Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Kẻ Liều Mạng

Chương 76



Cứ thế tôi và nhóc ôm nhau gần 1 tiếng đồng hồ trước cái sảnh Phi trường. Đã đến lúc tôi phải chia tay để nó vào check in. Mà cũng phải về để con nhóc không quyến luyến thêm nữa. Nói thế chứ tôi cũng bin rịn không kém. Chắc hôm nay về tôi trèo luôn lên đỉnh cầu Long Biên ngồi hoá đá như bà Tô Thị nhớ chồng mất.

– Thôi em vào đi. Anh về đây. Em phải giữ gìn sức khoẻ nhé.

– Anh ở đây thêm một chút nữa đi. Em chưa muốn xa anh.

– Thôi, anh không muốn ở lại đây thêm phút giây nào nữa.

– Em hiểu, nhưng em muốn ở bên canh anh chút nữa.

Ánh mắt con nhóc buồn thê thảm, tôi không còn chịu được nữa. Tôi hôn con nhóc thêm một lần cuối cùng rồi đẩy nó ra.

– Thôi em vào đi. Anh về đây.

Con nhóc gật cái đầu xuống mà chẳng thèm ngẩng lên.

– Anh phải tự lo cho mình nhé. Phải giữ gìn sức khoẻ. Hút ít thuốc lá thôi anh nhé. Em sẽ không bao giờ quên được anh đâu. Em yêu anh. Em sẽ chờ đến ngày được gặp anh.

– Anh yêu em. Em vào trước đi.

– Không. Anh đi trước đi.

Tôi nhắm mắt, ngoảnh người bước thẳng ra phía bãi đỗ xe. Ra đến gần sát đường, bỗng nhiên hai cách tay con nhóc xiết mạnh vào bụng tôi từ phía sau. Tôi vãn đứng như bức tượng. Thò tay xuống xoa vào tay con nhóc, nước mắt chảy xuống gò má. Lấy hết quyết tâm, tôi gỡ bàn tay con nhóc và chạy thẳng về phía bãi đỗ xe không dám ngoái đầu lại trong khi con nhóc đang la hét.

– Em yêu anh. Em yêu anh………… Em yêu anh. Anh Nam.

Đóng cửa tôi phi thẳng xe ra khỏi bãi đỗ và chạy thẳng một mạch về Hà Nội. Lòng buồn thê thảm.

Về đến Hà Nội tôi gọi điện cho thằng Gà, hai đứa phi thẳng vào Bar uống rượu. Chẳng mấy chốc tôi say khướt. Đêm hôm đó, dù say nhưng nghe thằng Gà kể lại. Tôi cứ kêu ú ớ tên con nhóc trong lúc Phê pha. “Phương Anh, Phương Anh, em đừng đi….”.

Mấy ngày hôm sau, tôi sống trong sự chán nản dù con nhóc có gọi điện về từ bên kia quả đất. Tình yêu là gì chứ làm người ta phải buồn bã, phải mệt mỏi đến thế.

“Hỏi thế gian tình ái là chi

Mà đôi lứa thề nguyền sống chết”.

Địt em gái cái con Lý Mạc Sầu, sao nó nói làm thơ mà hay vãi đãi (em gái con Lý Mạc sầu đẹp lắm anh em ơi, Hót girl của Thần điêu đại hiệp đấy. Hồi xưa xem phim mà tôi yêu thầm nhớ trộm con bé mặc bộ đồ trắng trong phim). Nó nói đúng thật, chẳng hiểu nổi tình yêu là gì mà sao tôi phải buồn đến thế. Cứ thế cuộc sống của tôi cứ trôi đi trong bia rượu và chất kích thích sau những ngày con nhóc đi xa.

Một hôm, đang say sưa trong tiếng nhạc vũ trường. Tôi gặp Lão Cường Bước vào với một lũ đàn bà, đặc biệt lão ôm một con nhóc cũng cỡ tuổi em gái nó. Tình tứ, tình cảm khác hẳn với kiểu cặp bồ. Con mái này cũng hàng đẳng cấp, nó xinh và cao ráo. Lão vui vẻ với con nhóc khác hẳn cái kiểu lạnh lùng con tinh trùng hàng ngày với những người xung quanh. Đứng trong Bar mà lão ôm con mái như kiểu mấy thằng chọi rủ người yêu đi chơi vây. Vì chán nản, tôi cùng thằng Gà và mấy đứa bạn ngồi trên tầng lửng uống rượu chứ không giống những ngày thường, lúc nào đi bar chúng tôi cũng ngồi hàng VIP. Nếu không có bàn đẹp thì không bào giờ chúng tôi vào chơi. Vào đây rút ku ra đi đái cũng phải thể hiện đẳng cấp của kiểu đi đái (ví dụ bo cho con bé mở cửa vệ sinh và phát khăn lau tay tờ 200k chẳng hạn).

Ngồi trên tầng lửng nhìn xuống thấy lão nhưng Lão chắc chắn không thể thấy được tôi. Sao hôm nay, nhìn mặt lão tôi thấy gét kinh khủng, chẳng giống với cái hôm lần đầu tiên tôi gặp lão ở đây.

Dù có ghét Lão già dê nhưng tôi cũng chẳng dại gì mà cầm cốc ném xuống đầu Lão. Tôi mặc kệ sự hiện diện của Lão ở cái chốn ăn chơi tự do này. Đang uống rượu, tự nhiên có thằng chó nào vỗ vào vai, ngoảnh lại thấy ngay mặt lão đứng sau lưng. Sau về nhà mới biết, thằng Gà xuống phía dưới tình cờ gặp Lão Cường, nó nói tôi ngồi trên này. Lão mới vác cái thân già lên gặp tôi.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...