Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 817



Tuy lòng rất chua xót, nhưng miệng nàng vẫn nở một nụ cười nhạt, từng bước đếngần, đơn giản nói” Tiểu Hầu gia, nếu ngài không ghét bỏ ta, ta thật sự hy vọngcó thể trở thành nữ nhân của ngài” Túc vương phi biết, dựa theo ý tứ của NhạcTử Lân, hẳn là muốn đem mình gả cho thuộc hạ của Lưu Phong, để có thể đạt đượcsự che chở từ phía Lưu Phong. Nhưng nàng tốt xấu gì cũng đã làm Vương phi, hơnnữa từ nhỏ đã là người có sự kiêu ngạo, làm sao lại chịu hạ mình như vậy. Theoý đồ của phụ thân, Túc vương phi dù có lớn mật hay không cũng khó mà nhắm vàoLưu Phong được. Tuy rằng hiện giờ Túc vương phi vẫn chưa nảy sinh tình cảm vớiLưu Phong. Nhưng ít nhất thì nam nhân này cũng khiến nàng động tâm. Tương tự,hắn cũng chân chính là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất. Tuy rằng đôi lúccó hơi vô lại lẫn vô sỉ, nhưng mà những khuyết điểm nhỏ đó không che khuất nổihào quang quanh người hắn.

Đơn giản mà nói, nếu bắt buộc để lựa chọn nam nhân thì Túc vương phi sẽ đànhchọn Lưu Phong. Ít nhất thì trên người nam nhân này cũng có một nửa anh hùngkhí khái, giống hình tượng của nàng khi còn bé.

“Tình nhi tiểu thư, nàng vừa mới nói là muốn làm nữ nhân của ta sao? Ta khôngnghe lầm đó chứ?” Lúc này Lưu Phong đã bị nữ nhân có bộ ngực vĩ đại này ép tớigóc tường.

“Không sai, tất cả những điều ta nói đều là sự thật...” Lúc trước nàng đúng làcó chút ngượng ngùng. Nhưng sau khi nói xong, Túc vương phi lại cảm thấy thoảimái hơn rất nhiều.

Ha ha, quả nhiên có bản lĩnh, rốt cuộc đã từng làm Vương phi nên thật sự cũngcó vài phần khí phách. Lưu Phong cười hì hì nói: “Tình nhi tiểu thư, muốn làmnữ nhân của thì nàng phải biết rõ rằng, nữ nhân bên cạnh ta rất nhiều, yêu cầucủa ta vốn cũng rất cao. Đúng rồi, không phải nàng muốn ta sờ sao, ta hiện tạimuốn sờ một chút.”

“Sờ đi!” Túc vương phi dường như bất chấp mọi thứ, biểu tình của nàng có chútkích động: “Ta giữ lời, từ giờ trở đi, ta đã là nữ nhân của Lưu Phong chàng.Tuy nhiên...”

Một câu tuy nhiên, lập tức khiến cho Lưu Phong rụt tay trở lại, cảm giác tronglời nói có chuyện, hắn phải rõ ràng thì mới dám động thủ.

“Hoàng đế sớm hay muộn cũng sẽ khai đao với cha ta. Ta hy vọng chàng có thể vìta. Giúp cho cha ta vô sự” Túc vương phi nghiêm túc nói.

Cuối cùng... Hắn chính là đợi những lời này. Lưu Phong vì sao lại đến phủNguyên soái tán gái. Bởi vì mị lực của Tình nhi quá lớn chăng? Tất cả đềukhông phải. Mục đích của hắn rất rõ ràng là muốn lôi kéo Nhạc Tử Lân cùng BộBinh của lão.

Lưu Phong hắc hắc cười nói: “Đây là tất nhiên, nàng trở thành nữ nhân của ta,Nhạc nguyên soái cũng sẽ là nhạc phụ của ta. Chuyện của lão gia đương nhiêncũng sẽ là chuyện của ta. Nàng yên tâm, lão gia sẽ không có việc gì đâu. Tuynhiên cũng phải nói rõ ràng trước, Nhạc phụ nhất định phải hợp tác với ta. Nếukhông, ta cũng sẽ không giúp được gì đâu”.

“Đó là chuyện đương nhiên mà, thiếp sẽ khuyên bảo phụ thân hợp tác với chàng”Túc vương phi thề sắt son khẳng định.

“Tốt, có những lời này của nàng, thì ta an tâm rồi.” Lưu Phong mờ ám cười nói:“Bây giờ nàng hãy nhắm mắt lại, ta bắt đầu sờ soạng đây. Nếu nàng không nhắm,ta thật sự sẽ cảm thấy khó xử đó.”

Quả nhiên là vô sỉ. Túc vương phi hít vào một hơi. Nghe theo Lưu Phong, khépcặp mắt phượng lại, đôi tay buông thõng xuống.

Đừng nhìn bề ngoài Túc vương phi có vẻ chịu đựng. Thực tế mà nói, không kể sựngượng ngùng thì từ đáy lòng của nàng thậm chí còn có một tia chờ mong mơ hồ.

“Được rồi Tình nhi tiểu thư, thấy bộ dạng chết cũng không sợ của nàng, ta thậtlòng không hạ thủ được...”

Mở to mắt, Túc vương phi liền phát hiện Lưu Phong đã đi ra đến tới cửa, hắnhướng phía Túc Vương phi, cười hắc hắc nói: “Cũng không còn sớm nữa, ta cũngphải trở về rồi.”

Túc Vương phi trong mắt tựa hồ lộ ra vài tia mất mát, thản nhiên hỏi” Vậy khinào chàng trở lại?”

“Mấy ngày nữa ta phải trở về Phong Thành một chuyến, chờ khi ta trở lại sẽ đếntìm nàng. Trong khoảng thời gian này ta hy vọng nàng có thể thuyết phục Nguyênsoái. Nàng là một nữ nhân thông minh, vì vậy ta hy vọng tương lai sẽ giúp tađược chút đại sự. Nữ nhân chỉ biết giúp chồng dạy con, ta không cần, biếtkhông?” Để lại những lời này, Lưu Phong liền lập tức ly khai.

Túc Vương phi cẩn thận suy nghĩ lại những lời Lưu Phong vừa nói, khóe miệng nởmột nụ cười, nàng là người hiểu mình rõ ràng nhất, lúc trước cơ nghiệp ở Túcvương phủ đều do nàng âm thầm chuẩn bị. Nếu không Túc vương phủ cũng không cóthể huy hoàng như vậy. Nếu có cơ hội lớn hơn, nàng tin chắc vào tài hoa củamình sẽ có thể phát huy được hết. Hơn nữa chịu ảnh hưởng của phụ thân Nhạc TửLân, nàng đối với binh pháp cũng có đọc qua, tuy rằng chưa bao giờ mang binhđi đánh giặc, nhưng nếu để làm mưu sĩ thì có thừa khả năng.

Túc vương phi kết luận, bản thân mình sẽ tương lai cùng Lưu Phong sẽ làm nênđại sự.

Nàng biết bên cạnh Lưu Phong có rất nhiều nữ nhân, nhưng nàng tin tưởng rằng,với tài hoa của nàng mà nói, chắc chắn sẽ không kém bất kỳ một ai.

Nghĩ đến đây, Túc vương phi cảm thấy cuộc sống thật vui vẻ, thế giới thật tốtđẹp.

...

...

Lưu Phong đi được một lát, Nhạc Tử Lân liền tới. Sau khi vào cửa, lão vội vãhỏi.” Con gái ngoan, mau nói cho cha biết, kết quả thế nào?”

“Cái gì thế nào?”Túc vương phi tuy đối với người ngoài mau lẹ, nhưng đối mặtvới phụ thân lại có đôi chút ngượng ngùng, khẽ cúi gương mặt đỏ ửng xuống.

Có hy vọng... Nhạc Tử Lân là người từng trải, vừa nhìn thấy bộ dạng con gáinhư vậy, đã biết là mình đã có hy vọng. Tuy nhiên, lão vẫn muốn nghe tự miệngcon gái nói ra.

“Con gái ngoan, mau nói cho cha biết đi, chả lẽ con muốn ta hồi hộp chết saoa...” Mối bận tâm lớn nhất cả đời của Nhạc Tử Lân, chính là đứa con gái này,lão thật tâm mong muốn con mình có thể tìm được một chỗ tốt.

Túc vương phi bị cha nóng nảy thúc giục, cuối cùng cũng không trốn tránh, đànhnhè nhẹ gật đầu, nhẹ giọng nói” Con đã nói với hắn, hắn rốt cục cũng đã đồng ýrồi. Tuy nhiên...”

“Cái gì? Là con mở miệng trước sao?” Nhạc Tử Lân ngắt lời nói: “Con gái ngoan,không hổ danh là con gái của ta, quả nhiên có đảm khí. Đúng rồi, hắn nói cáigì? Hay để ta đoán thử nhé, hắn chắc là muốn con thuyết phục ta đứng về phíahắn có đúng không?”

Đúng là gừng càng già càng cay, nhừng lời này một chút cũng không sai, túcVương phi khẽ gật đầu: “Phụ thân, người đoán đúng rồi đó, ý hắn đúng là nhưvậy.”

“Xú tiểu tử, kỳ thật ta cũng đã sớm biết, hắn vốn không có hảo tâm gì mà, trênthực tế cái hắn muốn chính là thế lực của ta.”Nhạc Tử Lân khẽ nhíu mày.

“Phụ thân con cả đời vẫn duy trì ở thế trung lập. Trước kia không gia nhập bấtkỳ tập đoàn thế lực nào cũng không kết bè lập phái, nhưng lần này phải ngoạilệ... Tuy nhiên, ta cũng thích con người của Lưu phong. Con ngoan, khi nào hắnquay trở lại hãy nói cho hắn rõ, ta Nhạc Tử Lân sẽ toàn lực ủng hộ hắn. Nhưnghắn cũng phải rõ là, thế lực của Bộ Binh, ta nhiều nhất cũng chỉ có thể nắmđược sáu thành.” Nhạc Tử Lân kỳ thật cũng không có biện pháp. Bởi vì chuyệntình của con gái, lão Hoàng đế chắc chắn sẽ không buông tha cho lão. Kỳ thậtvới lão thì cũng không có gì, làm thần phải nghe lệnh vua, vua bảo chết thầnkhông thể không chết. Nhưng vấn đề là, nếu lão chết thì con gái lão sẽ ra sao.Cũng không thể vì mình tận trung mà đem rắc rồi đến với con gái của mình. Chonên vì con gái, Nhạc Tử Lân đành phải ngoại lệ.

Ánh mắt của Nhạc Tử Lân vô cùng sắc bén, lão tuy biết được rằng chuyện Lưuphong là thế tử của Trịnh vương là giả, nhưng lão lại vô cùng coi trọng Phongthành. Nếu không có gì ngoài ý muốn. Tương lai có thể ngồi lên chiếc ghế kiathì lão là người có cơ hội lớn nhất. Như vậy chính con gái của mình cũng có sốlàm Hoàng phi.

“Con gái ngoan, nữ nhân bên cạnh Lưu Phong đúng là rất nhiều, con nhiều lắmcũng chỉ được hắn để ý thôi. Nhưng ngàn vạn lần không được kém nữ nhân khác.Nhất định phải đem tài trí, khả năng của con phát tán ra hết, phải làm cho LưuPhong nhìn thấy giá trị của con, chỉ có như vậy, địa vị của con trong lòng hắnmới có chỗ.” Nhạc tử lân chắc chắn rằng, Lưu Phong nhận nữ nhân không chỉ bởitình yêu nam nữ, mà còn vì địa vị và ích lợi.

Túc vương phi gật gật đầu nói.” Phụ thân, người yên tâm, điều này con biết mà.Chúng ta không có tình cảm chân chính, vì vậy ta nhất định sẽ phải cố gắng.”

“Con gái ngoan, phụ thân thật sự có chút lo lắng, ta sợ rằng con đường này sẽkhông mang lại hạnh phúc cho con.” Nhạc Tử Lân thở dài một tiếng, thấp giọngnói.” Lưu Phong tương lai sợ rằng sẽ là hoàng đế, con chắc chắn sẽ là phi tử,hậu cung nhiều thị phi, ta cũng có chút không an tâm.”

Trên thực tế, việc này Túc vương phi cũng đã có nghĩ qua, nhìn phụ thân an ủinói” Phụ thân người đừng quá lo lắng ta biết xử lý việc này như thế nào. Nữnhân bên cạnh Lưu phong cũng không giống với những nữ nhân bình thường, nhấtđịnh sẽ không chỉ biết tranh dành nam nhân, với mưu kế và tâm trí của con, connghĩ tương lai của chúng ta nhất định sẽ rất tốt.”

“Chỉ mong là được như vậy...” Nhạc Tử Lân gật gật đầu.

...

...

Kỳ hạn ba ngày đã đến, lần này Lưu Phong cũng không hề thất hứa với Tiểu Linhnhi, sắp xếp thỏa đáng xong, sáng sớm liền ngồi lên Phi nhi xuất phát.

Sắp được nhìn thấy mẫu thân, vì thế tâm tình của Tiểu Linh nhi vô cùng hưngphấn, lớn tiếng nói với Phi nhi.” Chim nhỏ, chim nhỏ.” Mới vừa hô hai câu, côbé đột nhiên cảm thấy mình có chút nói sai, hiện giờ Phi nhi đã là chim torồi.

“Chim to, chim to, ngươi mau bay nhanh lên, nếu không ta sẽ bắt mi ăn sâu.”Tiểu Linh Nhi rõ ràng là đang uy hiếp Phi nhi.

Phi nhi nghe vậy, kêu lên một tiếng, nhẹ nhàng kích động đôi cánh vài cái, tốcđộ liền tăng đến mấy lần, không khí thổi ngược lại suýt chút nữa đã đem TiểuLinh Nhi thổi bay.

“Con chim chết tiệt kia, ngươi muốn hại ta ah. Khi quay về ta nhất định sẽ bắtmi ăn sâu.” Tiểu Linh Nhi bất mãn nói.

Phi nhi khẽ hót một tiếng, dường như muốn xin lỗi, sau đó từ trên người nó tỏara một ngọn lửa mạnh mẽ, hình thành một cái kết giới phòng ngự bao phủ lấythân thể, đem Tiểu Linh Nhi vây vào giữa, lập tức chận đứng không khí thổingược.

...

...

Thái tử phi hai ngày nay vô cùng lo lắng, Lưu phong không ngờ lại biết hếtthảy chân tướng, làm nàng có chút không chuẩn bị kịp, toàn bộ kế hoạch bị sụpđổ.

Nàng như kiến bò trên chảo nóng, sai Hắc Phượng Hoàng đi mời Hoàng Gia đếnthương nghị. Nhưng người ta lại đáp lời là thời kì này hai người vô cùng khôngnên gặp nhau.

Yến vương là người đa mưu túc trí, tuy rằng hắn không biết Lưu Phong làm cáchnào lại biết được hết thảy sự việc năm đó, nhưng Yến vương biết nếu mình đigặp thái tử phi chắc chắn sẽ gặp gian kế, thân phận của hắn sẽ bị phát hiện.Vì vậy hắn từ chối gặp mặt Thái tử phi. Nhưng lại dặn dò kỹ Hắc Phượng Hoàng,trở về báo cáo cho Thái tử phi phải thật bình tĩnh, không cần hoảng, sự tìnhcó lẽ cũng không nghiêm trọng như nàng nghĩ. Căn cứ vào phân tích của hắn cùngvới các tin tức tình báo, hắn dám khẳng định trong thời gian ngắn Lưu phong sẽtuyệt đối không đem chân tướng vụ đó ra công bố. Hơn nữa trong tay hắn cũngkhông có nhiều chứng cứ, đến lúc đó chỉ cần Thái tử phi mở miệng phủ nhận, hắncũng không thể làm gì.

Mấu chốt là ở chỗ, năm đó bọn họ đã làm rất chu đáo. Trên mông Triệt nhi cũngcó Thất Tinh Đế Vương ấn, thì ai có thể nói hắn là giả.

Đáng tiếc là chính Yến vương đối với Tử Hư Chân Long Lệnh lại không biết rõràng.

Thất Tinh Đế Vương ấn có lẽ có thể lừa gạt được người thường, nhưng lại khôngthể giấu được pháp khí nghe đâu được truyền từ cổ xưa của đế quốc.

Rốt cục mà nói, sự tình cũng không có xấu như Thái tử phi nghĩ, nhưng cũngkhông có tốt như Yến vương vẫn tưởng.

“Hắc Phượng Hoàng, hắn có ý tứ gì vậy, sự tình đã đến nước này, mà sao lạikhông thấy hắn, chẳng lẽ hắn để ta gánh vác một mình sao?”Thái tử phi vô cùngtức giận, đem lửa giận trút lên người Hắc Phượng Hoàng.

Hắc Phượng Hoàng tuy rằng tức giận, nhưng không thể phát tác, đành phải chịuđựng, tận tình giải thích.

Thái Tử Phi không lại hề nghe, cũng không thèm phân biệt phải trái, oán hậnnói.” Ngươi về nói cho Hoàng Gia hay, hắn bất nhân, chớ trách ta bất nghĩa.”

“Ngươi về nói cho hắn như vậy đi, hắn tự nhiên sẽ hiểu rõ.” Ý Thái tử phichính là muốn nói cho Lưu Phong biết thân phận thật của Hoàng Gia. Lúc trướcYến vương còn lấy thân phận của Lưu Phong để áp chế nàng. Nhưng hiện tại bấtđồng, đã không còn liên hiệp nữa. Cho nên Thái tử phi trong lòng cũng không hềbăn khoăn. Chỉ cần nàng muốn, lúc nào cũng có thể nói cho Lưu phong biết.Đương nhiên, Thái tử phi cũng sẽ không khinh suất, tối thiểu cũng phải đảm bảođược cho chính mình mới đem chân tướng nói ra, ít ra cũng được hắn tha thứ.Lấy thực lực của Thái tử phi mà nói, nàng cũng không sợ Lưu phong, nhưng ở sâutrong thâm tâm, nàng không muốn cùng Lưu phong đối địch.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...