Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn

Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn

Hãy là người đầu tiên đánh giá
Xếp hạng: 0 / 10 từ 0 lượt đánh giá

Đọc truyện Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn – Chương 1: Đêm sâu kinh mộng Editor: Ngạn Tịnh Đêm hôm khuya khoắc, ký túc xá nữ phòng...

Thông tin truyện Mã QR

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Trạng thái: Đang ra

Người theo dõi: 0

Truyện sắc hiệp Đụ mẹ ruột Truyện sex loạn luân Đụ mẹ kế Ngôn tình Truyện sex nhẹ nhàng

Danh sách chương (104)

Chương 1: Đêm Sâu Kinh Mộng Chương 2: Tôi Cắn Thật đấy! Nói Cho Anh Biết Tôi Từng Bị Chó Cắn đấy! Chương 3: Em Thừa Dịp Anh Uống Say Chiếm Tiện Nghi Của Anh? Chương 4: Thật Ra Bộ Dạng Dù Có Tốt Hay Không, Tắt đèn Thì đều Giống Nhau Chương 5: Nếu Em Không Cứu Anh, Chủ Nhật Anh Sẽ Treo Cổ Trong Phòng Ngủ Bọn Em đổi Lấy Trong Sạch! Chương 6: Kia Không Phải Là Tiểu Hồ Ly Lão Cố Nuôi Trong Nhà Sao? Chương 7: Tại Sao Phải Mặc Quần áo Của Anh, Tôi Có Mặc Quần áo Mà Chương 8: Ai Cho Phép Em Mặc Loại Quần áo Này? Chương 9: Đến Chỗ Anh Ngủ? Chương 10: Bởi Vì Anh Là Biến Thái! Gìa Tính Khó ưa! Chỉ Biết Bắt Nạt Kẻ Yếu! Chương 11: . Còn Sờ Loạn Nữa Thì đi Ra Ngoài Ngủ Một Mình Chương 12: Đại Sự Cả đời Của Tôi Chương 13: Tiểu Kiều, Không Ngờ Em Thầm Mến Anh Lâu đến Vậy Chương 14: Cố Hành Thâm, Chẳng Lẽ Anh Thật Ra Là Yêu Đường Dự Chương 15: Có Còn Nhớ Tần Nghêu Bên Hồ Đại Minh Không? Chương 16: Cung Tiểu Kiều, Cậu Không Phải Là đàn ông? Chương 17: Em Gái Thân ái, Hoan Nghênh Về Nhà Chương 18: Ướt Như Vậy đừng đến Gần Anh! Chương 19: Em, Em.. Em Muốn Làm Gì Anh?! Chương 20: Bởi Vì Tiếng Kêu Của Cậu Rất Phấn Khích! Chiêu Sói! Chương 21: Đối đãi Với Cố Hành Thâm Giống Như Với Cưỡng Gian, Không Cự Tuyệt được Thì Hưởng Thụ đi! Chương 22: Cái Gì Mà Mỹ Thiếu Niên! Đó Là Chú Của Tớ! Bộ Dáng Gay Một Chút Mà Thôi Chương 23: Chỉ Là Hôm Nay Có Mang Bạn Gái đi Cùng, Hẳn Là Sắp đến Rồi Chương 24: Anh Còn Nói Nữa Em Liền Hôn Anh Chương 25: Tiểu Hồ Ly Sẽ Không Thú Tính đại Phát Xé Tiểu Bạch Thỏ Chứ? Dù Sao Cũng Là Mối Hận đoạt ái, Thù Giết Chương 26: Có đôi Khi, ôn Nhu Cũng Là Một Loại Tàn Nhẫn Chương 27: Được! Tôi Tha Thứ! Tha Thứ Cho Em Gái Anh! Chương 28: Hòa Thượng Cũng Là đàn ông Mà! Chương 29: Bởi Vì Cô.... Ngực Lớn 〇 Chương 30: Bị Hắn Tiềm Còn Không Bằng Bị Ta Tiềm đâu! Chương 31: Biến Thái, Chết đi! (→_→) Chương 32: Bảo Bối Quan Trọng Nhất! Chương 33: Bảo Bối đương Nhiên Thích Cùng Tôi Làm ~ Chương 34: Phong Tư Hạ Chương 35: Hôm Nay Gia Muốn Tiềm Ngươi Chương 36: Không Tim Không Phổi Vẫn Tốt Hơn Tan Nát Cõi Lòng Chương 37: Vẫn Là Nhanh Chóng Tìm Một Anh Bạn Trai đi! Chương 38: Đứa Bé Này Sao Lại Háo Sắc Như Vậy Chứ! Chương 39: Nếu Không Em Cứ để Nó Sờ Một Cái? Chương 40: Xin Anh đừng Lại đối Xử Tốt Với Em Nữa Chương 41: Khoảng Thời Gian Nước Sôi Lửa Bỏng Không Bằng Heo Chó! Chương 42: Chẳng Lẽ Anh Muốn Em Truồng Chạy? Chương 43: Đều Chảy Máu! Cầm Thú! Chương 44: Hôn Sâu Chương 45: Chịu đòn Nhận Tội Chương 46: Tàn Nhẫn? Chương 47: Hai Bên, đều Là Địa Ngục Chương 48: Ôm Em Một Cái Có được Hay Không? Chương 49: Mây đen Hóa Thành Bão Rồi Chương 50: Đã Có Vợ Rồi, Chú ý Một Chút Chương 51: Mỗi Người đưa Cho Anh Ta Cắn Mấy Ngụm Chương 52: Tác Thành Cho Các Người Không Phải Là Trách Nhiệm Của Tôi Chương 53: Rất đồi Trụy Rất Bạo Lực Chương 54: Yên Lặng Thì Như đồ Chết, động Thì Như Thỏ điên Chương 55: Có Thể Làm Bạn Gái Của Tôi Hay Không? Chương 56: Ngủ đông Chớ Quấy Rầy Chương 57: Tự Mình Chiếu Sáng Chính Mình Chương 58: Dựa Vào Cái Gì Tôi Không Thể Tìm Một Người đàn ông? Chương 59: Tìm Người Ngủ Với Tôi Chương 60: Thâm Thâm, Người Ta Còn Muốn

Chương 1: Đêm Sâu Kinh Mộng


Đọc truyện Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn – Chương 1: Đêm sâu kinh mộng

Editor: Ngạn Tịnh

Đêm hôm khuya khoắc, ký túc xá nữ phòng 303, tiếng chuông điện thoại không ngừng reo vang.

“Bán đứng tình yêu của em, buộc em rời đi, cuối cùng biết chân tướng nước mắt em lại tuôn. Bán đứng tình yêu của em, lương tâm anh mang nợ, cho dù trao bao nhiêu tình cảm để bù đắp, cũng không thể nữa rồi”

“Bán đứng tình yêu của em, buộc em rời đi, cuối cùng biết chân tướng nước mắt em lại tuôn. Bán đứng tình yêu của em, lương tâm anh mang nợ, cho dù trao bao nhiêu tình cảm để bù đắp, cũng không thể nữa rồi”

“Bán đứng tình yêu của em, buộc em rời đi, cuối cùng biết chân tướng nước mắt em lại tuôn. Bán đứng tình yêu của em, lương tâm anh mang nợ, cho dù trao bao nhiêu tình cảm để bù đắp, cũng không thể nữa rồi”

“Bán đứng tình yêu của em…” (Tác giả: thực không phải vì muốn tăng số lượng từ, chỉ là do hiệu quả nên phải vậy)

“Cung Tiểu Kiều! Nhận điện thoại—-“

Thẳng đến khi tập thể gối bay đến, Cung Tiểu Kiều mới mơ màng nhận điện thoại.

“A lô”

“Tiểu Kiều”

“Ừm” Cung Tiểu Kiều mơ mơ màng màng đáp.

“Nhớ em”“A…” Cung Tiểu Kiều cả kinh! Cô không có nghe lầm chứ?

“Muốn gặp em”

“A…?!” A xong rồi mới đột nhiên bừng tỉnh, “Bây giờ?”

“Ừm”

“Đại gia, bây giờ đã là giờ nào rồi chứ! Tôi xem nào… chỉ mới ba giờ sáng! Có thể đừng ép buộc tôi như vậy không?” Cung Tiểu Kiều trong lòng bất ổn. Cố Hành Thâm có phải uống lộn thuốc không? Lại còn nói nhớ cô?!

“Trong vòng 10 phút, em đến đây, hoặc là anh đến đón em”

“Cố Hành Thâm! Xem như anh lợi hại!”

Cung Tiểu Kiều nằm ở trên giường nhắm mắt lại, dồn khí đan điền ba mươi giây, rốt cuộc cũng nhịn được xúc động muốn ngửa mặt lên trời gào thét. Xoay người ngồi dậy, lưu loát mặc quần áo rời giường.

Khốn kiếp, khốn kiếp, khốn kiếp! Hơn nửa đêm nói ba câu kỳ lạ khiến cô tâm thần không yên.

“Này!” Vừa ra đến cửa, cô bạn Tịnh Bình thò từ trong chăn ra gọi cô lại.

“Cửa sổ lầu một kia có chó canh cửa”

Cung Tiểu Kiều nghẹn nghẹn, “Biết rồi”

–Cửa ký túc xá đều có chốt phòng trộm, nhưng cửa sổ tận cùng hành lang lầu một lại bị người phá.

Nghe nói là nhóm nhân tài thường xuyên hẹn hò vào đêm khuya hay những người hay đi về khuya đã đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng dỡ xuống.

Trường học đã sửa lại rất nhiều, nhưng mỗi lần sửa xong lại bị phá, vì thế quản lý liền dùng tiền mua chốt chống trộm để mua chó canh cửa.

Cung Tiểu Kiều mê muội ôm đèn pin linh hoạt nhảy từ cửa sổ ra.

Vừa tiếp đất liền thấy một bóng đen như tia chớp phóng tới, Cung Tiểu Kiều lập tức đứng im.

Bác gái quản lý thật quá không phúc hậu, nuôi con chó lớn đến mức có thể so với chó ngao Tây Tạng.

“Gâu… gâu gâu…”

“Suỵt! Suỵt! Đại Hắc ngoan nào, không được phép sủa” Cung Tiểu Kiều vội vàng lấy một khối thịt bò nhét qua, một bên vuốt ve bộ lông xù của nó, “Ngoan nào ngoan nào, chị thích nhất là em đấy, moa~”

May mắn cô có duyên với chó, bình thường quan hệ với con chó này không tệ, thời khắc mấu chốt quả nhiên có công dụng.

Cung Tiểu Kiều một đường hùng hùng hổ hổ chạy đến nhà trọ.

Đang chuẩn bị lấy chìa khóa mở cửa, một vật thể không rõ đụng vào chân cô.

“Shh, đau chết mất, cái quái gì thế này…”Cung Tiểu Kiều lấy đèn pin chiếu qua, “vật thể” kia rõ ràng đúng là Cố Hành Thân hơn nửa đêm nổi điên ép buộc cô.

“Thì ra là không phải…” Cung Tiểu Kiều thì thào.

“Này! Cố Hành Thâm anh làm cái quỷ gì vậy, hơn nửa đêm không đi vào nằm ở cửa làm gì?” Cung Tiểu Kiều tức giận đá anh một cước.

Nếu lúc này Cố Hành Thâm thanh tỉnh, cho cô mười lá gan cô cũng không dám chạm vài một sợi tóc của anh. Bất quá, chỉ là một con ma men mà thôi! Chính là lúc có thù báo thù, có oán báo oán.

Đang muốn đá thêm vài cái trút căm phẫn, Cố Hành Thâm đột nhiên mở to mắt, trong con ngươi trong trẻo không có một chút men say. Cung Tiểu Kiều hoảng sợ, vội vàng thu hồi chân, “Hắc, anh tỉnh rồi… Tại sao không vào nhà mà ngủ! Trời lạnh như vậy rất dễ bị cảm lạnh!”

“Không mang chìa khóa” Cố Hành Thâm nói vẻ mặt rất thản nhiên, không hề có cảm giác phạm tội.

“Không mang chìa khóa?! Vậy mà anh lại ngang nhiên nói dối rằng nhớ tôi, muốn gặp tôi! Hại tôi hơn nửa đêm mạo hiểm bị chó cắn mà nhảy cửa sổ đến tìm anh!” Cung Tiểu Kiều nổi trận lôi đình.

“Em ngủ không tỉnh, nghe lầm”

“Tôi… Tôi nghe lầm?” Lại bị đùa giỡn, Cung Tiểu Kiều tức đến muốn đập đầu vào tường.

“Đỡ anh đứng dậy” Cố Hành Thâm nhu nhu thái dương.

Tên khốn kiếp này thế mà lại nói như đương nhiên thế được!

Cung Tiểu Kiều tức giận liếc mắt nhìn anh một cái, “Chìa khóa đưa cho anh rồi, tôi đi đây!”

Kết quả, vừa mới xoay người chợt nghe tiếng rên rỉ đau khổ từ phía sau.

Người đàn ông kia chống một cái chân dài dựa vào tường, bộ dáng trông có vẻ rất khó chịu…


Mở rộng
Thu gọn

Truyện sex

Mở rộng
Thu gọn
Đang tải...