Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 893



Lưu Phong ha hả cười to mà nói: “Không có gì đáng ngại cả, các nàng cứ nguyệný đứng nghe đi. Còn nếu thật sự không chịu được, thì cùng nhau vào vui vẻ...”

“Không được!”

Khuynh Thành gạt bỏ ý kiến của Lưu Phong: “Hôm nay là lần đầu tiên của ngườita, thiếp nhất định phải được một mình chiếm giữ chàng. Chàng không được chocác nàng vào đâu đó.”

Lưu Phong cười hắc hắc, phát vào mông của nàng một cái, cười dâm đãng: “Yêntâm, hôm nay chỉ có nàng thôi, ta hứa sẽ cho nàng thỏa mãn”

“Tỷ phu, người ta còn muốn nữa...” Mới nghỉ ngơi được có một lúc, Khuynh Thànhlại vặn vẹo cặp mông trắng như tuyết, trong lòng đã không kiềm chế được nữa.

Lưu Phong âm thầm lấy làm lạ, nha đầu này trời sinh là vưu vật, đêm đầu tiêncủa bản thân mình lại cường hãn như vậy, về sau chẳng phải ép buộc mình phảixông trận sao...

Từ làn dạ trắng bóng như ngọc tỏa ra mùi thơm thật quyến rũ, hấp dẫn, KhuynhThành lắc lư cặp đồn bộ yêu kiều, trong miệng không ngừng rên rĩ những âmthanh dâm đãng làm cho Lưu Phong bị kích thích tột cùng.

“Tỷ phu, cho vào đi, hãy làm cho thiếp phải thần phục dưới khố hạ của chàngđi. Làm cho thiếp cảm nhận được hùng phong của nam nhân!!” (mịa nó thật là tàmôn mà: 0 (101):)

Cảm xúc của Lưu Phong không ngừng dâng trào, hành động cùng lời nói này củaKhuynh Thành càng làm cho dục vọng chinh phục nguyên thủy của nam nhân bùngphát a.

Lúc này, ham muốn dục vọng đã chiếm lấy toàn bộ tâm trí của hắn.

Cho dù đêm đầu tiên những nữ nhân bình thường khác là không thể chịu nôi. Cònlúc này đối với Khuynh Thành mà nói, bởi vì có Thánh Linh hộ thân cho nên hạthân của nàng cũng khác khiến nàng còn có thể tái chiến thêm nữa. Với lại dướitác dụng của Thất Tình Lục Dục quyết thì dục vọng tối nguyên thủy trong cơ thểnàng đều bị kích thích đến cao độ.

Lúc này, trong lòng nàng có một mong muốn. Nàng khát vọng một nam nhân cườngtráng. Nàng cần nam nhân dũng mãnh nhất, có triển vọng nhất (dai sức nhất:60:), dùng phương thức thô bạo nhất xâm chiếm thân thể của nàng.

Lưu Phong cười dâm, một lần nữa đem nàng đem đặt ở hạ thân, bắt đầu ra vàomãnh liệt. Khuynh Thành thở hổn hển, lắc lư đồn bộ trắng nõn phóng túng kêula: “Tỷ phu, mạnh thêm nữa... lại mạnh thêm nữa đi...”

Cử động của Lưu Phong cũng không có chậm lại, hắn không ngừng ra vào càng lúccàng mạnh thêm, cười nói: “Ta sẽ làm cho muội biết cái gì gọi là dục tiên dụctử...”

...

Cứ như vậy, tiếng rên rỉ và thở dốc ở trong phòng vẫn vang lên không ngừng.

Từ sáng cho đến tối, rồi từ tối cho đến sáng. Hai người cùng nhau đã đạt đượckhông biết bao nhiêu lần đỉnh điểm của dục vọng. (DG: dễ sợ thật, làm 24/24)

Khuynh Thành đã bị nam nhân của mình hoàn toàn chinh phục. Sau một hồi nghỉngơi nàng chậm rãi mở to mắt, khắp người rã rời, thân thể dường như còn cảmgiác đang đắm chìm vào biển dục vọng.

Nàng thì thào nói: “Tỷ phu, người ta thiếu chút nữa đã bị chàng làm cho muốnchết đi rồi đó. Từ hôm nay trở đi, thiếp nghĩ rằng, một khắc thôi cũng khôngcó thể xa chàng được. Thiếp muốn vĩnh viễn được ở bên cạnh chàng”

Vuốt ve đồn bộ cao cao kiều diễm của nàng, vẻ mặt Lưu Phong đầy đắc ý: “Ha ha.Đương nhiên rồi, nàng ngẫm lại đi, tỷ phu của nàng, lão công của nàng là aia...”

“Tỷ phu, thiếp thật sự sùng bái chàng a...” Nữ nhân khi thân thể của mình đãbị chinh phục thì toàn bộ suy nghĩ đều đặt trên người chinh phục mình, điềunày thì ở Khuynh Thành biểu hiện càng mãnh liệt.

“Tỷ phu, người ta còn muốn thêm một lần nữa. Thiếp muốn lần đầu tiên của mìnhphải tràn ngập tình cảm thật mãnh liệt, tràn ngập cảm giác sung sướng. Thiếpbắt chàng phải chăm chỉ...” Hai tay Khynh Thành đột nhiên vòng qua cổ LưuPhong, phả hơi vào mặt của hắn nói.

Lưu Phong nghe vậy, hai tay lại một phen trổ tài sờ soạng thân thể KhynhThành, khu vực thần bí của nàng vẫn luôn ẩm ướt, lập tức, hắn đem đồ vật củamình đè xuống người của nàng, bắt đầu lên xuống liên tục.

Nhìn chăm chú vào địa phương thần bí của nàng thì thấy nàng biểu lộ khuôn mặtkiều mỵ, trong lòng Lưu Phong liền tràn đầy cảm giác muốn chinh phục mãnhliệt. Dù sao đây cũng là chinh phục lần đầu tiên của xử nữ.

...

“Lão công, Khuynh Thành các ngươi thế nào rồi, Yến Vương muốn gặp chàngkìa...” Dường như do chờ đợi lâu quá, Khuynh Quốc rốt cục không nhịn được đứngtrước cửa phòng gọi lớn.

Lưu Phong chậm rãi mở to mắt, nhìn thấy mặt trời ở ngoài cửa số, hình như đãchính ngọ rồi a.

Nhẹ nhàng đánh vào đồn bộ Khuynh Thành, Lưu Phong cười nói: “Sâu lười, mặttrời chiếu đến mông rồi đó...” Hai người sau khi làm xong cuối cùng thì đã ngủquá ngọ rồi.

Khuynh Thành ngồi dậy, nhìn trên tấm nệm có nhiều vết đỏ hồng, khuôn mặt bắtđầu đỏ hồng lên, hờn dỗi nói: “Tỷ phu, từ hôm nay trở đi, không cho chàng đượcgọi thiếp là tiểu hài nữa đó.”

Lưu Phong mỉm cười: “Hì hì, yên tâm đi, từ nay trở đi, nàng đã là nữ nhân củata thì cũng là đại nhân của ta.”

...

Đi ra khỏi phòng, Lý Hương Quân cười mắng: “Phong nhi, ngươi điên rồi à, làmlâu như vậy. Ta sợ ngươi làm Khuynh Thành nhà ta đến chết rồi đó...”

Lưu Phong thầm kêu oan uổng, chính mình chưa bị hấp khô là đã may mắn lắm rồi.Ma nữ Khuynh Thành kia, trời sinh ra đã là vưu vật rồi. Cho dù là Lý HươngQuân cùng Khuynh Quốc thì cũng không cách gì so với nàng được. (thiên tài, quàthật là thiên tài a: 0 (40):)

“Hì hì, nói chính sự thôi...”

Lưu Phong hỏi: “Khuynh Quốc, nàng nói Yến vương chủ động muốn gặp ta? Cóchuyện như vậy à?”

Khuynh Quốc nghiêm túc gật gật đầu nói: “Vâng, Yến vương đã phái người đếntruyền lời, nói là Vương có chuyện trọng yếu muốn gặp chàng trao đổi. Tuynhiên chàng phải tự vào cung, vì Vương không thể ra ngoài”

“Được rồi, ta đi đây.” Vốn ban đầu Lưu Phong cũng tính định ngày hẹn gặp Yếnvương, hy vọng Vương có thể tạm thời ẩn nhẫn một thời gian để tránh tiết lộ âmmưu và dã tâm của Tĩnh vương gia, tránh cho chó cùng rứt giậu.

“Sao chân lại mềm nhũn như chân tôm vậy?” Lý Hương Quân trêu chọc: “Có muốnnghỉ thêm một hồi nữa rồi hãy đi không?”

“He he!”

Lưu Phong cười một tiếng, đưa mắt nhìn chòng chọc vào bộ ngực của nàng mộtchút rồi đáp lại: “Nếu không phải có chính sự cần làm thì ta bây giờ thật sựmuốn lộng nàng liền a. Đúng rồi, các nàng vào chăm sóc cho Khuynh Thành nhé,ta phải đi đây.”

...

Lưu Phong đến đúng lúc Yến vương đang uống rượu một mình, vẻ mặt Vương lúc nàythấp thoảng nét bi thương. Khi thấy Lưu Phong tiến vào thì Vương ngẩng đầu lênmời: “Trịnh vương, lại đây ngồi xuống bồi bổn vương uống rượu nào.”

Lưu Phong chậm rãi bước tới trước mặt Yến vương rồi ngồi xuống, mỉm cười hỏi:“Vương gia, người cấp bách mời ta đến đây chẳng lẽ chỉ mời ta cùng người uốngrượu.”

“Ha ha, đừng có sốt ruột cứ uống một chén đã” Yến vương tự mình rót một chénrượu đưa lại.

Lưu Phong tiếp lấy cốc rượu, sau khi chạm cốc với Yến vương liền không do dựmột hơi uống cạn sạch.

“Không tệ!”

Yến vương cười nói: “Trịnh vương điện hạ quả nhiên là hào kiệt. Ngươi không sợta hạ độc ở trong rượu hay sao?”

Lưu Phong thản nhiên cười nói: “Vương gia, nói thật với ngài, ta không sợ ngàihạ độc trong rượu. Với tu vi của ta hiện giờ thì độc dược với ta không cónghĩa gì cả.”

“Tốt lắm, rất thẳng thắn.” Yến vương nhíu mày nói: “Nếu không phải vì chuyệntình năm đó, chúng ta đúng ra có thể trở thành bằng hữu của nhau. Không thểkhông nói, tính cách của ngươi rất hợp với ta.”

“Vương gia, ta nghĩ người nên nói chính sự đi thì hơn, công việc của ta cònrất bề bộn...” Lưu Phong thà về nhà với Khuynh Quốc, Khuynh Thành, Lý HươngQuân làm một trận tay tư còn hơn ở đây đối phó với tên âm hiểm này.

Yến Vương thản nhiên cười nói: “Đúng là tuổi trẻ a, tính khí vẫn hơi vội vàngkhác ta. Tốt! Nếu điện hạ vội vã như vậy thì ta cũng không vòng vo nữa. Takhông biết ngươi đã biết tin này chưa, ta đã từ chỗ Lý Hàn nghe được một tintức tình báo quan trọng...”

Lưu Phong khẽ cười một tiếng nói: “Đương nhiên, theo ta biết, Vương gia đã từmiệng Lý Hàn biết được bộ mặt thật của Tĩnh vương gia. Hơn nữa Cao Phi huynhcũng là bị Tĩnh vương gia làm hại.”

Lời này vừa nói ra, Yến vương liền kinh hãi. Tuy rằng đã biết tổ chức tình báodưới tay của Lưu Phong rất thần thông quảng đại, nhưng cũng không nghĩ rằng,ngay cả bí mật tình báo này của mình mà cũng có thể moi ra được.

“Người sớm biết rồi phải không?” Yến vương tận lực đè nén tâm tình của củamình bình tĩnh trở lại, nhẹ nhàng nói: “Như vậy chắc ngươi hẳn là đã biết tahẹn ngươi đến đây vì mục đích gì rồi chứ?”

“Đương nhiên rồi!”

Lưu Phong cũng không giấu diếm, nghiêm túc nói: “Vương gia, cũng không dốingài. Kỳ thật ban đầu ta cũng muốn hẹn ngài rồi. Ý của ta rất đơn giản, ta hyvọng ngài có thể tạm thời ẩn nhẫn. Thế cục của Đế quốc hiện giờ rất hỗn loạn,mâu thuẫn cùng xung đột có thể nổ ra bất cứ lúc nào. Nếu ngài lại đem dã tâmcủa Tĩnh vương gia công bố cho dân chúng, như vậy sẽ bức bách Tĩnh vương gia.Chó cùng dứt giậu đến lúc đó thiên hạ sẽ lâm vào đại loạn.”

“Đại loạn thì có sao?” Yến vương hừ lạnh nói: “Sớm vạch bộ mặt của hắn thìcũng sớm báo thù cho con của ta. Về phần cái ghế kia, đương nhiên là mỗi ngườichúng ta phải dùng bản lĩnh rồi”

“Đúng không?”Lưu Phong khinh thường hỏi: “Vương gia, ta hỏi ngài, đối phó vớiTĩnh Vương gia ngài nắm chắc được mấy phần... Tĩnh vương gia đa mưu túc trí,hiện tại chúng ta ai cũng không biết cuối cùng lão đã tích lũy thế lực mạnhnhư thế nào nữa. Trước tiên cái khác không nói, chỉ là Tứ Đại Quân Đoàn phỏngchừng cũng đã đủ cho ngài phải đối phó rồi. Hơn nữa, ngài có thể nắm chắc diệttrừ được Tứ Đại Quân Đoàn không, lão không chừng lại có lực lượng cường đạinào khác. Kỳ thật ta đã biết Tĩnh vương gia có dã tâm rồi, so với ngài còn cóphần sớm hơn. Nhưng cho tới tận bây giờ, ta đều không có rõ rằng lão rốt cuộccó bao nhiêu thế lực. Tĩnh vương gia là con cáo già, muốn đối phó với lão thìchắc chắn phải bàn bạc kỹ lưỡng...”

Nghe Lưu Phong nói, Yến vương liền trầm mặc một hồi, ngẩng đầu thản nhiên nói:“Không sai, ngươi nói rất có lý, nhưng ta không thể buông tha cho hắn.”

Lưu Phong cười nói: “Vương gia, chúng ta cùng có chung địch nhân...”

Yến vương tiếp tục quay lại chuyện Lưu Phong vừa nói: “Tốt lắm, Tĩnh vương gialà địch nhân chung của chúng ta. Cho nên hôm nay ta mới mời ngươi đến, hy vọngcó thể cùng ngươi tạm thời đạt thành hiệp nghị, cùng nhau đối phó tên cáo giàkia. Về phần ân oán và tranh đấu của chúng ta trong đó thì có thể lại một lầnnữa phân biệt thắng thua trong tương lai”

“Rất tốt!”

Lưu Phong cười nói: “Ta cũng có ý này. Đúng rồi, Vương gia, ta muốn hỏi ngàimột chút, Trần Hoàng Hậu chính là quân cờ ngài an bài phải không? Tại sao bâygiờ ngài lại không khống chế được vậy?”

Nói tới Trần hoàng hậu, Yến vương lại tức giận: “Mụ dâm đãng này sớm muộn gìta cũng phải trừng trị”

Lưu Phong nhắc nhở nói: “Tạm thời ngài không cần đối phó với Trần Hoàng hậu,bởi vì nàng càn rỡ cũng không được mấy ngày...” Lưu Phong quyết định tìm thờigian thích hợp dẫn Thu Sương tiên tử đi giúp lão Hoàng đế giải trừ Sinh Tử kếtkia. Chóng kết thúc sự làm loạn của mụ lẳng lơ này.

“Không thành vấn đề, chuyện này ta có thể nghe ngươi.”

Ngừng một chút, Lưu Phong tiếp tục hỏi: “Vương gia, còn có một chuyện ta muốnhỏi. Hiện tại chúng ta đang là thỏa thuận với nhau cùng hợp tác, ta hy vọngngài không giấu diếm ta chuyện này chứ?”

“Chuyện gì? Ngươi nói đi?” Yến vương thản nhiên nói.

“Ngài và Thiên Chiếu tại sao lại hợp tác với nhau. Nếu ta nói không sai, ThiênChiếu chính là Thí Thần thời thượng cổ. Hơn nữa, ngài còn được một vị thần bínhân trợ giúp đúng không?” Lưu Phong tiếp tục: “Ngài từng tìm đến Điềm nhiđịnh tìm hiểu xem ai đã sinh ra ta? Ta thiết tưởng vị thần bí nhân này đã căndặn ngài việc đó?”

Lời này vừa nói ra, Yến Vương lập tức kinh hãi: “Ngươi đã biết rồi sao?”

“Đương nhiên, ta biết không chỉ điều này đâu.” Lưu Phong nhắc nhở nói: “Vươnggia, nói thật với ngài, nhân vật thần bí kia gọi là Bạch Huyền Y, là người củaTiên Linh môn, cũng là Tuần Thiên Sứ giả của tu chân giới. Đương nhiên, lãocũng là cừu địch của ta. Người này là kẻ tâm ngoan thủ lạt, bụng dạ bất chính,nếu ngài cùng hắn hợp tác thì sớm hay muồn đều sẽ bị thiệt.”

“Nếu là địch nhân của ngươi, làm sao lại trở thành địch nhân của ta, Trìnhvương, ngươi sợ rồi hả?” Yến vương cười hỏi.

Lưu Phong thản nhiên nói: “Ta từ trước đến nay chưa hề sợ cái gì. Tuy nhiênBạch Huyền Y quả thật là một địch nhân khó đối phó. Vương gia, mọi sự đềukhông có tuyệt đối. Bạch Huyền Y tuy rằng là địch nhân của ta, nhưng hắn chắcgì đã là bằng hữu của ngài. Trong mắt hắn, ngài và ta đều không đáng để coitrọng. Hắn nhiều nhất cũng chỉ là lợi dụng ngài, chờ tới lúc ngài hết giá trịlợi dụng, lão chắc chắn sẽ bỏ rơi ngài. Còn nữa, Thiên Chiếu là cừu địch củata, sớm muộn gì ta cũng không buông tha cho hắn. Ngài thay ta nhắn cho hắn, talúc nào cũng có thể lấy đi cái mạng chó của hắn.”

Yên vương không vui hầm hừ: “Trịnh vương, ngươi nói vậy có phải là không đểcho ta chút mặt mũi không? Đừng quên, chúng ta vừa mới đạt thành hiệp nghị hợptác, ngươi nói như vậy thì có chút không ổn đó.”

“Ta chỉ nhằm vào Thiên Chiếu.” Lưu Phong thản nhiên giải thích.

Yến vương hừ một tiếng không nói nữa, hiển nhiên đã tỏ thái độ khó chịu vớiLưu Phong.

Lưu Phong lại mỉm cười nhìn Yến vương, cũng không nói gì nhiều. Thật lâu sau,Yến vương đành phá vỡ không khí trầm mặc, nói với Lưu Phong: “Trịnh vương, tanghĩ nhờ ngươi một việc.”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...