Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Kẻ Liều Mạng

Chương 19



Hai cái miệng hôn nhau mà cảm thấy ướt át, cái lưỡi con bé điệu nghệ hơn bất cứ con rắn nào bên làng Lệ Mật. Bàn tay đã bắt đầu chuyển xuống cặp đùi, đàn bà nhạy cảm nhất ở phần đùi non, phía dưới con bướm. Bàn tay tôi hiểu rõ điều này, thỉnh thoảng cái cổ tay chạm vào miếng vải nhỏ xíu ốp ngoài con bướm. Cặp mông thỉ chẳng có cái che dậy ngoài mỗi sợi giây hình chữ T như đang chui tọt vào hậu môn con bé. Hình ảnh mờ ảo hết sức dâm đãng, pha lẫn sự phẫn nộ của con bé gần như đã làm tôi mất đi chút tự chủ. Đừng nha Nam, đêm còn dài, khi nào nước nó chảy xuống đến mắt cá chân thì mới vào cuộc nha thằng lưu manh. Tôi thì thầm với thằng Nam “rồng” điều đó trong đầu.

– Sờ vào đi anh…….. tiếng rên nhẹ nhàng, đầy nữ tính chứ không phải như mấy con phò đâu anh em ạ.

– Anh đúng là thằng lưu manh đáng yêu của em. Sao bây giờ em mới gặp anh chứ.

Nó thì thào vào tai tôi rồi hôn lên trán tôi một phát như tôi đã là của nó vậy. Nhưng tôi cũng phê như con dê. Thằng đàn ông nào chẳng thích được bọn con gái nói những câu như vậy chứ. Sau bao năm chơi gái, tôi rút ra được một câu ngạn ngữ:

”Lòng tự trọng của thằng đàn ông ở chỗ con ku còn cao hơn trên cái đầu của nó”

Đừng in nó lên trên lịch nhé anh em, bọn -16 nó đọc được là hỏng cả một thế hệ đấy.

Có ai trên đời, sinh viên Đại học lại đi yêu thằng Lưu manh bao giờ. Nói là lưu manh chứ tôi chẳng giống tí xíu nào khi không cởi trần. Chẳng qua hình xăm là vết tích của cái thời nông nổi, dính cái án. Ông già bảo hết thuốc chữa rồi, để mày vào trong trại cho mày biết thế nào là đời.

(nếu rảnh rỗi, các anh em ủng hộ nhiều, tôi sẽ viết lại những dòng hồi ký lại cái thời ngang dọc đất Hà Nội, Hải Phòng, Nghệ An của tôi cho anh em nghe)

Tôi mà mặc cái áo vào, chắc thằng Tạ Đình Phong bên Hồng Kông khống dám ra đường mất (nổ chút). Thỉnh thoảng ngồi với Gái, bọn nó cứ tưởng bố tôi người Hồng Kong, có quan hệ giăng díu với bà mẹ thằng Phong. Hay là đúng vậy, khi nào về nhà phải điều tra lão già nhà mình mới được, ông cũng phong độ lắm.

Thôi, nói đến nhan sắc thì cả ngày chưa tả hết được đâu. Khổ thân con ku anh em lầu xanh đang mềm nhũn. Nới lỏng quần xịp tí để tôi tiếp tục nhé mấy ông tướng.

Nghe nó nói “Sao bây giờ em mới gặp anh chứ”, tôi làm câu bâng quơ:

– Anh mới ở bên Pháp về mà em!

Tôi “nổ” yêu với con bé chút xíu cho nõ đỡ vã, tay nó lôi cái tai tôi một cái làm đau điếng.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...