Kẻ Liều Mạng
Nhìn xuống dưới xem con ku có phải bị rơi xuống vỉa hè khi đứng trước nhà con nhóc không. Thấy nó vẫn mắc vào bụng. Tôi yên tâm bật đèn xi nhan cho chiếc Spacy đi hình chữ U.
– Alo. Anh đang đứng trước cửa nhà em đây.
– Anh tìm chỗ nào gửi cái xe máy đi rồi lại nhà em nháy máy em ra.
Tôi chẳng hiểu con nhóc đang có kế hoạch gì đây. Nó làm tôi tò mò muốn chết luôn. Tôi chiều theo ý con nhóc. Chạy xe đến chỗ cái chung cư gần đấy, gửi chiếc xe rồi lao thẳng về trước cổng gọi cho con nhóc. Một lát sau thấy con nhóc mặc bộ đồ ngủ hoa hoè săc sỡ, dắt theo con chó Phốc đi ra ngoài. Không lẽ con nhóc tặng con chó đáng gét này cho tôi sao. Thân tôi, tôi chưa lo được huống gì chó. Mà kể cũng lạ, con chó này nó gét xe Spacy hay sao mà dắt chó ra lại bảo tôi gửi xe. À! Con chó nó thích di dạo bằng Taxi. Đúng là ở Tây về, bên tây chó nó cưng chiều hơn đàn ông luôn.
– Em cho con Marilyn đi tè xong em vào trước để cửa vậy, khi nào em nháy máy là anh chạy vào nhà rồi chạy thẳng lên tầng 3, phòng bên trái cầu thang luôn nhé. Đêm nay em muốn anh ở bên em. Em không đợi được đến ngày mai đâu.
Con bé nói với tôi mà nó thở như đang chạy thể dục vậy, tôi cũng không kém. Tôi hôn con bé lên trán một cái rồi cười vẻ mãn nguyện. Con bé dễ thương thật. Trong cái Ngây thơ trong trắng của con nhóc, tôi lại biết được thêm con nhóc có sự liều lĩnh đến dễ thương. Con nhóc còn dặn trong nhà còn có 2 người đàn bả ở trỏng. Một là bà vợ ông Cường đang ngủ ở tầng 2. Một là bà vú của nó ở bên Anh về ngủ ở tầng 1. Thằng cháu thì ngủ cùng mẹ nó. Đi vào phải thật nhẹ nhàng.
Lúc con nhóc đi vào nhà, tôi đứng ngoài cửa mà tim đập kiểu đến căng hết mạch máu trong người. Hôm qua, lúc xử thằng “bu” tôi còn không hồi hộp bằng lúc này. Cái điện thoại nháy đèn. Chân lại xoắn hình cái lò xo, bước mãi mà không thấy chuyển động. Cuối cùng tôi cũng cố gắng kéo đôi chân đên cầu thang. Căn nhà được thiết kế với phòng khách ngoài cùng sau đến cái cầu thang, phía trong là bếp và cái phòng ngủ của bà vú đã đóng cửa. Trên tầng có mấy phòng cũng đóng, chắc có bà vợ ông Cường đang nằm đâu đó ở trỏng. Tôi cởi giày cầm lên tay, bước lên cai cầu thang nhẹ nhàng bằng những ngón chân, vọt một cái không để lại tiếng động, tôi đã ở tầng 3. Bỗng nghe tiếng.
– “Cạch”.
