Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia

Vân Thiên Thiếu

Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia

Hãy là người đầu tiên đánh giá
Xếp hạng: 0 / 10 từ 0 lượt đánh giá

Đọc truyện Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia – Chương 1: Nữ tử tuyệt sắc Cuốn 1: Vi phi mất trí Sở quốc, Công nguyên năm hai trăm ba mươi, ngoại ô...

Thông tin truyện Mã QR

Tác giả: Vân Thiên Thiếu

Trạng thái: Hoàn thành

Người theo dõi: 1

Truyện sắc hiệp Truyện cổ trang Truyện tiên hiệp Truyện xuyên không

Danh sách chương (276)

Chương 181: Khôi Phục Trí Nhớ 1 Chương 182: Khôi Phục Trí Nhớ 2 Chương 183: Khôi Phục Trí Nhớ 3 Chương 184: Sợ Hãi Của Hắn Chương 185: Nàng Khó Chịu (H+) Chương 186: Mạng Treo Lơ Lửng Chương 187: Bị Nàng Bạt Tai Chương 188: Ai đúng Ai Sai Chương 189: Chàng Làm Hư Ta Chương 190: Bị Quấy Rầy Chương 191: Chết Không Toàn Thây Chương 192: Chờ Rất Lâu Chương 193: Tà Dương Như Máu (tấu Chương Ngược) Chương 194: Sống Chết Gắn Bó Chương 195: Chữa Thương ở Sơn động 1 Chương 196: Chữa Thương ở Sơn động (2) Chương 197: Chữa Thương ở Sơn động 3 Chương 198: Kiêm điệp Tình Thâm Chương 199: Trong Lòng Có Cầm Chương 200: Hoàn Hắn Một Kiếm Chương 201: Thống Nhất Giang H Chương 202: Ngoại Thành Chương 203: Xuống Tay Lưu Tình Chương 204: Đáng Giá Tin Tưởng Chương 205: Như Thế Kích Thích Chương 206: Đùa Mà Thành Thật (thượng) Chương 207: Đùa Mà Thành Thật (hạ) Chương 208: Màu đen Thống Trị Chương 209: Giết Không Cần Hỏi Chương 210: Một Cái Lưới Lớn Chương 211: Hình Phạt Chém Ngang Người Chương 212: Kiến Huyết Phong Hầu Chương 213: Cảnh Còn Người Mất Chương 214: Tam Trinh Cửu Liệt Chương 215: Hành Hạ Lẫn Nhau Chương 216: Lựa Chọn Như Thế Nào Chương 217: Nên Rời đi Chương 218: Ta Không được Tự Nhiên Chương 219: Không Muốn Buông Tay (một) Chương 220: Không Muốn Buông Tay (hai) Chương 221: Không Muốn Buông Tay (ba) Chương 222: Mệt Mỏi Thật Sự Chương 223: Sống Chết Cùng Nhau Chương 224: Người Dưng Khác đường 1 Chương 225: Người Dưng Khác đường 2 Chương 226: Thương Tổn Trong Lòng Chương 227: Từ Bỏ Tình Yêu Chương 228: Lâm Nguy Quen Biết Nhau Chương 229: Lại Bị Thương Chương 230: Trong Một đêm Chương 231: Tình Huống Rất Bất Lợi Chương 232: Người Tới Là Ai? Chương 233: Biệt Ly Biệt Ly Chương 234: Hoài Nghi Gì Chương 235: Dựa Vào Cảm Giác Chương 236: Sau Có Sát Thủ Chương 237: Có Thể Tin Ai Chương 238: Có Nhan Tiểu Ngọc Chương 239: Ăn đồ Ngọt Không? Chương 240: Không Thể ích Kỷ

Chương 1: Khôi Phục Trí Nhớ 1


Đọc truyện Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia – Chương 1: Nữ tử tuyệt sắc

Cuốn 1: Vi phi mất trí

Sở quốc, Công nguyên năm hai trăm ba mươi, ngoại ô kinh đô.

Thần vương Phong Mạc Thần giục ngựa phi nhanh, gió cuốn chiến bào bay phất phới, phía sau là tiếng tướng sĩ hô vang “Giết nó đi, giết nó đi…”

Đôi mắt phượng tuyệt mỹ của Phong Mạc Thần hơi nheo lại, mái tóc dài rối bay lên theo gió, chiến mã đứng chồm lên, hí dài.

Hắn không chút do dự giơ cung tiễn trong tay, hai ngón kéo cung thành trăng tròn, ánh mắt nghiêm nghị lạnh lùng nhìn con mãnh hổ đang rít gào phía trước. Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc như thế, bỗng trong bụi cỏ xuất hiện một nữ tử cả người toàn là máu.

Nữ tử ăn mặc quái dị, chỉ thấy tóc nàng đen dài rối tung ở hai vai, đôi mắt dưới ánh mặt trời trong suốt như dòng nước chảy, quần áo màu vàng nhạt gần như bị máu tươi nhiễm hồng.

Mắt nhìn mãnh thú hung ác trước mặt, nàng tựa hồ không sợ hãi, hơi lui ra phía sau vài bước, trong tay nắm chặt một vật ám khí màu đen.

Mãnh hổ đã bị buộc đến tuyệt lộ, nhìn Phong Mạc Thần vận sức phát vũ tên, nó rít gào một tiếng tấn công nữ tử đứng gần. Người chung quanh hét ầm lên, ai cũng không nhẫn tâm nhìn một vị giai nhân khuynh quốc như vậy chết trong miệng hổ.

Đôi mắt trong veo của nàng ấy co nhanh, trên khuôn mặt thanh tú không hề lộ vẻ hoảng hốt, hai tay cầm ám khí giơ lên cao, lúc mãnh hổ gần cắn nàng, ám khí trong tay đột nhiên phát ra một tiếng vang thật lớn.

“Bang” một tiếng kinh thiên động địa, cùng với mùi thuốc súng nồng đậm, mãnh hổ ngã trên mặt đất giãy giụa không ngừng.

Tất cả mọi người đứng lặng, trái tim của Phong Mạc Thần bị tiếng nổ kia làm chấn động, ánh mắt nhìn nữ tử, trong phút chốc giật mình, hắn buông cung tiễn trong tay, xoay người xuống ngựa.

Nữ tử khó khăn đứng lên, thấy Phong Mạc Thần đang đi tới, nàng cảnh giác lui về phía sau, bàn tay bị thương nhuốm đầy máu nắm chặt lại.

Phong Mạc Thần phát hiện địch ý của nàng, đứng lại ở nơi đó, dáng người cao ngất đón gió, chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói “Cô nương, ngươi đã bị thương không nhẹ.”

Nữ tử tiếp tục chầm chậm rút lui, địch ý như trước không có tiêu trừ, tay phải cầm súng lục, tay trái nắm lấy bả vai không ngừng đổ máu, mím môi, không nói được nên lời.

Phong Mạc Thần lại tiến lên, phượng mâu dài mảnh toát ra ánh sáng nhu hòa ngay cả chính hắn không phát hiện “Cô nương, ta không có ý xấu.”

Nàng thình lình nâng tay, giơ súng lục lên hướng đến nam tử, ánh mắt lạnh băng hàn đến xương “Đừng nhúc nhích, nếu tiến bước nữa, cẩn thận cái đầu của ngươi!”

Phong Mạc Thần đã tận mắt chứng kiến uy lực ám khí trong tay nàng, không dám tiến thêm, nhìn bóng dáng nàng mảnh khảnh dần biến mất, trong lòng hắn chưa bao giờ dao dộng giống như dây cung như vậy.Hai tay khép lại bên miệng, hắn quay hướng bóng dáng kia hô lớn “Cô nương, ta là Phong Mạc Thần, lòng mới gặp mà tình đã thắm, nguyện cùng nàng kết duyên như chim liền cánh như cây liền cành.”

Thân mình nữ tử ấy hình như khựng một chút, mái tóc dài đen nhánh ở sau người vẽ nên một độ cong tuyệt đẹp, hơi xoay người lại, sắc mặt đã không còn thái độ thù địch, nhưng ánh mắt vẫn lạnh như băng.

Nàng từ tốn quay đi, trong tai vẫn còn lưu thanh âm dễ nghe của vị nam tử, không ngoảnh lại mà càng khuất xa dần.

Phong Mạc Thần nhếch môi, quay đầu lại, bình tĩnh nói “Mạc Ngôn, đi thăm dò danh tính cô nương kia, thay bổn vương đưa sính lễ đến!”

Thị vệ tháp tùng khom người quỳ, tiếng vang chúc mừng tới tận mây.

Nữ tử áo gió đó là Mộc Thất, mười sáu tuổi, học sinh học viện quân sự, trên đường về nhà bị bắt cóc, lúc vùng vẫy đoạt lấy khẩu súng trong tay kẻ xấu, thì trúng đạn xuyên qua đến tận đây.

nhớ


Mở rộng
Thu gọn

Truyện sex

Mở rộng
Thu gọn
Đang tải...