Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Kẻ Liều Mạng

Chương 34



Thắng Gà rồi cũng ra bằng chiết Taxi, chúng tôi 2 thằng ngồi trên cái bậc tâm cấp có lót miếng giấy các tông, tựa vào cửa cuốn căn nhà đóng cửa trên đường rồi chém, phay, thái, gọt chuyện tôi qua. Có 2 thằng mà ồn ào như cả đội bóng vậy. Loăng quăng ăn uống rồi rồi 2 thằng cũng chui vào cái Bar với mấy con bé, có cả con My. Hôm nay chúng tôi không có sự xuất hiện của con Huyền, nó phải diễn ở trên sân khấu. Một lát sau còn có thêm 2 thằng em chuyên đi thu tiền cho tôi vào mỗi buổi chiều, tiện thể báo cáo sổ sách luôn. Thằng “xăm” và thằng “lốp”. Tôi đặt cho bọn nó hai cái tên đấy bởi chúng nó ngày nào cũng quấn lấy nhau như tôi với thằng Gà vậy.

Bị đuổi ra khỏi nhà, tài sản còn lại duy nhất của tôi là chiếc Audi Q5 khi ông bà già đuổi có ném cái chìa khóa vào ngực. “Mày biến ra khỏi nhà”, Tôi lên xe chở thằng Gà phóng thẳng ra cầu Thằng Long đứng uống Bia cho đến lúc nôn ra cho cá ăn luôn trên cầu. Sau một vài tuần lang thang như mất phương hướng, chán đời. Thằng Gà đưa cho tôi cái thẻ ATM kèm theo cái Pass.

– Mày cầm lấy làm ăn, tiền tao tiết kiệm định khi nào đủ mua cái chung cư làm nơi ở cho mấy thằng em làm việc cho tao. Bọn nó cũng lất bất tao lo nên tính toán trước vậy thôi. Giờ mày đang cần, cứ lấy tạm mà dùng. Một tỷ rưỡi đấy.

Còn làm ăn cái gì, truyện sau tôi sẽ kể với anh em sau. Dự kiến nếu anh em ủng hộ tôi sẽ ra cuốn: Được và mất.

Hôm nay ăn chơi tôi hơi mệt nên không uống nhiều lắm, chỉ ngồi trên sofa xem ca nhạc. Dáng người con Hò Ngọc Hà nó cao ráo thật nhưng cái mặt, dáng người cao vừa phải của con Phương Anh thì con Hà cũng chưa chắc. Nêu tính ăn gái để thể hiện cái đẳng cấp, tôi chọn con vợ thằng Cà “đô lương” (Đô lương là một địa danh miền núi của tỉnh Nghệ An, cà ở đấy ăn hết xẩy luôn. Cà đô lương là Cường đo la, cách nói ngược của dân miền trong, tôi sợ anh em miền Bắc đọc không hiểu nên chú thích luôn). Còn nói bem con nào sướng hơn, tôi dám chắc con Phương Anh nhà “anh” Cường “không đen”.

Đang uống rượu, có thằng ôn mặt mũi cũng tương đối bặm trợn nhưng cũng đẹp trai. Bắp tay có xăm cái gì vằn vện nấp sau ống tay áo. Phía trong từ cổ tay lên đến khủy tay có xăm mấy chữ trung quốc đen thui. Tôi tạm dịch là “đừng chặt tay em”. Nói thế thôi chứ tôi chẳng biết cái cóc khô gì tiếng tàu cả. Mái tóc cắt trắng 2 bên, phần trên dựng đứng như chổi lau nhà bị phơi khô ngoài ban công vậy. Nó cầm ly rượu tiến về phía Bàn chúng tôi. Mặt con My có vẻ tái đi chút xíu.

Bộ sofa chúng tôi ngồi, con My ngồi ngoài cùng, đến tôi, sau đó thằng Gà, mấy con mái, thằng lốp, xăm. Thằng Minh “bu” tiến lại phía con bé My đang ngồi cạnh tôi ghé tai nói với nó cái gì đấy, vẻ mặt con My có vẻ khó chịu. Thằng Bu (gọi cho nhanh nhé anh em), mà nó là thăng Bu thật. Mẹ! mấy đứa bọn tao đang chơi mày lại bu vào là sao? Từ nay trong truyện tao gọi mày là Thằng Bu luôn cho chuẩn. Tôi nghe được 2 chữ cuối cùng nó nói với con bé My: ….. được đấy.

Nó cầm cái ly đã có rượu đưa lên, một tay cầm cái ly đưới bàn đưa cho con My và giơ tay chúc cả bàn ra vẻ rất lịch sự. Tôi đang tưởng nó là thằng cha thư ký của Bộ trưởng nào đây trời. Cái ly quờ quạng với thằng Gà và mấy con mái cho đến khi nó qoay về phía tôi.

– Tạch…..

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...