Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn

Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn

Hãy là người đầu tiên đánh giá
Xếp hạng: 0 / 10 từ 0 lượt đánh giá

Đọc truyện Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn – Chương 1: Đêm sâu kinh mộng Editor: Ngạn Tịnh Đêm hôm khuya khoắc, ký túc xá nữ phòng...

Thông tin truyện Mã QR

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Trạng thái: Đang ra

Người theo dõi: 0

Truyện sắc hiệp Đụ mẹ ruột Truyện sex loạn luân Đụ mẹ kế Ngôn tình Truyện sex nhẹ nhàng

Danh sách chương (104)

Chương 61: Khách Không Mời Mà đến Chương 62: Chịu đựng đến Lên Giường? Chương 63: Người Không Biết Thẹn Là Vô địch! Chương 64: Bên Trong Không Có Mặc Chương 65: Giúp Cô Mặc Quần áo Chương 66: Nổi điên Gì đó Bát Giới! Chương 67: Bạo Hành Gia đình Xong Lại Tới Công Ty Bạo Chúng Ta Chương 68: Yêu Con, Lại Không Thể Muốn Con Chương 69: Cái Này Cũng Không Phải JJ Của đàn ông Chương 70: Chỉ Muốn ánh Mắt Mạnh Mẽ X Chương 71: Nước Ngập đại Học A Chương 72: Đừng Ngượng Ngùng, đều ướt đẫm Chương 73: Vị Thí Chủ Này, Xin Ngài Từ Trọng! Chương 74: Tiêu Hồn! Qúa Tiêu Hồn Rồi! Chương 75: Giã A Giã ~ Nghiền A Nghiền ~ Chương 76: Buông Cô ấy Ra! Chương 77: Trước Khi Cưới Không Thể Chương 78: Bảo Bối, Tự Tin Một Chút ~ Chương 79: Anh Không Cần Người Khác Chương 80: Bên Thứ Ba Chương 81: Kẻ Thù Của Kẻ Thù Chính Là Bạn Chương 82: Đau Lòng Cũng Chỉ Có Bản Thân Tự đau Lòng Chương 83: Yêu Thương Cuối Cùng Dành Tặng Em Chính Là Buông Tay Chương 84: Người Của Tao Mày Cũng Dám động Vào Sao? Chương 85: Một đêm Lúng Túng Chương 86: Chưa Thỏa Mãn Chương 87: Bảo Bối Tự Tin Một Chút Chương 88: Anh Không Cần Người Khác Chương 89: Bên Thứ Ba Chương 90: Kẻ Thù Của Kẻ Thù Chính Là Bạn Chương 91: Đau Lòng Cũng Chỉ Có Bản Thân Tự Đau Lòng Chương 92: Yêu Thương Cuối Cùng Dành Tặng Em Chính Là Buông Tay Chương 93: Người Của Tao Mày Cũng Dám Động Vào Sao Chương 94: Một Đêm Lúng Túng Chương 95: Chưa Thỏa Mãn Chương 96: Ngôi Sao Phát Sáng Lạnh Lẽo Xuyên Tim Chương 97: Nếu Như Đây Là Mơ Chương 98: Nếu Nhịn Đến Chết Thì Phải Làm Thế Nào Bây Giờ! Chương 99: Tiệc Độc Thân Ngày Lễ Tình Nhân! Chương 100: Thỏ Điên Lắc Xí Ngầu Chương 101: Nhào Tới Cưỡng Hôn Chương 102: Chị Đây Mượn Anh Một Cái Hôn Là Rất Thiệt Thòi À! Chương 103: Hôn Sâu Chương 104: Chỉ Hận Không Tới Sớm Hơn

Chương 1: Khách Không Mời Mà đến


Đọc truyện Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn – Chương 1: Đêm sâu kinh mộng

Editor: Ngạn Tịnh

Đêm hôm khuya khoắc, ký túc xá nữ phòng 303, tiếng chuông điện thoại không ngừng reo vang.

“Bán đứng tình yêu của em, buộc em rời đi, cuối cùng biết chân tướng nước mắt em lại tuôn. Bán đứng tình yêu của em, lương tâm anh mang nợ, cho dù trao bao nhiêu tình cảm để bù đắp, cũng không thể nữa rồi”

“Bán đứng tình yêu của em, buộc em rời đi, cuối cùng biết chân tướng nước mắt em lại tuôn. Bán đứng tình yêu của em, lương tâm anh mang nợ, cho dù trao bao nhiêu tình cảm để bù đắp, cũng không thể nữa rồi”

“Bán đứng tình yêu của em, buộc em rời đi, cuối cùng biết chân tướng nước mắt em lại tuôn. Bán đứng tình yêu của em, lương tâm anh mang nợ, cho dù trao bao nhiêu tình cảm để bù đắp, cũng không thể nữa rồi”

“Bán đứng tình yêu của em…” (Tác giả: thực không phải vì muốn tăng số lượng từ, chỉ là do hiệu quả nên phải vậy)

“Cung Tiểu Kiều! Nhận điện thoại—-“

Thẳng đến khi tập thể gối bay đến, Cung Tiểu Kiều mới mơ màng nhận điện thoại.

“A lô”

“Tiểu Kiều”

“Ừm” Cung Tiểu Kiều mơ mơ màng màng đáp.

“Nhớ em”“A…” Cung Tiểu Kiều cả kinh! Cô không có nghe lầm chứ?

“Muốn gặp em”

“A…?!” A xong rồi mới đột nhiên bừng tỉnh, “Bây giờ?”

“Ừm”

“Đại gia, bây giờ đã là giờ nào rồi chứ! Tôi xem nào… chỉ mới ba giờ sáng! Có thể đừng ép buộc tôi như vậy không?” Cung Tiểu Kiều trong lòng bất ổn. Cố Hành Thâm có phải uống lộn thuốc không? Lại còn nói nhớ cô?!

“Trong vòng 10 phút, em đến đây, hoặc là anh đến đón em”

“Cố Hành Thâm! Xem như anh lợi hại!”

Cung Tiểu Kiều nằm ở trên giường nhắm mắt lại, dồn khí đan điền ba mươi giây, rốt cuộc cũng nhịn được xúc động muốn ngửa mặt lên trời gào thét. Xoay người ngồi dậy, lưu loát mặc quần áo rời giường.

Khốn kiếp, khốn kiếp, khốn kiếp! Hơn nửa đêm nói ba câu kỳ lạ khiến cô tâm thần không yên.

“Này!” Vừa ra đến cửa, cô bạn Tịnh Bình thò từ trong chăn ra gọi cô lại.

“Cửa sổ lầu một kia có chó canh cửa”

Cung Tiểu Kiều nghẹn nghẹn, “Biết rồi”

–Cửa ký túc xá đều có chốt phòng trộm, nhưng cửa sổ tận cùng hành lang lầu một lại bị người phá.

Nghe nói là nhóm nhân tài thường xuyên hẹn hò vào đêm khuya hay những người hay đi về khuya đã đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng dỡ xuống.

Trường học đã sửa lại rất nhiều, nhưng mỗi lần sửa xong lại bị phá, vì thế quản lý liền dùng tiền mua chốt chống trộm để mua chó canh cửa.

Cung Tiểu Kiều mê muội ôm đèn pin linh hoạt nhảy từ cửa sổ ra.

Vừa tiếp đất liền thấy một bóng đen như tia chớp phóng tới, Cung Tiểu Kiều lập tức đứng im.

Bác gái quản lý thật quá không phúc hậu, nuôi con chó lớn đến mức có thể so với chó ngao Tây Tạng.

“Gâu… gâu gâu…”

“Suỵt! Suỵt! Đại Hắc ngoan nào, không được phép sủa” Cung Tiểu Kiều vội vàng lấy một khối thịt bò nhét qua, một bên vuốt ve bộ lông xù của nó, “Ngoan nào ngoan nào, chị thích nhất là em đấy, moa~”

May mắn cô có duyên với chó, bình thường quan hệ với con chó này không tệ, thời khắc mấu chốt quả nhiên có công dụng.

Cung Tiểu Kiều một đường hùng hùng hổ hổ chạy đến nhà trọ.

Đang chuẩn bị lấy chìa khóa mở cửa, một vật thể không rõ đụng vào chân cô.

“Shh, đau chết mất, cái quái gì thế này…”Cung Tiểu Kiều lấy đèn pin chiếu qua, “vật thể” kia rõ ràng đúng là Cố Hành Thân hơn nửa đêm nổi điên ép buộc cô.

“Thì ra là không phải…” Cung Tiểu Kiều thì thào.

“Này! Cố Hành Thâm anh làm cái quỷ gì vậy, hơn nửa đêm không đi vào nằm ở cửa làm gì?” Cung Tiểu Kiều tức giận đá anh một cước.

Nếu lúc này Cố Hành Thâm thanh tỉnh, cho cô mười lá gan cô cũng không dám chạm vài một sợi tóc của anh. Bất quá, chỉ là một con ma men mà thôi! Chính là lúc có thù báo thù, có oán báo oán.

Đang muốn đá thêm vài cái trút căm phẫn, Cố Hành Thâm đột nhiên mở to mắt, trong con ngươi trong trẻo không có một chút men say. Cung Tiểu Kiều hoảng sợ, vội vàng thu hồi chân, “Hắc, anh tỉnh rồi… Tại sao không vào nhà mà ngủ! Trời lạnh như vậy rất dễ bị cảm lạnh!”

“Không mang chìa khóa” Cố Hành Thâm nói vẻ mặt rất thản nhiên, không hề có cảm giác phạm tội.

“Không mang chìa khóa?! Vậy mà anh lại ngang nhiên nói dối rằng nhớ tôi, muốn gặp tôi! Hại tôi hơn nửa đêm mạo hiểm bị chó cắn mà nhảy cửa sổ đến tìm anh!” Cung Tiểu Kiều nổi trận lôi đình.

“Em ngủ không tỉnh, nghe lầm”

“Tôi… Tôi nghe lầm?” Lại bị đùa giỡn, Cung Tiểu Kiều tức đến muốn đập đầu vào tường.

“Đỡ anh đứng dậy” Cố Hành Thâm nhu nhu thái dương.

Tên khốn kiếp này thế mà lại nói như đương nhiên thế được!

Cung Tiểu Kiều tức giận liếc mắt nhìn anh một cái, “Chìa khóa đưa cho anh rồi, tôi đi đây!”

Kết quả, vừa mới xoay người chợt nghe tiếng rên rỉ đau khổ từ phía sau.

Người đàn ông kia chống một cái chân dài dựa vào tường, bộ dáng trông có vẻ rất khó chịu…


Mở rộng
Thu gọn

Truyện sex

Mở rộng
Thu gọn
Đang tải...