Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Kẻ Liều Mạng

Chương 32



Tôi chúa gét nói dối (trừ khi đi chăn rau ra nhé), nhưng người ta nói thay mình thấy hợp lý thì không khó chịu cho lắm. Lại vượt qua được một câu hóc búa nữa rồi. Tôi như thí sinh đang đi thi “học sinh thanh lịch” vậy. Điều hoà mát rượi mà mồ hôi lấm tấm trên mũi.

– Em thèm kem tràng tiền quá, lâu không ăn. Anh Nam chở em ra đấy ăn được không? Em đãi anh.

Phóng xe ra đến Bờ Hồ kiếm chỗ đậu xe, dúi vào tay thằng cha giữ xe 100k không lấy tiền phụ. Tôi và con nhóc Phương Anh lững thững đi bộ về phố tràng tiền qua con hẻm có cái hiệu sách trên phố Nguyễn Xí ngắn cũn ra phố tràng tiên mua một bịch kem được đựng trong cái bao “xi măng” lạnh buốt, kèm theo 2 cái kem ốc quế làm tôi nhớ lại cái thời đi học quá trời.

– Minh vào quán Café ăn Phương Anh nhé.

– Anh tìm chỗ đi.

Vừa đi, tôi vừa cắn, vừa mút cái kem mà nhơ đến vú con nhỏ My lúc tối. Tôi cũng chẳng thèm xấu hổ hay ngại ngùng nếu có ai gặp đang ăn kem như trẻ con lúc này. Mà đứa nào thấy cái hoàn cảnh tôi bây giờ, chắc cái hàm dưới của nó còn rớt xuống tận ku đấy chứ. Không phải thèm que kem mà là con nhỏ Phương Anh kìa. Tôi ngang nhiên, kiêu hãnh bước đi cùng đống kem trên tay.

Bước vào quán cà phê Ciao số 2 Hàng Bài với anh mắt xăm xoi của con bé kéo cửa, rồi đến thằng cha bồi bàn, cả mấy đứa mái già ngồi uống cà fê với trai nhìn vào hai đứa chúng tôi. Chỉ duy nhất có mấy thằng Tây nó văn minh hơn bọn Việt Nam chút xíu, chỉ liếc vào con bé Phương Anh rồi tiếp tục chém gió bằng đôi tay đầy lông của nó.

Tôi chẳng hiểu bọn nó xoi cái gì. Cúi xuống nhìn thằng Ku nó có lòi ra ngoài không, thấy nó vẫn đang “Khò…Khò” thì yên tâm. Bọn này nghĩ hai đứa hỡm này không có tiền ăn kem Ciao, mua kem tràng tiền vào đây ngồi cho oách chữ gì? Tức quá bố mày lấy quyển $ trong túi ra rút 2 đứa 2 tờ gấp lại xúc kem ăn bây giờ. Kệ mẹ bon chúng, “tao là tao”.

– Anh Nam dùng đồ uống gì ạ! Em mời chị.

Quyển menu được thằng Hùng “bồi” đưa cho tôi với con nhóc Phương Anh mỗi đứa mỗi quyển, kèm theo hai tờ giấy lót đồ ăn xanh đỏ tím vàng có gắn chữ Ciao để trước mặt 2 đứa. Vẫn mút kem, tôi gọi ly Café quen thuộc. Con nhóc gọi cốc sinh tố con mẹ gì đấy thơm lừng kèm theo một ít bánh ngọt.

– Kem dính vào miệng kìa Anh Nam. Thanh niên gì ăn kem như trẻ con vậy.

Con nhóc Phương Anh lấy tờ giấy ăn trên bàn đưa tôi, sao nó tình cảm vậy Cụ rùa? Ở đây hỏi ổng là gần nhất, hỏi thằng cha “thiên” trên đầu nó check google lâu lắm. Ngồi chút xíu mà bọc kem gần 10 cái được tôi với con nhóc Phương Anh chén gần hết. Công nhận lâu ăn kem tràng tiền ngon thật. Thằng giám đốc tràng tiền không tìm tôi đưa tiền quảng cáo là mai khỏi làm ăn ở khu vực này nha.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...