Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 865



“Ân, ta xem a, hơn phân nửa là hắn đã chết. Quên đi, giờ cũng cần điều tra nhitử Chu Cao Phi của Yến vương đang thúc đấy mạnh trong đám hoàng tộc ở kinh đôđể cho Yến vương được trở về Yến kinh, ngươi thấy thế nào?” Tĩnh Vương giatrầm giọng hỏi.

“Vương gia, chúng ta nhất định phải ngăn cản Yến vương trở về.” Bạch thọ nói:“Nếu để Yến vương trở về, không thể nghi ngờ chính là thả hổ về rừng. Chờ hắnvề tới Yến kinh rồi mới đối phó thì sẽ khó khăn.”

“Ân, ta cũng vậy nghĩ như vậy.” Tĩnh Vương gia cười nói: “Bên phía Lưu Phongđã được ta ổn định, chúng ta hiện tại có thể dành thời gian để đối phó Yếnvương. Lúc này chúng ta ngàn vạn lần không thể bỏ lỡ cơ hội để hắn trở về.”

“Vương gia đã có kế hoạch?” Bạch Thọ cười hỏi.

“Kế hoạch thì cũng không thể nói rõ, chỉ là đã có một ý tưởng.” Tĩnh Vương giavuốt râu cười nói: “Theo tình hình hiện tại thì Yến vương dường như rất để ýtới lão Tam của hắn. Ta suy nghĩ a, chúng ta hẳn là nghĩ tới biện pháp, cáigọi là nhất tiễn song điêu a”

“Nhất tiễn song điêu?”

Bạch Thọ cung kính hỏi: “Ý của Vương gia là...”

“Bản vương muốn bày ra một kế, cho Yến vương và bệ hạ mưu hại lẫn nhau” Nóinơi đây, Tĩnh Vương gia đột nhiên cười nói: “Có điều này, Bạch Thọ, ta hỏingươi. Nếu khi Chu Cao Phi chết thì ngươi đoán Yến vương có tức giận haykhông”

“Cái này thì đương nhiên” Bạch Thọ phân tích: “Lần này Yến vương tới kinh đôthì xem ra Vương dường như rất coi trọng lão Tam nhà hắn. Nếu Chu Cao Phi chếtthì Yến vương nhất định sẽ đau lòng”

“Ha ha.”

Tĩnh Vương gia cười to một trận lại hỏi: “Nếu nói là bệ hạ giết chết Chu CaoPhi thì ngươi cho rằng Yến vương sẽ như thế nào?”

“Bệ hạ giết chết Chu Cao Phi?” Bạch Thọ lắc đầu: “Nói như vậy, khi đó sẽ làmmâu thuẫn giữa bệ hạ và Yến vương lớn hơn nữa, thuộc hạ nghĩ bệ hạ sẽ khôngngốc như vậy.”

“Bệ hạ đích xác không ngốc, nhưng là ngươi ngốc.” Tĩnh Vương gia cười mắng:“Sự việc là do người làm. Ngươi không làm, nhưng làm sao ngươi biết bệ hạ cũngkhông giết Chu Cao Phi”

“Thuộc hạ đã rõ”

Bạch Thọ có thể ngồi vào vị trí Cẩm Y Vệ phó Đô Chỉ Huy Sứ thì đương nhiênkhông ngu ngốc, hắn cười hỏi: “Ý Vương gia là chúng ta giết Chu Cao Phi sau đólại đổ vấy cho bệ hạ.”

“Không sai. Bản vương đúng là có ý này” Tĩnh Vương gia cười nói: “Ta nghĩ làmuốn Yến vương lại thêm hiềm khích với bệ hạ, hoàn toàn không phải là chuyệnkhông thể.”

“Vương gia cao minh—!” Bạch Thọ chủ động xin đi giết giặc: “Vương gia, nếungài tin thuộc hạ thì sẽ không ngại đem chuyện này giao cho thuộc hạ đi làm.”

“Tốt lắm, ngươi làm đi” Tĩnh Vương gia nghiêm mặt nói: “Nhớ kỹ, việc này chỉđược phép thành công, không được thất bại. Nếu không ta tuyệt không tha chongươi.”

“Đúng rồi. Mang theo huynh đệ trong quân doanh đi, thuộc hạ Cẩm Y Vệ của ngươikhó tránh khỏi bị người biết rõ. Mặt khác bản vương sẽ truyền khẩu dụ để HuyếtVệ phái vài người hỗ trợ công việc cho ngươi làm việc này, đề phòng bên ngườiChu Cao Phi có tu chân.” Tĩnh Vương gia lại dặn thêm một câu.

“Tam công tử. Tất cả hoàng thân quốc thích chúng ta đều đã nhất loạt báiphỏng, bọn họ cũng đều đã đồng ý rồi. Xem ra những ngày cực khổ của Vương giacũng sẽ mau chấm dứt?” Người nói chuyện chính là Sơn Quỉ, đệ tử được đích thânquái tăng Đạo Diễn dạy dỗ. Người này tuy rằng tuổi trẻ nhưng là một người mưutrí cũng không tệ. Vốn hắn luôn làm việc tại Yến kinh, vì lần này đến kinh đôlà chuyện quan trọng cho nên hắn đi theo Chu Cao Phi cùng ở chốn này

Cho tới hôm nay, Chu Cao Phi cùng Sơn Quỉ đi gặp khắp hoàng thân quốc thíchtrong kinh đô. Không ngừng tặng lễ, không ngừng nói năng khiến Chu Cao Phi cóchút mệt mỏi thể xác và tinh thần.

Hiện tại a. Rốt cục có thể tạm thời nghỉ ngơi một hồi ở trong hoa viên củabiệt viện lâm thời cho khuây khỏa.

Tuy nhiên. Trong lòng hắn trước sau vẫn lo lắng cho tình cảnh của phụ vương.Xem ra theo tình hình hiện tại mà xét thì Hoàng gia gia dường như căn bản làkhông có ý để cho người rời đi. Đừng nghĩ ở trong cung thì được hầu hạ cơmngon rượu ngọt, nhưng ai cũng đều biết kỳ thật chính là giam lỏng a.

“Công tử, ngươi còn tại lo lắng a. Yên tâm, ta nghĩ bệ hạ không có khả năngkhông suy nghĩ về đề nghị củaquốc thích hoàng tộc” Sơn Quỷ thấy trong ánh mắtChu Cao Phi có vẻ băn khoăn nên vội vàng tới an ủi.

“Sơn Quỷ a, một ngày phụ vương chưa an toàn trở về thì ta một ngày không đượcyên lòng. Ta xem a, chúng ta mấy ngày này vẫn là không thể lơi lỏng cảnhgiác.” Chu Cao Phi ngắm nghía hoa tươi trước mặt mà nói. Trong mắt lúc đó lộra một vẻ u sầu và lão luyện.

“Công tử yên tâm, ngươi trước cứ nghỉ ngơi, chuyện tình còn lại cứ để cho SơnQuỷ ta lo liệu. Ta làm việc thì xin công tử yên tâm, tuyệt đối sẽ không phảilo làm hỏng việc”

Đột nhiên, ngoài cửa vọng vào tiếng ồn ào, dường như có người đang tranh cãiầm ĩ.

“Người nào lớn tiếng làm ồn vậy?” Chu Cao Phi khẽ cau mày. Chính mình mua biệtviện lâm thời ở vùng ngoại thành này để cho thanh tịnh, làm sao lại tranh cãiầm ĩ ở đây.

“Công tử, ta trước đi xem. Đám hạ nhân này thật sự là một chút quy củ cũngkhông hiểu.” Sơn Quỷ mang vẻ mặt lạnh lẽo rời đi.

“A_.

Sơn Quỷ còn chưa đi được vài bước, đột nhiên chợt nghe thấy vài tiếng kêu thảmthiết, lập tức lại có vài người đầu bay khỏi cổ. Nhìn kỹ, mấy người đó khôngngờ đều là thị vệ tùy thân của Tam công tử.

“Nguy rồi—!”

Sơn Quỷ thầm kêu không tốt, vội vàng lớn tiếng nhắc nhở: “Công tử, có ngườitập kích—!”

“Hộ vệ, hộ vệ, bảo vệ Tam công tử.” Sơn Quỷ hét lớn một tiếng, đã xuất trườngkiếm trong tay phi thân đến bên người Chu Cao Phi để hộ vệ.

Cùng lúc đó, đám hộ vệ nấp ở chỗ tối trong hoa viên cũng đều xuất hiện baoquanh bảo vệ cho Chu Cao Phi, mắt cảnh giác nhìn lối vào hoa viên.

“Các hạ chính là Chu Cao Phi, tam công tử của Yến vương, hoàng tôn của bệ hạ?”Rất nhanh, đám hộ vệ cổng trước dường như đã thất thủ, rất nhiều Hắc y nhânnối đuôi nhau mà vào trong hoa viên. Đầu lĩnh là một gã Hắc y nhân cầm trongtay một cây đại đao nhìn Chu Cao Phi như hổ rình mồi mà trầm giọng hỏi.

Chu Cao Phi quát lạnh một tiếng: “Bọn chuột nhắt phương nào, các ngươi có biếtnơi này là chỗ nào không, không cho phép các ngươi làm càn?”

“Ha ha—!”

Gã đầu lĩnh cười điên cuồng đến khản cả giọng: “Chu Cao Phi, ta cũng không gạtngươi. Hôm nay ngươi chết chắc rồi, ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ củangươi”

“Các ngươi rốt cuộc là ai, với Chu Cao ta có oán thù gì, vì sao hành hung giữaban ngày?” Chu Cao Phi tuy bề ngoài thì nổi giận, nhưng trong lòng đã có chútlo lắng. Hiện giờ đại bộ phận cao thủ mang theo đều bố trí ở Đại nội hoàngthành đang âm thầm bảo vệ Yến vương. Biệt viện bên này tuy rằng đông ngườinhưng lại thiếu cao thủ tu chân. Nếu đối phương có tu chân cao thủ thì nguyhiểm quá lớn.

“Chờ tới khi ngươi chết thì chúng ta sẽ nói cho ngươi.” Gã đầu lĩnh hét lớnmột tiếng ngắn gọn: “Sát—!”

Một tiếng sát vừa nói ra, Hắc y nhân lập tức liền công kích. Bên này Sơn Quỷcũng chỉ huy hộ vệ Yến vương phủ xông tới. Nhân mã hai bên lập tức liền chémgiết với nhau.

Tuy nhiên bên gã đầu lĩnh còn có mấy người chỉ đứng còn trong mắt lóe ra sát ývô tận. Mặ dù chúng không động thủ vội nhưng trong lòng Sơn Quỉ run lên nóithất thanh: “Tam công tử, không tốt rồi. Có cao thủ tu chân”

Đang nói thì mấy tên tu chân cao thủ kia đã bắt đầu động thủ. Vài tiếng xoátxoát vang lên, kiếm quang đi qua nơi nào thì vài tên hộ vệ lập tức đầu lìakhỏi cổ.

Bên người Chu Cao Phi chỉ có Sơn Quỷ và mấy vị tu chân. Tuy nhiên tu vi lạikhông cao lắm, mạnh nhất chỉ là Kim Đan sơ kì. Dù quân hai bên đang chém giết,nhưng gã đầu lĩnh quân địch lại có vẻ thong dong nhàn nhã. Hắn lạnh lùng nhìnchăm chú Chu Cao Phi mà nói: “Nghe nói Yến vương tam tử thì mỗi người đều vănvõ song toàn, chỉ không biết Chu Cao Phi ngươi rốt cuộc có vài phân bản lĩnh.Bản tọa lúc này cũng đang nhàn rỗi, không bằng cùng ngươi thử mấy chiêu.”

“Xem chiêu—!”

Vừa quát một tiếng, gã đầu lĩnh giơ đại đao lên xông tới. Chu Cao Phi hô mộttiếng, trong tay không biết đã xuất đoản kiếm màu lam từ khi nào. Trong lúcmúa may, một đạo lam sắc kiếm quang vọt ra từ thân kiếm.

“Ầm vang—!”

Sau một hồi âm thanh hỗn loạn, kiếm quang của Chu Cao Phi gặp phải đao mangcủa gã nọ lập tức đã bị nuốt chửng. Chu Cao Phi cũng bị lực đạo phản chấn cựclớn khiến từng ngụm máu tươi không ngừng từ trong miệng phun ra.

Vài tên hộ vệ chung quanh thét lên chói tai. Có hai người vội vàng xông lạimuốn giúp Chu Cao Phi. Nhưng đại đao gã đầu lĩnh đã lặng lẽ quét một luồng đaomang tới. Hai gã hộ vệ kia la thảm một tiếng, cả người đã bị chặt thành haiđoạn.

Chu Cao Phi mắt thấy thảm cảnh hộ vệ của mình như vậy lập tức phẫn nộ điêncuồng gào thét. Hai tay nắm chặt đoản kiếm giận giữ chém tới.

Gã đầu lĩnh cũng lạnh lùng cười, nhẹ nhàng chém một đao về phía Chu Cao Phi.Trên thân đại đao phủ kín một lớp màu đen, bên ngoài có vô số tia chớp màu đenlượn lờ khiến chung quanh lập tức rơi vào trong vẻ u ám kinh khủng.

Lúc này, đã có vài tên hộ vệ lại tụ tập bên người Chu Cao Phi.

Sau một tiếng hét giận dữ, hung quang trong mắt chớp động, gã đầu lĩnh cườiđiên cuồng đột nhiên xông tới mấy tên hộ vệ kia.

Sau vài tiếng tiếng kêu thảm thiết mấy tên hộ vệ trung thành và tận tâm đã bịhắc sắc đao mang chém vào đầu.

“Tốc chiến tốc thắng, bệ hạ còn đang chờ tin tức. Nhớ kỹ nhất định phải đuổitận giết tuyệt, một người sống cũng không thể lưu lại...” Đúng lúc này, từcổng hoa viên vọng tới một giọng người có lực cực kỳ cứng cáp.

Âm thanh kia đắc ý cười điên cuồng: “Hừ, còn muốn cứu Yến vương trở về, đừngcó nằm mơ...”

“Không ngờ là người của Hoàng gia gia phái tới?” Nghe được âm thanh kia, ChuCao Phi dường như đã rõ hết thảy.

Hắn cắn chặt răng, môi đã bị cắn bật máu tươi, trong lòng oán hận lão Hoàng đếvô cùng. Dù sao thì mình cũng là tôn tử của lão a.

Hét lên vài tiếng, Chu Cao Phi trợn ngược mắt vung thanh đoản kiếm nhằm gã đầulĩnh đâm tới.

Thanh kiếm gào thét không ngừng, lam sắc kiếm quang chung quanh thân kiếm cũngcó khí tức màu vàng. Dưới tình thế cấp bách, Chu Cao Phi đã xuất ra tinh lựccuối cùng của mình chỉ mong một kiếm có thể giết chết gã thủ lĩnh.

Đáng tiếc là tốc độ xuất kiếm của hắn vẫn rất chậm, bởi vì giờ phút này hắn đãchịu thương tổn nên sức chiến đấu của hắn giảm mạnh. Cái gọi là liều mạng tuynhiên cũng chỉ là giãy dụa mà thôi.

“Ầm vang—!”

Một tiếng nổ, kiếm quang của Chu Cao Phi cùng hắc sắc đao mang của gã đầu lĩnhkia tiếp xúc với nhau. Kiếm quang lập tức bị dập nát, còn đao mang của gã đầulĩnh dường như không bị gì trở ngại nào mang theo một vòng kình khí lốc xoáymàu đen lập tức lao thẳng tới ngực của Chu Cao Phi.

“Tam công tử cẩn thận—!”

Sơn Quỷ một kiếm bức lui đối thủ của mình, vội vàng phi thân lại. Tong thờikhắc chỉ mành treo chuông đã hóa giải đao mang của gã đầu lĩnh cứu một mạngcho Chu Cao Phi.

Đầu lĩnh Hắc y nhân gào một tiếng lại tăng lực lên vung đại đao chém tới. SơnQuỷ vội chỉ huy hộ vệ xông lên nghênh chiến.

Gã đầu lĩnh ra tay toàn lực, toàn thân dường như có hắc khí quấn quanh. Đaomang qua chỗ nào thì đám hộ vệ đều gào lên mà chết, huyết nhục bắn văng rangoài tạo thành một trận mưa máu bốn phía.

“Đi tìm chết—!”

Trầm hét một tiếng, gã đầu lĩnh cười âm hiểm vung đại đao múa ra một đạo gióxoáy, lập tức lại có bẩy tám tên hộ vệ bị chém giết, không rên được một tiếngmà ngã xuống mặt đất.

Sơn Quỷ tìm đúng cơ hội, từ xa đâm tới trước mặt gã đầu lĩnh cả người đẫm máu.Một kiếm này nếu đâm trúng thì sợ là gã đầu lĩnh đã hoàn toàn xong rồi.

Khi kiếm quang mạnh mẽ còn cách gã đầu lĩnh nhân một trượng thì hắn lại độtnhiên biến mất không thấy đâu. Cùng lúc đó, gã đầu lĩnh đã dũng mãnh xuất hiệntrước mặt Chu Cao Phi.

Gã đầu lĩnh cười dát dát, giơ thanh đại đao lên nhằm vào đầu Chu Cao Phi chémtới.

Chu Cao Phi hoảng sợ vội vàng hai tay nắm chặt kiếm đón đỡ. Tuy nhiên lực chémvẫn không hề giảm, sau một tiếng la thảm, người hắn đã bị gã đầu lĩnh chémthành hai nửa, chết ngay tại trận.

“Phanh—!”

Một tiếng, ngay khi gã đầu lĩnh chém giết Chu Cao Phi, Sơn Quỷ cứu viện chậmđành phải đem tức giận trút lên gã đầu lĩnh.

Gã đầu lĩnh không kịp phòng bị, chịu một kiếm đâm trúng ngực cũng khí tuyệt bỏmình ngay tại trận.

“Tam công tử đã chết, vì Tam công tử báo thù—!” Sơn Quỷ gào khóc như điên rồiđem tu vi toàn thân tăng lên tới cực hạn, bắt đầu điên cuồng giết chóc.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...