Hoàn Khố Đệ Tử
Lý Cáp thét dài một tiếng, khí thế cuồn cuộn làm cho bọn tam Ngưu và HươngHương không thể tin vào mắt mình được nữa. Lý Cáp bình thường đâu có lợi hạinhư vậy nha~~…Cả đám tròn mắt hồi hộp chờ hắn rút thanh chiến phủ lên.Nhưng…chờ cả nửa ngày sau vẫn còn thấy hắn nắm cán phủ.
Hắn ngả hẳn người về phía sau nhưng thanh chiến phủ chẳng hề nhúc nhích lấynửa ly.
- Chủ nhân sao vậy? Sao không rút nó lên?
Hương Hương hỏi.
Lý Cáp thả tay ra, lắc lắc cổ tay cho đỡ mỏi. Hắn bực mình chửi một tiếng:
- Con bà nó! Kéo không ra!
- Không quá mức như vậy chứ? Để ta rút thử xem?
Ngưu Đại chạy lên tế đàn đòi thử sức. Hắn nắm chặt lấy cán phủ, cơ bắp nổi lêncuồn cuộn sau lớp áo. Ngưu Đại gầm lên một tiếng long trời rồi dùng mười phầnsức lức kéo chiến phủ lên. Cơ thể Ngưu Đại lúc này rất chi là khủng bố, từngđường gân xanh chằng chịt nổi trên hai cánh tay và huyệt thái dương, hai mắttrợn to như muốn phun ra lửa, mồ hôi chảy ra tí tách như mưa…Nhưng cho dù NgưuĐại có cố thế nào đi chăng nữa thanh chiến phủ vẫn trơ trơ ra đó.
Ngưu Nhị cũng nhảy lên đòi thử sức:
- Khó như vậy thì để ta ***c lấy chiến phủ ra.
Hương Hương lắc đầu nói:
- Cái tế đàn này là được dựng trên một tảng đá lớn, mà Thần Ma chiến phủ cắmtrên chính tảng đá đó. Ngươi không cần tỏ ra thông minh một cách thừa thãi nhưvậy… vì vạn năm nay đã bao nhiêu người đã thử ***c rồi nhưng mà tảng đá kia còncứng hơn kim cương bảo thạch gấp trăm lần, căn bản không cần phải phí sức.
Ngưu Tam chạy đến bên cạnh Ngưu Đại, cả hai cùng hợp sức để kéo chiến phủ lênnhưng kết quả cũng như cũ chỉ là đem muối bỏ biển. Cuối cùng đoàn người nảnlòng thoái chí buông tha cho thanh chiến phủ.
Hương Hương quay ra an ủi Lý Cáp:
- Chủ nhân không rút được chiến phủ cũng không sao hết. Mục đích của chúng tachính là học được Càn Không Vô Cực dâm pháp.
Lý Cáp gật đầu, hắn nhìn chằm chằm vào thanh chiến phủ đen kịt như màn đêmkia. Hắn căn bản không phát hiện ra bất kỳ một thông tin nào từ nó. Lý Cápchần chừ nói:
- Càn Khôn Vô Cực pháp quyết phải được khắc trên chiến phủ chứ nhỉ? Sao tachẳng nhìn thấy cái gì cả?
Hương Hương tháo khăn che mặt xuống, hé miệng cười xinh đẹp. Nàng nói:
- Chủ nhân hãy đặt tay lên chiến phủ đi.
Lý Cáp theo lời của Hương Hương, nắm lấy chiến phủ. Hương Hương nói tiếp:
- Càn Khôn Vô Cực pháp quyết trên Thần Ma chiến phủ chỉ xuất hiện khi có máuchí âm huyết tế.
Nói xong nàng cắn đầu ngón tay rồi vẩy máu tươi lên chiến phủ.
Lý Cáp thấy vậy rất là đau lòng. Hắn vội vàng ôm lấy Hương Hương rồi đem ngóntay kia của nàng ngậm vào trong miệng. Đầu lưỡi Lý Cáp nhẹ nhàng liếm, lập tứcmiệng vết thương đã cầm máu rồi liền ngay lập tức.
Hương Hương vội vàng hô lên:
- Chủ nhân! Mau mau cầm lấy chiến phủ!
Lý Cáp vội vàng lại nắm lấy cán chiến phủ. Hắn để ý thanh chiến phủ vốn đenkịt sau khi bị Hương Hương vẩy máu lên thì dàn dần biến sang màu đỏ tươi, LýCáp bị dọa cho ngây ngẩn cả người.
Chốc lát sau toàn bộ thanh chiến phủ đã biến thành màu đỏ chói mắt. Lý Cápngưng thần nhìn kỹ thì thấy trên chiến phủ xuất hiện vô số miệng máu đang háto gào thét, giương nanh múa vuốt.
Đột nhiên trong đầu Lý Cáp chấn động mãnh liệt, y như bị sét đánh trúng, mộttiếng vang khủng khiếp nổ bùng trong đầu. Lý Cáp lúc này cảm thấy cả người hắnbị rơi vào trong một không gian hắc ám, mọi liên hệ với thế giới bên ngoàihoàn toàn bị ngăn cách, không còn Hương Hương, không còn tam Ngưu, không còncánh rừng, không còn núi non, không còn chiến phủ, thậm chí cả bản thân hắncũng không còn tồn tại.
Hắn giống như một hạt bụi trôi nổi trong vũ trụ vô tận. Bỗng một luồng sánglóe lên, hắn bị kéo vào trong một cái không gian khác. Nơi này thật giống mộtcái mê cung, con đường màu đỏ ngoằn ngoèo đầy những ngã rẽ chằng chịt. Trongđầu Lý Cáp lúc này chợt xuất hiện một cái đồ án, đúng là một cái đồ án về kinhmach trên cơ thể con người. Hắn bồng bềnh trôi theo thông đạo màu máu nghiêncứu cái bản đồ kinh mạch cơ thể. Hắn dần dần minh bạch chuyện vừa xảy ra chínhlà hắn đang lĩnh ngộ pháp quyết. Cái bản đồ kinh mạch này cũng tự động khắcsâu vào trong đầu Lý Cáp.
Bỗng nhiên cảnh vật lại ùa về, tiếng chim hót vang lên bên tai, mùi thơm độcđáo của Hương Hương thoang thoảng trong mũi, gió mát vờn lên mái tóc, hơn nữacòn có chiến phủ nóng bỏng trong tay.
Trong lòng vừa có cảm giác mãnh liệt, Lý Cáp lần nữa nghiến răng, dùng hết sứckéo chiến phủ lên, nền đá nơi chiến phủ đang cắm vào đã vang lên những tiếngrăng rắc. Lý Cáp càng quyết tâm dồn sức thì đến cả tế đàn bằng đá cũng runglên ầm ầm.
Xa xa nhìn lại, trên vùng trời của Long Thủ sơn bỗng nhiên mây đen kéo đếnquần đảo. Trong đám mây lại thi thoảng xuất hiện một vài tia sét khủng bố, rấtgiống như yêu ma hàng lâm.
Cư dân sinh sống dưới chân Long Thủ sơn cùng nhau kéo ra đường chỉ trỏ vào dịtượng mà bàn tán. Họ lại nhớ đến truyền thuyết vạn năm-Thần Ma bị thiên lôiđánh cho tan xác trên đỉnh Long Thủ sơn.
Trên đỉnh ngọn Long Thủ sơn, lúc này Lý Cáp đang dang rộng hai chân, hai taynắm chặt lấy chuôi của chiến phủ. Hắn thở dốc một hơi rồi ngửa cổ cuồng nộ hétlớn:
-A A A A A…..
Màu đỏ của chiến phủ ngày càng chói mắt, khiến cho người ta không dám nhìntrực tiếp. Từng luồng sóng chấn động lan ra từ chiến phủ đem Hương Hương cùngtam Ngưu bức lui khỏi tế đàn. Mà quần áo trên người Lý Cáp cũng bị chấn độngxé nát tơi tả, may sao Lý Cáp có thân thể siêu cấp trâu bò nên có thể kiên trìđến cùng. Nhìn thấy dị tượng trước mắt, Lý Cáp càng vững tin, lần này hắn cắnrăng dùng toàn bộ lực lượng cơ thể dồn vào đôi tay. Trông Lý Cáp lúc này cũngkhông hề thua kém Ngưu Đại khi trước, gân xanh nổi lên chằng chịt khắp người,cặp mắt trợn trừng vằn vện đầy tia máu…
Mây đen trên trời càng lúc càng dày đặc. Hương Hương trong lòng vô cùng khẩntrương. Đừng có nói là Thiên Kiếp hàng lâm đó nha! Chủ nhân vẫn còn chưa luyệnthành Càn Khôn Vô Cực dâm pháp, Đại Đạo còn chưa bước lên nửa bước, hơn nữahắn lại có Càn Khôn thân thể là một tồn tại ngoài tam giới thì làm sao mà phảichịu Thiên Kiếp kia chứ?! Tuy chủ nhân là Càn Khôn thân thể nhưng cũng khó màchịu được Thiên Kiếp thần lôi a…Chẳng lẽ ta lại hại chủ nhân mất rồi?!!
Nghĩ đi nghĩ lại thì Hương Hương không khỏi cảm thấy khóe mắt đã ướt nhòe.Nàng không giữ nổi bình tĩnh nữa, muốn lao lên cứu Lý Cáp nhưng một luồng chấnđộng khủng khiếp ập tới làm cho Hương Hương nửa bước cũng khó tiến lên.
Lại một chuỗi các tiếng nổ vang lên ầm ầm. Một chùm tia lửa bùng lên dữ dội vàrồi Thần Ma chiến phủ đã bị Lý Cáp lôi bật khỏi tảng đá!
- Oa ha ha ha ha ha…
Lý Cáp cuống tiếu, hiển nhiên trong lòng hắn lúc này chính là cơn của ăn màynhặt được vàng. Sau khi bị Lý Cáp rút ra khỏi mặt đất, chiến phủ cũng dẫnchuyển thành màu đen kịt ban đầu. Lý Cáp nhẹ nhàng nâng lấy chiến phủ rồi bướcxuống khỏi tế đàn.
May đen quần vũ trên đỉnh núi cùng nhanh chóng tiêu tán. Nắng vàng rực rỡ lạichiếu rọi đỉnh núi, giống như là chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.
Hương Hương vội vàng chạy đến bên Lý Cáp. Nàng quýnh lên kiểm tra khắp ngườihắn, sau khi chắc chắn hắn không bị bất kỳ một chút tổn thương nào thì cô nàngmới nhào vào ngực Lý Cáp khóc lóc nức nở.
Tam Ngưu cũng nhanh chóng cởi áo đem choàng cho Lý Cáp gần như trần truồng.
Lý Cáp nhẹ nhàng dùng một tay ôm lấy Hương Hương. Hắn hôn nhẹ lên mái tóc nàngrồi cười nói:
- Bảo bối đáng yêu của ta đừng khóc nữa. Chủ nhân của nàng không phải vừa mớirút được Thần Ma chiến phủ hay sao? Ha ha ha thanh chiến phủ này thật là vừatay ta, không biết nó làm từ chất liệu gì đây?
Chuôi Thần Ma chiến phủ này chính là một thanh chiến phủ hai lưỡi. Thoạt nhìnthì cán chuôi cùng với phần lưỡi như được đúc liền một khối, kết hợp một cáchhoàn mỹ vô Toàn thân chiến phủ tràn ra một loại khí thế sát phạt, lẫm nhiên vôbì…
Đoàn người Lý Cáp nhanh chóng rời khỏi Long Thủ sơn. Ngưu Đại lại tiếp tụcđánh xe còn Ngưu Nhị và Ngưu Tam thủ hộ hai bên.
Hương Hương đang muốn thay y phục cho Lý Cáp thì bị hắn đẩy ngã luôn xuốnggiường. Hắn cười dâm tà rồi nói:
- Ta vừa mới lĩnh hội Càn Khôn Vô Cực pháp quyết nên phải nhanh chóng thựchành, để lâu chỉ sợ sẽ quên mất.
Hương Hương yêu kiều cười nói:
- Chủ nhân, lần đầu hành công rất là quan trọng. Chỉ cần lần đầu tiên thànhcông thì những lần sau cứ theo y như lộ tuyến lần đầu mà vận hành, không cầncải biến cũng không cần phải chú tâm hành công…chỉ cần miệt mài chuyện kiachính là cách vận công hiệu quả nhất.
Lý Cáp hiện tại chỉ cảm thấy dưới bụng có môt cỗ dục hỏa đang cháy phừngphừng. Hắn ừ hử một cái coi như đã hiểu rồi nhào lên người Hương Hương bắt đầuhôn khắp nơi.
Một bên Lý Cáp cùng với thị nữ Hồ yêu xinh đẹp đá lưỡi dẻo quẹo, một bên thìvuốt ve tới lui thân thể mềm mại đẫy đà. Bàn tay Lý Cáp thành thạo lột từngkiện y phục trên người Hương Hương. Chỉ một lát sau Hương Hương yêu mị đã bịhắn lột sạch sẽ thành một con cừu trắng.
Tiếng rên rỉ kiều mị thốt ra từ trong cái miệng nhỏ nhắn của Hương Hương cànglàm cho cơn dâm của Lý Cáp thêm mãnh liệt. Hắn hôn hít khắp nơi trên cơ thểHương Hương, tận hưởng mùi thơm quyến rũ trên người nàng, liếm láp từng tấc dathịt mềm mại…sau cùng hắn mới dùng tay tách hai chân Hương Hương ra rồi đưatiểu đệ đệ dung hợp vào trong nàng.
Sau khi tiến vào bên trong, Lý Cáp nhắm hờ hai mắt, lại một tiếng sấm độngvang lên trong đầu, cảnh tượng bắt đầu thôi diễn trước mắt Lý Cáp. Lúc này LýCáp lại một lần nữa du hành trong cơ thể Hương Hương. Từ chỗ hai người tiếpxúc với nhau bắt đầu ra một luồng lương khí rồi bị cơ thể Lý Cáp nhanh chónghấp thu.
Lý Cáp nhanh chóng dựa theo pháp quyết đã lĩnh hội, vận hành cỗ lương khí từcơ thể Hương Hương theo lộ tuyến kinh mạch mà hắn đã ngộ ra. Thanh lương khítừ từ bị chuyển hóa thành dòng nhiệt nóng bỏng, nó cuồn cuộn chảy xuôi theokinh mạch, càng lúc càng mãnh liệt.
Lúc này khoái cảm từ phía dưới bùng lên mãnh liệt, tiếng hô hấp kịch liệt củaHương Hương làm Lý Cáp thêm phân tâm. Hắn không nhịn nổi vào ra càng lúc càngnhanh.
Hương Hương cảm giác được ý thức của Lý Cáp bị khuấy động, Nàng vội vàng cảnhtỉnh hắn:
- Chủ nhân, đừng phân tâm. Ngưng thần đề khí, chú ý hành tuyến kinh mạch!
Lý Cáp nghe thấy Hương Hương cảnh tỉnh. Hắn liền ngừng ngay nửa dưới lại, bắtđầu tập trung khống chế dòng nhiệt nóng bỏng trong cơ thể.
Nhưng bất chợt Lý Cáp phát hiện dường như lúc nãy hắn hơi phân tâm một chút đãkhiến cho lộ tuyến vận hành bị sai lệch mất rồi…
Tình huống này giống như là đang đi trong mê cung vậy, chỉ cần sơ ý một chútrẽ nhầm ngả khác là vô pháp quay lại.
Bất đắc dĩ, Lý Cáp đành để mặc luồng khí nóng kia tùy ý vận hành nhưng khoáicảm từ phía đưới truyền đến càng lúc càng mãnh liệt làm hắn khó chịu vô cùng.
Một lát sau, Lý Cáp thật sự không thể khống chế được nữa, luồng khí nóng bỏngkia tùy tiện chạy loạn xạ trong kinh mạch. Bản thân Lý Cáp điên cuồng cày cấy,gieo hạt trên cơ thể Hương Hương.
Cúi người hôn say đắm khuôn mặt đẹp của Hồ yêu, nửa thân dưới ra vào ngày càngnhanh và kịch kiệt.
Hương Hương theo bản năng ôm lấy cổ Lý Cáp. Nàng rên rỉ điên cuồng theo mỗinhịp Lý Cáp đâm thật sâu vào trong cơ thể.
- A…Không đúng…Chủ nhân…Càn Khôn Vô Cực…pháp quyết…cần phải khống chế…A…A
Đắm chìm trong khoái cảm bị trùng kích mạnh bạo, Hương Hương vẫn không quênnhắc nhở chủ nhân. Hiện giờ việc Lý Cáp cần phải làm chính là chuyên tâm luyệncông, hơn nữa đây chính là lần quan trọng nhất.
Lý Cáp lúc này trong lòng phát bực. Hắn không thể nắm bắt dòng khí kia đượcnữa, vô tình nó đã vận hành xong một chu thiên. Càn Khôn Vô Cực pháp quyết LýCáp mới chỉ áp dụng được một nửa, một nửa còn lại chính là do nó tự vận độngtheo lộ tuyến lung tung.
Rốt cục Lý Cáp cũng lên tới đỉnh, hắn trút ào ào vào trong cơ thể dâm mỵ củaHương Hương. Hết cơn, Lý Cáp xoay người nằm xuống, kéo Hương Hương vào tronglòng, nhẹ nhàng hôn lên má nàng.
Hương Hương xoa xoa ngực Lý Cáp, mặt hơi ửng đỏ, mị nhãn như tơ, ôn nhu hỏi:
- Chủ nhân, người thấy Càn Khôn Vô Cực dâm pháp tu luyện có được không??
Lý Cáp bĩu môi nói:
- Được cái gì mà được…
