Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 900



“Ta cũng vậy—_!” Lưu Phong ôn nhu cười cười, lại lần nữa cúi xuống thân thểmềm mại của mĩ nhân. Thêm một vòng kích tình mới bắt đầu, trong phòng khôngngừng vọng ra âm thanh dâm mỹ.

Làm xong hết việc chính sự lẫn chuyện riêng, hắn ôm Ân Quý Phi ngủ thẳng tớilúc chính ngọ. Lưu Phong rời giường triệu tập các quan viên chủ yếu của PhongThành có thêm La Bá Đặc (Robert) cùng bàn bạc chính sự xem cách thức xây dựngTây Dương học đường.

Dựa theo ý tứ của Lưu Phong, Tây Dương học đường tuyển học viên nhất định phảithông qua Nữ Nhân Hoa và Tổng đốc phủ Phong Thành liên hợp xét duyệt, để xácđịnh họ có đủ tư cách nhập học không.

Việc thẩm tra tư cách này chính là muốn đảm bảo các học viên tuyệt đối trungthành đối với Lưu Phong, với Phong Thành để không phát sinh dị tâm. Chỉ có phùhợp với tiêu chí như trên mới có thể yên tâm cho bọn họ tiến hành nhập học.

Với điều đó, Phó Lưu Vân và Hoa Cô Tử cũng không có ý kiến khác, biểu thịtuyệt đối chấp hành.

Kế tiếp, bọn họ cùng nhau bàn bạc chi tiết tiến hành công việc. Trong lúc đóLưu Phong có mang một ít kiến nghị của Ân Quý phi toàn bộ đều nói ra.

Cuộc họp vẫn duy trì liên tục cho đến đang lúc hoàng hôn mới phác thảo xongchi tiết tiến hành công việc.

Sau khi hội nghị giải tán Lưu Phong chỉ giữ lại La Bá Đặc, Ái Lệ Ti (Alice)cùng Ba Ba Lạp (Barbara). Có một số việc, hắn còn muốn xác định lại một chút.

“Vương gia Thân ái, lẽ nào ngài còn có gì đó không hài lòng đối với công việccủa ta?” La Bá Đặc thấy Lưu Phong chỉ giữ mình ở lại, liền lo lắng cho bảnthân có chỗ nào đắc tội với vị thần tài này.

“Không, không có gì—!”

Lưu Phong mỉm cười lắc đầu nói: “Công việc của ngươi ta rất thoả mãn, chẳngqua ta có một số việc muốn nói riêng với ngươi...”

Lời này vừa nói ra, La Bá Đặc nhất thời cảm thấy nhẹ nhõm không ít, nhìn Ái LệTi và Ba Ba Lạp bên người Lưu Phong, mập mờ cười cười: “Vương gia Thân ái, nếunhư ta là ngài bây giờ nên đi hưởng thụ mỹ nhân a.”

“Ha ha—_!”

Lưu Phong ôm hai nữ nhân, nhìn La Bá Đặc cười cười: “Ta hiện tại chính là đanghưởng thụ. Bất quá ta là muốn cùng ngươi nói một chút chuyện về việc tiến cửnhân tài.”

“La Bá Đặc, như thế nào ngươi nói đi. Ta biết đối với ngươi thì gia tộc vẫn cócảnh giác, cho nên ta rất lo lắng đối với việc đề cử nhân tài cho mình. Ta hyvọng lần sau ngươi mang theo người cùng tới Phong Thành. Đưa bọn họ tới nơithông báo tuyển dụng nhân tài, ngươi và người trong tộc chỉ cần phụ trách dẫntiến là được.” Lưu Phong nói ra ý tứ của bản thân.

Kỳ thực cho tới nay hắn cũng đang lo lắng vấn đề này. Gia tộc Tam diệp Thảo códã tâm và tính xâm lăng rất lớn, Lưu Phong nhất định phải nâng cao chuyện đềphòng. Nghìn vạn lần không để kỹ thuật bản thân có được bị một gia tộc TâyDương nắm giữ. Hắn tình nguyện thu nạp những người Tây Dương có tài.

Đương nhiên. Để gia tộc bá đạo như bọn họ giới thiệu và dẫn tiến thì có vẻ khảnăng thành công tựa không cao.

“Úc?”

La Bá Đặc tựa hồ có chút tức giận: “Vương gia Thân ái, ngài không thể như vậy.Ngài định hoài nghi một thân sĩ và người trong gia tộc cổ xưa được sao? Ngàilàm như vậy sẽ khiến ta có cảm giác tức giận đó. Hơn nữa, gia tộc bên kia cũngsẽ rất tức giận.”

“Đúng không? Ngươi rất sợ người của gia tộc ngươi tức giận sẽ khiến ngươi mấtđi quyền thừa kế phải không?” Lưu Phong gian tà cười nói: “La Bá Đặc, Ngươi làngười thông minh. Ngươi nên biết tính tình của ta, ta đã nói ra thì tuyệt đốisẽ không thu hồi lại. Hoặc là ngươi thu xếp theo lời ta nói, hoặc là chúng tabỏ dở kế hoạch tiến cử nhân tài này. Hiện tại Phong Thành đang kiến tạo mậudịch cửa biển, các quốc gia Tây Dương, Âu Châu đại lục phỏng chừng sẽ cử rấtnhiều đoàn. Ta có thể có rất nhiều sự lựa chọn. Ngươi biết không?”

“Úc? Ngài không thể nói như vậy a.” La Bá Đặc có phần tức giận: “Vương gia,dựa theo câu nói của đất nước ngài là qua cầu rút ván a. Ngài ngẫm lại xem,trong khoảng thời gian này, dưới sự trợ giúp của ta và gia tộc của ta, PhongThành có biến hóa rất lớn. Ngay cả bến cảng của Phong Thành mà ngài nói cũngdo gia tộc bọn ta giúp đỡ thiết kế kiến tạo. Còn có đội tàu chiến là chúng tacũng giúp ngài liên hệ mua... Ngài thế nào lại như vậy?”

“La Bá Đặc tiên sinh thân ái, xin ngươi không nên kích động a. Ta cũng khôngcó ý định qua cầu rút ván a, ta chỉ hy vọng ngươi có thể chú ý đến kiến nghịcủa ta. Phí dẫn tiến và giới thiệu ta sẽ trả nhiều bạc cho bọn ngươi.” LưuPhong nhàn nhạt nói.

La Bá Đặc hướng ánh mắt về phía Ba Ba Lạp và Ái Lệ Ti cầu cứu nói: “Úc, hai vịphu nhân, lẽ nào các nàng không thể giúp người đồng hương này sao?”

Ái Lệ Ti nhàn nhạt nói: “La Bá Đặc, rất xin lỗi, ta chỉ trung thành với namnhân của mình.”

“Ái Lệ Ti nói đúng, chúng ta chỉ trung thành với nam nhân của mình thôi.” BaBa Lạp vừa cười vừa nói: “Chúng ta được tổ chức tình báo cho biết, người giatộc ngươi đã cài một số gián điệp bên trong”

“Hừ—!”

Lưu Phong hầm hừ nói: “La Bá Đặc tiên sinh thân ái, ngươi bây giờ còn có thểnói điều gì?”

La Bá Đặc lắc đầu nói: “Vương gia, ngài hãy nghe ta nói, chuyện này ta cũngkhông biết. Nếu như thực sự có gián điệp, ta sẽ thu hồi lời nói trước đây.Ngài nói đúng. Thế nhưng ta hy vọng ngài hãy tin tưởng ta, ta La Bá Đặc làngười trung thực trong việc làm ăn. Chuyện nội gián không phải do ta an bài,nếu có như lời ngài nói thì có lẽ ta nhất thời bị người khác lừa gạt < môngtại cổ lí >. '

“La Bá Đặc, ngươi không cần lo lắng, ta tin tưởng lời ngươi vừa nói. ' LưuPhong cười nhạt nói.

La Bá Đặc mỉm cười, trong lòng nhất thời như trút được gánh nặng, hắn vừa cườivừa nói: “Vương gia Thân ái, nghe được ngài nói như vậy, ta an tâm. Về chuyệngài gián điệp, ta sẽ mau chóng cùng gia tộc bên kia liên hệ. Đồng thời, sẽ dựatheo ý tứ của ngài cùng gia tộc hiệp thương, để cho bọn họ mau chóng an bài.”

Ngừng một chút, La Bá Đặc lại áy náy nói: “Vương gia Thân ái, Hội đồng điềuhành của gia tộc cũng không biết thực lực chân chính của ngài, cho nên mớisinh ra ý nghĩ ngu xuẩn đó. Ta hy vọng ngài không cần chú ý tới bọn vô tri đó.Ta nghĩ ta sẽ đem thế lực thực sự của ngài nói cho bọn họ biết. Để cho bọn họhiểu được đối với ngài giở trò thì đó là chuyện không có khả năng.”

“Ha ha—!''

Lưu Phong cười lớn vài tiếng, nói: “Tốt, La Bá Đặc, ngươi là một người thôngminh. Ta nghĩ, nếu như có cơ hội ta nên đi thăm Tổng bộ Gia tộc các ngươi, tasẽ nói tốt cho ngươi vài lời với bọn họ. Bởi vì ta thấy phẩm chất của ngươirất tốt thích hợp cho vị trí người thừa kế.”

“Úc? Vương gia Thân ái, ngài biết không? Ta đây hôm nay mới được nghe một lờinói êm tai từ ngài. Nếu như ngài thực sự hạ cố tới Tam Diệp Thảo gia tộc, tanghĩ ta sẽ trở thành một người thích hợp cho chức vị kế thừa gia tộc.” Đối vớithực lực cá nhân và thế lực của Lưu Phong, La Bá Đặc không có bất kì hoài nghigì. Hắn thậm chí còn đang suy nghĩ, coi như là tất cả tinh anh trong gia tộctập hợp lại cũng không phải là đối thủ của Lưu Phong. Lần trước trở lại, hắnđã từng ra sức bẩm báo thế lực của Lưu Phong cho gia tộc. Hy vọng gia tộc cóthể coi trọng hắn. Lúc đó gia tộc cũng đã đồng ý, hi vọng Hội đồng điều hànhcủa gia tộc không coi lời của hắn như chuyện của trẻ con. Thế nhưng La Bá Đặcngàn vạn lần không ngờ chính là, gia tộc dám sắp xếp gián điệp bên trong. Hơnnữa, còn bị tổ chức tình báo của người ta phát hiện. Thiếu chút nữa để hắn mấtđi sự tín nhiệm của Lưu Phong.

“Thật là đáng chết. Lần này trở lại, ta nhất định phải hảo hảo cảnh cáo bọnhọ, không được tái phạm nữa.”La Bá Đặc trong lòng thầm nghĩ.

“La Bá Đặc nếu ngươi thực sự có thể thuyết phục người gia tộc ngươi làm theo ýcủa ta. Ta nghĩ chỉ cần tại Phong Thành sản xuất thành công đạn dược của súngliên thanh, ta nhất định ưu tiên cho Tam Diệp Thảo gia tộc bán ra” Vừa uyhiếp, Lưu Phong lại cấp cho La Bá Đặc một chiếc bánh ngọt.

La Bá Đặc nghe vậy, hưng phấn thiếu chút nữa đứng bật dậy, hắn vội vàng nói:“Vương gia, lời của ngài ta đều nhớ kĩ. Hy vọng ngài hết lòng tuân thủ lờihứa.” La Bá Đặc rất rõ giá trị của súng liên thanh. Hắn đã chứng kiến uy lựccủa nó. Nguyên là Lưu Phong gần như giao kĩ thuật sản xuất cho hắn, không dènửa chừng lại thu hồi. Giá trị của súng liên thanh hắn là người rõ ràng nhất.Hắn hiểu nếu như có một lực lượng quân đội được trang bị súng liên thanh thìsức chiến đấu tuyệt đối sẽ nâng cao rất nhiều.

La Bá Đặc phát thệ, tương lai nhất định phải xây dựng cho mình một đội quânbảo vệ sử dụng súng liên thanh.

“La Bá Đặc tiên sinh, bản vương nói tự nhiên là chắc chắn, bất quá tương laicho các ngươi được bao nhiêu, còn phải xem biểu hiện ngươi và người gia tộcngươi như thế nào. Nhân tài, ta cần rất nhiều nhân tài. Nhà hóa học, vật lýhọc gia, kĩ sư, công nhân kỹ thuật... Ta cần nhiều người tài...” Lưu Phongnhấn mạnh một lần nữa.

La Bá Đặc vội vàng nói: “Vương gia, ngài cứ yên tâm đi, các đại học viện củaÂu Châu đại lục sở hữu rất nhiều nhân tài. Việc này không nên chậm trễ, hiệntại ta phải đi làm ngay.”

“Chờ một chút—_!”

La Bá Đặc đang hưng phấn chuẩn bị rời đi thì bị Lưu Phong gọi lại căn dặnthêm: “Ngoại trừ các loại nhân tài trên, ta còn hy vọng có khả năng chiêu mộmột ít học giả có tư chất cao từ các học viện quân sự chính quy. Lương bổngkhông là vấn đề, then chốt chính là tinh anh. Ngươi hiểu chưa?”

La Bá Đặc do dự một chút rồi nói: “Vương gia, sĩ quan chỉ huy của học việnquân sự e là rất khó chiêu mộ... Ngài nên biết, học viện quân sự đều nằm dướisự khống chế trực tiếp của các quốc gia.”

“Ta mặc kệ việc này.” Lưu Phong bá đạo nói: “Ta chỉ quan tâm tới kết quả”

Ái Lệ Ti đột nhiên cười nói: “La Bá Đặc, ngươi tưởng có thể lừa dối được Vươnggia sao? Theo ta được biết gia tộc Tam DiệpThảo có ảnh hưởng rất lớn, việctuyển dụng trong học viện quân sự tựa hồ cũng không phải cái việc gì quá khó.”

“Đúng vậy, Ái Lệ Ti nói rất đúng.” Ba Ba Lạp ở một bên nói: “La Bá Đặc, ngươirất không thành thực, Tam Diệp Thảo gia tộc thậm chí có thể khống chế một ítchính phủ của các tiểu quốc. Các ngươi đã có vốn liếng sẵn rồi”

Lời này vừa nói ra, La Bá Đặc khóc cười không xong, cắn răng nói: “Vương giaThân ái, ta nghĩ ta sẽ có biện pháp... Tận lực hoàn thành lời của ngài căndặn”

Lưu Phong nhàn nhạt cười cười: “Ái Lệ Ti và Ba Ba Lạp nói ngươi cũng nghe rõ.La Bá Đặc tiên sinh, ta nhất định phải nhắc nhở ngươi, nhân tài của học việnquân sự rất rất trọng yếu. Hơn nữa phải là những người ưu tú nhất.”

La Bá Đặc thở dài nói: “Quên đi, tất cả đều theo ý ngài a. Ai bảo ngài có haihảo phu nhân a...”

...

Hai ngày sau tổng cộng có hơn ba mươi người Tây Dương tới vùng Phong Thành thìhọc đường chính thức khai giảng. Trong khi đó cũng đã sớm xác định học viêntrong nước rồi. Liễu Thanh Nghi và Ân Tố Tố làm phụ trách bộ giáo dục củaPhong Thành rất bận rộn, liên tục bôn ba qua lại thị sát mỗi tình huống phátsinh của học đường. Cũng may các nàng hiện tại đều là người tu chân. Nếu nhưlà trước đây, sợ là các nàng đã sớm mệt chết.

Theo như tình huống hiện tại, Tây Dương học đường theo kế hoạch từng bước lênchính quy, giáo sư và học sinh đều phải trải qua sự thẩm tra lòng trung thànhnghiêm ngặt.

Căn cứ theo kế hoạch dạy học, trong vòng nửa năm tới sẽ có một nhóm học viêntốt nghiệp chia về các cương vị công tác.

Có người cho rằng thời gian như vậy dường như hơi ngắn. Thế nhưng đối với họcviên của Tây Dương học đường mà nói, nửa năm thời gian tịnh không quá ngắn.Bởi vì bọn họ được học chương trình rất chuyên nghiệp, hơn nữa giờ dạy học mỗingày đều hơn bảy canh giờ. Trong tình huống như vậy, hơn nửa năm thời gian đểnắm giữ nhập môn kỹ thuật vậy là đủ rồi. Sau khi lên cương vị công tác, bọn họvừa làm vừa tìm hiểu sâu thêm về khoa học kỹ thuật.

Tương lai không xa nhóm học viên đầu tiên sẽ trở thành lực lượng nòng cốt củaPhong Thành.

Kế hoạch của Lưu Phong là, tranh thủ hai đến ba năm này sẽ kéo các giáo sưngười Tây Dương về phía mình. Đối với người nước ngoài Lưu Phong cũng là cựckỳ hoan nghênh. Đương nhiên, tiền đề phải là bọn họ tuyệt đối trung thành.

...

Mắt thấy Tây Dương học đường đã đi vào chính quy, trong lòng Lưu Phong coi nhưđã trút được một tảng đá nặng. Hắn quyết định trước khi rời Phong Thành, sẽđến Hữu Long Vệ quân giục tiền nợ. Thuận tiện cấp cho Tư Mã Hạo Kiệt thêm chútphiền toái. Nếu như có thể thì hắn sẽ kích động Hữu Long Vệ quân mưu phản. LãoHòang đế ở xa, đến khi lão biết, trời biết thì cũng đã muộn rồi.

Từ lần bị Lưu Phong bắt chẹt tiền, Hữu Long Vệ quân mắc nợ nên lúc nào cũngrầu rĩ. Đừng nói là một trăm vạn lượng bạc, chỉ cần mấy vạn lạng lợi tức hàngtháng thì Tư Mã Hạo Kiệt cũng không cách nào xoay sở.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...