Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Lâu Đài Trên Cát

Chương 118



Cần Thơ 24/06/2009

Con bé khều nàng dậy lúc 6h sáng, nó có tật như vậy, hễ nó dậy là nó cào mặt, giụt tóc nàng cho nàng dậy theo

Thấy nàng dậy, nó mở mùng chun ra, nhìn cái dáng lẫm chẫm với 2 bàn chân nhỏ xíu, thấy cưng lắm

– Đi đâu đó, nàng làm bộ hỏi nhưng nàng biết nó sẽ trả lời như mọi buổi sáng nào

– Con kiếm ba, con kiếm ba

Mấy hôm trước còn nghe nó nói vậy thì nàng bật cười, nó ngày nào, ngũ trưa, hay sáng mà dậy là đi kiếm anh. Con gái mến ba, nàng biết vậy. và nó kiếm vì nó biết ba nó cưng nó. Con người ta nhà giàu, nhà lầu đi xe hơi, nhưng nó không kém con người ta gì cả, con người ta có cái gì là ba nó sắm cho nó cái đó

Sáng nay nó cũng đi kiếm ba, rồi buồn hiu quay lại hỏi nàng ba đâu rồi mẹ

Nàng khóc, trả lơi nó, ba đi làm rồi, kiếm tiền mua sữa cho con

Nhưng lần này, phải anh đi làm không, hay đi với con nhỏ mặc cái quần lót đó

Nàng lại trào nước mắt, chưa bao giờ nàng khủng hoảng như hôm nay

Ba mẹ thì như thế, chồng thì không biết ra sao trên kia, con còn bé xíu.

Trước giờ nàng chưa bao giờ nàng nghĩ sẽ mất anh.

Một là vì anh lè phè lèng xèng quá, ra đường con gái có thớ chút, không đứa nào nhìn

Hai là anh cũng bình thường, không xấu không đẹp

Ba là không bao giờ anh cầm nhiều tiền trong người, anh đi đâu là lấy đủ xài

Bốn là anh là trí thức ở sạch, có bao nhiêu cũng mang về cho nàng, dư đâu mà cho gái ăn

Nên lần này thấy cái quần lót đó, niềm tin của nàng bị phá hủy, nàng biết ra anh không tệ như nàng nghĩ

Chưa bao giờ nàng sợ mất chồng như lần này, nàng biết nếu là người khác, giờ nhà nàng đủ chuyện như thế, người ta bỏ luôn càng khỏe

Vừa yêu anh, vừa sợ anh bỏ rơi lúc này, rồi cái quần lót làm nàng bỏ ăn suốt ngày hôm đó

Con bé thấy mẹ buồn rồi khóc suốt ngày, nó buồn theo, cả ngày ngồi kế nàng, mẹ nín đi, con kiếm ba cho

Mỗi lần con nhắc ba, là nàng trào nước mắt ra.

(còn tiếp)

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...