Ký Ức
Bàn trên, xếp và bố mẹ em cũng đã bắt đầu nói chuyện xưa. Loáng thoáng vào tai tôi, hình như họ quen nhau từ lâu lắm. Được một lúc, xếp cầm ly sang bàn tôi.
– Nào, chúc mâm này tý.
– Vâng, tôi nhổm người dậy rót rượu.
– Cháu bao giờ định là chú rể đây ? Xếp nhìn tôi cười …
– Vâng, cháu cũng muốn lắm. Nhưng cái số cháu nó làm sao .. Cứ định tán em nào là em ý lấy chồng . Tôi hóm hỉnh chỉ mình tôi hiểu.
– Tại cháu đó thôi. Nếu cháu cũng quyết liệt như công việc thì …
– À, chú. Chú với bố mẹ Trang như nào ạ ?
– Chú là bạn học với bố Trang. Nào, nâng ly.
100%, tôi bắt đầu bối rối. Những câu nói, những hành động của xếp, lẽ nào chú định giới thiệu cho mình thật ? Và cả câu chuyện của chú với Trang, nào đâu em đã nói thật hết với tôi. Tôi ngơ ngác như người vừa đánh rơi một vật gì rất quý giá.
Thôi, em đi ngủ đây, mai chắc phải 9h mới ngủ dậy được. Chuyện em Trang đến đây chắc một số Bro đã hiểu.
Cám ơn ông. Dòng suy nghĩ của tôi về quá khứ, giống như cái nick của ông, biết sai rồi, nhưng thời gian đã trôi qua đâu thể vớt vát lại được… Hy vọng ông theo dõi và suy nghĩ cùng tôi nhé. Phía trước còn dài !
Còn chuyện còm, tôi chỉ e là chuyện của tôi lạc lõng trong cái chung thôi . Không quan trọng lắm.
Đối diện vẫn là Hương, vẫn lặng lẽ quan sát tôi một cách kín đáo. Tôi biết, nhưng tôi không kiềm chế được cảm xúc. Tiệc dần tan trong sự hẫng hụt của tôi …
Một thoáng suy nghĩ, tôi lại quyết định bày trò. Hẹn hò cả hội ra cổng, tôi rủ rê .
– Này, chúng ta đi biển đi.
– Nhất trí, nhất trí. Anh em kỹ thuật đã tưng tửng rượu hô lên đồng ý.
Ba cái trò ăn nhậu xong rồi rủ nhau đi chơi, với lũ chúng tôi đã quá rành. Nhưng hôm nay tôi dự định tổ chức theo kiểu khác. Vì không có sự bố trí trước và cũng không định tổ chức sexy, tôi quay sang em.
– Hương đi nhé, anh mời .
– Vâng, nhưng em phải về sớm.
– Sớm là bao lâu ? Tôi hỏi rõ ràng để còn setup cuộc chơi.
– Em phải về trước 10h . Bố mẹ em nghiêm lắm.
– Úi, bọn anh cũng chỉ đủ sức chơi đến giờ đó thôi em ơi. Chỉ sợ đến lúc đó anh say ngoắc, em lại phải chở anh về … Tôi đùa.
– Vâng.
Ngoắc tay nhìn đồng hồ, mới gần 18h. Tôi phân công từng người chuẩn bị đồ nghề. Anh thì về nhà ôm rượu, anh thì về nhà vác ghi ta. Hẹn nhau ở quán cũ cạnh bờ biển. Cả lũ lên đường .
Continue …
Trên đường đi tôi gợi chuyện
– Hôm nọ em bảo anh làm sao, sao em lại hỏi vậy ?
– Nhìn anh như người mất hồn, ai chả thấy. Chẳng qua họ không nói.
– Em đã thấy anh như thế bao giờ chưa ?
– Em thấy 2 lần rồi …
– Hơ hơ, tôi cười. Lần thứ hai là lúc nào vậy ?
– Lúc nãy đấy thôi !
Chết tôi rồi, không có gì qua được mắt em cả. Sao thế nhỉ ? Cảm xúc của tôi dễ lộ hàng thế ư ? Không, chắc là không phải. Vậy thì vì sao ?
Thôi đúng rồi, em vẫn âm thầm để ý và quan sát tôi. Cộng thêm cả cái giác quan nhạy cảm của phụ nữ. Chắc chắn rồi…
Nhưng nếu vậy thì em vẫn còn dành cho tôi sự quan tâm, trái ngược hẳn với sự kiêu kỳ và lơ đãng hàng ngày của em đối với tôi. Trong tôi lại lóe lên một niềm hy vọng, niềm hy vọng đó đang dần dần tranh đấu với nỗi buồn tê tái của tôi hôm nay.– Anh cũng có tình cảm với Trang nhỉ ? Em tưởng anh ghét mới đúng chứ ?
– Ơ hay, em nói thật hay đùa đấy ?
– Là em đoán thế thôi .
Trời đất ạ, em đang đi guốc trong bụng tôi đấy à ? Tôi choáng váng và thầm nghĩ. Cô này quả là đáo để. Tôi lái xe đi trong sự suy tư và nghĩ suy lẫn lộn. Dẫu sao, được chở em đi trong khung cảnh hoàng hôn như thế này cũng là một dịp đáng nhớ. Vì em, đang ngồi sau lưng tôi đây là một dịp hiếm có. Ít khi em chịu ngồi sau xe một người đàn ông nào.
Nhoằng cái đã xuống biển. Tới quán cũ, nơi tôi và mấy anh em vẫn thường đến và nhậu nhẹt, em út. Bố trí xong xuôi, cả lũ ngồi vòng tròn trên bãi biển. Trời đã bắt đầu xâm xẩm tối, bãi biển hoang sơ và lộng gió. Bật mấy cái đèn pin con thỏ chôn xuống cát, chiếu ngược lên trời, ánh sáng chỉ đủ dùng, cả hội bắt đầu cuộc vui.Rượu xách tay được rót ra bát, mồi chủ quán bắt đầu đưa xuống, chúng tôi uống say sưa. Bát rượu đi vòng tròn, em nào cũng phải uống, dẫu ít . Sau khoảng chục vòng thì Hương ngồi cạnh tôi thì thầm.
– Anh có đánh được ghi ta không ?
– Cũng vừa vừa thôi em .
– Lát nữa anh hát nhé.
– OK em. Anh sẽ hát tặng em đêm nay.
Chuyện hồi xưa SV, phòng tôi có một thằng đánh ghi ta tuyệt hay. Hay đến mức trước khi đi ngủ, chúng tôi thường yêu cầu nó đánh để cho dễ ngủ. Những bản nhạc cổ điển được nó gẩy trong đêm khuya thanh vắng khiến cho những thằng trai tơ như tôi rơi vào giấc ngủ êm đềm. Cũng có thể nó đang nhớ tình xưa hay sao mà những bài nó gẩy thường rất da diết. Và nó gieo vào lòng tôi niềm đam mê ghi ta lúc nào không hay.
Tuy nhiên, nhạc lý thì tôi không rành, cũng không có đủ thời gian để theo học một khóa cho nó đỡ mù. Tôi chỉ âm thầm học bấm, học nốt và chuyển gam theo bài hát. Rồi cũng đánh được trọn bài. Hết bài này sang bài khác, vốn của tôi cũng được kha khá…
ĐÊM SAY NHƯ ĐIẾU ĐỔ.Rượu vào lời ra, em tôi khởi xướng.
– Chúng ta hát đi.
– Nhất trí. Tôi hưởng ứng. Bữa nay sẽ hát tặng Hương một vài bài .
Trong số anh em kỹ thuật của tôi, có một người đánh ghi ta rất hay. Và cây ghi ta này cũng là của nó. Cầm đàn lên tôi bắt đầu lựa phím.
– Xin phép anh em, tôi hát tặng Hương một bài .
– Đồng ý, cả hội nhất trí.
– Anh hát bài gì ? Hương hỏi
– Tặng em bài Hạ Trắng được không ? Tôi ghé tai em hỏi nhỏ ?
– Vâng, anh hát đi. Bài đó em rất thích. Nhưng toàn nghe đĩa thôi, chưa ai tặng em bằng hát ghi ta cả .
– OK em, bữa nay anh tặng.
Các Bro nghe nhé, trong khi đọc …
http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Ha-Trang-Quang-Dung.IWZ9BABW.html
Rồi âm nhạc cũng cất lên, rượu vào đã say lắm, tôi hát gần như để toàn bộ tâm tư vào bài hát. Bàn tay lướt phím vô tình quệt nhẹ trên cặp đùi đang khép nép bên cạnh tôi, cặp đùi mà tôi biết chắc chắn là trắng muốt và thon thả … Bài hát kết thúc trong tiếng vỗ tay của mọi người. Hồn tôi vẫn còn phiêu diêu theo lời bài hát… “Lối em đi về, nào anh có hay …” Lối em Trang của tôi, em đi về bao giờ khiến tôi hụt hẫng …Rượu lại được rót, tặng tôi và em, người được tôi tặng bài hát. Dẫu chúng nó đã rót ít, nhưng cái ít của bát rượu thì cũng bố của chén…
– Em uống đi, em được tặng, uống trước.
– Em tôi nhấp một ngụm cũng tương đối, còn tôi uống nốt trong tiếng vỗ tay của mọi người.
Bài này rồi bài khác, tôi có lỡ hát bài “Phu kéo mo cau” khiến em tôi đượm buồn. Phải, chính tôi cũng đang buồn đây ! Biết là say lắm rồi, nhưng cái kiểu say này, hồi SV tôi đã từng thất tình, đã từng ôm đàn đánh cả đêm bên mấy thằng bạn ruột, càng đánh càng hay, càng tốn rượu .
Continue …
