Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Kẻ Liều Mạng

Chương 43



Quả dừa cũng được tôi miễn cưỡng chặt ra để lộ cãi nỗ trắng phau, chọc 2 cái ống vào. Trước khi uống con nhóc bảo tôi và nó phải thề trước khi uống, nhưng thề trong đâu thôi nhé, nhưng không được nói ra. Khi nào con nhóc đi sang Anh lúc đấy nhắn tin cho nó là thề như thế nào?

Tôi mệt với con nhóc này quá. Nó đễ thương kiểu muốn đạp cho một phát. Cuối cũng tôi cũng chiều con nhóc cho nó toại nguyện. Thấy con nhóc nhắm mắt lẩm bẩm cái gì trong miệng mà muốn cắn con nhóc một phát. Đang chăm chú nhìn con nhóc mà nước giãi cứ chảy tong tỏng.

– Anh không thề à? Sao mắt thô lố thế.

– Nhìn em buồn cười quá.

– Anh này, thề đi.

Tôi cũng miễn cưỡng kéo cái đầu gối co lên, úp cái mặt vào đầu gối một lúc. Trong đầu lẩm bẩm. lồn Xin ông trời cho con nhìn thấy con bướm của con nhóc ngồi cạnh con trước lúc nó đi Anh lồn Sau đó hai đứa nút hết quả dừa trong ánh mắt khó hiểu của Thàng Gà và con bé Ly đầu kia đang xăm xoi chúng tôi…..

Sau đó hai đứa nút hết quả dừa trong ánh mắt khó hiểu của Thàng Gà và con bé Ly đầu kia đang xăm xoi chúng tôi…..

Tôi bảo con nhóc quay người lại đối diện với tôi, đưa cánh tay ra, lấy 2 cái ống nút buộc thành cái vòng có cái nơ xinh xắn đeo vao cánh tay trắng bóc của con nhóc. Búp tay thì đúng kiểu tôi thích. Còn đẹp hơn bàn tay con My nữa. Lúc này con nhóc đang ngồi đối diện tôi. Tôi cụp cặp mắt xuống phía dưới chút xíu. Ông trời này ông đặt máy nghe lén dưới gốc cây hay sao mà ông nghe được tôi thề vậy không biết. Con bướm hiện nguyên hình trước mặt, nhưng tiếc cái là nó đang khuất sau lớp quần bò.

Mấy thằng cha trong lầu xanh đọc đến đây đang tưởng con nhóc mặc váy phải không?

– Món quà anh tặng em nhân dịp kết nghĩa anh em. Khi nào mà lỡ yêu anh thì đốt nó đi nhé.

Tôi cười nham nhở với con nhóc. Con nhóc cũng đáp lại bằng cái môi trề ra.

Con nhóc có vẻ thích thú với cái lắc tay bằng ống nút của tôi. Cái này tôi học làm được trong trại 6, ở trong trại thì cái dây quần cũng có thể biến thành một món quà giá trị về mặt tinh thần đấy anh em.

Khung cảnh đang hết sức lãng mạn thì điện thoại đổ, bốc máy lên nghe.

– Anh Nam Ơi, thằng Xăm lại bị bọn thằng “Bu” đâm.

Tôi vác cái điện thoại chạy ra phía xa con nhóc chút xíu.

– Sao, có sao không? Bị đâm ở đâu.

– Nó bị đâm vào bụng, đang cấp cứu ở Bạch Mai. Em đang cùng anh em đi tìm bọn nó. Em phải giết nó. Thằng Lốp nói trong điện thoại vẻ tức tối, hừng hực.

– Được rồi, mày cẩn thận. Cứ để anh em nó đi tìm, về trông nom xem thằng Xăm như thế nào rồi báo cho tao ngay. Mạng người là quan trong. Tao đang ở khu trượt cỏ trên Hòa Lạc, đợi tao về. Nói với anh em, gặp nó ở đâu, thịt cho tao.

Để 2 con bé chút xíu đi Taxi về. Tôi với thằng Gà phi như bay trên đường Láng Hòa Lạc về Hà Nội, đến Bệnh Viện thấy thằng Xăm đang thở bằng Oxi trên giường do mất máu quá nhiều. Nó phải phẫu thuật cắt đi một đoạn ruột. Nhìn thằng Xăm nằm trên giường tôi ân hận quá, vì tôi chiều theo những đòi hỏi của con Ku mà thằng Xăm phải gánh chịu hậu quả như thế này. Trong người bứt rứt khó chịu, thương thằng bé quá. Tôi lấy điện thoại ra gọi cho thằng Thắng “trố”. Lấy số điện thoại của thằng “bu” và giao cho thằng Thắng tìm nó và báo cho tôi. Thằng Thắng “trố” được tôi nhờ chuyện quan trọng nó nhận lời trong sự sung sướng. Hồi chưa đi trại, nó nợ tôi rất nhiều ân tình khi va chạm với bọn xã hội mà chưa có dịp trả ơn.

– Alô. Mày biết mày đã làm gì không thằng chó. Tao là Nam “rồng”.

Tôi nói nhẹ nhàng với thằng “Bu”.

– Bây giờ mày làm sao? Tao cũng đang tìm mày đây. Bố mày còn chém chết con mẹ mày nữa chứ chưa xong đâu. Con chó.

Tôi được cái không muốn nói nhiều với nó. Lần này dù có vào trại lại một lần nữa, có vào viện nằm với thằng Xăm tôi cũng phải thanh toán hết cái nợ nần này.

– Mày coi chừng cái mạng chó của mày nhé Minh. Lần này tao không thương mày nữa đâu.

Tôi dập cái máy trong khi thằng chó đang chuẩn bị phọt ra câu gì đó, tôi không thèm quan tâm. Tối hôm đó, qua thằng Thắng “trố” tôi đã biết được nó đang uống rượu với lũ em út ở cái nhà hàng dưới hầm tòa nhà trên con phố gần Ga Tàu.

Tôi gọi cho ông bạn Anh trai tôi nhờ một việc quan trọng. Vì tôi biết ông này là bạn thân của thằng chủ quán. Tôi bảo hôm nay em có việc phải thanh toán với thằng chó hôm trước trong Bar, nó đang nhậu ở quán. Nhờ ông anh đi cùng, vào trước nói giúp với chủ quán khéo léo không nhận thêm khách. Lựa lời nói nhỏ với số khách còn lại ra về, hôm nay quán đóng cửa sớm và trừ lại cho tôi bàn của thằng chó. Cho nhân viên nghỉ sớm. Vì đã nhiều lần tôi đã từng nhậu ở quán nên tôi biết khi trên 11h, nhiều lắm quán chỉ còn dăm ba bàn. Tôi trả gấp 5 lợi nhuận tính từ lúc 9h tối cho đến giờ đóng cửa. Và không quên dặn chủ quán phải cực kỳ bí mật, cùng với thể hiện sự vô tư của chủ quán, giả vờ như chủ quán cũng bị khống chế. Để tránh sự ảnh hưởng trong làm ăn của quán sau này. Nói chung tôi là người chu đáo nên mọi việc tôi đã tính trước

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...