Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 878



Lưu Phong nghe trong lời Khuynh Thành thì có ý cũng hài lòng, rốt cuộc nói ranhư vậy thì trong lòng vẫn bênh vực cho hắn.

Nhưng câu nói kế tiếp của Khuynh Thành lại là có chút quá đáng. Cái gì mà xếpthành hàng (nd: ~ nhiều @@)), té ra mình là ngựa giống (ngựa đực) sao?

“Khuynh Thành đừng ồn ào. Không có ai, thật sự là không có ai trong phònghuynh cả” Lưu Phong giữ chặt Khuynh Thành, thản nhiên nói: “Đừng ở trong phòngta làm loạn nữa, đi chơi cùng Tiểu linh nhi đi.” Chiếu theo những hành vi gầnđây của Khuynh Thành, Lưu Phong không chút do dự đẩy nàng qua hàng ngũ nhưTiểu Linh Nhi.

“Không được, ta nhất định phải tìm ra con hồ ly tinh.” Khuynh Thành thở phìphì hai tay chống nạnh, rất giống một con cọp mẹ, tư thế như muốn ăn thịtngười.

“Thật sự không có ai, không tin muội cứ đi tìm đi, hơn nữa phòng cũng lớn nhưvậy...” Hồ ly tinh hiện giờ đang ở trên cổ ta, muội có đào sâu ba thước đấtcũng đừng mong tìm được một chút dấu vết.

Khuynh Thành thật đúng là buồn cười, tìm nửa ngày ngay cả bình hoa cũng lậtxem một lần: “Không có khả năng a, muội rõ ràng nghe được âm thanh nữ nhân,hơn nữa lại nghe như nàng kêu cứu mạng. Như thế nào lại không có ai”

“Ta xem muội a, khẳng định là giả vờ điên rồi, làm như nghễnh ngãng” Lưu Phongđuổi nàng đi: “Được rồi, đi tìm Linh Nhi đi chơi mau, ta hiện tại cần phải tuluyện.” Bị Bạch Khiết trêu đùa một trận, Lưu Phong quyết định sau này bằng mọigiá phải thật tập trung tu luyện. Tranh thủ sớm đến ngày đặt Bạch Khiết đặt ởdưới thân để lấy lại mặt mũi.

Bạch Khiết nhập vào khỏa Tam Phân Quy Nguyên đan thì hơi mỉm cười tự lẩm bẩm:“Tiểu tình nhân, hy vọng ngươi có thể mau chóng tu thành Thất Anh. Đến lúc đóta nghĩ ta sẽ nương tựa vào ngươi. Thu Sương tiên tử nói đúng, ta nên tìm mộtngười nam nhân. Có lẽ Thất Tình Lục Dục quyết thật sự có thể cho ta biến thànhlinh thể hoàn toàn. Thật sự là chờ mong a...”

“Cái gì? Phong nhi ở thung lũng gặp phải phục kích, đối phương thậm chí đãdùng Hồng Y Đại pháo?” Thái tử phi sau khi nhận được tin báo của Á Đương lậptức liền nổi giận, vẻ mặt đầy lo lắng.

“Điện hạ, người không cần lo lắng sốt ruột. Tin tức mới nhất, Vương gia hắnkhông có việc gì. Đã an toàn quay trở về Thiên Thượng Nhân Gian. Tuy nhiênhiện tại có truyền ra tin tức, người mai phục là quốc cữu cùng vài vị Hoàngtộc.”

Á Đương thong thả nói.

Thái tử phi nghe vậy thì lông mày giãn ra nhiều, nhưng vẫn không nói gì. Nhânvật quan trọng không có việc gì thì khỏi lo lắng nữa.

Ngừng một hồi, Thái tử phi nhíu mày hỏi: “Tin tức là từ nơi nào truyền ra,quốc cữu làm sao có Hồng Y Đại pháo?” Thái tử phi tuy rằng không đoái hoài đếnquân sự, nhưng đúng là vẫn biết rõ uy lực của Hồng Y Đại pháo. Hơn nữa Hồng YĐại pháo là vũ khí công kích của đế quốc có lực sát thương lớn nhất nên bịliệt vào hàng cơ mật cao nhất. Trước mắt ngoài quân đoàn trực tiếp lệ thuộc bệhạ, cũng chỉ có Tứ Đại Quân Đoàn có khả năng nắm giữ. Làm sao thứ này lại rơivào tay quốc cữu. Quốc cữu tuy rằng là kẻ dễ nghe lời nhưng trên thực tế cũnglại không có gì thực quyền, hắn tuyệt đối sẽ không có Hồng Y Đại pháo.

“Khởi bẩm Điện hạ, tin tức hẳn là không có vấn đề gì. Là Nữ Nhân Hoa đưa tới”Á Đương trầm giọng nói: “Nghe nói Vương gia chặt được một ít đầu thích khách.Sau khi điều tra đối chiếu phát hiện trong những người này có mấy người đúngthật là hộ vệ phủ quốc cữu...”

“Làm sao mà ta lại cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy?” Thái tử phi hoàinghi nói: “Sự việc phát sinh ở thung lũng rất gần nơi Tứ Đại Quân Đoàn trúquân. Nếu không có bọn họ ngầm đồng ý thì ai có thể đem Hồng Y Đại pháo tớimai phục tại nơi đó.”

Nói nơi đây, Thái tử phi cười khẩy mà nói: “Ta xem ra, việc này Tứ Đại QuânĐoàn không tránh được có liên quan. Nói không chừng a, lại chính là Tĩnh Vươnggia làm trò quỷ.”

“Đúng rồi, ngươi có nhìn thấy Phong nhi không?” Thái tử phi hỏi: “Hắn nói nhưthế nào?”

“Điện hạ, thuộc hạ không thấy Vương gia, nghe Lý Hương Quân nói Vương gia cóchút mệt mỏi đang nghỉ ngơi cho nên ta cũng không quấy rầy. Tuy nhiên nghe LýHương Quân nói, Vương gia dường như cũng không muốn truy cứu việc này quáđáng, sự tình có thể liên quan đến quốc cữu” Á Đương đề nghị tiếp: “Thuộc hạxem ra chúng ta tạm thời trước hết không nhúng tay vào chuyện này. Không biếtđiện hạ nghĩ như thế nào?”

“Ân, liền như ý ngươi đi. Tuy nhiên chỗ Tĩnh Vương gia thì ngươi cũng phải mauan bài cho Bất Tử Chiến sĩ trà trộn nhanh một chút... Hừ, muốn tính kế hại namnhân của ta...” Thái tử phi căm giận bất bình nói.

Tin tức Lưu Phong gặp chuyện truyền đến nơi lão Hoàng đế. Lão tức giận tự tayđem nghiên mực trên ngọc án (cái bàn á: P) ném ra ngoài, thiếu chút trúng mấytên tiểu thái giám hầu hạ.

“Đồ khốn, đáng ghét, quá đáng ghét. Rốt cuộc là ai mà dám xuống tay với Tônnhi của ta.” Lão Hoàng đế tức sùi bọt mép giận dữ quát lớn: “Tra, tra ra chota. Nhất định phải đem tên đứng sau màn độc thủ này điều tra ra. Trẫm muốn trudi cửu tộc hắn, trẫm phải diệt sạch cả nhà của hắn...” Lão Hoàng đế cũng cũngkhông phải quá đau lòng vì Lưu Phong. Chủ yếu Lưu Phong ở tại thời điểm đặcthù này đang đảm nhiệm vai trò trọng đại. Có thể nói mạng sống lúc này của LưuPhong trực tiếp liên quan đến đại kế trường sinh của lão. Lưu Phong không quađược, thì chẳng phải là chính mình cũng không qua được. Nghĩ muốn đưa LưuPhong vào chỗ chết, trên thực tế chính là đưa lão vào chỗ chết. Ngươi nói lãoHoàng đế có thể không tức giận được sao?

Xích Long khuyên giải: “Bệ hạ, người đừng tức giận, bực quá lại hại đến longthể. Vương gia tuy rằng bị mưu hại, nhưng mà may mắn không tổn hao gì. Ngượclại toàn bộ thích khách đều bị giết chết.”

“Hừ—!”

Lão Hoàng đế cười ha ha: “Tôn nhi của Trẫm đâu phải bị giết dễ dàng như vậy,đáng đời.”

“Đúng rồi, bên Trịnh vương có ý kiến gì không?” Biết Lưu Phong bình an vô sựthì tâm tình lão Hoàng đế bình tĩnh rất nhiều. Lão muốn biết Lưu Phong định xửlý chuyện này thế nào. Hiện giờ Lưu Phong với lão mà nói là nhân vật vô cùngquan trọng. Chỉ cần nghe lệnh của lão thì Lưu Phong yêu cầu cái gì là lão đápứng toàn bộ không có ngoại lệ.

“Khởi bẩm bệ hạ, bên Vương gia dường như đang ở tích cực điều tra kẻ ở phíasau màn độc thủ. Thần nghe nói, bọn họ cơ bản đã phong tỏa mấy nhà?” Nói đếnđây, Xích Long không dám tiếp tục nói.

“Không cần e ngại điều gì. Nói, rốt cuộc là chuyện gì?” Lão Hoàng đế trầmgiọng quát hỏi: “Ai đều biết quan hệ Trịnh vương cùng trẫm. Trịnh vương gặptrở ngại, thì trẫm cũng không qua được. Trẫm mặc kệ hắn là ai, chỉ cần điềutra ra ắt nghiêm trị không tha”

Nghe lão Hoàng đế nói như vậy Xích Long mới dám đem tin tức nghe được nói ra:“Bệ hạ, nghe người phụ trách Nữ Nhân Hoa nói, chuyện này hơn phân nửa là quốccữu cùng vài vị Hoàng tộc làm”

“Quốc cữu?” Lão Hoàng đế có chút không ngờ: “Hắn cùng Lưu Phong có thâm cừuđại hận gì đâu. Có thể thế sao? Hơn nữa. Hắn làm sao có Hồng Y Đại pháo?”

“Bệ hạ, là như thế này.”

Xích Long giải thích: “Quốc cữu cùng vài vị hoàng tộc sợ Trịnh vương truy cứuchuyện tình năm đó, cho nên quyết định tiên hạ thủ vi cường.”

Lão Hoàng đế khẽ nhíu mày, cẩn thận suy tư rôi thản nhiên nói: “Ân, đích xáccái này có thể. Quốc cữu là lo lắng Trịnh vương lôi chuyện cũ. Tuy nhiên, tacòn không quá tin tưởng, quốc cữu làm sao có Hồng Y Đại pháo. Xích Long. Phânphó tiếp cho Cẩm Y vệ, Chân Long vệ liên hợp điều tra. Tuyệt không nhânnhượng...” Lão Hoàng đế không ngốc, đối phương nếu có thể đưa tới một loại vũkhí chiến lược như Hồng Y Đại pháo thì thế lực tự nhiên là không phải là nhỏ.Ngàn vạn lần không thể phớt lờ.

“Bệ hạ, người yên tâm, hiện giờ mấy thế lực lớn đều đang được nghiêm túc điềutra. Thần nghĩ sự tình sớm hay muộn cũng tra ra manh mối. Tuy nhiên qua cácchứng cớ cho thấy Quốc cữu đích xác tham dự. Bởi vì trong đám thích kháchchết, có mấy người là người hầu trong phủ quốc cữu.” Xích Long cung kính nói.

“Úc. Ra là vậy.”

Lão Hoàng đế trầm tư một chút, nói: “Tạm thời tăng cường để ý quốc cữu phủ.Các ngươi trước gia tăng điều tra, về phần nên xử lý quốc cữu như thế nào, taxem ra vẫn cứ đợi cho Tôn nhi ra mặt rồi hẵng định đoạt”

Xích Long đi rồi. Lão Hoàng đế lâm vào trầm tư. Lão suy nghĩ chuyện này rốtcuộc với Tứ Đại Quân Đoàn có quan hệ gì không. Nghe nói thung lũng chỗ LưuPhong gặp chuyện cùng nơi đóng quân của Tứ Đại Quân Đoàn rất gần nhau. Ngườibình thường hẳn là không có khả năng đem Hồng Y Đại pháo bố trí ở nơi đó.Nhưng không có khả năng a. Lão Hoàng đế cảm thấy được toàn bộ đế quốc, ngoạitrừ Chân Long vệ thì trung thành với mình nhất chính là Tĩnh Vương gia. Nếulão thật sự có bụng gây rối căn bản là không cần phải chờ tới bây giờ. Mấychục năm trước lão có rất nhiều cơ hội a.

“Chẳng lẽ là lão Tứ?” Muốn nói đế quốc ai có thể nghĩ ra dạng mai phục như vậythật sự là có thể đếm được trên đầu ngón tay. Vừa khéo giống như thế lực củaYến vương gia.

“Không có khả năng a—!”

Lão Hoàng đế lại phủ định dự đoán của mình. Từ sau khi Chu Cao Phi chết, Yếnvương dường như vẫn đắm chìm trong đau thương, thậm chí không liên hệ qua vớithuộc hạ của mình. Vương không có khả năng an bài sự tình như vậy. Hơn nữa nơinày là kinh đô chứ không phải Yến kinh. Cho dù lấy thế lực của Vương thì HồngY Đại pháo cũng không phải muốn là được.

“Quên đi, vẫn là điều tra trước rồi nói sau.” Lão Hoàng đế lắc đầu có chútbuồn khổ, trong khoảng thời gian ngắn cũng không ra điều gì rõ ràng.

Yến vương đau lòng vì đám tang nhi tử nên trong khoảng thời gian này ru rú ởnhà khiến tin tức không thông. Đến khi Trần Hoàng hậu tới tìm thì Vương mớibiết tin tức Lưu Phong gặp chuyện.

“Hắn không ngờ bị mưu sát?”

“Không ngờ hắn không chết? Hồng Y Đại pháo đều không giết được hắn?” Yến vươngnghiến răng nghiến lợi liên tiếp đưa ra hai điều nghi vấn.

Mày ngài của Trần Hoàng hậu cau lại khinh thường nhìn Yến vương, lạnh giọngnói: “Vương gia, xin người chú ý của lời nói của mình. Bệ hạ hiện giờ đang rấtnóng, nói là phải nghiêm tra hung thủ. Người nói như vậy nếu lọt vào tai bệ hạthì sợ là có chút phiền toái.”

Yến vương cười lạnh hai tiếng: “Hừ, nơi này là địa bàn của ta, chung quanh đềulà người của ta. Chỉ cần người không nói thì bệ hạ làm sao biết được lời tanói”

“Đúng rồi, lần trước không phải người nói sẽ không quay lại đây sao?” Đôi mắtYến vương hiện lên một vẻ miễn cưỡng.

Trần Hoàng hậu thản nhiên nhìn Yến vương, sau một lúc lâu mới nói: “Bản cungmuốn làm gì ngay cả bệ hạ cũng không quản được. Ngươi tính gì vậy, ta cao hứngthì đến, mất hứng sẽ không đến.”

Yến vương hừ một tiếng, không nói nữa.

Trần Hoàng hậu khẽ cười một tiếng rồi nói: “Vương gia ngươi cũng đừng nhìnnhầm lòng tốt của người khác ah. Ta là tới cảnh tỉnh ngươi. Lưu Phong gặpchuyện, tuy rằng tạm thời mọi chứng cớ hướng về phía quốc cữu nhưng mà ai cũngbiết đám quốc cữu căn bản là không có khả năng có Hồng Y Đại pháo. Trên dướiĐế quốc, người có năng lực như vậy dường như không nhiều lắm?”

“Ngươi có ý tứ gì?” Yến vương trầm giọng hỏi.

“Có ý tứ gì? Chẳng lẽ chính ngươi còn chưa hiểu?” Trần Hoàng hậu cười nói:“Hiện giờ, trên dưới đế quốc ngươi cùng Tĩnh Vương gia là hiềm nghi lớn nhất.Trong mắt bệ hạ thì sự trung thành của nhi tử như ngươi hiển nhiên là khônghơn so với Tĩnh Vương gia.”

Nghe Trần Hoàng hậu nói như vậy, Yến vương tức giận nói: “Hừ, phụ hoàng nếuthật sự hoài nghi, cứ hoài nghi. Ta không có gì để nói cả.”

Trần Hoàng hậu nhắc nhở: “Vương gia, hiện tại cũng không phải là thời điểmhành động theo cảm tình nên ta nhắc nhở ngươi. Bệ hạ hiện giờ coi chuyện tìnhTế Thiên tháp là trọng yếu nhất. Ngươi đừng tưởng rằng hắn sẽ không giếtngươi. Nếu quá nóng nảy, hắn không có chuyện gì là không làm được.”

“Ngươi đến tột cùng muốn nói cái gì?” Trong mắt Yến vương hiện lên một tiaghen ghét, hiện lên một tia phẫn nộ: “Yến vương ta cũng không phải dễ chọc,vạn nhất làm ta nóng nảy...”

“Ngươi nghĩ muốn khởi binh tạo phản phải không?” Trần Hoàng hậu hừ một tiếng,nói: “Không sai, ngươi cai trị ở Yến kinh nhiều như vậy năm, đích xác tàng trữđược thế lực nhất định. Ngươi đừng quên, Lưu Phong cùng Đông cung còn ở mộtbên như hổ rình mồi. Hơn nữa, ta xem Tĩnh Vương gia kia cũng không phải loạitốt đẹp gì. Có thể nói như vậy, bốn người các ngươi hiện tại thế lực là cânbằng. Ai động thủ trước, chắc chắn chịu thiệt.”

“Vương gia, Chu Cao Phi chết dường như làm cho ngươi thiển cận đi?” Trần Hoànghậu lạnh lùng nói: “Ngươi muốn vì đứa con báo thù thì ngươi tất phải bìnhtĩnh. Biết không?”

“Ngươi hôm nay đến rốt cuộc định nói gì với ta?” Yến vương nhíu mày nói tiếp:“Vì sao bệ hạ hoàn toàn thả lỏng ngươi?” Trong khoảng thời gian này, Yến vươngở trong cung đã chính mắt chứng kiến Trần Hoàng hậu độc đoán và dâm đãng,Vương thật sự là không rõ, đối với một nữ nhân như vậy làm sao bệ hạ lại nhẫnnhịn.

“Chuyện của ta ngươi không cần xen vào. Ta lại đây chính là muốn nhắc nhởngươi một chút, chú ý tên cáo già Tĩnh Vương gia. Ta cảm thấy được tất cảchuyện tình đều có thể là tên cáo già kia làm ra” Trần Hoàng hậu thản nhiênnói: “Bao gồm cả cái chết của Chu Cao Phi”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...