Kẻ Liều Mạng
Rồi tôi cũng chở thẳng con nhóc về nhà mình. Căn nhà mà tôi thuê ở một mình. Ngoài thằng Gà và xăm lốp, chẳng ai biết tôi sống ở đấy. Trước đây khi cặp với con này con kia, tôi chẳng bao giờ đưa chúng nó về đây. Tôi muốn giữ cái tổ ấm của riêng tôi thật bình yên. Riêng với con nhóc, tôi lại không muốn đưa nó vào khách sạn. Vì tôi không coi con nhóc như bọn nó.
Căn nhà tôi ở là một tòa nhà được xây 9 tầng, có thang máy, đầy đủ tiện nghi. Chủ nhà xây lên trong khu dân cư để cho các hộ gia đình thuê. Nó đại loại như một khu cung cư Mini cao cấp. Tôi thuê một phòng khép kín ở tầng 8, đầy đủ tiện nghi. Nội thất cũng tương đối hoàn chỉnh.
Đưa con bướm về tổ chim của mình, tôi hạnh phúc như thằng ngố vừa cưới được người vợ về nhà. Thì đêm nay chẳng phải động phòng hay sao. Vào thang máy, tôi và con nhóc đã quấn vào nhau như cau với trầu. Con nhóc đu luôn lên người tôi hôn hít. Tôi lấy tay đỡ vào mông khi con nhóc quặp chân vào hông tôi. Kiểu hôn của con nhóc hôm nay nó mãnh liệt, thèm khát. Tôi hiểu, chắc nó nhớ tôi lắm. Tôi cũng chẳng khác nó là mấy.
Để con nhóc cứ đu trên người tôi như con nhái, cánh cửa thang máy mở toang. Thấy có ông bà già đang đợi thang máy chúng tôi cũng mặc kệ. Chẳng thèm quan tâm, bế con nhóc tiến về phía cửa nhà mình. Tôi mở cửa nhà trong khi con nhóc vẫn ôm xiết lấy cổ tôi.
Tách….. Cái chốt cửa nhà tôi kêu lên là con nhóc đã được tôi đè luôn trên cái giường lạnh lẽo trông thời gian tôi sống. Đầu con nhóc còn kê luôn lên cái quần xịp tôi đang vất trên giường. Con nhóc mặc cái áo phông trắng cùng chiếc váy xinh xắn đang nằm thả lỏng toàn thân trên giường. Ánh mắt thì vừa mời gọi, vừa lo lắng. Tôi đứng dậy cởi luôn chiếc áo sơ mi vất xuống sàn nhà. Đổ sầm lên người con nhóc. Chống cánh tay lên và nhìn vào mắt con nhóc đang nằm dưới mình.
– Anh nhớ Phương Anh lắm.
Tôi nói theo bộ óc và trái tim đang điều khiển. Ánh mắt thì nhìn con nhóc như thằng đang phê ma túy.
– Chỉ mỗi Anh là biết nhớ sao. Em điên lên vì nhớ anh cơ.
– Đừng nói với anh là em chưa chuẩn bị cho điều này nữa nhé. Đồ keo kiệt của Anh.
Tôi lấy bàn tay bóp nhẹ vào cái cổ trắng bóc của con nhóc. Mắt nó nhắm lại, da ở trán cũng chụm lại theo.
– Hôm nay em sẽ chiêu đãi hoảng tử của em một bữa bội thực luôn, được không? Em đã chuẩn bị và chờ đợi ngày hôm nay lâu lắm rồi. Từ bữa anh bước ra khỏi nhà em cơ. Nhưng em vẫn sợ lắm anh ơi.
Tôi sướng điên lên vì con nhóc. Nói thật anh em, không phải sướng vì được làm tình thực sự, mà tôi sướng vì tình yêu con nhóc dành cho tôi. Thứ tình cảm tôi đã đi tìm từ rất lâu, sau khi tôi ở trại ra.
– Chuẩn bị những gì, anh xem nào.
Con nhóc ôm lấy cổ tôi, dúi cái đầu thơm phức vào ngực tôi xấu hổ. Mùi nước hoa của con nhóc làm tôi hưng phấn hơn. Tôi ôm con nhóc, thả cái đầu nó xuống nêm và đặt lên môi nhóc một nụ hôn. Tôi hôn nhóc rất nhẹ nhàng, hai cái lưỡi quấn vào nhau mềm mại, ướt át. Mắt con nhóc bây giờ đã lờ dờ. Vừa hôn, bàn tay tôi vừa xoa vào mặt, vào má, vào cổ con nhóc. Tay nhóc cung không để được yên, nó xoa lên ngực tôi, lên vai, lên cổ rồi sau gáy. Cánh tay như cố kéo cái đầu tôi càng sát với mặt nó hơn. Chúng tôi cứ thế hôn nhau rất lâu, chỉ có tiếng nước bọt lép bép là tồn tại. Tôi với con nhóc và các đồ vật xung quanh như vô hình.
