khát!
Ngọc Anh lại sao dám đồng ý yêu cầu quá đáng này của ông chứ? Cho nên chỉ cúi đầu im lặng không nói gì từ từ ăn mì sợi. Nhưng gương mặt xinh đẹp tinh tế là ngày càng xấu hổ đỏ bừng !
Ông Lương cũng không ngốc. Thấy bộ dạng xấu hổ của Ngọc Anh, lại thấy cô không hề mở miệng từ chối. Biết cô có lẽ đã ngầm đồng ý rồi. Phụ nữ dù sao cũng sợ xấu hổ. Mình tuy tuổi đã lớn rồi, nhưng dù sao cũng là một người đàn ông. Đàn ông phải chủ động hơn một chút chứ. Cho nên liền vội vàng đứng dậy khỏi vị trí chủ vị của ông, đến bên cạnh bàn ăn bên trái chỗ ngồi trống bên cạnh Ngọc Anh. Chỗ này vốn dĩ là vị trí của Thành lúc này ông Lương lại một ngồi lên!
“Ba… Ba muốn làm gì vậy ạ?” Ngọc Anh vừa nhìn thấy, lập tức liền cảnh giác . Rồi nói với giọng hoảng hốt hỏi ông Lương.
“Ngọc… Ngọc Anh, ba chỉ muốn sờ đùi con một chút thôi mà. Con đừng căng thẳng mà…” Ông Lương vừa nói với giọng phấn khích run rẩy với Ngọc Anh, vừa đưa một bàn tay già nua đầy vết chai sạn xuống dưới bàn ăn. Rồi liền đặt lên một bắp đùi trắng như tuyết đầy đặn của Ngọc Anh.
“Ái da… Ba ơi, ba đừng như vậy mà. Con còn đang ăn mì sợi đó. Mau lấy tay ba ra đi…” Ngọc Anh đã xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng rồi. Vừa thân hình quyến rũ của cô một chút, vừa đưa một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn thon thả xuống dưới bàn ăn, nắm lấy cổ tay ông Lương không cho ông sờ đùi trắng như tuyết của mình. Vừa nói với giọng hoảng hốt và căng thẳng với ông Lương.
Ông Lương có lẽ đã tâm lý Ngọc Anh rồi. Biết cô là do xấu hổ, mới giả vờ phản kháng vài cái làm bộ làm tịch thôi! Cho nên hoàn toàn không nghe lời cô nói và hành động phản kháng của cô. Sức lực tay rắn chắc nào có dễ dàng bị bàn tay nhỏ yếu ớt của Ngọc Anh được chứ? Cho nên liền vừa ra sức đặt lên bắp đùi trắng nõn mịn màng của Ngọc Anh vuốt ve, vừa ghé cái miệng rộng của mình vào tai trắng nõn của Ngọc Anh thở hổn hển phấn khích nói với cô: “Ngọc Anh, ba lại không phải lần đầu tiên sờ đùi con rồi. Con cứ buông tay ra, để ba sờ mấy cái, ba buổi tối cũng ngủ ngon giấc…”
Ngọc Anh nghe lời ông Lương nói xong, trước tiên là sững người. Rồi liền ngừng động tác nắm chặt cổ tay ông Lương cố gắng đẩy ra bên ngoài. Đồng thời lại cảm thấy bên tai truyền đến giọng nói của ông Lương vì mà mang theo run rẩy: “Ngọc Anh, thật ra ba rất nhớ con. Nhưng ba cũng sẽ không miễn cưỡng con đâu. Ba chỉ cần sờ sờ đùi con liền tâm mãn ý túc rồi!”
Ngọc Anh nghe xong, mặt đỏ bừng. Rồi liền xấu hổ cắn môi dưới xong, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn thon thả đang nắm chặt cổ tay ông Lương từ từ nới lỏng ra!
Ông Lương vừa nhìn thấy, lập tức gương mặt liền lóe lên một tia vui mừng. Vội vàng dùng lòng bàn tay đầy vết chai sạn của ông vuốt ve trên bắp đùi trắng nõn mịn màng của Ngọc Anh …
“Ái da, ba ơi, ba nhẹ tay thôi chứ ạ, hơi đau đó…” Đùi Ngọc Anh trắng nõn mịn màng như vậy, tinh tế như ngọc, nào chịu nổi sự vuốt ve mạnh bạo như vậy của ông Lương chứ? Vả lại lòng bàn tay ông Lương lại còn đầy vết chai sạn như gai vậy. Cho nên Ngọc Anh cảm thấy trên bắp đùi trắng nõn của mình bị vuốt ve có một loại cảm giác đau nhói. Ước chừng trên bắp đùi trắng nõn của mình bị vết chai sạn như gai của ông Lương sờ qua xong, sẽ xuất hiện từng vệt đỏ! Cho nên liền vừa nhíu mày, vừa nói với giọng trách móc với ông Lương.
Ông Lương có lẽ là do quá phấn khích phải không, cho nên lực đạo vuốt ve có chút lớn, mới khiến Ngọc Anh cảm thấy trên đùi một trận đau nhói. Nghe lời Ngọc Anh nói xong, liền vội vàng giảm nhẹ lực đạo vuốt ve. Vừa vô cùng áy náy nói với cô: “Ngọc Anh, xin lỗi con. Ba có lẽ là quá phấn khích rồi. Bây giờ như vậy được chưa ạ?”
Ông Lương hỏi ra những lời như vậy, Ngọc Anh lại sao dám trả lời chứ? Nghĩ thầm nếu còn bị ông Lương trêu đùa như vậy , mình thật sự sẽ không nhịn được nữa rồi! Bởi vì ban nãy lúc ngồi trước bàn ăn ăn mì sợi, bị ánh mắt nóng bỏng của ông Lương nhìn chằm chằm vào cơ thể nửa trần quyến rũ của mình, đều đã có phản ứng sinh lý trên cơ thể rồi. Cảm thấy cả người nóng ran, chỗ kín giữa hai chân cũng đã dâm thủy tràn trề rồi. Cộng thêm lời nói đầy ẩn ý của ông Lương và việc ngồi bên cạnh cô dùng lòng bàn tay vuốt ve đùi trắng như tuyết của cô. Cho nên cả người đã nóng ran đến mức vô cùng khó nhịn rồi! Sợ mình sẽ mất kiểm soát, cho nên liền vội vàng đứng dậy khỏi ghế. Đương nhiên, lòng bàn tay ông Lương đang đặt trên bắp đùi trắng nõn của cô cũng theo sự đứng dậy của cô mà tuột xuống. Rồi liền mặt đỏ bừng nói một câu: “Không ăn nữa, con về phòng đây!”
Ngọc Anh nói xong, cũng không còn để ý đến ông Lương nữa. Quay người một cái liền hoảng hốt như chạy trốn đi vào trong hành lang. Rồi liền về phòng! Bỏ lại một mình ông Lương ngây ngốc đứng ở phòng ăn!
Thành đang nằm trên giường, trong đầu đang suy nghĩ miên man. Nghĩ đến Ngọc Anh ra phòng ăn ăn khuya ba chồng nhìn thấy cơ thể nửa trần quyến rũ của cô sẽ như thế nào. Có nổi sắc tâm mà động tay động chân với Ngọc Anh không? Những điều này anh đều không thể biết được. Thôi kệ, nghĩ nhiều như vậy làm gì chứ. Đợi ngày mai đem toàn bộ camera giám sát trong nhà lắp đặt lên, sau này còn sợ không có cơ hội xem nhất cử nhất động của Ngọc Anh và ông Lương sao? Cho nên anh cũng không suy nghĩ miên man nữa. Nhưng trong đầu lại bất giác rất mong đợi Ngọc Anh có thể sớm quay về phòng. Nhưng trong lòng lại không muốn cô về phòng sớm như vậy. Chỉ mong sao Ngọc Anh và ông Lương ở phòng ăn có thể xảy ra chuyện gì đó? Cho nên tâm trạng anh là vô cùng mâu thuẫn!
Khoảng mười bảy mười tám phút sau, liền nghe thấy tiếng cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra. Anh vội vàng quay mặt nhìn ra cửa phòng. Chỉ thấy Ngọc Anh mặt đỏ bừng, hơn nữa có chút hoảng hốt vào phòng. Rồi thấy cô vội vàng đóng cửa phòng lại, lại khóa trái cửa lại! Anh một liền có thể nhìn ra sự bất thường của Ngọc Anh. Nhưng không hề kinh ngạc hỏi cô, mà lại giả vờ như thường ngày. Rồi liền cười nói với cô: “Em yêu, nhanh như vậy đã ăn xong rồi sao? Hehe!”
Ngọc Anh thấy anh không hề tỏ ra có biểu hiện gì bất thường, trước tiên là sững người. Vốn tưởng anh thấy bộ dạng hoảng hốt của cô sẽ hỏi cô sao vậy! Nhưng không ngờ anh lại tỏ ra bình tĩnh như vậy. Đây là chuyện cô hoàn toàn không ngờ tới! Rồi liền nói với anh một câu: “Ăn xong rồi!” Khi Ngọc Anh nói xong, liền vào nhà vệ sinh bên cạnh cửa. Anh nghe thấy tiếng cửa nhà vệ sinh bị đóng lại!
Anh bề ngoài tuy bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đã bắt đầu suy đoán. Ngọc Anh ra phòng ăn ăn khuya chắc chắn đã cùng ông Lương xảy ra chuyện gì đó rồi. Nếu không Ngọc Anh không thể nào mặt đỏ bừng, hơn nữa còn hoảng hốt quay về phòng như vậy! Ngọc Anh rốt cuộc ở phòng ăn đã cùng ông Lương xảy ra chuyện gì đây? Anh cũng không nghĩ ra được!
Đột nhiên liền nghe thấy tiếng cửa nhà vệ sinh mở ra. Anh lại quay mặt nhìn qua. Thấy Ngọc Anh đang từ trong nhà vệ sinh đi ra, lại đã khôi phục lại trạng thái bình thường rồi. Chỉ thấy cô đi về phía giường, rồi liền lên giường nằm xuống bên cạnh anh.
“Em yêu, ba làm cho em món ăn khuya gì ngon vậy? Hehe!” Anh giả vờ mặt đầy nụ cười hỏi cô. Nửa chữ cũng không nhắc đến vẻ mặt đỏ bừng và thần thái hoảng hốt bất thường ban nãy của cô.
“Ồ, mì sợi đó ạ! Chồng!” Ngọc Anh không hề đem thân hình quyến rũ của cô nép vào lòng anh, mà là quay lưng về phía anh nói.
“Ồ, mùi vị chắc chắn rất ngon nhỉ, ăn lâu như vậy?” Anh thử dò xét nói với cô.
“Lâu sao?” Ngọc Anh hỏi ngược lại anh.
“Đều gần hai mươi phút rồi! Hehe!” Anh cười vui vẻ nói với cô.
“Ồ.” Ngọc Anh nghe vậy liền “Ồ” một tiếng. Rồi mặt liền đỏ ửng lên một chút! Trong lòng lại nghĩ thầm mình ăn một bát mì sợi sao lại dùng đến hai mươi phút thời gian chứ? Thật sự có chút không thể tưởng tượng nổi à! Nhớ lại ban nãy ông Lương khinh bạc mình, trong lòng cũng bất giác bắt đầu căng thẳng. Ban nãy chồng chắc chắn nhìn thấy bộ dạng mặt đỏ bừng hơn nữa còn hoảng hốt của mình rồi. Nhưng anh sao lại không hỏi mình chứ? Điều này thật sự rất không bình thường à. Với tâm lý có khuynh hướng nhìn vợ ngoại tình của anh, đáng lẽ phải hỏi mình mới đúng chứ!
Ngọc Anh thông minh rất nhanh liền nghĩ đến có hai khả năng. Một là chồng buổi tối nói với cô sau này đảm bảo sẽ không hỏi đến chuyện xảy ra giữa cô và ông Lương nữa! Hai là chồng có phải là cố ý không hỏi, muốn để mình tự động nói ra với anh không? Điều này cũng rất có khả năng. Anh còn có thể muốn biết mình đối với anh rốt cuộc là chung thủy hay không chung thủy? Nhưng mình có nên chủ động nói ra với anh không đây? Ngọc Anh nghĩ đến đây, cuối cùng vẫn muốn chủ động nói ra. Bởi vì đã chồng đã phát hiện bộ dạng mặt đỏ bừng hơn nữa còn hoảng hốt bất thường của cô rồi, nếu không nói ra, trong lòng chồng nhất định sẽ có khúc mắc. Mà mình đem chuyện này giấu trong lòng cũng sẽ cảm thấy không thoải mái. thành thật nói ra. Chồng trong lòng cũng không còn khúc mắc nữa, mà mình cũng sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều!
Nghĩ đến đây, Ngọc Anh liền cắn môi dưới. Rồi liền dịu dàng gọi một tiếng: “Chồng ơi…”
“Ừm?” Anh nghe vậy liền đáp một tiếng.
“Em cảm thấy kỳ lạ quá đi?” Ngọc Anh đột nhiên quay người lại, vừa nhìn anh, vừa hỏi một câu.
“Em yêu, em ý gì vậy ạ? Cái gì kỳ lạ quá ạ?” Anh tuyệt đối không phải giả vờ đâu. Thật sự là bị câu nói này của Ngọc Anh hỏi đến mức hồ đồ rồi.
“Chồng ơi, anh tại sao không hỏi hỏi người ta ban nãy ở phòng ăn rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi chứ?” Ngọc Anh vẫn nói ra.
“Em yêu, anh không phải không muốn biết đâu. Mà là không muốn làm khó em nữa thôi! Hehe!” Anh giả vờ vô cùng bình tĩnh cười nói với cô.
“Chồng ơi, anh từ lúc nào trở nên hiểu người ta như vậy rồi. Khà khà!” Ngọc Anh nghe vậy cảm thấy rất . Mấy lần trước đều là mình bắt nói ra. Lần này lại hiểu mình như vậy. Cho nên gương mặt xinh đẹp liền lộ vẻ cười duyên nói với anh.
“Em yêu, anh buổi tối không phải đã nói với em rồi sao? Sau này chuyện xảy ra giữa em và ba anh anh tuyệt đối sẽ không hỏi đến nữa đâu. Trừ phi em tự nguyện nói cho anh biết, hehe!” Anh vẫn nói lời có ẩn ý với Ngọc Anh.
“Thôi được rồi, người ta vẫn nên nói cho anh biết đi thôi. Tránh để anh lại suy nghĩ lung tung một hồi nữa!” Ngọc Anh mặt đỏ bừng, rồi xấu hổ lườm anh một cái nói.
“Em yêu, em nói thật sao?” Anh nghe vậy gương mặt lập tức liền lộ vẻ vui mừng. Vội vàng vui vẻ hỏi Ngọc Anh.
“Đúng vậy ạ. Vợ chồng chúng ta không phải nên thành thật đối mặt sao? Anh yên tâm, em sẽ không giấu giếm anh điều gì đâu! Hy vọng anh sau này cũng không có chuyện gì giấu giếm em!” Khi Ngọc Anh nói với anh những lời như vậy, nội tâm cô lại cảm thấy áy náy. Bởi vì cô nghĩ đến mình vẫn còn rất nhiều chuyện về ông Lương giấu giếm anh. Ví dụ như lần đó ông Lương ở văn phòng cô bôi thuốc vào chỗ kín giữa hai chân cô, còn có rất nhiều chuyện khác… Ngọc Anh tuy cảm thấy áy náy, nhưng nghĩ lại cũng đã nói trước với anh rồi. Chuyện của cô và ông Lương hoàn toàn có thể không cho anh biết. Anh cũng không thể làm phiền chuyện giữa cô và ông Lương. Cho nên lòng áy náy trong lòng Ngọc Anh cũng tiêu tan không ít.
Còn anh thì sao? Nghe Ngọc Anh nói với mình như vậy, anh lập tức cũng dấy lên lòng áy náy. Bởi vì anh lập tức liền nghĩ đến ngày mai sẽ lắp đặt camera giám sát trong nhà. Chuyện này nhất định phải giấu giếm Ngọc Anh. Nếu bị cô phát hiện ra, với tính cách của cô tuyệt đối sẽ không tha cho mình đâu!
“Đúng vậy, đúng vậy, hehe!” Anh có chút cười gượng gạo nói với Ngọc Anh. May mắn là cô không chú ý đến vẻ mặt của anh!
