Hi Du Hoa Tùng
“Lấy thân báo đáp!” Mộ Dung Uyển Nhi lại nói trêu ghẹo.
“Nha đầu nhà ngươi. Thực là không có biện pháp mà.” Mộ Dung phu nhân vẻ mặthơi đỏ, nhưng quả thực trong lòng nàng cũng có ý tứ này. Đối với một cực phẩmthục nữ mà nói, một thời gian dài không làm chuyện vợ chồng rõ ràng là một nỗithống khổ.
“Phu nhân, mặc dù ta cho các nàng thời gian chuẩn bị không nhiều, nhưng cácnàng cũng nên nắm bắt lấy... Dù sao đêm nay các nàng phải thuộc về ta.” LưuPhong nói bá đạo.
Nghe nam nhân nói rõ ràng như thế, Mộ Dung phu nhân có chút thẹn thùng, quayđầu đi không dám nhìn Lưu Phong. Thế nhưng Mộ Dung Uyển Nhi lại thản nhiên,chuyện vợ chồng chẳng phải thực hiện càng nhiều càng tốt sao. Hơn nữa, nàngbiết nam nhân của mình chỉ thích những nữ nhân trên giường chủ động.
Đi vào khuê phòng của Mộ Dung phu nhân, Lưu Phong đóng chặt cửa phòng cườinói: “Uyển Nhi, phu nhân, đêm nay ta bù lại những thua thiệt của hai nàngtrong trong mấy ngày nay.”
Mộ Dung phu nhân chăm chú nhìn Lưu Phong cả nửa ngày, mặt cười hơi hơi đỏ lên,nhẹ giọng nói: “Có cái gì là thua thiệt với không thua thiệt. Chúng ta khôngphải ở Tu Chân đại hội còn có thể gặp nhau sao?”
Lưu Phong xấu hổ một hồi, ý tứ của phu nhân không phải là ở Tu Chân Đại hội bangười còn có thể...
“Mẫu thân, đêm xuân một khắc, chúng ta nghỉ ngơi đi...” Mộ Dung Uyển Nhi kéotay Lưu Phong, ý bảo lên giường rồi nói tiếp.
Mộ Dung phu nhân ánh mắt sắc bén liếc nhìn qua Lưu Phong cùng Uyển Nhi, chầnchờ nửa ngày rồi nói: “Không vội, ta nghĩ cùng ngươi nói qua một chút về sựtình của Tu Chân Đại hội. Tuy rằng ngươi đã giúp chúng ta để chúng ta có tưcách tham gia, nhưng ta lo người Tu chân giới có lẽ sẽ không để mắt tới mộtthế gia nhỏ nhoi này. Đến lúc đó chẳng phải làm cho người ta chê cười sao?”
Lưu Phong mỉm cười nói: “Phu nhân yên tâm, Tu Chân đại hội này không chỉ cómột gia tộc các nàng tham gia, nghe nói còn có gia tộc Nam Cung gì đó. Hìnhnhư gia tộc này tu vi mới đến Kim Đan hậu kỳ, ngay cả Nguyên Anh đều không tuthành. Mộ Dung thế gia có hai người là cao thủ tu chân Nguyên Anh. Chỉ riêngvấn đề này, thế gia nhà nàng cũng đã không phải mất mặt rồi.”
Nghe Lưu Phong nói như vậy, trong lòng Mộ Dung phu nhân liền bình tĩnh trở lạirất nhiều: “Phong nhi, nghe ngươi nói như vậy, cố kỵ trong lòng ta nhất thờitan đi một nửa. Đúng rồi, để bảo đảm cho chắc chắn thì ngươi phái đến mấy caothủ giúp ta canh nhà đi.”
“Phu nhân yên tâm, ta sẽ an bài.” Lưu Phong đi tới, bàn tay vỗ về chơi đùa mỹđồn của phu nhân, cười mập mờ: “Phu nhân, người cũng đừng lo lắng việc nàynữa. Hiện giờ Mộ Dung thế gia cũng coi như là một phần sản nghiệp của ta, tatự nhiên sẽ phải hết lòng hết sức rồi. Tất cả ta đều đã an bày xong xuôi. Tacam đoan Mộ Dung thế gia lần này ở Tu Chân đại hội sẽ phát dương quang đại. MộDung thế gia ở Tu Chân Giới sẽ chiếm vị trí cao nhất giữa các gia tộc.”
Nghe lời nói tràn đầy tự tin của Lưu Phong, Mộ Dung phu nhân có chút động tâm,hận không thể đem chính mình hết thảy đều cho Lưu Phong, lấy tấm thân này đềnđáp ân huệ của hắn.
Mộ Dung Uyển Nhi cười nói: “Mẫu thân, những gì người băn khoăn giờ đã đượcgiải quyết, không bằng chúng ta tán gẫu chuyện khác sao? Tỷ như là nhưngchuyện xuân mộng của người mấy hôm trước ấy.”
“Ngươi nha đầu kia, chỉ biết lấy mẫu thân ngươi ra trêu ghẹo. Người ta nằmmơ... thấy gì?” Tuy rằng Mộ Dung phu nhân ra sức phủ nhận, nhưng đôi mắt củanàng lại phát ra mị ý xác thực chuyện này.
“Mẫu thân, người đừng quên ngày đó Uyển Nhi ở bên cạnh người. Ta nghe người hôtên của lão công... Và còn cái gì gì nữa...” Mộ Dung Uyển Nhi bỡn cợt nói.
“Nha đầu chết dầm kia, xem ta thế nào thu thập ngươi...” Nói xong, phu nhânliền đánh về phía nữ nhi, hai người cứ như thế vui đùa, té ngã cả ra trêngiường.
Mộ Dung Uyển Nhi cố ý khiêu khích mẫu thân, hai tay vỗ về, đùa giỡn những bộvị mẫn cảm của nàng một hồi, khiến Mộ Dung phu nhân thở hổn hển.
Nói thật, mấy ngày nay do Lưu Phong bận rộn, có vẻ lãnh đạm với nàng. Đối vớithục nữ như nàng, mỗi khi dục vọng trong lòng trỗi lên, thật khó mà hạ xuống.
Hơn nữa, trên người Lưu Phong mang khí tức Dục Ma. Chỉ cần để hắn làm qua thìsau khi hắn rời đi sẽ khiến trong lòng của nàng quả thực rất khó chịu.
“Lão công, chàng đến đây...” Mộ Dung Uyển Nhi kiều mỵ hướng Lưu Phong ngoắcngoắc.
Lưu Phong liền lập tức tiến lại. Bàn tay của hắn xoa nắn không ngừng nhũ phongmàu mỡ của phu nhân khiến khuôn mặt nàng thẹn thùng đỏ lên, sẳng giọng: “Chánghét...”
“Ha hả—!”
Lưu Phong một bên vỗ về chơi đùa, một bên cười to: “Phu nhân, mỹ đồn của ngườithật xinh đẹp a, ta rất thích nơi này...” Nói xong liền lập tức vỗ vỗ một chútlên phong đồn của Mộ Dung phu nhân.
Mộ Dung phu nhân phát ra một tiếng hờn dỗi, thẹn thùng nói: “Nếu ngươi thích,ta cho ngươi sờ...”
Lưu Phong hai mắt sáng lên, nhìn Mộ Dung phu nhân nói: “Phu nhân, đêm nay tasẽ thượng nàng a...”
“Đừng nói nữa!” Mộ Dung phu nhận biết ý tứ của hắn, vội vàng thốt ra một tiếngcắt ngang lời hắn.
Mộ Dung Uyển Nhi nghe mẫu thân mình cùng lão công đối thoại, cũng hiểu đượcphần nào chuyện gì sắp xảy ra, mai gò má trắng bóc lập tức đỏ hồng lên mộtmảnh, hắc hắc cười nói: “Ân, có trò hay để xem rồi.”
Lúc này, Mộ Dung phu nhân đã nhếch cao mỹ đồn của mình lên, nhẹ nhàng vặn vẹohấp dẫn Lưu Phong.
Mỹ đồn tròn trịa khẽ vểnh lên cùng với lưng ong mảnh khảnh tạo thành một cảnhsắc tương phản rõ rệt như muốn câu hồn đoạt phách Lưu Phong, khiến huyết mạchhắn sôi trào.
Nhìn Mộ Dung phu nhân không ngừng lắc lư kiều đồn, Lưu Phong cùng Mộ Dung UyểnNhi cùng nhau liếc mắt một cái, tâm ý tương thông, đồng thời hướng vào mỹ đồnMộ Dung phu nhân đánh tới.
Mộ Dung phu nhân kiều mị cười một tiếng, càng lắc lư mỹ đồn mạnh mẽ hơn. Mộtlát sau, trong khuê phòng truyền ra âm điệu rên rỉ bất đồng của hai nữ nhânhòa vào tiếng thở dốc của nam nhân.
...
...
Sáng sớm, sau khi rời khỏi giường, Lưu Phong cũng không có tiếp tục triền miênhoan lạc nữa. Ngày mai hắn phải xuất phát đến Vân Mộng Trạch, trước khi đi,hắn bằng mọi giá phải gặp mặt Thái Tử phi
Thái Tử phi cùng với nữ nhân khác hoàn toàn bất đồng, suy nghĩ của nàng hắnkhông thể nào nắm bắt được. Nhất là hiện giờ khi nàng còn bị Dục Ma chiếm lấythân thể, vấn đề này lại càng trở nên nghiêm trọng.
Vì thế, Lưu Phong quyết định trước khi đi cần phải hoàn toàn trục xuất Dục Mara khỏi thân thể Thái Tử phi. Nếu không, tình hình Thái Tử phi hiện giờ cứ nhưlà một quả bom hẹn giờ vậy. Có trời mới biết được khi nào thì Dục Ma chiếmđược ý thức của Thái Tử phi, lúc đó lại không biết được hành động điên cuồngnào sẽ xảy ra.
Sáng hôm qua, hắn đã đem chuyện này nói với di nương Thu Sương. Thu Sương cũngđã chỉ bảo cho hắn phương pháp giải quyết, dùng hai Nguyên Anh lực Khai Dươngvà Diêu Quang cùng Thái Tử phi song tu liền có thể đồng hóa được lực lượng củaDục Ma. Ngoài ra lực lượng ấy sẽ lưu lại trong người Thái Tử phi.
Nếu nói như vậy thì quả thực là nhất cử lưỡng tiện. Không những có thể giảiquyết được vấn đề Dục Ma mà trên phương diện khác, mặc dù Thái Tử phi khôngthực sự là người tu chân nhưng do thừa kế được lực lượng của Dục Ma mà trởthành một tu chân giả.
Có thể đạt tới hiệu quả như vậy quả thực khiến Lưu Phong bất ngờ. Đối với lựclượng của hai nguyên anh Khai Dương và Diêu Quang, Lưu Phong càng lúc càng tòmò. Hắn cũng đã đem chuyện này hỏi Thu Sương, tuy nhiên nàng lại không giảithích, luôn tìm cách thoái thác.
Đại hội Tu chân dĩ nhiên Thái Tử phi cũng biết, cho nên nàng khẳng định trướckhi đi Lưu Phong sẽ đến gặp mình chào từ biệt. Dựa theo lịch trình thì chắcchính là ngày hôm nay.
Từ sáng sớm, nàng đã trang điểm và ăn mặc thật mỹ lệ để chờ đợi nam nhân củamình. Trong khoảng thời gian không ở cùng với Lưu Phong, nàng ngày càng sợ hãido Dục Ma đã khống chế được tâm trạng của nàng. Nàng hy vọng Lưu Phong với tàinăng của hắn, trước khi đi sẽ có một phương pháp tốt để giải quyết vấn đề này.
“Phong nhi. Ngươi đã đến rồi—!” Có lẽ là bị Dục Ma gây ảnh hưởng mấy ngày nay,Thái Tử phi nhìn thấy Lưu Phong ở xa cũng không có kích động, dường như tronglòng nàng cũng thiếu đi vài phần cảm xúc. Ít nhất, biểu tình hiện tại của nàngquả thật trấn định và bình tĩnh vô cùng.
“Điềm nhi, ta đã tìm ra biện pháp giải quyết Dục Ma trong người nàng” LưuPhong biết trong lòng nàng cũng lo lắng đến chuyện này, cho nên khi vừa thấymặt nàng liền nói ngay.
Dục Ma tuy rằng tạm thời bị áp chế, nhưng lại có thể thông qua ý thức của TháiTử phi mà cảm nhận được thế giới bên ngoài. Lời nói của Lưu Phong tự nhiên nócũng nghe được.
Nó lập tức bắt đầu sợ hãi.
Tiên hạ thủ vi cường. Nó bắt đầu không ngừng tấn công, lao đến định bóp nghẹtcấm chế của Lưu Phong.
Tuy nhiên lúc này, lực lượng của nó căn bản không thể nào thắng nổi cấm chếgiam cầm của Lưu Phong. Nhưng tùy theo sự lơi lỏng của cấm chế mà nó có thểảnh hưởng nhất định tới suy nghĩ của Thái tử phi.
Thái tử phi lặng lẽ thở dài nói: “Phong nhi, Tu chân Đại hội mới là chuyệnlớn, ngươi đi đi.”
Lưu Phong nao nao, cảm thấy được đây không phải là phản ứng của Thái tử phi,làm sao nàng lại bảo mình đi?
Lưu Phong nhẹ nhàng cười cười: “Điềm nhi. Không phải nàng giận ta đến thămnàng muộn đấy chứ?”
Thái tử phi cau đôi mày thanh tú lạnh nhạt nói: “Đã gặp rồi thì ngươi đi đi.Ta sẽ ở chỗ này sẽ chờ ngươi quay về, chúc ngươi mọi chuyện thuận lợi.”
Lưu Phong khẽ nhíu mày lại gần thân thể mềm mại của nàng. Từ trên người nàngtỏa ra mùi thơm nhàn nhạt xông vào mũi không khỏi khiến cho hắn hơi hơi độngtâm.
Lưu Phong nhỏ nhẹ cười nói: “Điềm nhi, nàng thực sự bảo ta đi sao?”
Thái tử phi khẽ cười một tiếng, lui lại một bước rồi nói rất nghiêm nghị: “Tuyrằng ta không muốn ngươi rời ta, nhưng ta biết ngươi là người làm đại sự nêncó bên nặng bên nhẹ. Ta chỉ có thể là bên nhẹ mà thôi”
Lưu Phong đi tới mạnh mẽ ôm eo nhỏ nhắn của nàng, ghé sát mặt vào gương mặtxinh đẹp của nàng cười cười mờ ám: “Hôm nay ta không đi—!”
Thái tử phi mềm mại vươn tay nhẹ nhàng vuốt má Lưu Phong, dịu dàng nói: “Ngươiđi đi, đi sớm về sớm, ta sẽ chờ ngươi...”
Bị cự tuyệt mấy lần rốt cục làm Lưu Phong hoài nghi, hắn yên lặng phóng thầnvào trong cơ thể nữ nhân thì phát hiện chân tướng sự việc. Nguyên lai là DụcMa đang không ngừng công kích cấm chế mình bố trí ở đó rồi thông qua chỗ bịbuông lỏng dùng sức mạnh tinh thần lực quấy nhiễu sự suy nghĩ của Thái tử phi.
Thu hồi tâm thần, Lưu Phong mỉm cười giương cánh tay xiết chặt nữ nhân vàotrong lòng rồi cúi đầu hôn đôi môi thơm của nàng.
Thân thể mềm mại của Thái tử phi run lên rồi nhẹ giọng nói: “Không được, thânthể của ta có chút không thoải mái...”
Lưu Phong cũng không để ý tới sự cự tuyệt của Thái tử phi mà luồn đầu lưỡi vàomiệng của nàng mạnh mẽ mút vào. Cùng lúc đó, bàn tay của hắn đã không ngừngxoa xoa trên ngực nữ nhân.
Dần dần, dục vọng của Thái tử phi bị khiêu khích bắt đầu nổi lên.
Lập tức dục vọng mãnh liệt lại làm sinh ra tinh thần lực bắt đầu chống lại tácđộng của Dục Ma. Bởi vì Dục Ma chỉ có thể chiếm cứ một phần trăm tinh thần lựccho nên Thái tử phi nhanh chiếm thế thượng phong và bắt đầu loại trừ Dục Mađang quấy nhiễu mình.
Thái tử phi phục hồi lại tinh thần bèn nói quyến rũ: “Phong nhi, có phải làDục Ma vẫn còn chi phối suy nghĩ của ta”
Lưu Phong vội vàng gật đầu, nói: “Không sai, vừa rồi Dục Ma có ý quấy nhiễutâm tư của nàng, giờ đã bị loại trừ. Ta có biện pháp có thể làm cho nàng từnay về sau không hề bị Dục Ma chiếm cứ, hơn nữa nàng còn có thể đạt được tu vicủa Dục Ma”
Lời này vừa nói ra, Thái tử phi lập tức mừng rỡ. Có thể trở thành tu chân làchuyện nàng nằm mơ cũng muốn. Trước đây, nàng đã nhiều lần nói mong muốn nàycủa mình với Lưu Phong, không nghĩ rằng hôm nay đã thành hiện thực.
“Phong nhi, ta phải làm gì?” Thái tử phi hưng phấn hỏi.
“Song tu—!” Lưu Phong cười cười mờ ám: “Trong lúc sung sướng lại giành đượcsức mạnh, nâng cao tu vi—!”
Dục Ma trong cơ thể Thái tử phi cũng cuống cuồng không thôi. Tuy rằng vẫnkhông biết Lưu Phong có bản lĩnh đó không, nhưng ả vẫn thấy hơi lo lắng.
Vào lúc này ngoài cách liều mạng công kích cấm chế của Lưu Phong thì ả cũngkhông có biện pháp nào khác.
Thái tử phi và Lưu Phong nhanh chóng xích lõa thân mình rồi quấn lấy nhau.Ngay từ đầu Lưu Phong đã phát động Thất Tình Lục Dục quyết, để khiêu khích dụcvọng nữ nhân đến mức tận cùng.
Vào lúc hai người sắp đạt cao trào thì hắn thúc dục lực lượng Thất Thải Hàquang của hai đại Nguyên Anh Khai Dương, Diêu Quang thông qua mật huyệt nữnhân tiến nhập vào trong cơ thể của nàng bắt đầu đánh vào Dục Ma.
Toàn bộ quá trình tuy rằng là mạo hiểm khác thường, nhưng Thái tử phi cũngkhông hề biết manh mối trong đó. Nàng xem ra giao hoan mấy ngày vừa rồi thậtsự là kích thích, cái dư vị dục tiên dục tử (lên bờ xuống ruộng) này khiếnnàng còn lâu mới có thể quên.
Sao đợt giao hoan đầu tiên. Lực lượng Thất Thải của Khai Dương Diêu Quang đãhoàn toàn bao vây Dục Ma. Chỉ cần cố gắng vài lần là có thể thành công.
Trên mặt Thái tử phi hiện ra nụ cười quyến rũ. Nàng nép sát vào người LưuPhong, một đôi mắt đẹp nhìn thẳng hắn mà nói đầy mê hoặc: “Phong nhi. Ngươigiết ta đến nơi rồi”.
Khi Thái tử phi nép sát vào mình như vậy, Lưu Phong cảm thấy hắn vô cùng thoảimái. Thân thể của nàng thực mềm mại tựa như không xương, đích thật là báu vậthiếm thấy, hắn cười nói: “Điềm nhi, nếu muốn hoàn toàn giải quyết vấn đề DụcMa thì chúng ta còn phải lộng thêm vài lần?”
Thái tử phi cười nói: “Cầu còn không được—!”
