Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Kẻ Liều Mạng

Chương 79



Đến 12h tôi lên xe đón thằng Gà để nó lái xe đi cũng tôi cho vui, tiện thể đi Hải Phòng thăm lão Bình Bạc. Đang mua ít Mắm tép xuống biếu lão Bình (lão thích món này) thì chuông điện thoại tôi đổ dồn đập. Số điện thoại hiện lên là số con em gái tôi.

Thấy số điện thoại nó tôi hoảng thực sự. Từ ngày tôi đi ra khỏi nhà, đây là lần thứ 2 nó gọi cho tôi. Lần thứ nhất là lần bà già tôi cấp cứu trong bệnh viện vì bệnh chảy máu dạ dày.

– Alô! Anh đây.

Dọng con bé khóc thút thít.

– Alô! Nói đi, có chuyện gì. Sao vậy chíp (cái tên ở nhà của nó).

– Anh Nam. Hu……hu………….

Tôi đã hoảng, chân tay bủn rủn. Lần này có chuyện gì lớn rồi. Lần trước nó không khóc lớn như thế này.

– Em nói đi. Anh đây, cứ bình tình mà Chíp.

– Anh ơi. Em bị chúng nó cướp mất xe máy rồi. Còn bị thương nữa. Anh đến đây nhanh lên đi. Hu…. Hu……….

Tôi hoảng hốt khi nghe nó nói bị thương. Cái xe không quan trọng (nó đi xe SH của tôi để lại hồi đang ở nhà). Nó là em gái tôi, mà cũng là em gái duy nhất của tôi. Nghe nó bị thương, người tôi như bị điện giật, chân rung lẩy bẩy.

– Mày đang ở đâu. Tao đến liền.

– Em đang ở bên An Dương. Chỗ gần cổng chào. Anh đến nhanh lên.

Trả tiền rồi mà tôi chẳng thèm lấy mắm tép nữa tôi lên xe phi thẳng xuống An Dương. Trên đường đi tôi gọi cho Lão cường khất hẹn vì có công chuyện đột xuất, nói lão thông cảm. Mai mà rảnh thì tôi chạy xuống sớm. Lão có vẻ không vừa lòng, có phần bực dọc nhưng lúc này tôi cũng mặc kệ, chẳng còn tâm trí đâu mà nói khéo với Lão.

Tôi chạy thẳng xuống An Dương chỗ con em gái. Thấy mọi người bu quanh, con bé ngồi một đống lù bù dưới đất. Quần áo rách tả tơi ở đầu gối và ống tay. Máu me chảy loang lổ. Mặt có một vết xước. Mái tóc thì lù xù.

Tôi mở cửa xe khi đám đông đang nhìn với ánh mắt tò mò. Tôi rẽ đám đông chạy lại ôm con bé. Con bé thây tôi đến khóc càng to.

– Thôi nào. Anh đây rồi. Để anh xem có sao không.

Tôi kéo áo, kéo ống quần nó lên thấy da xây sát tứ tung, máu kèm theo nước mô cứ rịn ra. Tuy tôi biết con bé không sao nhưng là Anh nó. Tôi thấy có chút xót lòng.

– Thôi không sao. Kể anh nghe xem nào.

Có con mẹ bán nước mía, bu lại giãi bày.

– Mày là anh trai nó à.

Tôi gật cái đầu để đợi câu nói tiếp theo của mụ.

– Con bé đang mua nước mía thì có hai thằng đội mũ đi lại bất ngờ rút dao chỉa vào cổ. Con này sợ quá nó vất xe chạy vào quán. Hai thằng nhảy lên xe định chạy nhưng con bé chạy ra níu lấy đuôi xe. Địt mẹ, hai thằng kia rú ra làm con bé trượt ngã, mài mặt vào đường. Địt mẹ, chúng nó nhanh quá, tao chạy ra cũng không kịp. Thôi mày đưa nó vào Phường báo công an đi.

Nghe mụ nói mà tôi biết mẹ hai thằng kia cũng đang sổ nước bướm ở nhà. Mụ kể chuyện cho tôi mà mụ địt mẹ mấy thằng kia mấy lần.

– Rồi, em cảm ơn bà chị.

Tôi quay sang đứa em gái đáng thương đang ngồi khóc tu tu.

– Chíp, không sao đâu. Bây giờ ổn rồi, lên xe đi băng bó vết thương rồi vào báo Công An.

Tôi đưa con bé vào băng bó vết thương ở cái bệnh viện gần đấy. Rồi đưa nó đi sang công an Phường trình báo.

– Có chuyện gì? Hỏi ai.

Thằng trực ban hỏi tôi khi vẫn đang đọc tờ báo. Vì sao gọi thằng này bằng thằng thì đếm tuổi nó chắc còn thua tôi vài chục tháng tính từ ngày tôi và nó nhìn thấy ánh sáng qua khe hở nhỏ có đám lông bao quanh.

– Dạ. Chào cán bộ.

Tôi thụt cái lưỡi lại khi biết mình đang ở xã hội chứ không phải trong trại. Nó nheo cái mắt nhìn rồi liếc sang con bé. Thấy băng bó tùm lum và dáng đi nhắc nhắc của con bé chắc nó hiểu ra vấn đề.

– Sao vậy. Trình báo hả.

– Vâng, con em gái tôi bị cướp xe máy ngoài khu đô thị.

– Ngồi đấy, đợi chút đến giờ làm việc.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...