Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 70



“Ai là tiểu oa nhi, ngươi đến nhà chúng ta làm cái gì” Đột nhiên, Linh Nhichống nạnh, ngăn trước mặt Bạch Vũ, hừ hừ nói...

Bạch Vũ thấy cử chỉ của tiểu Linh Nhi buồn cười quá, phát ra một tràng nói:“Tiểu muội, ta gọi là Bạch Vũ, ngươi có thể gọi ta là Tiểu Vũ tỷ tỷ. Nói choTiểu Vũ tỷ tỷ nghe, ngươi là con ai, sao lại ở nhà của đại ca”.

Tiểu Linh Nhi thoáng liếc Lưu Phong, đôi mắt nhỏ nghiêm trang nhìn Bạch Vũnói: “Ta là con cha ta, Tiểu Vũ tỷ tỷ, người là nữ bằng hữu của cha ta hả” LưuPhong nghe từ”nữ bằng hữu” từ cái miệng nhỏ nhắn của Linh nhi, không nghĩ hômnay nó lại nhiều chuyện vậy.

Bạch Vũ đối với ý nghĩa của từ nữ bằng hữu cũng không thể giải thích, nghĩthầm, chính mình là nữ nhân, xưng hô nữ bằng hữu bất quá cũng phù hợp, nhưngnàng không biết TiểuLinh nhi trong miệng nói”cha” cuối cùng là ai?

“Tiểu muội muội... cha ngươi... là...”

Tiểu Linh Nhi chỉ Lưu phong đang đứng sau lưng Bạch vũ nói: “Người đó là phụthân của ta”.

Liễu Thanh Nghi vốn đang quét dọn, đột nhiên nghe được Linh Nhi nói như vậy,nhất thời kinh hãi thất sắc, vội vàng chạy lại nói: “Linh nhi, không được nóibậy”.

Xoay người lại, nàng vẻ mặt sợ hãi nói với Lưu Phong: “Công tử gia, Linh nhicòn nhỏ tuổi, không hiểu chuyện, sau này...”

Bạch Vũ nhìn thấy tình cảnh như thế, rất nhanh chóng hiểu được chuyện gì xảyra, nàng nghĩ Lưu Phong đại ca, cùng nha hoàn của hắn tư thông, sinh ra đưanhỏ này, trách sao Phượng viên lớn như vậy, hắn ta lại thích cái vườn nhỏ xíunày, hóa ra là có lý do.”

Tiểu Linh Nhi bị Liễu Thanh Nghi mắng, nhất thời ủy khuất khóc thành tiếng,giương đôi mắt nhỏ nhìn Lưu Phong, bộ dáng thật sự đáng thương.

Ôm chặt lấy tiểu Linh Nhi, Lưu Phong thấp giọng an ủi nói: “Linh Nhi ngoan,nín khóc đi, khóc là không tốt, đợi lát nữa ta sẽ kể chuyện thần thoại chongươi nghe.”

Nghe được kể chuyện cổ tích, tiểu Linh Nhi nhất thời nín khóc: “Linh Nhi nghecha nói, không khóc nữa” Tiểu nha đầu thật sự cơ trí, còn không quên gọi LưuPhong là cha.

Liễu Thanh Nghi vốn còn muốn dạy dỗ Linh Nhi, nhưng là nhìn thấy Lưu Phongkhông thèm để ý, cũng không nói thêm nữa, trong lòng thở dài một tiếng, tiếptục công việc dọn dẹp...

Bạch Vũ định nói đỡ cho Tiểu Linh Nhi vài câu, nhưng thấy thái độ của LưuPhong đối với Linh Nhi rất tốt, thành thật mà nói thì đây cũng là chuyện củanhà người ta. Nhưng nàng trong lòng đối với Liễu Thanh Nghi rất thương xót,một cô gái tốt, rơi vào tay sói dữ, suốt ngày chung sống với hắn ngay cả danhphận cũng không có, thật làm người ta động lòng...

“Thanh Nghi, vị này là muội muội của huynh đệ ta, ca ca hắn có việc, nhờ tachiếu cố nàng vài ngày, ngươi dọn dẹp một gian phòng cho nàng ta.” Lưu Phongnói.

Liễu Thanh Nghi vội vàng lên tiếng, tay chân nhanh nhẹn chỉ đường cho Tiểu Vũđi.

Nàng vốn cũng không tin lời Lưu Phong nói, cái gì huynh đệ muội muội, tám phầnlà tối hôm qua đã thân mật với nhau. Bất quá nàng trong lòng cũng không oánhận gì, thân là nô tỳ, nha hoàn, đối với chuyện của chủ nhân tự nhiên không cóquyền hỏi. Bất quá, Công tử gia bịa ra một lý do để lừa nàng, cũng chứng tỏtrong lòng công tử gia cũng có một chút xíu dành cho nàng. Nếu không, đườngđường là một đại thiếu gia, cứ quang minh chính đại nói đây là nữ nhân củamình.

Đợi Bạch Vũ đi theo Liễu thanh Nghi vào phòng, Tiểu Linh Nhi bèn giữ chặt tayLưu Phong, kéo vào phòng, dẩu miệng, tức giận nói: “Đại ca ca, người khôngthích mẹ ta sao? Sao lại mang về một tỷ tỷ xinh đẹp?”

Lưu Phong bất giác phì cười, chẳng trách Linh Nhi lúc nãy bộ dáng như vậy, thìra là muốn giúp mẹ mình.

Tiểu nha đầu thật ma quỷ, tâm cơ quả không nhỏ. Lưu Phong đưa tay ôm Linh Nhi,tay vuốt mũi nó một cái, cười nói”Linh Nhi, Tiểu Vũ tỷ tỷ là muội muội củahuynh đệ ta, hắn đang có việc, nhờ ta giúp hắn chiếu cố muội muội hắn vài ngàythôi...” Nói xong, Lưu Phong buồn bực nghĩ, tại sao mình lại giải thích vớiTiểu Linh Nhi nhỉ, nó thật sự có hiểu không?

“À, nguyên lai là như vậy, Linh nhi đã an tâm” Tiểu Linh Nhi sắc mặt giãn ra,khuôn mặt lại lộ nụ cười ngọt ngào.

Lưu Phong xấu hổ không thôi, trong lòng không khỏi nhịn được, tự hỏi chínhmình, nó thật sự có hiểu không?

Bạch Vũ thừa dịp Lưu Phong vắng mặt, khẽ nói với Liễu Thanh Nghi: “Tỷ tỷ này,ngươi chịu khổ quá rồi”

Liễu Thanh Nghi vốn đang lo lắng về mối quan hệ giữa Bạch Vũ và Lưu Phong, độtnhiên bị nàng ta nói một câu kỳ lạ như vậy, cũng đâm ra hồ đồ. Ngước mặt lên,chớp chớp mắt, ý niệm vừa nghĩ Bạch Vũ chắc đang nói về việc mình giúp nàng tadọn dẹp phòng đây mà, liền vội nói: “Không có gì, những việc này chính là tanên làm mà”

Thật đáng thương, bộ dạng đáng thương như vậy đáng tiếc lại hoàn toàn khôngdám nói thật, Lưu Phong... kia... thật là đại hỗn đản... tuyệt đối là đại sắclang... Bạch Vũ đột nhiên cầm tay Liễu Thanh Nghi, nghiêm mặt nói: “Tỷ tỷ,đừng sợ, hết thảy đã có ta”.

Tay của Liễu Thanh Nghi lần đầu tiên bị nữ nhân nắm chặt như vậy, nàng thấyánh mắt Bạch Vũ nhìn mình có phần không bình thường, rất kỳ lạ, trong lòng cảkinh, liền rút tay lại, cáo từ nói: “Bạch tiểu thư... ngươi... trước... nghỉngơi một chút, ta còn có việc phải đi trước. Nếu có gì cần, cứ gọi ta” Nóixong cũng không chờ phản ứng của Bạch Vũ, Liễu Thanh Nghi xoay người gấp rútrời khỏi.

Đi một mạch ra ngoài phòng, tinh thần mới từ từ yên tĩnh trở lại, bất quá lạinghĩ thật sự không rõ tại sao công tử gia như thế nào lại tìm một người đàn bàcó khuynh hướng đồng tính luyến ái như vậy? Chẳng lẽ những người giàu có đềuthích những trò biến thái sao??

Đáng thương một lòng hảo tâm của Bạch đại tiểu thư lại bị Liễu Thanh Nghi hiểulầm thành đồng tính, nàng nếu biết Liễu Thanh Nghi nghĩ mình như vậy, chắc sẽtức chết...

Ngược lại, cử động của Liễu Thanh Nghi lại càng làm cho Bạch Vũ thêm khẳngđịnh Lưu Phong đích thị là ác lang. Liễu Thanh Nghi cái gì cũng đều không dámnói, có vẻ kinh hoảng thất thố, rõ ràng là sợ dâm uy của Lưu Phong.

“Một người tốt, một tiểu hài bé nhỏ đáng yêu... Không... ta phải giải cứu bọnhọ” đó là tâm tình hiện tại của Bạch Vũ, thật là quảng đại giống như Nam HảiQuan Thế Âm Bồ Tát.

Sau khi dùng bữa tối, rửa chân xong, Lưu Phong bắt đầu ngồi xuống, Liễu ThanhNghi cũng cảm thấy khó hiểu, nàng vốn tưởng Lưu Phong đêm nay sẽ ngủ ở phòngBạch Vũ, kết quả đợi nửa ngày mà cũng không thấy động tĩnh gì.

“Xem ra ta hiểu lầm hắn rồi, Bạch Vũ tiểu thư thật là muội muội của huynh đệhắn” Kết luận như vậy, Liễu Thanh Nghi nở một nụ cười ngọt ngào...

Tiểu Linh Nhi thấy thái độ kỳ quặc, nụ cười ngọt ngào của mẹ, thấp giọngnói”Mẹ, người đang nhớ đến đại ca ca sao?”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...