Hi Du Hoa Tùng
Lưu Phong nghe vậy, cũng ko nói gì, bất quá trên gương mặt biểu hiện một chúthờn giận.
Hừ, cấm kỵ cái gì, thì sao hả? Lão tử cũng đã phạm vào, Ân quý phi, Trương MỹNhân, còn có Nghê Thường, đều là bậc trưởng bối, nhưng Lưu Phong đều yêu, đềuđã mần thịt.
“Phong nhi, ngươi nói cho ta biết, ngươi và tứ sư tôn của ngươi cuối cùng cóquan hệ gì?” Vốn dĩ Mộ Dung phu nhân chỉ nghĩ rằng, Trương Mỹ Nhân tự mìnhtương tư, nhưng khi nhìn thấy thần sắc khác thường của hắn, buộc phải hỏi câunày. Cho đến giờ, nàng vẫn cho rằng đàn bà bên cạnh Lưu Phong đã quá nhiều,nhất định sẽ ko thích một người đáng tuổi mẹ của mình, đáng tiếc là, nàng kobiết rằng, có đôi khi thục phụ (phụ nữ lớn tuổi) càng làm cho người ta thíchthú.
“Ta...”Lưu Phong mấp mấy môi, tính nói cái gì lại thôi, dù sao đi nữa nàngcũng là trượng mẫu của mình, ai lại đem chuyện tình ái của bản thân ra mà nóichứ. Người mà, luôn phải giữ một chút thể diện.
“Phong nhi, có một số việc ta vốn ko muốn nói, nhưng bây giờ...”Mộ Dung phunhân do dự một lát rồi lại tiếp: “Trước đó vài ngày, ta vô tình phát hiện ratứ sư tôn của ngươi đã biến ngươi thành một đối tượng ảo tưởng, và làm ra cáiviệc vô sỉ kia... thật ko ngờ lại có một người sư tôn ko biết liêm sỉ làgì...”
“Câm miệng!!!”
Nghe thấy những lời nói cay độc của Mộ Dung phu nhân về tứ sư tôn, Lưu Phongnhất thời biến đổi khí sắc, lạnh lùng nói: “Phu nhân, xin người tự trọng, đừngnói những lời xúc phạm đến tứ sư tôn của ta...”
Mộ Dung phu nhân bị Lưu Phong nạt cho một cái làm hoảng sợ, nhưng cũng ko chịuyếu thế, căng vặn lại một câu: “Tại sao? Chẳng lẽ ta nói sai? Trương Mỹ Nhânlà sư tôn của ngươi, nhưng nàng cũng là một trưởng bối, thế mà lại mơ tưởngđến ngươi, nàng là một kẻ vô sỉ, hạ lưu...”
“Ta nói ngươi câm miệng, ngươi ko nghe thấy sao? “Lần này quả thật Lưu Phongđã rất tức giận, cho nên cũng manh động, nắm chặt lấy cổ tay, hai mắt nhìnnàng trừng trừng như ăn tươi nuốt sống.
Mộ Dung phu nhân nao nao, hừ một tiếng: “Buông tay! “
“Xin lỗi!”
Lưu Phong nhẹ nhàng nói.
“Ta làm gì sai ah, Trương Mỹ Nhân câu dẫn con rể ta, ta nói nàng ko được sao?”Thái độ của Lưu Phong đã làm cho Mộ Dung phu nhân nổi giận.
“Cả hai chúng ta đều thương yêu nhau. Nam hoan nữ ái, vốn là chuyện bìnhthường, tại sao từ trong miệng của ngươi lại biến chất...”
“Ngươi... chẳng lẽ ngươi thật sự thích tứ sư tôn, điều này sao có thể? Cácngươi là sư đồ a, ko thể như thế được “Mộ Dung phu nhân kinh ngạc.
“Cái gì mà ko thể, ta và sư tôn cũng ko phải cận thân, dựa vào cái gì ko thểyêu nhau “Ở kiếp trước chỉ có quy định là cận thân (cùng dòng máu) ko thể kếthôn, lão tử và sư tôn ko cận thân, yêu nhau thì đã sao?
Lưu Phong cũng ko muốn nghĩ thêm nữa, bởi vì kiếp trước còn có quy định nhấtphu nhất thê (một vợ một chồng)
Mộ Dung phu nhân giãy dụa một chút, bất lực nói: “Ngươi trước tiên buông tayta ra...”Tu vi hai người chênh lệch quá nhiều, cho dù Mộ Dung phu nhân đã tuthành nguyên anh đi chăng nữa, cổ tay vẫn bị Lưu Phong bóp rất đau.
Lưu Phong hừ một tiếng, rồi cũng buông tay Mộ Dung phu nhân và lạnh lùng nói:“Phu nhân, ta rất tôn trọng ngươi, hy vọng ngươi cũng có thể tôn trọng ta”
Dừng lại một chút để lấy hơi, Lưu Phong tiếp tục: “Nếu ngươi muốn biết, tacũng ko giấu, ta và tam sư tôn, tứ sư tôn đều có quan hệ yêu đương, chúng tathật tâm yêu nhau” Dù sao cũng đã biết, Lưu Phong gôm Nghê Thường vào chuyệnnày luôn, một lần nói cho rõ ràng.
Nghe nói thế, tâm tình vốn có chút bình tĩnh lại trở nên tức giận, Mộ Dung phunhân nói có chút khó tin: “Còn có cả tam sư tôn, ngươi... các ngươi sao cóthể?”
“Bởi vì yêu... ! “Lưu Phong trả lời rất đơn giản, chỉ một chữ nhưng đủ đế sángtỏ tất cả.
“Phu nhân, xin ngươi tin tưởng ta, chúng ta thật sự yêu nhau...”Lưu Phong tiếptục nhấn mạnh vấn đề.
Nhìn vẻ mặt kiên định của Lưu Phong, Mộ Dung phu nhân chỉ biết thầm thở dài,nhẹ nhàng nói: “Phong nhi, ta cũng rất tôn trọng ngươi, vốn dĩ ta ko muốn canthiệp vào chuyện tình yêu của ngưi, nhưng đây ko phải việc đùa, ngươi cần phảirõ ràng, các ngươi là sư đồ, nếu làm như vậy, tương lại sẽ bị Tu Chân giớicười chê “
“Hừ!!!”
Lưu Phong khinh thường hừ lạnh một tiếng, nói: “Chúng ta thật tâm yêu nhau, tako sợ những lời đàm tiếu”
“Nếu ai dám cười, ta sẽ giết người đó “Trong Tu Chân giới vốn là cường giả vitôn, Lưu Phong tin rằng, chỉ cần mình đủ mạnh, đủ lợi hại, còn ai dám nói bậy?Có lẽ sư đồ bọn họ còn phấn đấu yêu nhau để trở thành cường giả.
“Ngươi...”Mộ Dung phu nhân biết tính cách của Lưu phong, hắn nói được là làmđược, người khác cũng ko thể cản nỗi.
Nàng cũng rất rõ ràng, dưới sức mạnh cường đại, cái bất hợp lý đều trở nên hợplý, trong Tu Chân giới là thế. Nếu là trước kia, với tu vi của nàng, nào dámnói với Trương Mỹ Nhân như thế. Nhưng bây giờ đã khác, bời vì nàng cũng đã tuthành nguyên anh, có thể ngang hàng với Trương Mỹ Nhân, khởi bào tuyến thượng,cho nên mới dám trách Trương Mỹ Nhân. Bây giờ, nếu Lưu Phong đã đủ mạng, thìnhư lời hắn nói, tương lai còn ai dám nói loạn?
“Ngươi thật sự muốn công khai sao?” Tâm tình của Mộ Dung phu nhân bây giờ đãtrở nên yên tĩnh lại, đối diện với sự thật này, nàng vô phương thay đổi, chibằng tiếp nhận nó, mặc dù trong lòng còn rất nhiều bức xúc, nhưng tạm thời chỉcó thể như thế.
Lưu Phong gật đầu thừa nhận, nói: “Ngay từ đầu, ta đã muốn công khai chuyệnnày”
“Xin lỗi, vừa nãy hơi kích động, đã làm ngươi hoảng sợ...”Ngữ giọng có phầnxin lỗi
“Cũng là ta ko đúng...”Mộ Dung phu nhân cũng nhận lỗi về mình: “Ta ko nêntrách cứ tứ sư tôn ngươi...”
“Chuyện này tạm thời cứ như vậy, ngươi trở về đi, nói với khuynh thành, pháithêm người chú ý hành động của Đông Cung, Trần hoàng hậu, Túc vương và Tĩnhvương gia. Mặt khác, Tuyệt Sắc và Tuyệt Tình hai vị tiền bối khi đến kinh đô,lập tức để bọn họ vào cung, âm thầm bảo vệ lão hoàng đế. Hắn chưa đến lúcchết...”Lưu Phong cũng đã bình tĩnh tâm tình, dặn dò vài câu.
Mộ Dung phu nhân gật đầu, nhẹ nhàng nói: “Ân...”
“Phu nhân, ngươi ko giận ta chứ “Nghe thấy hào khí có phần trầm muộn, LưuPhong nhìn về phía Mộ Dung phu nhân mỉm cười.
Mộ Dung phu nhân biết Lưu Phong muốn làm lành lại quan hệ của chính mình, cũngmỉm cười nói: “Ko có việc gì, chuyện của ngươi rất rõ ràng, ta ko muốn nóithêm gì nữa”
“Phu nhân, tuổi và địa vị ko phải là vấn đề cấm kỵ, mấu chốt là trong lòng cảhai đều có tình yêu. Kỳ thật, phu nhân, ngươi cũng nên đi tìm tình yêu đíchthật cho mình, ta biết, một người đàn bà cô đơn, sẽ đau khổ đến mứcnào...”Điểm này, Lưu Phong cũng đã từng thấy qua, Ân quý phi, chính là mộtminh chứng sống, thật sự rất khổ. Cuộc sống của nữ nhân là ở cùng với một namnhân nàng yêu. Mộ Dung Thiên đã chết, Mộ Dung phu nhân cũng nên tìm cho mìnhmột người bạn đời mới, nếu cứ tiếp diễn như vậy, cuộc sống sẽ ko mấy hạnhphúc.
Mộ Dung phu nhân nghe vậy, thân hình run lên, trong mắt hiện ra một tia thầnsắc phức tạp, thở dài nói: “Từ khi phu quân chết, tình ái trong đầu ta cũng đãchết theo, bây giờ, tất cả ý niệm của ta, chỉ có tu đạo. Giúp cho Mộ Dung thếgia phát dương quang đại.”
“Phu nhân, chớ trách ta lắm lời, một người đàn bà như vậy sẽ rất đau khổ. Cólẽ bá phụ vừa mất, nên người có thể chưa hiểu được. Sau này, người sẽ có cơhội thấu hiểu”
Mộ Dung phu nhân âm thầm cười khổ, nàng sao lại ko hiểu chứ.
Mộ Dung Thiên vừa mất, trong lòng nàng cũng cảm thấy trống rỗng, cũng ko màngđến vấn đề sinh lý nữa, chuyện của Mộ Dung gia, đã đủ làm nàng đau đầu.
Nàng biết Lưu Phong nói đúng, nữ nhân, ko thể sống thiếu người nam nhân mìnhyêu, chỉ là, nàng có thể theo đuổi hạnh phúc của mình được hay sao??
Đó là chuyện trước kia, bây giờ nàng cũng đã tu thành nguyên anh, nhãn giớicũng cao hơn, nếu muốn tìm một người bạn đời, thì người đó cũng phải là mộtnguyên anh cao thủ.
Phóng mắt ra ngoài Tu Chân giới, ngoại trừ những tiền bối lánh đời, nam nhântrong Tu Chân giới, chỉ có chưởng giáo của Huyền Tâm chánh tông là tu thànhnguyên anh, nàng sao có thể chạy đến Vân Mộng Trạch để chủ động cầu thân chứ?
Hơn nữa, nàng cũng ko thích vị chưởng giáo của Huyền Tâm chánh tông, mặt khác,vị chưởng giáo kia chắc cũng đã tìm được một song tu đạo lữ rồi.
Duy chỉ có Lưu Phong trước mắt là phù hợp với yêu cầu của nàng, nhưng dù saohắn cũng là con rể của nàng. Nàng ko dám nghĩ đến điều đó.
Nói cho cùng, nàng chính là vẫn còn một chút ghen tỵ với Trương Mỹ Nhân.
Mộ Dung phu nhân cười khổ đáp: “Cảm ơn ý tốt của ngươi...”
“Phu nhân...”Lưu Phong tính mở miệng nói, nhưng ko biết nên nói cái gì.
“Phong nhi, ta cũng đã lớn tuổi rồi, hơn nữa lại trong tu chân, cũng chưa chắccó người phù hợp với ta. Chuyện của ta, ngươi ko cần phải xen vào, ngươi chỉcần đối xử tốt với Uyển nhi nhà ta, là ta đã rất hài lòng rồi” Mộ Dung phunhân cười, nhưng trong nụ cười có vài phần sầu muộn.
Lưu Phong nhìn thấy nụ sầu tiếu, chợt rùng mình: “Phu nhân, thứ ta nói thẳng,người nên theo đuổi hạnh phúc của mình, người thân là tu chân giả, hẳn cũngbiết là, tuổi tác ko có ảnh hưởng đến chuyện này, huống hồ, nếu người đứng bêncạnh Uyển nhi, nhìn cũng ko khác biệt cho lắm...”
Mộ Dung phu nhân nghe vậy, sắc mặt đỏ lên, mặc dù có chút thẹn thùng, nhưngtrong lòng lại rất vui vẻ. Nữ nhân nào lại ko thích nam nhân khen chứ
“Hỗn tiểu tử, chỉ biết nói bậy. Ngươi nha, cái miệng rất dẻo, ko biết đã cóbao nhiêu nữ tử bị ngươi làm hại”
“Hắc hắc, lời ta nói đều là thật. Phu nhân thật sự xinh đẹp như hoa” Lưu Phongđột nhiên cười mờ ám: “Phu nhân, nếu người ko phải là mẫu thân của Uyển nhi,ko phải là trượng mẫu của ta, ta nghĩ có thể sẽ biến người thành thê tử củata”
“Phi... miệng chó đòi cạp ngà voi. Hỗn tiểu tử, ngay cả ta mà cũng dám chiếmtiện nghi a. .”Mộ Dung phu nhân khinh thối một tiếng, vẻ mặt có điểm tức giận,nhưng trên mặt hiện ra một tầng đỏ hồng, xinh đẹp động lòng người.
“A a, phu nhân, lời ta nói đều là thật, phu nhân vừa thông minh lại vừa xinhđẹp như vậy, là sở cầu của ta...”Lưu Phong tiếp tục “châm dầu vào lửa”
“Hỗn tiểu tử, càng ngày càng ko có quy củ... chuyện của ta cũng đã xong, cũngnên đi, ta và Uyển nhi sẽ ở đây vài ngày, sau đó rời đi...”Mộ Dung phu nhâncàng nghe càng sợ những lời nói của Lưu Phong, cho nên nhanh chóng cáo từ.
Lưu Phong hắc hắc cười, nhìn Mộ Dung phu nhân đi ra khỏi cửa nói: “Phu nhân,người thật sự rất đẹp!”
Mộ Dung phu nhân trên mặt đã ửng hồng, nghe được những lời ấy, hồng càng thêmhồng.
“Hỗn tiểu tử, ngươi là một đại sắc lang!”
Lưu lại những lời này, Mộ Dung phu nhân cũng rời phòng của Lưu Phong.
Lưu Phong làm ra vẻ vô cùng nghiêm túc nói: “Ta là một người vô cùng nghiêmchỉnh đứng đắn!”
“Xú tiểu tử, ngươi thật sự là một đại sắc lang!” Đột nhiên, Bạch Khiết hiệnthân, chỉ vào trán của hắn nói.
“Ngươi cũng nói ta như vậy?” Lưu Phong mập mờ cười, đột nhiên ôm lấy thân hìnhBạch Khiết, đưa tay sờ loạn: “Dù sao cũng đã mang tiếng rồi, chi bằng làmluôn!”
Bạch Khiết cũng ko tránh né, tùy ý để Lưu Phong sờ loạn, hơn nữa đôi bàn taynhỏ bé đang rờ rãm bên ngoài quần của hắn: “Tiểu tình nhân, nếu ngươi muốn, tacó thể cho ngươi, chỉ là...”
Lưu Phong cả kinh, một tay đẩy mạnh Bạch Khiết ra: “Ta ko muốn biến thành xáckhô” Tuy nói là chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu nhưng Lưu Phongko cần phải vì một cành cây mà bỏ cả một cánh rừng, tương lai còn có nhiềuniềm vui đang chờ hắn.
“Khi nào đến Phù Tang thần xã “Bạch Khiết đột nhiên hỏi.
“Vài ngày nữa, có việc gì sao?” Lưu Phong có chút kỳ quái.
“Thiên Chiếu rất nguy hiểm, đến lúc đó ta sẽ cùng ngươi sóng vai tác chiến,mấy ngày nay, ngươi đừng làm loạn, gia tăng tu luyện đi, thời gian ko còn sớmnữa, ta cũng trở về tu luyện”
...
Vân Mộng Trạch, Phiếu Miểu Cốc...
An bài tất cả mọi chuyển thỏa đáng, Thu Sương quyết định xuống núi, dựa theokế hoạch của nàng, trạm thứ nhất ghé thăm Trương Mỹ Nhân, tiếp theo là đi tìmLưu Phong.
Lưu Phong lần này đích xác là có một kiếp nạn, nàng phải ra tay tương trợ, nếuko hắn sẽ gặp phiền toái ko nhỏ.
Đồng thời, Nghê Thường cũng quyết định xuống núi tìm Lưu Phong, bất quá ko đichung lộ trình với Thu Sương.
Trước khi đi, Nghê Thường có hẹn gặp Đình Nhi, quyết định nói cho nàng biếtmột số việc,
“Đình Nhi, hôm nay ta phải đi, trước khi đi, ta muốn nói cho con biết một sốviệc, con chuẩn bị tâm lý đi. .”Nghê Thường làm ra bộ dạng nghiêm trọng.
