Hi Du Hoa Tùng
Lưu Phong cười ha ha: “Tối qua nàng cũng...”
Lý Hương Quân nghe vậy, khuôn mặt vốn đã khôi phục lại bình thường nhất thờilại đỏ bừng. Đúng là, tối hôm qua, nàng là người đã rên lớn: “Thiếp muốn...thiếp còn muốn nữa...”
“Mỹ nhân tỷ tỷ, chúng ta cũng nên rời giường, lát nữa Khuynh Thành cùng TiểuLinh Nhi tới...”Lưu Phong biết Lý Hương Quân tạm thời ko muốn để cho ngườikhác biết hai người đã phát sinh quan hệ, nên chủ động nhắc nhở.
Lý Hương Quân ngượng ngùng ân một tiếng, ôm lấy hắn vào ngực nói: “Để cho tacảm thụ cảm giác ôn tồn một hồi, các nàng hẳn ko tới sớm vậy đâu “Lý HươngQuân quả là một tân tố phụ nhân, mi vũ tràn ngập xuân tình, vũ mị lay độnglòng người. Thật sự rất hấp dẫn a.
Lưu Phong trợn mắt há mồm, cố gắng nuốt nước miếng, nhìn kiều đồn phong hung,nhớ lại kích tình nóng bỏng đêm qua. Nhất thời dục vọng trong lòng bùng phát,tiểu tử giữa hai chân ép sát vào bụng nàng.
Lưu Phong nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, mập mờ cười: “Mỹ nhân tỷ tỷ, thừa dịpchúng ta còn chưa mặc quần áo, không bằng làm tiếp một lần nữa đi”
Lý Hương Quân nghe vậy, thân thể càng ôm chặt hắn, thẹn thùng nói: “Tối hômqua “làm “nhiều lần như vậy, ngươi còn muốn nữa...”
“Mỹ nhân tỷ tỷ vóc người nóng bỏng như vậy, bộ dạng lại ôn nhu thế này, ta lúcnào cũng muốn...”Lưu Phong cười hắc hắc.
““... Người ta...”Lý Hương Quân thấy được dục vọng chi hỏa của Lưu Phong, nàngthẹn thùng chỉ chỉ xuống giường, nhẹ nhàng nói: “Người ta... lần đầu tiên...hiện giờ còn đau...”
Lưu Phong nhìn theo phương hướng của tay nàng, trong lòng mừng rỡ a... thì ravẫn còn là xử nữ.
“Cười cái gì...”Nhìn vẻ mặt kích động của hắn, Lý Hương Quân biết tấm thân xửnữ của mình đã làm cho hắn rất hài lòng.
“Mỹ nhân tỷ tỷ, nàng thật tốt, đã đem lần đầu tiên cho ta...”Xử nữ thì đâu cógì lạ, nhưng bốn mươi tuổi vẫn còn là xử nữ thì quả thật rất đáng quý trọng.
Lưu Phong cũng ôm nàng vào ngực, hai tay nhẹ nhàng, khe khẽ xoa xoa bộ ngựcbạo mãn, chăm chú nói: “Nàng chẳng những là đàn bà của ta, mà sẽ còn là thê tửcủa ta”.
Lý Hương Quân nghe vậy, trong lòng tuy rất vui, nhưng mặt ngoài lại ko biểu lộgì, vội vàng nắm lấy tay Lưu phong, giọng đầy vẻ cầu xin: “Người ta... thậtsự... ko được...”
“Nga...”Lưu Phong đã ko muốn dừng, nhưng hắn biết, đêm qua Lý Hương Quân đãbiểu hiện hết sức, nếu bây giờ tiếp tục hành sự, sợ rằng thân thể nàng ko chịunỗi.
Lý Hương Quan nghe thấy trong giọng nói của Lưu phong có chút thất vọng.
Linh cơ vừa động, đột nhiên tụt người xuống, dúi đầu vào giữa hai chân hắn,dụng miệng ngậm lấy cái vật thô to kia (ấy da ghê quá em hổng dịch đâu)
Lưu Phong ko nghĩ Lý Hương Quân lại chủ động như vậy, trong lòng kích thích kothôi, thật sự quá tuyệt.
Chừng nửa canh giờ sau, Lưu Phong đã ra đầy trong cái miệng nhỏ của nàng.
Hảo sảng.
“Ba ba, sao người chưa dậy, Khuynh Thành tỷ tỷ cùng Uyển Nhi tỷ tỷ đã vì ngườimà chuẩn bị một bữa sáng phong phú...”Ngay khi Lý Hương Quân ngẩng đầu lên,chuẩn bị mặc quần áo thì Tiểu Linh nhi đã đẩy cửa đi vào.
Tiểu Linh nhi nhìn hai người đang xích lỏa trên giường, tựa hồ như có chút khóhiểu, lấy tay gãi gãi đầu, thầm nói: “Nguyên lai Hương Quân a di cũng thích baba “Tiểu nha đầu tâm tư rất đơn giản. Thích chính là ngủ chung cùng một chỗ.
Lý Hương Quân nghe vậy, nhất thời thẹn thùng ko thôi, vội vàng lấy chăn mềnche kín thân thể, trên mặt dấy lên một tầng đỏ ứng: “Đều tại ngươi, tất cả đềutại ngươi... xấu hổ muốn chết” Cư nhiên bị một tiểu cô nương năm tuổi bắt quảtang, Lý Hương Quân cảm thấy ngượng ngùng vô cùng, thậm chỉ ko dám ngẩng đầulên.
Nhưng Lưu Phong lại rất bình tĩnh, đứa trẻ năm tuổi thì biết cái gì a?
Hắn thong dong mặc quần áo, bước xuống giường đi đến chổ Tiểu Linh Nhi nói:“Linh nhị, vừa rồi ngươi thấy cái gì, nhất định cũng ko được nói cho ngườibiết nghe. Ngươi về trước đi, chờ ta sơ tẩy một chút xong rồi sẽ theo sau.”
Tiểu Linh nhi nhìn thoáng qua vẻ mặt nghiêm nghị của Lý Hương Quân, sau đónhìn Lưu Phong gật gật đầu: “Ân, Linh nhi cái gì cũng ko nói. Vậy người nhanhnhanh một chút a...”
Sau khi Tiểu Linh nhi rời khỏi đây, Lưu Phong đóng cửa phòng lại, bắt đầu cườito: “Mỹ nhân tỷ tỷ, còn ko nhanh mặc quần áo vào, chẳng lẽ nàng muốn để KhuynhThành và Uyển Nhi đến xem a...”
Lý Hương Quân liếc mắt nhìn Lưu Phong một cái, thầm nghĩ, xú tiểu tử, ngươicười cái gì, tất cả đều tại ngươi, nếu ko phải ngươi muốn, ta sớm đã mặc xongquần áo.
Vì ko muốn để Khuynh Thành và Uyển Nhi nghi ngờ, hai người ko dám trì hoãn,mặc đồ sơ tẩy cực nhanh.
Trên đường, Lưu Phong có chút kỳ quái, nói thầm: “Sao các nàng hôm nay tự mìnhnấu bữa sáng...”Lúc bình thường, hai người xuống bếp cũng là giữa trưa hoặc làbuổi tối.
Lý Hương Quân cười hắc hắc: “Là ta phân phó”.
Lưu Phong nghe vậy, đầu tiên ngẩn ra, lập tức cả kinh nói: “Nói như vậ, nàngđã rời khỏi giường, sau đó...”Lưu Phong hiểu được, Lý Hương Quân buổi sáng đãrời khỏi giường, đầu tiên là đi tìm Khuynh Thành cùng Mộ Dung Uyển Nhi, để chohai nàng tự mình nấu bữa sáng. Sau đó quay lại, tự cỏi hết quần áo rồi nằm bêncạnh mình.
A a, có ý tứ, có ý tứ.
Mỹ nhân tỷ tỷ thật là biết suy nghĩ, rất có tâm kế a.
Đàn bà như vậy, lão tử rất thích.
Lý Hương Quân nhìn thấy vẻ mặt mập mờ của Lưu Phong, cảm thấy xấu hổ, chânbước nhanh hơn, quay lại dặn dò “Nhớ kỹ lời ta nói, chúng ta tạm thời vẫn bảotrì mối quan hệ trước kia “
“Đã tiếp thu, đã tiếp thu “Lưu Phong cười hắc hắc, thầm nghĩ: “Ta xem nàng cóthể chịu được thì ta cũng có thể chịu được.”
Sau lần vi tuần, mỹ danh của Lưu Phong nhanh chóng truyền khắp Trường Thanh vàBách Dã, số người ủng hộ hắn tăng lên đáng kể, theo điều tra của Nữ Nhân Hoacho biết, khoảng tám phần dân chúng hai thành điều phi thường ủng hộ LưuPhong, thậm chí còn xưng hắn là vi nhân hầu tước đại nhân.
Chuyện này làm cho Lưu Phong rất là hài lòng.
Hắn hiểu được đạo lý này, vì bất kể lúc nào, dân chúng đều là người đáng yêunhất, bọn họ thường yêu cầu ko cao, chỉ cầu mong một cuộc sống ấm no, đủ ăn đủsống là được.
Mà Lưu Phong đã thỏa mãn bọn họ ở điểm này.
Phần đông dân chúng đều vì vi thành phòng mà ra sức cống hiến, một số ít ngườigiàu có còn ra ngân lượng quyên góp.
Thái độ Lưu Phong đối với chuyện này rất kiên quyết, với những dân chúng thamgia thành phòng kiến thiết, nhất định phải dựa theo quy định, nhận thù laotương ứng với công sức, đồng thới đối với những khoản quyên góp, Lưu Phongnhất quyết ko nhận.
Đã là một người tốt, Lưu Phong nhất định phải là tốt hơn một chút.
Tương lai, đợi khi Bách Dã và Trường Thanh phát triển lớn mạnh, quyên góp củaphú hào ko phải vài trăm, vài ngàn đơn giản như vậy.
Nói trắng ra, số tiền này, so với lương bổng hầu gia của hắn ko hơn được làbao.
Hắn muốn miệng rộng là phải ăn nhiều đây.
...
Chiêu binh cáo vừa được thông báo, thanh niên trai tráng hai nơi đều nóng lòngnhập ngũ để trở thành tử đệ binh, cũng vì muốn bảo vệ gia hương mình, thânnhân mình.
Dựa theo kế hoạch, chiêu binh phân làm hai bước.
Bước đầu tiên, căn cứ vào cơ bản yêu cầu, sau khi đã vượt qua kiểm tra sáthạch, sẽ được tiến vào thủ bị quân đoàn.
Tại đó, thủ bị quân đoàn một lần nữa tiến hành si tuyển, lựa chọn những binhlính có độ trung thành tương đối một chút rồi cho gia nhập vào Thần Thánh quanđoàn dư bị. Do Hắc Vân cùng Thiên Đại tiến hành huấn luyện cường hóa, hy vọngmột thời gian sau, tài năng ở bên trong bọn họ sẽ được phát triển, đạt tới mứcthượng chiến tràng sát địch – ý là một giết vài chục.
Ba ngày sau, tại Bách Dã và Trường Thanh đã có chừng năm vạn địa thủ bị quân,đồng thời Hắc Vân và Thiên Đại cũng tuyển hai ngàn vào Thần Thánh quân đoàn dựbị.
Hai ngàn người này được Hắc Vân và Thiên Đại trực tiếp bồi huấn. Sau khi kếtthúc, tiến hành khảo hạch, lựa chọn ra một ngàn người đưa vào thê đội thứ bacủa Thần Thánh quân đoàn.
Tất cả đều dựa theo kế hoạch của Lưu Phong mà tiến hành, trong thời gian ngắnngủn, chẳng những Bách Dã và Trường Thanh phát triển, đồng thời còn bổ sungbinh lực vào trong Thần Thánh quân đồng.
Dựa theo căn tình báo mới nhất của Nữ Nhân hoa cho biết, bên trong Phúc Thành,đế quốc đã đóng quân, địa phương thủ bị quân cùng với Cuồng Chiến và TườngLong quân đều đã quy tụ, bắt đầu tập huấn, chuẩn bị hướng đến Bách Dã vàTrường Thanh.
Hơn nữa, Khuynh Quốc từ kinh đô đã đem tin tức đến, nghe nói Ngô Chi Vân đãphái người hồi báo tình huống của Phúc thành cho lão hoàng đế, thỉnh cầu choquân đế quốc tiếp nhận Bách Dã và Trường Thanh.
Chỉ là trước mắt, lão hoàng đế vẫn chưa đưa ra quyết định, trong thư nàng cũngnhắc nhở Lưu Phong phải cẩn thận hơn.
Lưu Phong đối với chuyện này trong lòng đã quyết, bất quá hắn ko muốn nhữngthứ do mình vất vả có được xong phải dâng hai tay cho người khác.
Hơn nữa, với đức hạnh của Ngô Chi Vinh, nếu để Bách Dã và Trường Thanh cho hắntiếp quản, ko đến vài ngày tuyệt đối biến thành tử thành.
Lưu Phong suy tư một chút, sau đó viết một phong thư, để cho Nữ Nhân hoa mangvề kinh đô, rồi sử dụng cẩm y vệ phụ trách chuyển trình cấp lão hoàng đế, hyvọng hắn ko làm ra những quyết định ngu xuẩn. Trong thu hắn nói rõ, sẽ cốngnạp hai phần ba thuế của quốc khố.
Lưu Phong tin tưởng, lão hoàng đế sẽ đáp ứng hắn.
Về phần Ngô Chi Vinh, Lưu Phong biết hắn cần phải tự mình bái hội một chút.
...
Phù Tang đế đô, bên ngoài toàn núi rừng, có một trang viên thật lớn, vài tênhắc y võ sĩ đứng canh gác tại của, mặt ko chút thay đổi.
Ngoài cửa ko có ghi chữ to, ngược lại còn có hình vẽ Ma thần quái dị.
Mặc dù bây giờ đang lúc hoàng hôn, nhưng hình vẽ Ma thần quỷ dị vẫn có thểthấy rõ được, nghe nói hình vẽ ấy có thần lực duy hộ, cho nên mặt trước sángbóng, lộng lẫy quanh năm.
Đương nhiên, đối với dân Phù Tang, hình vẽ này cũng ko xa lạ, nó chính tôntượng đại thần Thiên chiếu thủ hộ của mọi người.
Có tư cách để Thiên chiếu thủ hộ giữ nhà chính là hoàng gia Phù Tang thần xã.
Hoàng gia thần xã với là nơi tang quốc hoàng tộc tế tự thiên thần, hôm nay trởthành cấm địa bởi vì đang giam giữ một thành viên trọng yếu của hoàng tộc.
Ngoại trừ Thiên Hoàng bệ hạ và người phụ trách cao nhất ở thần xã, bất kỳ mộtai cũng ko được tự tiện tiến vào.
Đột nhiên, trong trời đêm truyền đến vài tiếng khóc, những hắc y võ sĩ tâmsanh cảnh giác, vừa định phản ứng đã bị vài đạo huyền quang lôi đình giết tạichỗ.
Còn chưa kịp phản kháng vài tên hắc y võ sĩ đã khí tuyệt thân vong.
Mà giờ phút này, gã hắc y thần xã thủ lĩnh đã phát hiện dị trạng, cuống quítdẫn người xuất mô, nhìn thấy toàn bộ thủ vệ tại của lớn đã tử vong.
“Hừ, hoàng gia thần xã cũng chỉ có thế...”Một tiếng cười lạnh khinh thườnggiữa ko trung truyền đến, tên thủ lĩnh ngẩng đầu lên đã thấy một nữ tử ưu nhãmang theo nụ cười khinh thường, ngang nhiên đứng thẳng ở nóc nhà phòng xá. Saulưng nàng là mười mấy tên y phục dạ hành màu đen, trên cổ tay là hệ trứ hồngti đái.
“Người nào, cư nhiên ban đêm dám xông vào hoàng gia thần xã? “Tên thủ lĩnh hétlớn một tiếng, chỉ tên về đối phương.
“Giao Nhị vương tử ra đây, nếu ko chúng ta huyết tẩy thần xã! “Nữ tử che mặtkiêu ngạo nói.
Thủ lĩnh sửng sốt một chút, lập tức lạnh lùng nói: “Ta ko biết các người nóigì. Nếu ko tiết lộ thân phận đừng trách ta vô lễ. Kết trận.”
Nữ tử che mặt khinh thường cười lạnh một tiếng rồi nói ; “Được rồi, đừng giảbộ đóng kịch ở đây nữa, các nhân viên cao cấp của hoàng gia thần xã đều vắngmặt, chỉ bằng cái trận địa nhỏ nhoi của các ngươi, làm sao có thể ngăn cảnđược chúng ta. Nếu ko muốn chết, tốt nhất là giao Nhị vương tử ra đây...”
Thủ lĩnh nghe vậy, thân thể ko khỏi run rẩy một chút.
Hắn thật sự khó có thể tưởng tượng, nhân viên cao cấp của thần xã ko có mặt,chuyện cơ mật như thế, bọn họ đều biết.
“Các ngươi là ai, muốn làm gì? “Đối phương dĩ nhiên đã có chuẩn bị làm thủlĩnh có vẻ rất lo lắng.
