Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 89



Rất nhanh, tại địa giới phong cảnh hữu tình của Giang Nam, hoạt động của“Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành” được mở rộng. Đáng tiếc là hoạt độnghậu trường của “Thiên Thượng Nhân Giang Ngu Nhạc Thành” phụ thuộc vào chínhquyền cai trị.

Vương Bảo Nhi vì muốn thể hiện bản lãnh trước mặt Lưu Phong, thậm chí yêu cầucao thủ thị vệ của Vương Đức Vọng đến, sử dụng hai biện pháp vừa thuyết phụcvừa đe dọa, đàn áp những địch thủ cứng đầu. Chiến dịch vận động mạnh mẽ, dùngtiền và máu để trấn áp. Chỉ vài ngày đã chấm dứt. Vương Bảo Nhi nhân cơ hộinày thu nạp được một số tiểu thư là hoa khôi, hồng nhân cho “Thiên Thượng NhânGian Ngu Nhạc Thành”, làm gia tăng cả chất lượng và số lượng của ngu nhạcthành.

Lưu Phong cũng để cho Vương Bảo Nhi quản lý mọi việc, thậm chí còn hứa nếu cóthời gian sẽ dạy hắn cách dùng bàn tay không tạo ra ngọn lửa.

Sau khi nghe Lưu Phong khích lệ, Vương Bảo Nhi cảm kích đến rơi lệ, ngày vàđêm lao vào quản lý công việc của “Thiên Thượng Nhân Gian Ngu Nhạc Thành”

Đảo mắt một cái, đã qua ngày mười lăm tháng này, Bạch Thiên Hành cũng khôngđến đón Bạch Vũ trở về.

Buổi chiều ngày mười sáu, Bạch Vũ khóc và kêu gào đòi phải trở về Bạch Gia.

Liễu Thanh Nghi và Lưu Phong khuyên bảo cũng không có hiệu quả, cuối cùng LưuPhong cũng đồng ý cùng nàng khứ hồi Bạch gia xem thử.

Màn đêm chậm rãi buông xuống, trong thiên địa chỉ còn một ánh tà chiều đượm vẻthê lương. Trên một con đường nhỏ yên tĩnh, hai bóng thân ảnh nhàn nhạt cấptốc xẹt qua. Mặc dù đường nhỏ nhưng cũng có mấy người. Các người đi đườngkhông thể thấy rõ hai bóng nhân ảnh đó, mọi người chỉ cảm thấy một trận giónhẹ khẽ phất qua mặt, rốt cuộc cũng không thấy tung tích gì...

Tay phải Bạch Vũ bị Lưu Phong nắm chặt, nhiều lần nàng muốn rút lại, nhưngcũng nghĩ đến nguy hiểm, nàng cũng không giãy giụa nữa...

Nàng thật sự không nghĩ đến có loại khinh công lợi hại như thế...

Đáng tiếc, nàng cũng không biết sở học đắc dụng duy nhất của Lưu Phong tại VânMộng Trạch là pháp thuật Thần Hành Chú.

Kỳ thật, bây giờ tu vi của Lưu Phong, hoàn toàn có thể nâng tốc độ nhanh hơnvài lần, nhưng là lo lắng cho thân thể của Bạch Vũ, Lưu Phong mới bỏ qua...

Đột nhiên, bầu trời cuồng phong kéo đến, tiếng sấm rầm vang, mây đen kéo đếnche kín bầu trời. Bốn phía cây rừng, âm thanh gió thổi nghe xào xạc, mắt thấymột trận mưa bão sắp cuộn đến.

Lưu Phong ngẩng đầu nhìn sắc trời, hướng về Bạch Vũ nói: “Bạch phủ còn xa lắmkhông, kiểu này chút xíu nữa trời sẽ mua to đấy”

Bạch Vũ nói: “Chiếu theo tốc độ chúng ta hiện giờ, rất nhanh sẽ tới”

Mẹ nó, Bạch gia cũng thiệt là, đại gia như vậy mà không ngụ tại khu thị tứ, màlại kéo ra khu vực ngoại thành. Thật là con mẹ keo kiệt.

“Rào rào...”

Đang khi nói chuyện, mua to đã bắt đầu, Lưu Phong vội hỏi: “Chúng ta phải đivới tốc độ nhanh hơn nữa” Nói xong một tay ôm Bạch Vũ vào lòng, âm thầm vậnchuyển Thái Âm thất tinh huyền, mạnh mẽ vận khởi chân nguyên linh khí, dùngThần Hành chú phát huy toàn bộ tiềm lực di chuyển, thoát đi như mũi tên, nháymắt biến mất trong đêm tối...

“Buông ta ra... đồ hỗn đản...”

Bạch Vũ từ nhỏ đến lớn như vậy, đều không có bị nam nhân ***ng chạm, huống chilà còn bị ôm...

“Câm miệng” Lưu Phong trách mắng: “Nếu như muốn sớm gặp phụ thân cùng ca cangươi thì câm miệng cho ta” Lưu Phong bây giờ đã đạt đến Khai Quang hậu kỳ,Thái Âm Thất Tinh huyền vận khởi miễn cưỡng cũng có thể phát ra một tầng hộthể cương khí. Vì chạy nhanh, hắn ôm chặt Bạch Vũ vào lòng, hai thân thể népsát vào nhau, đồng thời phát động cương khí phòng ngự, sau đó phát huy tốc độnhanh nhất.

Nhớ tới an nguy của cha và ca ca, Bạch Vũ có miệng, nhưng lại không nói gì,chỉ là trong lòng đối với Lưu Phong lại thêm một phần hận ý. Mặc kệ, bất kểnói như thế nào thì sự trong sạch của nàng cũng đã bị hủy ở trong tay tên sắclang này.

Thời gian không lâu, Lưu Phong cùng Bạch Vũ hai người đã tới đại trang việncủa Bạch gia, nhìn quang cảnh nơi này hẳn đã từng có đánh nhau. Vốn khí thếhuy hoàng đại môn, giờ này đã đổ nát không. Chung quanh cây cối cũng gẫy gục,biển hiệu trên cửa Bạch gia cũng xiêu xiêu vẹo vẹo, có vẻ thập phần thê lương.

“Cha, ca ca...” Bạch vũ trong lòng mãnh liệt rung lên, vội vàng lay động thânhình Lưu Phong: “Nhanh, để xuống dưới, ta muốn vào trong”

“Lưu Phong tâm cảm thấy phiền não, thấy Bạch Vũ kêu khóc, cũng buông nàng ra,mặc cho nàng tự đi vào.

“A...”

Một tiếng kêu sợ hãi truyền đến, Lưu Phong nghe được, đúng là thanh âm củaBạch Vũ.

Thân hình nhảy vọt vào trong, chỉ thấy bên trong trang viện không có một bóngngười, bất quá khắp nơi đều là dấu vết đánh nhau, Lưu Phong cẩn thận cảm ứng,phát hiện tại hiện trường lưu giữ hai cổ khí tức, một cổ khí tức đúng là vàingày trước mình đã gặp phải, đích thị Ma giáo khí tức, xem ra Bạch gia đã dữnhiều lành ít rồi...

“Cha, ca ca, Trương tẩu, ...” Cố không để nước mưa thấm vào toàn thân, Bạch Vũlảo đảo đi vào bên trong nhà chính, trong chính sảnh bây giờ không một bóngngười, nhưng nơi đâu cũng rất lộn xộn.

Lưu Phong nhìn bốn phía một chút, an ủi nói: “Nơi này không có khí tức tửvong, cha và ca ca của ngươi hẳn không có vấn đề gì, chúng ta về Phượng viêntrước” Trực giác nói cho Lưu Phong biết, tòa trang viên không người này đangẩn tàng sát khí vô cùng...

“Ta không đi, ta sẽ ở đây chờ ta và ca ca, bọn họ nhất định không bỏ rơi ta”Bạch Vũ quật cường, quyết rời khỏi tay Lưu Phong.

Lúc này, Lưu Phong đột nhiên nghe được một tiếng động cực nhỏ, nhưng rất nhanhvà dồn dập từng bước.

“Có người đến, chúng ta kiếm chổ ẩn thân trước đã”

Không đợi phản ứng của Bạch Vũ, Lưu Phong đã ôm Bạch Vũ, bay lên, nấp trên xànhà đại sảnh.

Ngay khi bọn họ vừa ẩn giấu thân hình xong, có mấy người xông vào, Lưu Phonghơi kinh hãi, những người đó trang phục cũng giống như bọn người mình đã gặpphải, cũng chính là y phục của Ma giáo giáo đồ.

“Sư tỷ, nơi này tựa hồ không có ai?”

Mọi người tìm kiếm cẩn thận, thống lĩnh cho rằng vật này nhất định phải đượccất dấu ở đâu đó.

Mấy tên này xục xạo một hồi, sau đó rời khỏi.

Lưu Phong thoáng do dự một chút, tập trung thu liễm khí tức của bản thân, ômBạch Vũ bám theo sau.

Bạch Vũ giận dữ quát: “Ngươi... buông ta ra.”

Lưu Phong trách: “Muốn gặp cha ngươi và ca ca thì tốt nhất là câm miệng lạicho ta.”

Bám theo sau mấy tên giáo đồ ma giáo đến hậu viện của Bạch gia. Bạch Vũ nhìnthấy cha tựa hồ bị thương, cả người nằm trên mặt đất, khóe miệng một dòng máuchảy ra. Ca ca thì sắc mặt tái nhợt, bị một tên Ma giáo kề đao vào cổ.

“Phụ...” Bạch Vũ hô to một tiếng, Lưu Phong vội vàng bịt miệng nàng lại nhưngkhông kịp, Ma giáo đã phát hiện ra Lưu Phong và BạchVũ. Trong nháy mắt họ đãbao vây hai người lại.

“Ha... ha... ngươi chính là Bạch Vũ. Thật tốt quá. Đi mòn gót giày tìm ngươikhông thấy, giờ ngươi lại tự mò tới”. Một bà lão khoảng 50 tuổi nhanh như chớpxuất hiện, lớn tiếng cười ha hả.

“Các ngươi là ai, tại sao lại bắt cha và ca ca của ta, các người mau thả chavà ca ca của ta ra, nếu không ta sẽ không buông tha cho các người” Bạch Vũ lớntiếng nói, thái độ có vài phần đe dọa.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...