Hoàn Khố Đệ Tử
Vưu Mang hộ tống phu thê Lý Tư Hồng bằng xe ngựa tiến vào phố Chu Tước.
Bởi vì trong khoảng thời gian này, phố Chu Tước thậm chí cả kinh thành đềutăng mật đồ tuần tra, cho nên vài bước là có thể gặp một đội Vũ Lâm quân.
Nhìn thấy một đội võ trang đầy đủ không phải Vũ Lâm quân kỵ sĩ có thể tiến vàokinh thành thậm chí là phố Chu Tước. Binh lính Vũ Lâm quân cũng là phi thườngngạc nhiên, bất quá hỏi thăm qua thì biết người hộ tống là uy phong tướng quâncùng cha mẹ và tỷ tỷ. mà bọn hắn chính là Hổ Doanh kỵ binh nên cũng bìnhthường trở lại. Lý Cáp trong khoảng thời gian này ở trong quân danh vọng tăngcao, gần như thành đệ nhất quân thần. Thân nhân của hắn cùng đội ngũ đi racũng tự nhiên được nhiễm một tầng hào quang.
Từ cửa sổ xe chứng kiến cảnh ánh mắt binh lính Vũ Lâm quân đối với họ tônkính, Vân Lâm cảm khái nói:
- Tiểu đệ bất luận ở đâu đều chiếm được chỗ đứng, trở thành tiêu điểm của mọingười. Xem ra hắn ở kinh thành cũng vẫn rất bá đạo.
Lý Tư Hồng lại là than một tiếng:
- Tiểu tử này từ nhỏ ở Hỗ Dương bị làm hư, hung hăng càn quấy như vậy cũngkhông đổi được. Kinh lịch trong quân thời gian, chỉ sợ tính cách càng thêmmãnh liệt bá đạo.
Dừng một chút lại nói:
- Bất quá ở kinh thành còn có gia gia cùng đại ca của hắn, tiểu tử này sẽkhông làm ra chuyện tình hoang đường.
Nếu để hắn biết, Tuyên Hòa hoàng đế vừa mới băng hà là nhi tử của hắn xử lý,không biết sẽ có cảm tưởng gì.
- Nhắc đến, thật sự là lâu rồi chưa thấy qua đại ca rồi.
Vân Lâm cười nói.
Chân Thị Diệc đối với đại nhi tử vô cùng nhung nhớ:
- Minh Nhi lâu không trở lại Hỗ Dương, lần trước hắn gửi thư lên nói Tử Quânđã có bầu, chờ hài tử sinh ra, chúng ta Lý gia cũng coi như tứ đại đồng đường.
Lưu thị thê tử Lý Minh khai sinh không phải là Tử Quân, nhưng Chân thị lạithói quen kêu nàng Tử Quân, bởi vậy trưởng bối Lý gia đều gọi nàng là Tử Quân.
Vừa nhắc đến việc này, Lý Tư Hồng cũng là ý cười đầy mặt, hắc hắc nói:
- Cuối cùng cũng sinh một đại bàn tiểu tử.
Chân thị giận trượng phu liếc mắt một cái:
- Bất luận nam nữ, còn không phải là bảo bối Lý gia chúng ta?
- Ha ha, đó là…
Lý Tư Hồng cũng không cùng thê tử tranh luận, dù sao sinh nam hay nữ cũngkhông phải bọn hắn có thể cố gắng thay đổi. Bất quá lấy gia phả Lý gia đếnxem, chỉ toàn sinh nam hài không có sinh nữ hài. Từ phụ thân cũng chính là giagia Lý Cáp đồng lứa trở lên, còn không có sinh qua một người nữ nhi nào. Đươngnhiên việc này cũng là nguyên nhân Lý gia giữ đúng kế hoạch hóa được học trộmcủa Việt Nam.
Xe ngựa tới phủ thái sư trước, sau khi thông báo lập tức có một đám bộc nhânđi tới đem xe ngựa, chiến mã khiên đi.Vợ chồng Lý Tư Hồng cùng Vân Lâm cũng từtrong xe ngựa đi xuống.
- Phụ thân! Nương! Tỷ tỷ!
Vài tiếng hô to vang lên, đúng là tiếng Lý Cáp.
- Thiết lang!
Chân thị vừa thấy con của mình, hốc mắt lập tức đỏ lên. Lý Cáp nhanh chóngnghênh đón, cấp cho cho mẹ đại lễ.
Chân thị ôm bả vai nhi tử, nhìn thấy sự thành thục cùng kiên nghị trên khuônmặt, trong lòng cảm xúc lẫn lộn. Thời gian ở kinh thành không là bao nhiêu,nhưng trải qua nhiều chuyện tình, hơn nữa bản thân đang vươn mình trong chínhtrị, thân thể cùng khí chất đều có một chút biến hóa.
Mang theo phụ mẫu cùng tỷ tỷ vào phủ thái sư, Lý Cáp dọc trên đường đi bị Chânthị lôi kéo hỏi han, Lý Tư Hồng chính là thản nhiên hỏi vài sự tình ở kinhthành. Mà tỷ tỷ Vân Lâm thì luôn theo cười híp mắt theo sát Chân thị, ánh mắtcàng không ngừng đánh giá đệ đệ.
Hạ nhân cùng quản gia phủ thái sư đối với Lý Tư Hồng cùng Chân thị đều phithường quen thuộc. Hai người dù sao cũng là gia chủ cùng chủ mẫu xác định đờitiếp theo. Đã từng lên kinh, gia nhân đối với hai người thêm tôn kính.
Phu thê Lý Tư Hồng cùng Vân Lâm gặp mặt Lý thái sư sau đó, mọi người liền ởtrong phòng hàn huyên. Người một nhà khó được đoàn tụ, tất nhiên là có nhiềuchuyện muốn nói. Một lát sau, Lý Minh cùng Lưu thị cũng đã tới. Lý gia tam đạitrai tráng, tụ nhất đường, bốn người thoạt nhìn thật giống nhau như một khuônđúc ra.
Lý Cáp anh tuấn uy vũ, thiếu niên đắc chí, bên người mỹ nữ vờn quanh, phonglưu bất phàm. Lý Minh cũng như tiểu đệ anh tuấn tiêu sái. Mặc dù không có thânhình cùng cuồng ngạo khí phách, lại đều có một cỗ tham chính nhiều thành thụcmị lực. Lý Tư Hồng so sánh với Lý Minh thì càng thêm thành thục, trầm ổn rấtnhiều, ánh mặt cùng nụ cười đều là bình thản rộng lượng, làm cho người ta vừanhìn rất đúng đại nhân vật. Thái sư Lý Tiêu đã tám mươi, lại không chút nàothấy lão thái, trên vầng trán một cỗ khí thế không giận mà uy kinh sợ lòngngười, đây chính là nhân vật một tay che trời.
Lý gia hiện giờ kiệt xuất nhất bốn nam nhân, đều ở đây cả.
Mấy nam nhân lúc này cùng nhau trò chuyện về thế cục triều đình, mấy nữ nhânthì trò chuyện đứa trẻ trong bụng Lưu thị cùng cuộc sống kinh thành.
Trong lúc này, không thể nghi ngờ Lý Cáp là người cảm thấy nhàm chán nhất. Nữtử bên kia hắn tự nhiên không thể chen vào. Mà gia gi, phụ thân cùng đại cabên này đàm luận cái gì các thế lực rắc rối cùng quan hệ phức tạp cũng khôngphải quan tâm của hắn.
Dồn dập cấp cho tỷ tỷ Vân Lâm đưa mắt ra hiệu, Lý Cáp rời nhà đã mấy tháng đốivới tỷ tỷ tự nhiên phi thường nhớ nhung. Nếu không phải phụ mẫu ở bên chỉ sợsớm đem nàng ôm lấy mãnh liệt thân một chút. Hơn nữa tưởng niệm với chúng nữ,cũng muốn hỏi tình huống của các nàng.
Cũng một mực chú ý Lý Cáp nên thấy được ánh mắt đệ đệ, mỉm cười thừa dịp mẫuthân cùng tẩu tử đàm luận chủ đề phụ nữ có thai, làm như thế nào để bổ thânthể thì tìm cớ cùng đệ đệ ly khai tiểu sảnh.
Lý Cáp mang theo tỷ tỷ tới tiểu viện của mình, trực tiếp vào phòng đóng cửalại.
Một hồi hôn thật dài, hôn thẳng đến mặt tỷ tỷ đỏ bừng mới hơi đưa miệng đếncổ. Hai tay cũng không còn nhàn rỗi, từ lưng đến mông, lại từ mông mò lên eothon mềm mại, chậm rãi hướng trước ngực kiều mềm mại đi đến.
- Đệ đệ… Đợi lát nữa… Đợi lát nữa còn muốn ra ngoài ăn cơm, đừng… Đừng đùa tỷtỷ.
Vân Lâm thở gấp cầm lấy tay Lý Cáp nói.
Lý Cáp một tay ôm eo nhỏ tỷ tỷ, một tay lại nằm trên ngực kiều đầy đặn, nắmchặt bộ ngực sữa nhẹ nhàng vuốt ve, miệng ở tai tỷ tỷ thì thầm:
- Tỷ tỷ, ta rất nhớ tỷ.
- Tỷ tỷ cũng nhớ ngươi.
Vân Lâm ôn nhu đáp lời, khẽ nhắm hai mắt, ôm thân hình cướng tráng đệ đệ, haimá mềm mại chậm rãi cùng mặt của hắn vuốt ve.
Hai người ôm hồi lâu, Lý Cáp mới nói:
- Trong nhà có khỏe không?
Tỷ tỷ ở trong lòng ngực của hắn giơ tay nói:
- Mọi chuyện đều ổn. Mấy hồng nhan tri kỷ cùng muội muội đều rất nhớ ngươi,bất quá nhiều người cùng một chỗ thật cũng không tịch mịch. Chỉ là…
- Chỉ là cái gì?
Lông mi Lý Cáp hơi nhíu lại.
- Tiểu Tịnh cùng Linh Nhi đều bị bệnh.
Tiểu Tịnh tức là Tịnh Cơ.
- Cái gì? Bị bệnh? Bệnh gì? Có nặng hay không?
Lý Cáp vội hỏi nói.
Tỷ tỷ khẽ vuốt lưng hắn, an ủi:
- Ngươi đừng vội, bệnh của nàng của không tính nặng. Bất quá thầy thuốc đếnkhám lại nói không biết nguyên nhân phát bệnh, chỉ cho mấy đơn thuốc, khiếncác nàng hảo hảo điều dưỡng.
- Cái gì? Nhìn không ra bệnh? Lang băm chỗ nào đến?
- Không phải lang băm, là Hồ Xuân Phong. Ngươi không nên gấp gáp, hoặc là cácnàng chỉ là nhớ ngươi, tưởng niệm thành bệnh.
Lý Cáp suy nghĩ một chút, Linh Nhi thật sự có thể là nhớ mình mà bị bệnh, từkhi đem nàng từ trên Thiên Sơn đi xuống, tiểu nha đầu này liền luôn luôn ở bêncạnh mình, cùng hắn thân mật đến cực điểm. Hơn nữa hàng năm sinh hoạt tạiThiên Sơn thế ngoại đào viên, không âu lo, tín nhiệm nhất đúng là hắn. Cho nênhắn rời đi lâu như vậy, tiểu nha đầu phỏng chừng sợ sẽ lo lắng quá độ, mà tíchtụ thành bệnh. Bất quá Tịnh Cơ, chỉ sợ cũng có nguyên nhân khác, hắn cũngkhông tự phụ cho rằng Tịnh Cơ nhớ nhung hắn mà sinh bệnh.
- Ngươi nha, đi đánh giặc đi lâu như vậy, vừa trở về vài ngày lập tức thượngkinh, trong nhà các cô gái người nào không nhớ nhung ngươi. Giống Tử Nghiên,đừng nhìn nàng thường ngày thích nhất cùng ngươi tranh cãi, lúc ngươi đi vắng,nàng mỗi ngày nấu cơm đều như không có tay nghề, đồ ăn hằng ngày iu thích haynấu cho ngươi, thường xuyên là quên bỏ muối. Chẳng hạn hôm trước lại bỏ quátay nha. Lúc ăn cơm cũng luôn nhắc tới, không biết lúc ăn cơm đầu bếp kinhthành có làm hợp vị ngươi không, có phải ngươi lại gầy, không nên đưa dạ dàyngươi hành hạ như vậy. Lần này ta tới kinh, nàng cũng nhờ ta mang rất nhiềuđiểm tâm.
Tỷ tỷ khẽ vuốt tóc Lý Cáp cười nói.
Lý Cáp vừa cảm thụ tỷ tỷ ôm ấp khoan khoai ấm cúng, một bên vì Tử nghiên cảmđộng. Quả thật, cái miệng hắn cùng dạ dày đã hoàn toàn bị đầu bếp này chinhphục. Hắn đã thành thói quen ăn mỹ thực nàng làm, thói quen vì chính mìnhchuẩn bị điểm tâm. Vì vậy từ ngày không được ăn thức ăn do Tử Nghiên nấu, giagia của hắn tiết kiệm được khối gạo.
- Còn có Nguyệt Nhi, cho dù ngươi không ở bên cạnh, nàng cũng không quên mỗiđêm làm cho ngươi y phục, lúc nào cũng có kim chỉ nơi tay. Lần này cũng vậy,nàng nhờ ta mang đến cho ngươi vài món trang phục hè thu cùng thu y. Nàng nha,làm quần áo cho người chẳng mấy chất đầy phòng nàng.
- Thanh Thanh cùng Diễm Nhi còn lại gửi gắm tình cảm vào ca và vũ. Nghe cakhúc du dương lại réo rắt thảm thiết, tỷ tỷ cũng nhịn không được rơi lệ vàilần.
- Còn Liên Khanh, cả ngày quấn quít lấy Tử Nghiên học trù nghệ, nói phải đợingươi trở về, làm một bữa ăn ngon cho ngươi. Nàng vẫn cùng Diễm Nhi hai ngườibiên soạn một bộ vũ khúc, nói ngươi nhất định rất thích.
Lý Cáp nghe được trong lòng ấm áp, thật sự là được thê tử như thế, chồng còncó gì đòi hỏi.
- Này… Thiên Tú cùng Phong di thì sao?
Vân Lâm nhìn hắn một cái, thở dài:
- Tiểu đệ a, không phải tỷ tỷ nói ngươi, nữ nhân của ngươi thật sự là nhiềuvấn đề. Giống hai nữ nhân này, đều không phải tộc của ta, kỳ tâm khó dò. Ngàyđó Thiên Tú đối với ngươi rất nhiều phỉ báng, kể với Tử Nghiên cùng các nàngngươi ở thảo nguyên tàn bạo như thế nào, khiến các nàng giúp nàng thả người Hồtộc. Cũng may Tử Nghiên, Thanh Thanh các nàng cũng biết nàng là Hồ tộc côngchúa, đối với lời nàng cũng không tin… Tiểu đệ, tỷ tỷ cũng không cản trở ngươithích nữ tử xinh đẹp, nhưng cô công chúa Hồ tộc này, cùng ngươi là mối hận mấtnước, chỉ sợ sẽ không thật tâm cùng ngươi một chỗ. Lưu trữ nàng ở bên cạnhngươi, là một tai họa.
Lý Cáp nghe vậy trầm mặt một hồi, mới mỉm cười nói sang chuyện khác nói:
- Tỷ tỷ, ta đã nói với tỷ, đồ chơi kinh thành cũng không thiếu đâu. Tỷ nêntận dụng sớm một chút, còn có thể xem hội hoa xuân. Hội hoa xuân rất náonhiệt, toàn là hoa nha, có trăm ngàn loại. Ta suy nghĩ nếu chúng ta cũng làmmột cái hội hoa xuân ở Hỗ Dương, nhất định sẽ không kém với kinh thành baonhiêu. Giang Nam chúng ta có rất nhiều hoa đẹp …
Thiên Tú công chúa này, hắn là không rảnh đi dạy dỗ. Đợi cho hắn quay về HỗDương, cũng không tin không làm thịt được Hồ tộc công chúa. Không nói Thiên Túvốn là được sung sướng không giống với người thường, chỉ là cùng hắn phát sinhqua quan hệ này một cái, liền đủ để khiến Lý Cáp cũng không buông tay.
Vân Lâm tự nhiên đoán được đệ đệ của mình đang suy nghĩ gì. Nhiều năm là tỷ đệnhư vậy, nàng đối với tiểu đệ gian xảo không đến mười phút cũng có thể đoánđược tám phần. Khẽ thở dài, nhỏ nhẹ nói:
- Kinh thành chốn phồn hoa, mỹ nữ nhất định không ít. Ngươi không thừa dịphội hoa xuân náo nhiệt như thế đi tìm mấy mỹ nữ làm bạn sao?
Lý Cáp ho khan vài tiếng, cười cười nói:
- Ta không phải mang theo Hương Hương cùng Thiên Thiên sao? Thế nào còn muốntìm mỹ nữ làm bạn nữa. Mỹ nữ, cũng không đẹp bằng tỷ tỷ, haha. Hơn nữa, ta lầnnày chính là thượng kinh để kết hôn, làm sao đi tìm mỹ nữ. Đệ đệ của ngươithật ra là quang minh lỗi lạc.
- Ngươi đừng có vuốt mông ngựa. Từ nhỏ đến lớn, đánh rắm thần công này thậtra tiến triển không nhiều! Hừ hừ, bản thân ta là tin tưởng trên đời này khôngcó mỹ nữ nào có thể qua Hương Hương cùng Thiên Thiên. Bất quá theo cá tínhtiểu tử ngươi, đâu dễ dàng thỏa mãn. Ngươi nếu sẽ thỏa mãn, heo cũng biết leocây, Nòng Nọc không thành được ếch.
Lý Cáp cười gượng:
- Tỷ tỷ, thế giới to lớn, có đủ những cái lạ, heo thật ra có thể lên cây…Ôoa…!
Nói còn chưa xong, lỗ tai của hắn đã là bị Vân Lâm nắm trong tay.“cửu âm bạchcốt trảo” đối phó “Hổ Uy tướng quân” lần nào cũng đúng. Từ nhỏ bị xoay đến lớncái lỗ tai tựa hồ cũng thuận theo bàn tay mềm phát triển.
- Bớt đùa cợt với ta, thành thật khai báo, ngươi ở kinh thành tìm mấy muộimuội?
Vân Lâm cáu nói.
Lý Cáp mở trừng hai mắt, bắt đầu giơ ngón tay đếm:
- Ta sẽ đếm. Nhất thời thật đúng là không nhớ rõ, từ từ từng bước sẽ nhớ…
- Ngươi!
Vân Lâm trừng mắt, bàn tay mềm dùng sức, lỗ tai Lý Cáp lại theo quỹ tích quáidị xoay.
- Ô ô! Tỷ tỷ, ta sai rồi, một người đều không có, ta thề ta tới kinh thànhtrừ bỏ Hương Hương, Thiên Thiên cùng vị hôn thê, một người muội muội cũng chưatìm.
Lý Cáp cầu xin tha thứ trong lòng lại thầm nghĩ. Tuổi của Mạc Liên khẳng địnhlớn hơn mình không tính muội muội đi.Còn Tinh Nguyệt công chúa tuy rằng so vớichính mình nhỏ, nhưng mình cũng không có động nàng a, hơn nữa coi như động,cũng không kêu muội muội nha, hẳn là kêu lão bà.
- Thật sự một người đều không có?
Vân Lâm nhìn vào mắt Lý Cáp.
- Không có.
Đầu lắc rất kiên quyết.
- Hừ! Quên đi, ta cũng không ép ngươi nói. Dù sao ngươi muốn cũng phải đem ramắt trong nhà, đến lúc đó xem ngươi giải thích như thế nào đi!
Vân Lâm nói xong buông lỗ tai hắn ra, lại nói:
- Ta hỏi ngươi, vị Hoa gia tiểu thư xinh đẹp không? Tính cách như thế nào? Cóthể làm tương lai Lý gia Nhị công tử phu nhân sao?
Lý Cáp nuốt ngụm nước bọt, giả ngu nói:
- Việc này, tỷ tỷ , Đại Hạ phong tục, trước hôn nhân là không được nhìn thấytân nương.
Vân Lâm đám nhẹ bả vai đệ đệ, sẳng giọng:
- Ngươi tạm thời bớt giả bộ. Lấy tính cách tiểu tử ngươi, đến kinh thành lâunhư vậy không đi Hoa gia “kiểm hàng” thì không phải là tiểu đệ Lý Cáp.
Lý Cáp cười xấu hổ:
- Người hiểu ta chỉ có tỷ tỷ.
- Nói đi, Hoa tiểu thư kia thế nào?
- Hắc hắc, xinh ngon, nhiều nước.
Lý Cáp cười nói, nói xong nhanh chóng bổ sung một câu:
- Đương nhiên, tỷ tỷ hấp dẫn hơn.
- Còn gì nữa không?
- Này… Tính cách thực ôn nhu, không giống với tỷ tỷ. Nàng là điển hình tiểuthư khuê các, tựa như bách hợp giống nhau.
- Như thế nào? Ý của ngươi là, tỷ tỷ ta không phải tiểu thư khuê các, là nữtử tiểu gia sao?
- Không phải không phải, tỷ tỷ là danh môn vương nữ, vương nữ!
Lý Cáp vội nói.
- Hì hì!
Vần Lâm cười ra tiếng:
- Vương nữ? Còn danh môn vương nữ, vương cái gì nha?
Lý Cáp ôm tỷ tỷ eo thon cười nói:
- Đương nhiên là vương phu, vương gia, vương tử, vương đệ, hắc hắc.
- Với ngươi có nghiêm chỉnh mà nói đâu, ta là nói nàng có năng lực làm “nữquản gia” của ngươi hay không? Ngươi có thể phải biết rằng nữ nhân của mình cóbao nhiêu!
Vân Lâm véo nhẹ mũi hắn nhẹ lay động nói.
Lý Cáp nói:
- Chỉ sợ không được, cá tính của nàng rất nhu nhược. Chuyện này tự nhiên vẫnlà tỷ tỷ đảm đương, ha ha.
Đây quả thật là lời trong lòng, tuy rằng hắn cũng không muốn cấp thê tử củachính mình phân cái gì là chính hay phụ, tiểu thiếp, nhưng nhiều lão bà nhưvậy, không có “Đại tỷ”, còn quả thật không dễ làm. Tuy rằng chúng nữ trong lúcđó không có tranh đoạt rõ ràng, nhưng sẽ không tránh ghen tuông phát sinh,mình hoàn toàn không thể nào công bình đối đãi, mà tác dụng “Đại tỷ” rất trọngyếu. Mà tỷ tỷ vô luận phương diện nào, đều thích hợp nhất làm “Đại tỷ”.
Trên mặt Vân Lâm hiện lên một tia lo âu:
- Tiểu đệ, ta lo lắng… Cha mẹ có thể sẽ không đồng ý chuyện của chúng ta. Nếuthật như vậy, cả đời ta sẽ không lấy chồng. Mãi mãi vì mình ngươi làm tỷ tỷcùng thê tử, ngươi thấy được không?
Lý Cáp nhẹ nhàng nâng cầm tỷ tỷ , nhìn chăm chú vào hai mắt của nàng, chậm rãinói:
- Không được. Tỷ tỷ, ta muốn tỷ chính là thê tử của Lý Cáp ta. Có lẽ tỷ tỷkhông để ý danh phận, nhưng ta không để tỷ chịu ủy khuất. Vấn đề phụ mẫu, tasẽ đi nói, nhất định sẽ thuyết phục bọn họ. Ngoại nhân nếu muốn nói xấu, bảnthân ta muốn nghe xem thằng nào dám nói cái gì!
Vân Lâm nhìn thấy trong mắt đệ đệ hiện lên ánh mắt kiên định, nhẹ nhàng thởdài:
- Ta là không muốn ngươi cùng phụ mẫu phát sinh cái gì. Ngươi phải biết rằng,bọn họ dù sao cũng là phụ mẫu ta. Nhiều năm như vậy, bọn họ luôn luôn đem tatrở thành nữ nhi ruột thịt của mình. ngươi nói chúng ta sao có thể làm cho bọnhọ thương tâm khó xử?
- Chúng ta không có quan hệ huyết thông, vì cái gì không thể kết thành phuthê?
Lý Cáp ngưng mi nói.
- Tỷ tỷ yên tâm, ta nhất định có biện pháp thuyết phục phụ mẫu. Bọn họ cũngnhất định sẽ cao hứng vì ngươi làm Lý gia thê tử!
Chính là nước phù sa không lưu ruộng người ngoài nha. Hắn cũng không tin, chamẽ sẽ cố chấp như vậy, gắng chia rẽ hắn và tỷ tỷ.
Trong lòng Vân Lâm thầm than một tiếng. Nàng biết đệ đệ của nàng, một khithằng này quyết định cái gì, cho dù cửu đầu ngưu, mười đầu ngưu, hai mươi đầungưu đều không ngăn được. Đồng thời nàng cũng biết, đệ đệ là đánh giá thấpquan niệm truyền thống, cũng đánh giá thấp luân lý xã hội này. Tuy rằng bọnhắn không có huyết thống quan hệ.
Lúc này, ngoài cửa truyền tới thanh âm Thiên Thiên:
- Chủ nhân, phu nhân sai muội tới gọi, đến giờ ăn cơm trưa.
Lý Cáp cùng tỷ tỷ đang ngoài cửa, đang thấy được ngoài cửa Hương Hương khinhdật bay vào.
- Tỷ tỷ.
Nhìn thấy Vân Lâm, Hương Hương cũng không có nhiều ngoài ý muốn, chính là tháokhăn che mặt mỉm cười cúi người thi lễ. Tuy rằng nàng trên thực tế đã hơn ngàntuổi, tuổi hơn xa Vân Lâm, nhưng bỏi vì quan hệ với Lý Cáp, cũng luôn luônxưng Vân Lâm làm tỷ tỷ.
Vân Lâm cười kéo Hương Hương mỉm cười nhìn lại:
- Hương Hương thật sự là càng xem càng xinh đẹp. Ai nha, tiểu tử này như thếnào vận khí tốt như vậy, bên người đều là nữ tử xinh đẹp lại ôn nhu. Hắn nha,như vậy rồi mà còn chưa đủ.
Lý Cáp cười hắc hắc, trộm trừng mắt nhìn Hương Hương. Hương Hương thừa dịp VânLâm quay đầu đi cùng Thiên Thiên nói chuyện, khẽ lắc đầu. Hắn lập tức biết,Mạc Liên không có tìm được. Hắn thực sự không hiểu, nàng tự phế võ công làmsao có thể rời đi khỏi phủ thái sư tuần tra sâm nghiêm, lại làm như thế nào cónắm chắc chạy ra kinh thành? Chẳng lẽ nàng còn được Thiên gia dạy pháp thuậthoặc là vu thuật?
Lý Cáp khẽ thở dài, không có biện pháp, chỉ có thể chờ rời khỏi kinh thành sauđó lợi dụng thế lực ngầm của Lý gia đi tìm, coi như đào ba thước đất, cũngphải đem Mạc Liên tìm ra. Chuyện cười, nữ nhân của Lý Cáp hắn, sao lại có thểtùy tiện tìm một chỗ cô đơn cả đời.
Mọi người vây ngồi cùng một chỗ ăn cơm trưa, cười nói vui vẻ, phi thường náonhiệt. Thiên Thiên cùng bị Lý thái sư yêu cầu nhập tiệc, làm vợ Lý gia tươnglai, ngồi ở hai bên Lý Cáp. Vân Lâm thì cùng Chân thị cùng Lưu thị ngồi cùngmột chỗ.
- Khó có được! Lý gia chúng ta lần đầu tiên có thể tề tụ cùng nhau ăn cơm, tathật cao hứng, thật cao hứng!
Dọn cơm trước, Lý thái sư đầy mặt hồng quan nâng chén với mọi người nói.
Vẻ mặt tất cả mọi người đều vui vẻ nâng chén dựng lên, Lưu thị đang mang thaithì lấy trà thay rượu.
Nhìn sự nghiệp thành công cùng con cháu, con dâu, Lý thái sư an lòng, cười tonói:
- Cạn ly!
Mọi người đem chén rượu khẽ chạm cho nhau, theo Lý thái sư, uống một hơi cạnsạch.
Phía sau thị nữ lập tức tiến lên đêm rượu rót đầy, bất quá chén Lý Cáp là doThiên thiên châm.
- Một chén này, là vì người Lý gia đầu tiên được phong Hầu.
Lý thái sư đối với Lý Cáp cười nói.
Mọi người lại uống một chén xuống bụng.
Lý thái sư lại nói:
- Một chén này, cho Lý gia tương lai, vì hai tử trong bụng Tử Quân, cạn ly!!!
Chín chén tụ lại với nhau, chín bàn tay tụ lại với nhau, chín trái tim tụ lạivới nhau, tình cảnh này, mọi người Lý gia đang ngồi ở đây đều vĩnh viễn nhớkỹ…
