Hợp Đồng Bảo Vệ
Thìn cũng tình tứ lại, cậu cũng chui vào chăn và leo lên người Thụy Kha nằm úp toàn bộ thân người của mình xuống người Thụy Kha, khuôn ngực cậu đè xuống ngực của chủ tịch làm đôi vú bị chèn ép bẹt sang hai bên sườn. Buồi Thìn đã cứng hết cỡ giờ đang nằm trên mu bướm. Thụy Kha trộm nghĩ: “tưởng thế nào, cửng tếu lên rồi còn bầy đặt không quan tâm, vậy mà mình tưởng hắn bê đê”.
Quả thật đúng như vậy, nghe chủ tịch tắm ở trong phòng đến nửa tiếng, tay Thìn cầm điện thoại nhưng hắn còn không biết mình đang làm cái gì, chơi đánh bài tá lả thật đấy nhưng 10 ván thì 9 ván móm, 1 ván bét, chưa kể toàn bị ăn cây chốt. Buồi thì cứng đến nỗi lòi cả ra cả cạp quần, che ngượng bằng cách lấy cái chăn phủ lên trên.
– “Em không biết à, dân biển bọn anh ngày 7 đêm 3 vào ra không tính”, Thìn nói câu này là thật, không phải đang diễn.
Thụy Kha cười tít cả mắt lại, cái cười này cũng là thật, không phải diễn, mặc dù bị sức nặng của Thìn đang đè lên, nhưng Thụy Kha lại không thấy khổ một chút nào, thịt ấp thịt đang làm cô nứng lồn tợn:
– Khiếp, thế thì ai mà chịu nổi. Tới đi anh.
Thìn ghé đầu mình sát xuống đầu chủ tịch, cậu ghé tai nói thật nhỏ, thật nhanh:
– Làm giống hôm ở bể bơi.
Nói xong Thìn mím môi của mình chạm môi của chủ tịch. Thìn hôn Thụy Kha, một cái hôn thực sự, cái này nằm trong sự tính toán của Thìn rồi. Chăn trùm kín thì có thể che phần háng, nhưng đầu lộ ra thì phải hôn thực sự.
Giả thôi nhưng đó lại là nụ hôn thật chứ chẳng đùa. Đôi môi của Thụy Kha động đậy để đáp lại nụ hôn, hai người đang cắn môi nhau một cách say xưa, trong lúc này, chẳng có bà mẹ nào đang đứng ngoài cửa cả.
– “Ưm ưm ưm, anh ơi.”, tiếng Thụy Kha rên rỉ vì nụ hôn đầu tiên với Thìn, cô thấy nó ngọt ngào hơn tất cả mọi thứ của ngon vật lạ trên đời này, và thực sự cô đắm say vì nó. Đặt hai tay mình lên má anh, Thụy Kha như muốn nụ hôn phải nồng nàn hơn nữa, phải ngọt ngào hơn nữa. Tia sét này hơn hẳn những tia sét qua, Thụy Kha biết, cảm giác mình đang nhận được lúc này hoàn toàn không phải là giả tạo.
Nhân tính không bằng giời tính, Thìn cũng không thể ngờ được rằng, cái đặt môi mím của mình để giả hôn chủ tịch lại da diết tuyệt diệu đến vậy, nó là nụ hôn mà chỉ của hai kẻ yêu thương nhau mới cảm nhận được hết sự tinh tế, hoang dại của nụ hôn này. Môi Thụy Kha động đậy, môi Thìn cũng động đậy mở ra mà bao bọc lấy đôi môi của người tình, đôi môi ấy đẹp lắm, mọng lắm, ướt át lắm. Đôi môi ấy trong công việc thì tỉ này tỉ nọ, nói có người nghe, đe có người sợ. Nhưng trong giờ phút này những thứ đó như biến mất, chỉ còn đọng lại một đôi môi mềm, một đôi môi của khao khát, một đôi môi của thèm thuồng.
Rồi như đã giao hẹn từ trước, hai cái lưỡi như hai con rắn trườn sang hang phía đối diện chơi đùa với nhau, hai cái đầu lưỡi vờn vờn, đuổi bắt, va chạm nhau làm phát ra những tiếng “tí tách” nghe sao sướng đến vậy.
Rồi cũng như thỏa thuận từ trước, nước bọt mỹ nhân được đẩy sang cho hót boy, họ uống nước của nhau “ừng ực”, thứ nước vô vị này trở nên ngọt dịu, ngầy ngậy, beo béo.
Buông đôi tay đang đặt ở má Thìn ra, Thụy Kha đặt nó xuống tấm lưng trần của anh, cô muốn người anh dính chặt vào vú mình hơn một tí nữa: “để anh có thể nghe được tiếng tim em đang đập rất mạnh, để anh cảm nhận được đầu vú của em đương cứng lên như một viên bi, nó đang tê tê báo hiệu rằng em đang sướng”.
Thụy Kha mới hơi rời môi mình ra một chút thôi thì bộc phát nói ra miệng cái điều mà cô vẫn giấu trong lòng mấy hôm nay, trong lúc đang diễn thế này, thật giả lẫn lộn:– Anh ơi …… hình như …. em yêu anh …. thật mất rồi.
Thìn không trả lời, anh lại lần nữa tìm kiếm nụ hôn, khám phá mới này thật là tuyệt diệu biết bao, nụ hôn của khát khao, của kiếm tìm, của tình yêu và có cả nhục dục. Thìn vô thức đẩy đưa háng mình đề cái buồi trượt lên trượt xuống lồn Thụy Kha. Chỉ bên ngoài thôi nhưng cũng cảm nhận thấy rõ, buồi đang áp vào một miếng thịt mềm, ẩm ướt, nóng hổi.
Thụy Kha cảm nhận rất chân thực cái buồi đang xuôi thẳng hướng lên rốn đang trượt lên trượt xuống bướm mình, cô xoạc hai chân ra làm cái váy bị vén lên, giờ đây chỉ còn cái quần lót màu xanh dương mỏng dính dình dinh đang che đi cái lồn, chùm lông bướm ở trên mu còn ẩn hiện lòi ra bên ngoài, ở háng cô, vài sợi lông lồn cũng lòi ra vì cái đáy quần lót quá bé. Buồi Thìn mặc dù bị hai lớp quần sịp và quần đùi che đi nhưng hơi nóng như không chịu nổi mà tỏa nhiệt lượng ra bên ngoài, lồn Thụy Kha cảm nhận hết.– Ôi, anh ơi, nóng quá, của anh nóng quá.
Hai cái nóng đang áp vào nhau, trượt trên nhau, Thìn lại thấy Thụy Kha dạng chân ra rồi vòng lên quặp vào hông mình, nếu không có 3 lớp quần kia thì chắc chắn sẽ là một cú chọc trời giáng vào sâu thẳm bên trong, (đọc truyện tại Truyen VKL . com) cũng may là Thìn vẫn còn chút tỉnh táo ít ỏi để không làm cái chăn đang che phần háng hai người tuột ra, nhưng anh vẫn làm động tác địt:
– Của em ướt lắm, Thụy Kha!
Thụy Kha cũng hẩy mông mình để cái va đập của lồn được mạnh hơn, để cô cảm nhận được buồi anh rõ hơn. Thụy Kha nghĩ: “Cảm giác địt này em đã có một lần với anh vào hôm chúng mình tập bơi rồi, nhưng hôm nay, khi anh đang nằm trên em, em cảm nhận rõ hơn rất nhiều, rất sắc nét, bởi lẽ trước đó còn có một nụ hôn dài, trên ngực em đầu ti vẫn đang săn cứng lại thèm thuồng một cái bóp của đôi bàn tay anh, một cái liếm của anh vào đó. Anh ơi, hay là mình quên hết đi, quên hết mọi rào cản ngăn cách để hưởng trọn vẹn thời khắc này đi anh. Em thực sự thèm lắm rồi, em thèm không chỉ đơn giản vì em thèm đâu, em thèm phần lớn chính là vì em yêu anh. Em muốn được trao trọn vẹn khoảnh khắc này cho người em yêu”.
Nhưng Thìn thì không có phép thần thông để biết Thụy Kha đang nghĩ gì. Thìn đoán rằng những cái động háng hưởng ứng của Thụy Kha, những câu sến sẩm tình cảm, những cái rên ư ử từ cổ họng của cô ấy cũng chỉ là đang diễn trò cho một khán giả vẫn đang lấp ló ở ngoài kia xem mà thôi.
Những cử động nhấp nhổm dưới háng kia, những cái vòng tay xiết chặt của Thụy Kha lên tấm lưng trần của Thìn làm cho hai cái dây váy tuột xuống, Thụy Kha cũng chẳng buồn mắc nó lên, cô còn cố tình làm như vô tình quai váy tụt hẳn xuống. Vậy là toàn bộ đôi vú trần của Thụy Kha lộ ra, cái váy giờ đây nằm trọn vẹn trên bụng cô.
Thìn có chút đẫn đờ, hoang mang và thèm khát khi được tận mắt thấy đôi vú của Thụy Kha, trong ánh sáng mờ ảo của ánh đèn ngủ thôi, nhưng với đôi mắt cú vọ của Thìn thì khác gì ánh đèn cao áp. Đôi vú to, săn chắc, trắng trẻo, mịn màng không một tì vết. Núm vú hồng hồng nhô hẳn ra khỏi bầu vú như thách thức đôi mắt đang lim dim của Thìn. Muốn lắm được vục mặt vào đấy mà hít hà cái hương thơm từ đôi vú. Hai hàm răng Thìn lập bập như muốn ngậm vào hai cái núm mà nhay nhay. Cái lưỡi Thìn cứ uốn lượn bên trong khoang miệng như muốn được liếm láp toàn bộ bầu vú này. Đôi vú như hai quả bưởi có điểm nhấn là hai cái núm như hai quả sơ ri mầu hồng, nó đẹp lắm, nhất là trong lúc này đây.
