Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia

Vân Thiên Thiếu

Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia

Hãy là người đầu tiên đánh giá
Xếp hạng: 0 / 10 từ 0 lượt đánh giá

Đọc truyện Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia – Chương 1: Nữ tử tuyệt sắc Cuốn 1: Vi phi mất trí Sở quốc, Công nguyên năm hai trăm ba mươi, ngoại ô...

Thông tin truyện Mã QR

Tác giả: Vân Thiên Thiếu

Trạng thái: Hoàn thành

Người theo dõi: 1

Truyện sắc hiệp Truyện cổ trang Truyện tiên hiệp Truyện xuyên không

Danh sách chương (276)

Chương 121: Nhà Trọ Triền Miên (một) Chương 122: Nhà Trọ Triền Miên (hai) Chương 123: Chúng Ta đi Thôi Chương 124: Kích Hôn Trong Mưa Chương 125: Giả Trư ăn Hổ Chương 126: Chim Sẻ Phía Sau Chương 127: Gặp Lại Cố Nhân Chương 128: Tội Mưu Phản Chương 129: Không Biết Liêm Sỉ Chương 130: Duyên đến Duyên đi Chương 131: Gió Nổi Mây Phun Chương 132: Vật đổi Sao Dời Chương 133: Chỉ Mành Treo Chuông Chương 134: Nàng Nổ Súng đi Chương 135: Giải Thích Xong Rồi Chương 136: Lấy Mạng đổi Mạng Chương 137: Doanh Trướng Cả đêm Chương 138: Tình đến Khi Nồng (H+) Chương 139: Ta Cũng Yêu Chàng Chương 140: Khuynh Hết Thiên Hạ Chương 141: Thiên Hạ đổi Chủ Chương 142: Thừa Hoan Tất Hạ Chương 143: Tằng Tịu Với Nhau Chương 144: Sống Nương Tựa Vào Nhau Chương 145: Gặp Lại Người Lạ Chương 146: Nhất Phù đòi Mạng (một) Chương 147: Nhất Phù đòi Mạng (hai) Chương 148: Nhất Phù đòi Mạng (ba) Chương 149: Cưỡi Hổ Khó Xuống Chương 150: Dám Can đảm Không Quỳ Chương 151: Tranh Giành Hậu Vị (một) Chương 152: Tranh Giành Hậu Vị (hai) Chương 153: Ranh Giành Hậu Vị (ba) Chương 154: Mua Dây Buộc Mình Chương 155: Một Lòng Báo Thù Chương 156: Càng Ngày Càng Xa Chương 157: Ngươi Thu Tay Lại đi Chương 158: Như Chim Liền Cánh Như Cây Liền Cành (H) Chương 159: Giương đông Kích Tây Chương 160: Tứ Phong Quý Phi Chương 161: Thề Tùy Tướng (sống Chết Cùng Theo) Chương 162: Tử Long Trên Bầu Trời Chương 163: Sẽ Không Quá Xa Chương 164: Nửa Thất Xiêm áo Chương 165: Vén Ra Mây Mù Chương 166: Hắn Không Hiểu Chương 167: Lang Tử Dã Tâm Chương 168 Chương 169: Quyết Liệt Bỏ đi Chương 170: Gặp Lại Nhau Chương 171: Chuyện Rất Khéo Chương 172: Phải Buông Tha Chương 173: Lấy đ Chương 174: Có Thể Tổn Thương Hắn Chương 175: Còn Chưa đủ Sao Chương 176: Tìm đường Sống Trong Chỗ Chết Chương 177: Khổ Nhục Kế Chương 178: Cơ Hội đền Bù Chương 179: Một đời Một Thế Chương 180: Chớ Có Trách Ta (H+)

Chương 1: Nhà Trọ Triền Miên (một)


Đọc truyện Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia – Chương 1: Nữ tử tuyệt sắc

Cuốn 1: Vi phi mất trí

Sở quốc, Công nguyên năm hai trăm ba mươi, ngoại ô kinh đô.

Thần vương Phong Mạc Thần giục ngựa phi nhanh, gió cuốn chiến bào bay phất phới, phía sau là tiếng tướng sĩ hô vang “Giết nó đi, giết nó đi…”

Đôi mắt phượng tuyệt mỹ của Phong Mạc Thần hơi nheo lại, mái tóc dài rối bay lên theo gió, chiến mã đứng chồm lên, hí dài.

Hắn không chút do dự giơ cung tiễn trong tay, hai ngón kéo cung thành trăng tròn, ánh mắt nghiêm nghị lạnh lùng nhìn con mãnh hổ đang rít gào phía trước. Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc như thế, bỗng trong bụi cỏ xuất hiện một nữ tử cả người toàn là máu.

Nữ tử ăn mặc quái dị, chỉ thấy tóc nàng đen dài rối tung ở hai vai, đôi mắt dưới ánh mặt trời trong suốt như dòng nước chảy, quần áo màu vàng nhạt gần như bị máu tươi nhiễm hồng.

Mắt nhìn mãnh thú hung ác trước mặt, nàng tựa hồ không sợ hãi, hơi lui ra phía sau vài bước, trong tay nắm chặt một vật ám khí màu đen.

Mãnh hổ đã bị buộc đến tuyệt lộ, nhìn Phong Mạc Thần vận sức phát vũ tên, nó rít gào một tiếng tấn công nữ tử đứng gần. Người chung quanh hét ầm lên, ai cũng không nhẫn tâm nhìn một vị giai nhân khuynh quốc như vậy chết trong miệng hổ.

Đôi mắt trong veo của nàng ấy co nhanh, trên khuôn mặt thanh tú không hề lộ vẻ hoảng hốt, hai tay cầm ám khí giơ lên cao, lúc mãnh hổ gần cắn nàng, ám khí trong tay đột nhiên phát ra một tiếng vang thật lớn.

“Bang” một tiếng kinh thiên động địa, cùng với mùi thuốc súng nồng đậm, mãnh hổ ngã trên mặt đất giãy giụa không ngừng.

Tất cả mọi người đứng lặng, trái tim của Phong Mạc Thần bị tiếng nổ kia làm chấn động, ánh mắt nhìn nữ tử, trong phút chốc giật mình, hắn buông cung tiễn trong tay, xoay người xuống ngựa.

Nữ tử khó khăn đứng lên, thấy Phong Mạc Thần đang đi tới, nàng cảnh giác lui về phía sau, bàn tay bị thương nhuốm đầy máu nắm chặt lại.

Phong Mạc Thần phát hiện địch ý của nàng, đứng lại ở nơi đó, dáng người cao ngất đón gió, chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói “Cô nương, ngươi đã bị thương không nhẹ.”

Nữ tử tiếp tục chầm chậm rút lui, địch ý như trước không có tiêu trừ, tay phải cầm súng lục, tay trái nắm lấy bả vai không ngừng đổ máu, mím môi, không nói được nên lời.

Phong Mạc Thần lại tiến lên, phượng mâu dài mảnh toát ra ánh sáng nhu hòa ngay cả chính hắn không phát hiện “Cô nương, ta không có ý xấu.”

Nàng thình lình nâng tay, giơ súng lục lên hướng đến nam tử, ánh mắt lạnh băng hàn đến xương “Đừng nhúc nhích, nếu tiến bước nữa, cẩn thận cái đầu của ngươi!”

Phong Mạc Thần đã tận mắt chứng kiến uy lực ám khí trong tay nàng, không dám tiến thêm, nhìn bóng dáng nàng mảnh khảnh dần biến mất, trong lòng hắn chưa bao giờ dao dộng giống như dây cung như vậy.Hai tay khép lại bên miệng, hắn quay hướng bóng dáng kia hô lớn “Cô nương, ta là Phong Mạc Thần, lòng mới gặp mà tình đã thắm, nguyện cùng nàng kết duyên như chim liền cánh như cây liền cành.”

Thân mình nữ tử ấy hình như khựng một chút, mái tóc dài đen nhánh ở sau người vẽ nên một độ cong tuyệt đẹp, hơi xoay người lại, sắc mặt đã không còn thái độ thù địch, nhưng ánh mắt vẫn lạnh như băng.

Nàng từ tốn quay đi, trong tai vẫn còn lưu thanh âm dễ nghe của vị nam tử, không ngoảnh lại mà càng khuất xa dần.

Phong Mạc Thần nhếch môi, quay đầu lại, bình tĩnh nói “Mạc Ngôn, đi thăm dò danh tính cô nương kia, thay bổn vương đưa sính lễ đến!”

Thị vệ tháp tùng khom người quỳ, tiếng vang chúc mừng tới tận mây.

Nữ tử áo gió đó là Mộc Thất, mười sáu tuổi, học sinh học viện quân sự, trên đường về nhà bị bắt cóc, lúc vùng vẫy đoạt lấy khẩu súng trong tay kẻ xấu, thì trúng đạn xuyên qua đến tận đây.

nhớ


Mở rộng
Thu gọn

Truyện sex

Mở rộng
Thu gọn
Đang tải...