Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 683



Ngừng một chút, Ngô Chi Vinh lại nói: “Hầu gia, yến hội hôm nay sợ là khôngthể tiếp tục được nữa. Hay là thế này, người trở về trước, đợi qua vài ngàynữa, việc điều tra có tiến triển, bản soái lại thiết yến bồi tội với người.”Chuyện tới hôm nay, thấy thái độ cương quyết của Lưu Phong, Ngô Chi Vinh cũngkhông muốn cùng hắn phát sinh chút xung đột nào nữa. Cứ đuổi hắn đi trước đãrồi hãy nói. Huống hồ, phỏng chừng hắn cũng không biết nhiều lắm về Tuyết Cơ.Phải biết rằng Thu Nguyên Trạch chính là sát thủ chuyên nghiệp rất biết điều.

Yến hội cụt hứng bỏ về. Lưu Phong mang theo Tuyết Cơ về Hầu Tước Phủ tạm thờiở Phúc Thành

Mà lúc này, Lãnh Nguyệt tiên sinh cũng đã thu thập được một ít tin tình báo.

“Chủ công, ngài đoán không sai, Ngô Chi Vinh ở Phúc Thành đã lâu. Sớm đã cùngPhù Tang, Cao Lệ âm thầm cấu kết, từng nhiều lần cung cấp cho binh lính hainước kia binh khí và giáp trụ...”

“Bất quá, cho tới bây giờ, chúng ta vẫn chưa có chứng cứ trực tiếp.” LãnhNguyệt tức giận nói: “Ngô Chi Vinh hành sự lão luyện, không để lại dấu vết,muốn nắm được chứng cứ chính xác, còn phải mất khá nhiều công phu-!”

Lưu Phong gật gật đầu, nói: “Tiên sinh, chuyện này sẽ giao cho ngài, ngài phảimất nhiều tâm tư rồi.”

Lãnh Nguyệt tiên sinh nghiêm túc gật gật đầu, nói: “Chủ công yên tâm, muốnngười ta không biết, trừ phi mình đừng làm. Nếu Ngô Chi Vinh hắn đã làm, khôngsợ tìm không ra chứng cứ.”

Ngừng một chút, Lãnh Nguyệt tiên sinh nói tiếp: “Chủ công, thuộc hạ cũ củaThái tử điện hạ ngày xưa, ngoại trừ số ít cá biệt, còn lại đại bộ phận đãtriệu tập xong. Một ít trong đó, ta đã an bài làm việc tại Phong Thành.”

“A a, tốt lắm.” Lưu Phong lòng thầm mừng, sau khi tiếp nhận tiện nghi từ thếlực của lão cha thì tạm thời sẽ không phải lo lắng vấn đề người tài nữa.

“Được rồi, kinh đô và Giang Nam cũng phải phái đi một ít.” Mặc dù trọng tâmphát triển của Lưu Phong đã dời tới Phong Thành, nhưng Giang Nam và kinh đôlại không thể buông lỏng. Thứ nhất quyền lợi kinh tế ở hai nơi này phi thườngkhách quan, thứ hai là hai nơi này cũng là địa phương chiến lược cực kỳ trọngyếu. Cho nên nhất định phải cho người đáng tin đi làm.

“Chủ công, yên tâm, thuộc hạ đã sớm an bài thỏa đáng rồi.” Lãnh Nguyệt nhànnhạt nói.

“Đúng rồi. Tiên sinh làm việc, ta rất yên tâm.” Lưu Phong tự đáy lòng tánthưởng.

“Chủ công. Còn có một tin tức cần phải nói cho ngài, Phong Thành truyền đếntin tức, nói là vị bằng hữu Ái Lệ Ti và Ba Ba Lạp đã tới Hoa Hạ Đế Quốc, hơnnữa lại đi tiếp đến Phong Thành. Bọn họ mang đến cho ngài nước hoa và hết thảycây nông nghiệp Hoa Hạ Đế Quốc không có mà lần trước ngài giao cho bọn họ lưuý...”

Lưu Phong nghe vậy, trong mắt hiện lên một đạo tinh quang, vội hỏi: “Trong mấycây này, có thể có khoai tây, ngô không?”

Lãnh Nguyệt nghe vậy, hơi kinh hãi, thầm nghĩ chẳng lẻ Chủ công có khả năngtiên tri, căn cứ theo tin tức Phong Thành đưa tới, trong số cây nông nghiệp LaBá Đặc mang tới, đích xác có hai loại cây này.

“Đúng vậy, có khoai tây, ngô.” Lãnh Nguyệt gật gật đầu.

Lưu Phong mừng rỡ, vội hỏi: “Nói cho Diệp Văn Lý và Phó Lưu Vân, nhất địnhphải đối đãi với La Bá Đặc như khách quý. Phong Thành hoang vắng, đất đai cằncỗi, nhưng đất lại phi thường thích hợp loại trồng khoai tây. Mà hết thảy đấtnúi đều thích hợp trồng ngô. Ngài nói cho Diệp Văn Lý, để hắn dùng số tiền lớnthuê người trồng hết số cây giống này, hơn nữa tổ chức người chuyên đi học tậpphương pháp trồng trọt của La Bá Đặc...”

“Chủ công. Dưới sự chủ trì của Tố Tố chủ mẫu, công tác này đã bắt đầu đượctiến hành, bất quá phụ trách truyền thụ kỹ thuật trông trọt là hai vị tiểu thưÁi Lệ Ti và Ba Ba Lạp.” Lãnh Nguyệt chi tiết trả lời.

Lưu Phong nao nao, lập tức cười to; “A a, đúng rồi...” Tình huống hiện tại đãvượt xa hoàn toàn suy nghĩ của Lăng Phong. Nếu là Ba Ba Lạp và Ái Lệ Ti traođổi kỹ thuật trọt, đối với hắn mà nói là tốt nhất. hắn mặc dù cùng hai nàngchỉ có vài lần hoan ái, nhưng nghĩ đến các nàng đã sớm quyết một lòng vớimình. huống hồ, các nàng vốn là người của mình.

“Chủ công. nếu có thời gian người không ngại thẩm vấn Tuyết Cơ chứ. có lẽchúng ta có thể từ trên người nàng tìm được cửa đột phá...” Trước đó, LãnhNguyệt đã thẩm qua Tuyết Cơ. Nhưng không thu hoạch được gì. Hắn nghĩ Lưu Phongrất có thủ đoạn đối phó nữ nhân, cho nên mới khéo léo đề tỉnh hắn

Lưu Phong gật gật đầu: “Mấy ngày nay các ngươi thẩm tra thật sự không được gì,vậy thì để ta xuất mã.”

Vì gặp việc vui tinh thần sảng khoái, liên tiếp vài ngày Lưu Phong đều đắmchìm trong hạnh phúc, ngay cả trong khi ngủ cũng tràn đầy nụ cười.

Bất quá có một chuyện khiến hắn để tâm, mỹ nhân tỷ tỷ Lý Hương Quân không biếtxảy ra chuyện gì, mấy ngày nay thấy hắn là cứ thờ ơ lãnh đạm, có đôi khi thậmchí ngay cả bắt chuyện cũng không buồn đáp.

Ngay ngày hôm qua, hắn đưa tay sờ vào đồn bộ của Lý Hương Quân một chút. Kếtquả đổi lấy ánh mắt khinh bỉ của người ta, sau đó nàng lại xoay người quay vềphòng mình, mặc cho Lưu Phong hô hoán như thế nào, nàng cũng không mở cửa.

Đối với biểu hiện khác thường của Lý Hương Quân, Lưu Phong cũng rất mơ hồkhông hiểu thế nào.

Hôm nay, ngay từ sáng sớm hắn lại chờ đợi trước cửa phòng Lý Hương Quân. Hyvọng có thể hỏi rõ ràng rốt cục đã phát sinh chuyện gì.

Nhưng hô hoán gõ cửa cả nửa ngày, Lý Hương Quân vẫn làm thinh.

Lưu Phong tức giận, một cước đá tung cửa phòng, trong miệng nói thầm: “Chẳnglẽ đến tuổi mãn kinh rồi...”

“Tuổi mãn kinh?” Lý Hương Quân nguyên lai không muốn đáp lại Lưu Phong. Nhưngnghe hắn nói cái gì tuổi mãn kinh, có chút tò mò, nhàn nhạt hỏi một tiếng.

Lưu Phong đi qua, mạnh mẽ ôm lấy Lý Hương Quân. Hôn vào tai nàng một cái, ônnhu nói: “Mỹ nhân tỷ tỷ. nàng đây là muốn chơi trò gì vậy. Mấy ngày nay saokhông thèm để ý tới ta, còn nữa vậy, gọi nàng mở cửa nàng cũng không mở, rốtcục đã phát sinh chuyện gì?”

Lý Hương Quân hừ một tiếng, kéo tay Lưu Phong ra. Không nói một lời.

Lưu Phong nhíu mày một chút. cố ý lớn tiếng nói: “A, ta biết rồi. Mỹ nhân tỷtỷ, nàng nhất định là có nam nhân khác, nàng... nàng đã thay lòng đổi dạ,ta... ta đau lòng quá...”

Lý Hương Quân nghe vậy, vẫn cứ không nói gì.

Lưu Phong hừ một tiếng, mang theo ưu tư nói: “Nàng không nói tức là ngầm thừanhận rồi, ta chỉ biết chúc nàng hạnh phúc. Hẹn gặp lại-!”

Nói xong, Lưu Phong đi ra ngoài.

Lý Hương Quân thấy thế, trong lòng có chút sốt ruột, thoáng do dự một chút,vội vàng đứng dậy, giữ chặt lấy Lưu Phong.

Lưu Phong cười hắc hắc, thầm nghĩ: “Đây là nàng lôi kéo ta à nha.”

Xoay người lại, Lưu Phong thở dài một tiếng, nói: “Mỹ nhân tỷ tỷ, nàng đừngnói, nàng không nói ta cũng biết, hay là định nói cho ta biết, để ta sau nàykhông làm phiền nàng nữa...”

“Nói mò cái gì thế “

Lý Hương Quân nghe Lưu Phong nói lời này xong, đột nhiên cái mũi cay cay,trong mắt đã hiện lên một tầng hơi nước, mạnh mẽ nhào vào lòng Lưu Phong, haitay đập vào ngực hắn: “Chàng đúng là tiểu tử xấu xa. Người ta đến cả thân thểcũng đều cho chàng. Chàng sao còn nói như vậy chứ.”

Vấn đề là ta cũng đem thân thể cho nàng. Nam nữ phải bình đẳng, không thể cóphân biệt đối xử được.

“Mỹ nhân tỷ tỷ. vậy tại sao mấy ngày nay nàng đều không để ý tới ta?” Thấy bộdáng này, Lý Hương Quân trong lòng đã bắt đầu chậm rãi tiếp nhận hắn, nếukhông lại nàng sao lại kích động đến mức nhào vào lòng hắn như thế. Nếu nóicuộc hoan ái ngày đó, là bởi vì kích thích và kích tình, mà hôm nay là chủđộng nhào đầu vào lòng mình, tuyệt đối là biểu lộ chân tình.

Lý Hương Quân không trả lời vấn đề của Lưu Phong, ngược lại hỏi: “Phong nhi,ngươi nói cho ta biết, ta có phải là loại nữ nhân vô sỉ không?”

Lý Hương Quân hỏi xong những lời này, đột nhiên nhẹ giọng khóc nấc lên, toànthân nàng mềm nhũn ngã vào lòng Lưu Phong. Thấp giọng hỏi: “Ngươi nói ta cóphải là loại nữ nhân vô sỉ không biết xấu hổ không? Ta là sư tôn của KhuynhQuốc, Khuynh Thành. Mà còn làm mẹ các nàng nữa, rồi lại cùng ngươi xảy ra quanhệ như vậy...”

Lưu Phong nao nao. Thì ra là như vậy, trách không được mấy ngày nay nàng xử sựcổ quái như thế, nhưng trước đây gánh nặng trong long cũng đâu có lớn như vậy,đã xảy ra chuyện gì nhỉ?

“Phong nhi. Ngươi sao không nói, ta có phải thật sự rất vô sỉ, không biết xấuhổ không? Ta không nên câu dẫn ngươi... chúng ta sau này thật sự không thể ởcùng một chỗ...” Lý Hương Quân thấy Lưu Phong không trả lời, trong lòng cóchút gấp gáp, lại hỏi lại.

Không đợi nàng nói xong, miệng Lưu Phong đã hôn lên.

Nụ hôn nóng bỏng kịch liệt, đã biểu thị thái độ của Lưu Phong.

Sau khi cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Lý Hương Quân bị áp chặt, trong nháymắt đã bị sự hạnh phúc và ngọt ngào bao vây. Sự ủy khuất và u oán trước đây đãbiến mất.

Hai người ôm nhau rất chặt. Lý Hương Quân dùng khí lực thậm chí còn lớn hơncủa Lưu Phong một chút.

Đôi mắt đẹp khép hờ, lông mi có chút chớp động, hơi thở phát ra tiếng rên nhẹ.Rất nhanh đã chủ động hơn, cái lưỡi đinh hương thăm dò tiến vào trong miệngnam nhân, dùng sức mút vào.

Sau khi hôn nhau mãnh liệt, Lý Hương Quân lại hỏi: “Phong nhi, ngươi nói chota biết, ta có nữ nhân vô sỉ không?”

Lưu Phong khó hiểu nói: “Mỹ nhân tỷ tỷ. ngươi đây là sao vậy, vì sao luôn hỏiđến vấn đề nhàm chán như vậy?”

“Ta lớn hơn ngươi.” Lý Hương Quân đột nhiên nói một câu như vậy.

Lưu Phong không tức giận cười cười: “Mỹ nhân tỷ tỷ, nàng rất khôi hài nha,chúng ta đều là kẻ tu chân, còn quan tâm cái gì tuổi tác chứ.” Nàng mà coi làlớn sao? Bạch Khiết MM kia kìa, người ta đã ngàn tuổi rồi đó.

Lý Hương Quân nghe vậy, sắc mặt hòa hoãn một chút.

“Nhưng ta là sư tôn của Khuynh Quốc Khuynh Thành, ta cuối cùng không thể cùngcác nàng tranh giành nam nhân?” tâm kết của Lý Hương Quân vẫn còn chưa đượcgiải khai.

“Phong nhi, ta thật sự nghĩ mình rất vô sỉ.” Lý Hương Quân sâu kín nói.

Lưu Phong không nói gì, trong lòng lại nghĩ, nếu thế mà tính là vô sỉ, thìngười trong thiên hạ còn có người nào vô sỉ hơn ta chứ. Ân quý phi chính làthân cô cô của Tố Tố, nàng không phải cũng bị ta đưa lên giường sao?

“Mỹ nhân tỷ tỷ, ngươi đừng miên man suy nghĩ nữa, ngươi ta cùng một chỗ, lạicòn cả nam hoan nữ ái nữa, ngươi tình ta nguyện, cái gì vô sỉ không vô sỉchứ...” Nói đến chỗ này, Lưu Phong mập mờ cười cười: “Mỹ nhân tỷ tỷ, kỳ thậtnhư vậy rất tốt, ngươi cùng Khuynh Quốc Khuynh Thành sau này đều là nữ nhâncủa ta, chẳng phải là lại có thể sống cùng nhau à? Như vậy thật tốt a...”

“Mỹ nhân tỷ tỷ, sau này nếu có cơ hội, không bằng chúng ta bốn người...”(sặc!! 4P)

Lý Hương Quân nghe vậy, sắc mặt đã đỏ càng thêm đỏ, nhẹ giọng gắt giọng:“ngươi mới chính thức là người vô sỉ... ai muốn cùng ngươi bốn...”

“Mỹ nhân tỷ tỷ, sau này đừng nghĩ loạn nữa...” Lưu Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ bảvai nàng, cười nói: “Sau này không cho phép không để ý tới ta a, nếu không cẩnthận ta cởi hết quần áo xong đánh vào mông nàng đó.”

“Nàng là nữ nhân của ta, biết không?”

Lý Hương Quân không nói gì, nhưng hai hàng thanh lệ chậm rãi rơi xuống.

“Phong nhi, ôm ta. Để cho ta lẳng lặng nghĩ xem...” Mỗi lần nghĩ đến ngày đóthấy bức thư nặc danh nọ, tâm tình Lý Hương Quân lại trở nên trầm trọng, chínhlà Lưu Phong đã cho nàng dũng khí lớn lao, tâm của nàng đang bối rối.

Lưu Phong biết tâm kết của nàng chưa giải, cũng không hề kích thích nàng. Chỉgắt gao ôm nàng vào lòng.

Hai người cứ như thế suốt cả canh giờ, đến cả động cũng không động.

“Mỹ nhân tỷ tỷ. nàng nói của nàng lớn hơn, hay của Khuynh Quốc lớn hơn?” LưuPhong vì muốn xoa dịu không khí nặng nề, Lưu Phong nắm lấy bạo mãn của nữnhân, hỏi mập mờ.

Lý Hương Quân sắc mặt nhất thời đỏ bừng, sẵng giọng: “Ngươi... tiểu sắc langnày, không có chút nghiêm chỉnh a... ân... bất quá, của ta quả thật lớn hơnKhuynh Quốc một chút, lại nói sao nhỉ, ta cũng là sư tôn a... sao có thể nhỏhơn đồ đệ được?”

Lưu Phong thiếu chút nữa cười ngất, đó cũng là lý do sao?

“Phong nhi. ta hỏi ngươi. là ta đẹp hơn hay là Khuynh Quốc Khuynh Thành đẹphơn?” Lý Hương Quân đột nhiên hỏi.

“Đương nhiên là Mỹ nhân tỷ tỷ đẹp rồi, nếu không ta như thế nào vẫn gọi nànglà Mỹ nhân tỷ tỷ, phong vận thành thục của nàng Khuyng Quốc Khuynh Thành khôngthể bằng được.” Lưu Phong chăm chú nói.

“Vậy là ngươi nói ta rất già rồi?” Lý Hương Quân hừ nói

“Già?” Lưu Phong vội hỏi: “Mỹ nhân tỷ tỷ, ai nói nàng già, ta đi tìm hắn liềumạng. nói thật, đứng cùng Khuynh Quốc Khuynh Thành, người không biết tuyệt đốisẽ cho các ngươi là ba vị tỷ muội đó. hơn nữa, nàng còn là tam muội...”

“Chỉ biết mồm mép lém lỉnh.” Lý Hương Quân gắt giọng một cái, trên mặt mây đỏdập dờn, trong lòng cũng ngọt ngào dị thường.

“Được rồi. Mỹ nhân tỷ tỷ, nàng chưa nói cho ta biết rốt cục là đã xảy rachuyện gì. Sao hành vi mấy ngày nay của nàng khác thường như thế?” Lưu Phonghiểu được sự tình có nguyên nhân.

Lý Hương Quân do dự một chút, đứng dậy. Từ dưới gối lấy ra một phong thư, đưacho Lưu Phong nói: “Ngươi đọc thư này rồi sẽ hiểu.”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...