Lấy chồng lấy cả ba chồng / cha con chung vợ
Ngọc Anh ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, sau khi gửi xong tin nhắn cho chồng Thành, liền càng có thêm tự tin để cùng ba chồng mình phát triển tiếp. Ban nãy cùng ông Lương ở trong bếp ôm nhau một lát, Ngọc Anh đến bây giờ cả người vẫn còn có chút khó chịu, mặt vẫn còn hơi ửng hồng. Lại nhớ đến ban nãy vật cứng rắn kia của ông Lương thúc vào bụng dưới mình trong khoảnh khắc, mình suýt chút nữa đều không kiềm chế được đưa tay ra nắm lấy vật cứng rắn đó rồi! May mắn là mình đã đẩy người ông Lương ra, nếu không thì mất mặt chết đi được!
Ngọc Anh vừa nghĩ vừa đứng dậy khỏi ghế sofa quay về phòng. Mặc dù đã mở lòng cùng ông Lương phát triển tiếp rồi, nhưng cô vẫn khóa trái cửa phòng lại. Rồi liền đến bên giường nằm xuống, cầm điện thoại lên xem…
Cũng không biết qua bao lâu, liền nghe thấy tiếng gõ cửa và tiếng gọi của ông Lương: “Ngọc Anh, ăn cơm thôi!”
“Biết rồi ạ, ba!” Ngọc Anh vội vàng xuống giường. Mới biết mình ban nãy xem cuốn tiểu thuyết cha chồng nàng dâu kia trên điện thoại, bất giác quần lót đã ướt một mảng nhỏ rồi. Nhưng bây giờ ông Lương ở bên ngoài đợi mình ăn cơm cùng, cũng không có thời gian thay một chiếc quần lót sạch sẽ khác rồi. Cho nên liền trực tiếp đến bên cửa phòng, mở cửa liền đi ra ngoài. Đến phòng ăn thì thấy trên bàn ăn đã bày sẵn bốn món ăn nóng hổi rồi, còn ông Lương đang bưng canh gà hầm nấm từ trong bếp ra.
Ông Lương đặt canh gà hầm lên bàn ăn xong, liền cười vui vẻ nói với Ngọc Anh: “Ngọc Anh, mau uống thử xem, mùi vị thế nào?”
“Thơm quá!” Ngọc Anh nghe vậy trước tiên là ghé mặt qua ngửi một cái, rồi liền không nhịn được nói một câu.
“Ngọc Anh, mau uống thử xem!” Ông Lương luôn đứng bên cạnh bàn ăn, thấy Ngọc Anh ngửi xong nói thơm quá, liền vội nói với cô. Ngọc Anh cũng không khách sáo, liền cầm thìa múc một ít canh gà cho vào miệng uống! Ông Lương đứng bên cạnh bàn ăn căng thẳng nhìn Ngọc Anh.
“Ba, ngon thật đó ạ, còn ngon hơn cả tối qua hầm nữa đó!” Ngọc Anh uống xong một thìa canh gà, liền vui mừng nói với ông Lương. Ông Lương nghe xong, lập tức vẻ mặt căng thẳng liền chuyển thành nụ cười: “Ngọc Anh, ngon thì uống thêm chút nữa đi, hehe!”
“Dạ, cảm ơn ba!” Ngọc Anh cũng vui vẻ nói với ông Lương.
“Ngọc Anh, con uống chút canh gà trước đi, ba lập tức đi lấy cơm cho con!” Ông Lương nói xong liền đi vào bếp giúp Ngọc Anh lấy cơm!
“Ba, con vẫn nên tự lấy đi ạ!” Ngọc Anh gọi với vào trong bếp.
“Không cần, không cần đâu, vẫn nên để ba lấy cho con đi!” Giọng ông Lương từ trong bếp truyền ra.
Chỉ khoảng một phút sau, ông Lương liền lấy cho Ngọc Anh một bát cơm qua đặt trước mặt Ngọc Anh: “Ngọc Anh, mau ăn đi! Uống thêm chút canh gà nhé!” Ngọc Anh thấy ông Lương ân cần quan tâm mình như vậy, trong lòng cũng rất cảm động. Nói thật, kết hôn với chồng Thành bốn năm rồi, anh thật sự chưa bao giờ quan tâm ân cần với mình như vậy cả. Mỗi lần đều là mình nấu cơm xong, làm món ăn xong, lại lấy cơm cho chồng ăn! Anh chưa bao giờ như ông Lương vậy lấy cơm qua cho mình ăn!
“Ba, ba cũng ăn đi ạ!” Ngọc Anh cũng có chút quan tâm nói với ông Lương.
“Ừm, ba cũng ăn, ba cũng ăn!” Ông Lương nghe vậy vừa vội vàng nói với Ngọc Anh, vừa liền quay người vào bếp lấy một bát cơm qua ngồi vào ghế chủ vị của ông bắt đầu ăn.
“Ba, món ăn ba nấu còn ngon hơn cả con nấu nữa, ba học ở đâu vậy ạ?” Ngọc Anh đột nhiên hỏi ông Lương. Có thể là đã chấp nhận sự yêu thích của ông Lương rồi, cũng đã mở lòng muốn cùng ông Lương phát triển tiếp rồi, cho nên Ngọc Anh cũng có hứng thú hỏi kinh nghiệm nấu ăn của ông Lương rồi.
“Ba nào có học đâu chứ. Là mẹ của Thành mất sớm, ba vừa làm mẹ vừa làm cha nuôi Thành khôn lớn. Nấu cơm làm món ăn đương nhiên chính là một mình ba gánh vác rồi. Cho nên mới từ từ có chút kinh nghiệm nấu ăn, hehe!” Ông Lương nói xong liền cười vui vẻ.
“Hóa ra là như vậy ạ. Ba, ba thật sự vất vả quá rồi. Thành còn nhỏ như vậy ba đã một mình nuôi nó khôn lớn, thật sự là một người cha rất vĩ đại đó ạ. Thành sau này nhất định sẽ hiếu kính ba thật tốt!” Ngọc Anh nghe vậy cũng vô cùng cảm động. Không khó tưởng tượng, lúc Thành còn nhỏ ông Lương đã vất vả đến mức nào mới nuôi Thành khôn lớn được!
“Ngọc Anh, thật ra ba trong lòng vô cùng rõ ràng, hai vợ chồng con đều rất hiếu kính với ba. Ba mấy lần đề nghị muốn về quê, hai con đều nghĩ đủ mọi cách giữ ba lại!” Ông Lương cũng vô cùng cảm động nói với Ngọc Anh.
“Ba, đã ba đã biết chúng con muốn ba ở lại rồi, vậy ba sau này đừng nhắc đến chuyện về quê như vậy nữa nhé, được không ạ?” Ngọc Anh nghe vậy liền nói với ông Lương.
“Ngọc Anh, bây giờ ba sẽ không bao giờ đề nghị chuyện về nhà nữa đâu. Chính là hai vợ chồng con muốn đuổi ba đi, ba cũng phải ở đây rồi!” Ông Lương có chút phấn khích nói với Ngọc Anh.
“Ba, cái gì gọi là cũng phải ở đây rồi? Chúng con sao có thể đuổi ba đi được chứ?” Ngọc Anh còn có chút không hiểu lời ông Lương nói.
“Ngọc Anh, bây giờ không phải có con rồi sao? Ba sao nỡ đi cho được chứ? Cho nên liền ở đây rồi!” Ông Lương mặt già đỏ ửng, có chút ngại ngùng nói với Ngọc Anh.
Ngọc Anh nghe vậy lập tức mặt đỏ bừng, rồi nói với giọng xấu hổ nhỏ nhẹ hỏi ông Lương: “Ba, vậy nếu không có con, ba chẳng phải vẫn muốn về quê sao ạ?”
“Vậy thì chưa chắc đâu nhé, hehe. Nhưng bây giờ không phải có con rồi sao?” Ông Lương cười vui vẻ nói với Ngọc Anh.
“Ba, đối với ba con thật sự quan trọng như vậy sao ạ?” Ngọc Anh lại hỏi.
“Ngọc Anh, con đối với ba thật sự rất quan trọng đó. Con làm cho cuộc sống của ba tràn đầy niềm tin! Bây giờ nếu không có con nữa, ba thật sự đều không biết còn có thể sống tiếp được nữa không!” Ông Lương vô cùng kích động nói với Ngọc Anh.
Ngọc Anh nghe vậy trước tiên là sững người. Ông Lương nói ra những lời như vậy, mới biết hóa ra mình trong lòng ông thật sự quan trọng như vậy. Lập tức trong lòng cũng vô cùng cảm động! Nhưng vẫn có chút sợ hãi nói với ông Lương: “Ba, ba đừng nói chuyện sống hay không sống được nữa. Con dù sao cũng là vợ của Thành, là con dâu của ba. Chúng ta tuyệt đối không thể ở bên nhau được đâu! Nếu ngày nào đó con không để ý đến ba nữa, ba cũng phải sống tốt tiếp tục mới đúng!”
“Ngọc Anh, con sau này sẽ không để ý đến ba sao?” Ông Lương nghe vậy liền vô cùng căng thẳng lại lo lắng hỏi Ngọc Anh.
“Ba, chuyện sau này bây giờ cũng không biết được đâu ạ. Chúng ta bây giờ cũng không thể lường trước được. Cho nên bây giờ chúng ta vẫn nên thuận theo tự nhiên, đi bước nào tính bước đó thôi. Nhưng ba tuyệt đối đừng nói những lời như không sống được nữa! Được không ạ?” Ngọc Anh cũng có chút lo lắng nói với ông Lương. Nếu ông Lương thật sự yêu mình thì sao?
“Ừm ừm, ba hứa với con. Ba sau này đảm bảo không nói những lời như vậy nữa!” Ông Lương vội vàng đồng ý nói với Ngọc Anh.
“Ừm, ba. Ba nói như vậy con cũng yên tâm rồi. Chúng ta ăn cơm trước đi ạ! Nếu còn nói chuyện tiếp nữa, đồ ăn và cơm đều nguội cả rồi!” Ngọc Anh nghe vậy cũng yên tâm rồi. Rồi liền nói với ông Lương vẫn nên ăn cơm trước đi! Vốn dĩ Ngọc Anh lúc ăn cơm không thích nói chuyện, nói không vệ sinh!
Ông Lương nghe vậy liền bắt đầu im lặng không nói gì ăn cơm rồi! Khoảng ăn được hai ba phút sau, ông Lương cuối cùng lại không nhịn được hỏi Ngọc Anh: “Ngọc Anh, chúng ta ăn cơm xong rồi, buổi chiều… buổi chiều làm gì đây ạ?”
“Ba, vậy thường ngày ba ở nhà đều làm gì vậy ạ?” Ngọc Anh hỏi ngược lại ông Lương. Nhưng cô là nữ tiến sĩ, đương nhiên có thể nghe hiểu được ý ông Lương nói rồi. Chẳng phải là muốn buổi chiều cùng mình phát triển thêm chút gì đó sao?
“Ba à, mỗi buổi sáng đều là giặt quần áo trước, rồi quét nhà lau nhà, sau đó liền nấu cơm trưa ăn. Buổi chiều mà, trước tiên là ở phòng khách xem TV một lát, rồi liền về phòng ngủ khoảng một tiếng đồng hồ, dậy rồi bắt đầu chuẩn bị cơm tối!” Ông Lương đem trình tự sinh hoạt mỗi ngày của ông nói cho Ngọc Anh biết.
“Ba, vậy không phải là được rồi sao? Ba ăn cơm xong liền làm theo như thường ngày của ba đi chứ!” Ngọc Anh nghe vậy liền nói với ông Lương.
“Ngọc Anh… Nhưng con hôm nay ở nhà mà. Vả lại chăn đệm trong phòng ba đều đem lên sân thượng phơi rồi, cũng không tiện ngủ nữa!” Ông Lương nghe xong liền có chút lúng túng nói với Ngọc Anh.
Ngọc Anh nghe vậy trong lòng lại thầm cười, cũng thầm trách móc, ông ba chồng này thật sự thật thà đến mức có chút đáng yêu. Mình đã đồng ý cùng ông tiếp tục phát triển rồi, bây giờ nói chuyện vẫn còn lúng túng như vậy. Dũng khí tỏ tình với mình buổi sáng đi đâu mất rồi? Cho nên cũng liền hạ quyết tâm muốn dẫn dắt ông một chút: “Ba, ba có chuyện gì cứ nói thẳng đi ạ! Con có thể chấp nhận được đều sẽ chấp nhận!” Lời nói của Ngọc Anh đã không thể rõ ràng hơn được nữa rồi. Ông Lương nếu còn nghe không hiểu, vậy Ngọc Anh cũng hết cách rồi!
“Ngọc Anh, vậy ba nói thẳng nhé?” Ông Lương đương nhiên có thể nghe hiểu được lời Ngọc Anh nói rồi. Nếu không sao có thể từng bước chiếm được cô con dâu nữ tiến sĩ xinh đẹp như vậy chứ? Từ lúc bắt đầu thủ dâm đến sờ ngực cô, lại từ cởi quần áo đến sờ cơ thể cô, sau đó cho đến lúc lên giường. Cho nên ông Lương nghe xong lời Ngọc Anh ám chỉ ông, gương mặt liền lóe lên một tia vui mừng. Rồi liền vô cùng phấn khích nói với Ngọc Anh.
Thật ra lúc Ngọc Anh nói ra lời ám chỉ với ông Lương xong, tâm trạng cô cũng vô cùng căng thẳng và xấu hổ. Nhưng vẫn cảm thấy vô cùng kích thích và phấn khích. Bởi vì cô biết ông Lương chắc chắn sẽ nghe hiểu được lời ám chỉ của cô. Quả nhiên không ngoài dự đoán của Ngọc Anh, ông Lương thật sự nghe hiểu rồi. Lập tức liền mặt đỏ bừng, nhỏ giọng nói với ông Lương: “Ba, vậy ba cứ nói thẳng đi chứ ạ!” Nói xong, Ngọc Anh liền căng thẳng cúi đầu xuống. Vừa từ từ ăn cơm, vừa dỏng tai lên nghe ông Lương rốt cuộc sẽ nói gì với mình?
“Ngọc Anh… Con đang nghe phải không?” Ông Lương thấy Ngọc Anh nói xong chỉ biết cúi đầu ăn cơm, có lẽ sợ Ngọc Anh không muốn nghe ông nói. Cho nên vẫn có chút lúng túng và ngại ngùng gọi một tiếng rồi hỏi cô!
“Dạ? Ba, con đang nghe đây, ba cứ nói đi ạ!” Ngọc Anh có lẽ cũng ngại ngùng không dám ngẩng đầu lên, liền cúi đầu nhỏ giọng nói với ông Lương.
“Ngọc Anh, ba muốn buổi chiều chúng ta có thể… có thể…” Ông Lương nói đến cuối cùng vẫn ngại ngùng không nói ra được.
“Ba, có thể cái gì ạ? Không phải đã nói với ba rồi sao? Ba cứ nói đi ạ?” Ngọc Anh thấy ông Lương ngập ngừng vẫn chưa nói ra được, liền có chút trách móc nói với ông Lương.
“Ngọc Anh, ba muốn buổi chiều con ở nhà, cũng cơ hội Thành dẫn Bông ra ngoài chơi, chúng ta có thể làm lại… làm lại chuyện đó không ạ?” Ông Lương thấy Ngọc Anh một người phụ nữ đều thẳng thắn bảo mình nói ra như vậy, mình là đàn ông, lại ngập ngừng như đàn bà. Cho nên liền lấy hết can đảm nói thẳng ra với Ngọc Anh.
Á, Ngọc Anh nghe vậy trong lòng giật mình. Ông Lương quả nhiên sẽ đưa ra yêu cầu như vậy. Lập tức liền xấu hổ mặt đỏ bừng, cắn môi dưới do dự không quyết…
Còn ông Lương sau khi nói thẳng ra lời này với Ngọc Anh xong, trong lòng cũng căng thẳng đến cực điểm. nhìn chằm chằm vào Ngọc Anh xem. Thấy cô xấu hổ cắn môi dưới như đang do dự không quyết, liền càng thêm căng thẳng . Ngọc Anh lại cắn môi dưới, mặt lại ngày càng đỏ hơn.
“Ngọc… Ngọc Anh, con… con nếu không muốn, cứ xem như ba chưa nói gì nhé!” Ông Lương thấy Ngọc Anh không nói gì, tưởng Ngọc Anh không muốn, cho nên liền nói với giọng thất vọng với Ngọc Anh.
“Ba, ăn cơm xong ba lên sân thượng đem chăn đệm trên giường ba về trải lại cho tốt đi ạ…” Ngọc Anh cuối cùng cũng ngẩng gương mặt đỏ bừng lên nhìn ông Lương, rồi vô cùng xấu hổ nhỏ giọng nói với ông Lương.
Ông Lương nghe vậy lập tức vui mừng đến mức suýt chút nữa nhảy cẫng lên rồi! Mắt sáng lên, gương mặt lập tức liền lộ vẻ vui mừng và phấn khích. Kích động đến mức ngay cả giọng nói cũng run rẩy rồi: “Ngọc… Anh… Ba biết rồi… Ba biết rồi, ăn cơm xong ba liền lên sân thượng lấy chăn đệm về!”
Thấy ông Lương kích động như vậy, Ngọc Anh cũng cảm thấy rất . Nhưng mình nói ra những lời như vậy, tâm lý xấu hổ chắc chắn là có rồi. Cho nên mặt cô giữ trạng thái nóng ran. Có lẽ là do quá xấu hổ phải không, cô không nói gì thêm nữa, mà là cúi đầu từ từ ăn cơm. Cũng không biết lúc này cô đang nghĩ gì?
Còn ông Lương, đã không còn tâm trạng ăn cơm nữa rồi. Nghĩ đến lát nữa liền có thể cùng cô con dâu nữ tiến sĩ xinh đẹp như vậy làm chuyện đó rồi. Kích động đến mức tim ông cũng đập nhanh . Nửa ngày cũng không bình tĩnh lại được. Đột nhiên như nhớ ra chuyện gì đó, lại đem chỗ cơm còn lại hai miếng làm một ăn thật nhanh xong. Rồi liền nói với giọng phấn khích với Ngọc Anh: “Ngọc… Ngọc Anh, ba ăn xong rồi. Con từ từ ăn nhé!”
“Ồ…” Ngọc Anh đang nghĩ tâm sự, đột nhiên nghe ông Lương nói với cô, có lẽ là do xấu hổ phải không, cũng không ngẩng đầu lên, liền “Ồ” một tiếng.
Ông Lương vội vàng đứng dậy khỏi ghế, cầm bát không liền vào bếp bắt đầu dọn dẹp. Nhưng tâm trạng vui mừng và phấn khích của ông lúc này cũng không cần nói cũng biết!
Còn Ngọc Anh lại hoàn toàn trái ngược với ông Lương. Cô ăn chậm hơn nhiều so với bình thường. Có lẽ là vì muốn kéo dài thời gian phải không. Nếu ăn xong sớm, vậy thì phải sớm cùng ông Lương làm chuyện khiến người ta xấu hổ chết đi được đó! Cho nên cô gần như là dùng đũa gắp từng vài hạt cơm cho vào miệng rồi từ từ nhai.
Ông Lương vừa dọn dẹp trong bếp, vừa thỉnh thoảng quay đầu nhìn ra phòng ăn. Thấy Ngọc Anh ăn rất chậm, trong lòng sốt ruột biết bao nhiêu. Thật muốn xông ra khỏi bếp nói với cô, bảo cô ăn nhanh lên. Nhưng đó là chuyện không thể nào. Bây giờ ông có thể làm cũng chỉ có một chữ “Nhịn”!
Khoảng bốn năm phút trôi qua, cơm của Ngọc Anh vẫn chưa ăn xong. Còn ông Lương đã dọn dẹp xong bếp rồi. Ông liền không còn kiên nhẫn nữa rồi. Đặt hai bàn tay đầy vết chai sạn do làm nông để lại dưới vòi nước rửa một chút, lại dùng khăn lông lau khô xong liền đi ra khỏi bếp. Lúc đi qua phòng ăn liền nói với Ngọc Anh: “Ngọc Anh, ba lên sân thượng lấy chăn đệm về trước. Con ăn xong rồi ba đến dọn dẹp!”
“Ồ!” Ngọc Anh thuận miệng đáp một tiếng. Cũng từ trong suy nghĩ tỉnh táo lại. Thấy ông Lương mở cửa chống trộm hứng khởi đi ra ngoài xong, lại không nhịn được mỉm cười một cái. Vội vàng như vậy sao?
Ban nãy Ngọc Anh tại sao lại ăn chậm như vậy cũng là có nguyên nhân. Một là thật sự có chút kéo dài thời gian. Hai là vẫn còn đang do dự không quyết. Mặc dù đã đồng ý với ông Lương rồi, nhưng thật sự đến lúc rồi, cô vẫn có chút e dè, có chút căng thẳng. Trước kia là giúp ông Lương giải trừ đau khổ, bây giờ không giống vậy. Ông Lương không phát bệnh, mình lại trong lúc rất lý trí đồng ý với ông Lương. Cũng có thể nói là cùng ông Lương đang . Nói trắng ra chính là . Điều này sao không khiến cô cảm thấy xấu hổ và áy náy cho được chứ? Hôm nay chỉ cần bước ra bước này, sau này có khả năng sẽ cùng ông Lương lâu dài xảy ra chuyện cha chồng nàng dâu cấm kỵ rồi. Ông Lương sẽ xem mình như người phụ nữ của ông. Mình cũng là tình nhân nhỏ của ông rồi! Cho nên Ngọc Anh vừa từ từ ăn cơm, vừa vẫn còn đang do dự không quyết cân nhắc những chuyện này.
Nhưng sau đó vẫn bị vật dưới thân ông Lương mê hoặc. Nhớ lại lần trước ở phòng ông Lương bị dương vật khổng lồ giữa hai chân ông địt đến mức một đạt đến ba lần cao trào. Cảm giác sung sướng và khoái cảm khi bị quy đầu to lớn thúc đến chỗ sâu nhất trong âm đạo đó, thân dương vật to lớn đem lớp thịt non hồng hào bên trong âm đạo không ngừng ma sát. Cảm giác tê dại và sung sướng đến chết đi sống lại đó là chồng chưa bao giờ có thể cho cô! Đến bây giờ chỉ cần nghĩ đến chuyện này, cô đều sẽ cả người nóng ran, âm đạo cũng sẽ bất giác ngứa ngáy không chịu nổi! Nói đến mối quan hệ cha chồng nàng dâu cấm kỵ cũng mang lại cho cô sự kích thích và phấn khích cực kỳ. Cho nên nghĩ đến cuối cùng, sự xấu hổ và áy náy trong lòng cô vẫn bị vật khổng lồ giữa hai chân ông Lương đánh bại rồi, vẫn bị sự kích thích và phấn khích của mối quan hệ cha chồng nàng dâu cấm kỵ đánh bại rồi! Lại lần nữa hạ quyết tâm muốn cùng ông Lương phát triển . Bởi vì phía sau còn có sự ủng hộ mạnh mẽ của chồng!
Nghĩ thông suốt rồi, Ngọc Anh ngược lại có chút mong đợi cùng ông Lương làm chuyện xấu hổ đó rồi. Lại đem chỗ cơm còn lại một ăn hết sạch. Rồi liền bắt đầu dọn dẹp bàn ăn. Đang lúc cô dọn dẹp bàn ăn thì, ông Lương liền ôm chăn đệm từ trên sân thượng thu về vào phòng ăn. Thấy Ngọc Anh đang dọn dẹp bàn ăn, liền vội nói với cô: “Ngọc Anh, con không cần dọn dẹp đâu, để ba dọn dẹp đi!”
Ngọc Anh nghe vậy mặt đỏ bừng, vô cùng xấu hổ nói với ông Lương: “Ba, cứ để con dọn dẹp đi ạ. Ba đi trải giường cho tốt đi…”
Ông Lương nghe vậy lập tức phấn khích đến mức cả người không nhịn được run lên một cái. Vì muốn sớm trải giường cho tốt, sớm cùng cô con dâu nữ tiến sĩ xinh đẹp như vậy lên giường. Cũng không tranh giành với cô nữa. Hai mắt tham lam nhìn chằm chằm vào thân hình cao ráo kiêu hãnh của Ngọc Anh đang mặc bộ đồ ngủ bán trong suốt xem hai cái xong, liền ôm chăn đệm về phòng trải giường …
Ngọc Anh trong sự căng thẳng và xấu hổ, kích thích và phấn khích dọn dẹp xong chén đĩa trên bàn ăn, lại cầm giẻ lau lau sạch bàn ăn, rồi lại đem chén đĩa đi rửa sạch xong, liền từ trong bếp ra. Lúc này cô lại có chút không biết phải làm sao rồi. Là trực tiếp đến phòng ông Lương sao? Hay là trước tiên về phòng khách ngồi đợi ông Lương trải giường xong ra gọi cô đến phòng ông Lương? Đang lúc Ngọc Anh có chút lúng túng và tiến thoái lưỡng nan thì, ông Lương liền từ trong phòng ông đi ra……
