Kẻ Liều Mạng
Theo hướng dẫn của Tiến “xoăn”, chúng tôi đến thẳng con ngõ nhỏ tại con đường gần khu vực Ga Hàng Cỏ (Khâm thiên). Cái ngõ này nổi tiếng với phức tạp. Ở trong toàn dân anh chị có số có má của Hà Nội. Báo chí đã tốn không ít giấy mực ở cái khu vực xóm nước “nâu” này. Lão Bình lững thững bước theo thằng Tiến “xoăn”, với cái vẻ lạnh lùng. Lão bước như nhà lãnh đạo cao cấp đi thăm bà con buôn bán lẻ ma túy trong cái ngõ sầm uất này. Vừa vào đến đầu ngõ. Có mấy thằng già người xăm trổ, cởi trần đang ngồi tán chuyện hút thuốc lào. Thấy Lão đi vào, mấy thằng đứng hẳn dậy vẻ bất ngờ. Thằng già nhất trong đám chạy lại.
– Anh bình. Có chuyện gì vậy anh. Lâu quá không gặp anh.
Mấy thằng còn lại đứng dậy chào với cái dọng lí nhí. Thằng tiến xoăn nhanh miệng trả lời thay.
– Em dẫn anh Bình vào nhà Vinh “con”.
– Sao vậy anh. Sao không gọi cho em, anh vào đây làm gì. Có chuyện gì ở cái xóm này anh chỉ cần gọi em là được mà.
– Mày vào đây luôn. Khỏe chứ?
Lão già chi nói một câu gỏn gọn có thế.
– Dạ. Em vẫn tốt anh ạ.
Con ngõ sâu hun hút, vào đến một căn nhà cũng tương đối hoành tráng được thiết kế theo phong cách hiện đại. Cái cổng to nhất khu vực, nhìn khá an toàn. Thằng Tiến ấn chuông, một lát sau có một quý bà chừng 35 tuổi bước ra với ánh mắt xăm xoi. Mặt cũng đẹp, dáng người thon thả.
– Các anh hỏi ai.
Thằng Tiến Xoăn với cái mặt mũi bặm trợn, nhưng giọng nói bây giờ thì hiền lành.
– Có Anh Vinh ở nhà không chị. Em là Tiến dưới Hải phòng lên.
– Anh Vinh đi từ lúc chiều rồi ạ. Có chuyện gì không chu Tiến.
Thằng cha già xăm trổ ở cùng ngõ bây giờ mới đứng từ phía sau xuất hiện.
– Nga. Em mở cửa cho anh Bình vào. Có chuyện muốn gặp thằng Vinh nhà em, nhanh lên. Đàn bà đừng hỏi nhiều.
Bà này có vẻ lo lắng, mở cửa theo cái lệnh của ông già “làng”.
– Để em gọi điện cho anh Vinh xem sao? Bảo đi có chút việc mà giờ này chưa thất về.
Bà cầm điện thoại lên, gọi cho chồng và bước vào trong nhà. Chúng tôi vào ngồi ở bộ salon to đùng trong phòng khách. Căn phòng cũng được trang hoàng rất đẹp. Chủ nhà cũng là loại lắm tiền. Được một lúc, trên tay bưng một khay nước lọc đá ra mời chúng tôi.
– Anh tiến đang về đấy. Các anh ngồi đợi chút xíu nhé.
Khoảng 15 phút sau. Ngoài ngõ nghe tiếng ồn ào. Cánh cổng mở toang.
– Địt mẹ thằng nào đến nhà tao làm um tỏi lên thế. Con Nga, ai cho mày mở cửa.
Vừa nói, một cái thân hình vạm vỡ, đầu húi cua chạy vào. Lão này Khoảng 40 tuổi. Nhìn thấy chúng tôi, Lão này vẫn hình như không biết Lão Bình. Ở ngoài hình như có nhiều đang ở ngoài.
Khi thằng cha nhìn thấy tôi, nó đã chửng hửng. Cái mặt tỏ vẻ bất ngờ. Nhưng cánh tay nhanh chóng chỉ lên mặt tôi.
– Địt mẹ! Tiến “xoăn”, mày đưa thằng chó này đến đây làm gì. Mày muốn gì. Làm ăn như con cặc. Mày may lắm thằng chó.
Sau này tôi mới biết Lão đã cũng anh em đi tìm nhìn mặt tôi. Lão Vinh vẫn tiếp tục hất hàm về phía thằng Tiến “xoăn”.
– Bây giờ mày làm sao. Đến làm con cặc gì?
Con mẹ “quý bà” vẫn đứng phía sau thằng cha “Vinh”.
Tay lão Bình đang để trên đùi tôi và hơi đè xuống. Tôi biết, lúc này mình không nói làm gì, đã nhờ đến lão thì phải để lão xử lý. Nhưng lão vẫn chưa có hành động gì cả. Lão vẫn bình thản ngồi im. Trong đầu suy nghĩ hay Lão già này sợ đái mẹ ra quần rồi. Nhìn xuống thấy quần lão vẫn khô rang, có vẻ yên tâm theo dõi câu chuyện.
Lúc này lão xăn trổ cùng ngõ mới lại lôi vào tay Lão Vinh, kéo ra ngoài sảnh nói gì đấy. Rồi chửi thầm Lão Vinh. Vẻ mặt Vinh “con” biến sắc, tôi nghe được lão nói với thằng cha xăm trổ cấu gì đó cuối cùng.
– …………………….. Có biết đâu?
