Hợp Đồng Bảo Vệ
Thụy Kha lại quay trở lại bể bơi nơi mấy đứa trẻ vẫn đang chìa tay, chúng cứ để vậy từ nãy đến giờ. Trẻ con đến lạ, người nhớn hứa rồi mà không làm thì chúng cứ vậy đến khi có bim bim mới thôi.
Thụy Kha lần này đã biết trước độ sâu của nước, cô nhảy đến “ùm” phát xuống bể, đứng trước lũ trẻ hô lớn:
– Bim bim hả …………………….. chơi xong rồi mới được ăn.
Lây đi en zen giờ mần! Lễ hội giờ mới thực sự bắt đầu.
Thụy Kha như một đứa trẻ nhớn, cô nô đùa, cô nghịch ngợm, cô té nước, cô chạy nhảy tung tăng với lũ trẻ. Cô chợt quên là mình đang ở dưới nước, cô chợt quên là mình từng sợ nước.
Thìn ở trên bờ chợt mỉm cười nhìn xuống bể bơi, cậu đang thấy một Thụy Kha rất khác, một Thụy Kha hồn nhiên, một Thụy Kha trẻ trung, xinh đẹp và đáng yêu biết chừng nào.
Hôm nay chỉ vậy thôi, chỉ ở bể bơi thiếu nhi thôi, hôm sau Thìn dự bắt đầu dạy chủ tịch bơi một cách thực sự.
—
9h kém 15 phút ngày hôm sau, Thìn lái xe đưa Thụy Kha đến Trung tâm đấu giá, trên đường đến đây cô chủ và anh vệ sĩ vừa ăn một bát phở mặn Bát Đàn. Nói là phở mặn vì nước phở ở quán này làm thường mặn hơn những quán khác, không phải là vì muối rẻ hay là chủ quán nhỡ tay mà đó chính là khẩu vị của một số không ít người dân Hà Nội, dân Hà Nội ăn mặn hơn so với các tỉnh thành khác thì phải.
Đến nơi đã thấy hai cô nàng xinh đẹp là Mai Ngọc và Ánh Tuyết chờ sẵn rồi. Ba người như giống như là đang đi dự thi hoa hậu chứ không phải là đang đi làm ăn kinh doanh. Dẫn đầu đương nhiên là Thụy Kha rồi, cô mặc một bộ vest nữ tông xì tông mầu đen, trên ngực có vú, à không, trên ngực có gắn cái huy hiệu công ty, trông Thụy Kha lúc này đúng chuẩn là một doanh nhân chính hiệu. Mai Ngọc thì mặc một chiếc quần vải làm lộ vòng mông cong cớn, cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng, sơn vin vào trong quần, trên ngực có vú, à không, trên ngực có gắn cái huy hiệu công ty. Còn Ánh Tuyết thì sao, cô mặc trang phục thư ký với một chiếc mini juyp, cũng áo sơ mi trắng nhưng khoác bên bên ngoài là một chiếc vest cách tân dài đến ngang mông, trên ngực có vú, à không, trên ngực có gắn cái huy hiệu công ty, trên tay sách theo một chiếc cặp đựng laptop.
Trung tâm đấu giá là một ngôi 3 tầng nhà khá rộng, Thụy Kha và băng đảng của mình bước vào phòng đấu giá số 1, đã thấy rất đông người người rồi, cũng sắp đến giờ đấu giá. Ba nàng như thu hút mọi ánh ánh nhìn của những người ở trong phòng đấu giá, đa phần đều là đàn ông. Ai bảo họ quá xinh cơ. Trước phiên đấu giá diễn ra, những người đàn ông thả lỏng tư tưởng của mình, tự cho phép mình ngắm gái đẹp và tưởng tượng ra điều gì đó không được tốt đẹp cho lắm. Họ nhìn 3 người công ty Hưng Thịnh và nghĩ rằng không biết công ty đó liên quan gì đến Tây Lương Nữ Quốc bên Trung Quốc không? Rặt đàn bà con gái, lại còn xinh như mộng nữa chứ.
Ba người bước về phía bàn được bố trí sẵn của mình, trên bàn có một tấm biển ghi tên công ty Hưng Thịnh, khi đi qua bàn của công ty Toàn Mỹ, Thụy Kha hơi mỉm cười rồi gật đầu có ý chào ông Toàn, chủ tịch công ty Toàn Mỹ. Ông Toàn là một người đàn ông trạc hơn 50 tuổi, tóc muối tiêu được ông dùng keo vuốt ngược lại ra đằng sau, ông ta mặc một bộ vest đen với cái cavat mầu đỏ được thắt nút kiểu to bản. Nhìn bề ngoài trông ông Toàn cũng ra dáng doanh nhân lịch lãm lắm chứ. Nhưng ít ai hiểu, ông Toàn này cũng là một tay chơi khét tiếng đất Hà Nội, vỏ bọc lịch lãm là vậy nhưng trong đầu ông ta nghĩ gì không ai có thể đoán được, mọi thủ đoạn dù là bẩn thỉu nhất để kiếm lời được ông ta không đắn đo mà sử dụng ngay lập tức, miễn là đạt được mục đích. Đúng như Mai Ngọc dự đoán, lô đất đấu giá ngày hôm nay ông ta chơi tất tay. Vừa là kiếm lợi nhuận, đấu giá thành công có thể sang tay ngay lập tức, thứ nữa là để chiến thắng một con đàn bà.
Ông Toàn cũng mỉm cười lịch lãm đáp trả lại Thụy Kha.
Thụy Kha lướt qua một lượt bảng tên 6 doanh nghiệp khác, đúng như Ánh Tuyết phân tích, không có doanh nghiệp lớn nào tham gia vào đây, còn ngầm có không thì phải chờ lúc phiên đấu giá diễn ra.
9h.
Người cầm trịch phiên đấu giá là một người đàn ông trung tuổi, chỉ khoảng trên dưới 40, anh ta mặc một bộ vest xám, trên tay cầm một tờ giấy và một cái búa gỗ dùng để gõ chốt giá. Sau khoảng 15 phút giới thiệu về lô đất đấu giá, thể lệ đấu giá, người cầm trịch trịnh trọng tuyên bố:
– Sau đây, tôi tuyên bố bắt đầu. Giá khởi điểm 1.200 tỷ. Đơn vị nào trả giá hơn xin giơ tay.
Một doanh nghiệp lạ hoắc 1 giơ tay và nhận được sự đồng ý cho phép trả giá:
– 1.210 tỷ.
Người cầm trịch hỏi:
– Ai trả giá cao hơn 1.210 tỷ?Doanh nghiệp lạ hoắc 2:
– 1.220 tỷ.
Doanh nghiệp lạ hoắc 3:
– 1.250 tỷ.
Cả khán phòng bắt đầu xôn xao, có doanh nghiệp nhảy phát 3 bước giá. Người cầm trịch phấn khích:
– 1.250 tỷ. Có ai trả giá cao hơn không?
Doanh nghiệp lạ hoắc 4:
– 1.260 tỷ.
Doanh nghiệp là hoắc 5:
– 1.300 tỷ.
Sự ồn ào thấy rõ, trong phòng đấu giá này, ai cũng lờ mờ hiểu 2 nhân vật chính chưa xuất hiện, ấy vậy mà chỉ trong vòng gửi xe thôi giá đã được đẩy thêm 100 tỷ.
Doanh nghiệp lạ hoắc 6 đắn đo một chút rồi cũng giơ tay:
– 1.310 tỷ.
Đấu giá đất khác với đấu giá cổ vật hay là các bức tranh của các họa sĩ nổi tiếng bởi đồ đấu giá thể loại đó không có thước đo giá trị thật, chỉ có tính giải trí mang tính chất sưu tầm. Đấu giá đất cơ bản là dựa vào giá trị thật của mảnh đất đó. Nếu giá trúng đấu giá mà thấp hơn giá thị trường mới gọi là thắng, còn nếu bằng hoặc hơn giá thị trường thì nếu có trúng cũng coi như thua.Doanh nghiệp lạ hoắc 6 đưa ra giá 1.310 tỷ làm những doanh nghiệp lạ hoắc khác lắc đầu ngán ngẩm. Còn ông chủ Toàn Mỹ và bà chủ Hưng Thịnh vẫn mặt lạnh tanh từ nãy đến giờ, họ chưa xuất hiện bởi họ xác định đây chưa phải là cuộc đấu của họ.
Người cầm trịch thấy im ắng khi không có cánh tay nào xuất hiện thì nói vào micro:
– “1.310 tỷ, có ai trả giá hơn không?”, anh ta nói xong thì nhìn xuống một lượt, thấy không còn cánh tay nào giơ ra, anh ta tuyên bố tiếp: “1.310 tỷ lần thứ nhất”, rồi gõ chiếc búa gỗ xuống cái chuông bằng đồng ở bàn. Dừng một lát rồi nói tiếp: “1.310 tỷ lần thứ hai”, gõ thêm phát nữa. Nếu hỏi lần thứ 3 và gõ búa lần thứ ba thì theo thể lệ đấu giá thì là chốt.
Người cầm trịch há mồm ra lần hỏi nhưng chưa kịp phát ra âm thanh nào thì có một cánh tay giơ ra, là của ông Toàn:– 1.350 tỷ.
Mấy doanh nghiệp lâu nhâu biết hết giờ chơi, thực ra họ đến đây hôm nay không phải là không muốn thắng thầu, nhưng khi biết có Toàn Mỹ và Hưng Thịnh tham gia, họ biết rằng đây là cuộc đấu tay đôi, thua cũng được, chỉ mất vài triệu bạc lẻ tiền mua hồ sơ, tiền đặc cọc sẽ được trả lại nếu không trúng đấu giá, cái họ được chính là danh tiếng.
Thụy Kha lúc này giơ tay, cô nói nhẹ nhàng:
– 1.360 tỷ.
Sự xuất hiện của giọng nói nữ nhân, nhẹ nhàng thở ra câu “1.360 tỷ” làm cả phòng xốn xao.
Ông Toàn biết giờ chính là lúc chiến đấu tay đôi. Ông giơ tay phát biểu ý kiến:
– 1.380 tỷ.
Ngồi bên trái Thụy Kha lúc này là Mai Ngọc, cô đang quan sát tình hình xung quanh và để ý diễn biến cuộc đấu giá.
Ngồi bên phải Thụy Kha là thư ký Ánh Tuyết, cô đang chăm chú vào chiếc laptop đặt trước mặt mình, cô nhập số liệu vào máy theo diễn biến giá đặt.Thụy Kha giơ tay:
– 1.390 tỷ.
Mọi người hộp hộp chăm chú theo dõi phiên đấu giá.
Ông Toàn giơ tay:
– 1.400 tỷ.
Lúc vừa bỏ giá xong, khuôn mặt ông Toàn trở nên ngưng trọng. Ông vừa đặt giá bằng với giá thị trường. Cái khó của ông Toàn bắt đầu thể hiện từ giai đoạn này, giá 1.400 tỷ bằng với giá thị trường, nếu trúng giá này coi như hòa vốn. Còn nếu sau giá này sẽ bắt đầu đến giai đoạn giảm lợi nhuận, nhưng khó hơn cả chính là nguồn vốn không phải của một mình ông, ông chỉ có một nửa, nửa còn lại huy động của các cổ đông khác. Trong giờ phút chỉ tính bằng giây này không thể điện về xin ý kiến được, phải tự quyết rồi giải trình sau vậy.
Thụy Kha nhẹ nhàng thỏ thẻ khi giơ tay:
– 1.410 tỷ.
Khán phòng có nhiều người chụm đầu vào nhau bàn tán, họ đang biết là giá đã vượt qua ngưỡng, ai thắng giờ này cũng không phải là thắng nữa.Vừa đặt giá xong, Thụy Kha lấy điện thoại của mình ra soạn một tin nhắn, vừa nhìn vào màn hình điện thoại, cô vừa hỏi Ánh Tuyết:
– Ánh Tuyết, chỉ số lợi nhuận trên vốn IRR giờ là bao nhiêu?
Ánh Tuyết đã nhập xong dữ liệu mà chủ tịch vừa hô, cô nhìn vào phần kết quả:
– 22% thưa chủ tịch.
Ánh Tuyết nói xong thì nghe thấy người cầm trịch nói:
– Công ty Hưng Thịnh trả giá 1.410 tỷ, có ai trả cao hơn không? …………………. 1.410 tỷ lần thứ nhất …………………… 1.410 tỷ lần thứ hai ……………….. 1.410 tỷ lần thứ ……………..
