Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Hi Du Hoa Tùng

Chương 666



Lưu Phong nghe vậy, âm thầm bật cười, lời này cũng nói được như vậy sao?

Mộ Dung Uyển Nhi trừng mắt, khinh thường nói: “Khuynh Thành muội muội, nơi nàylà đâu mà lại dùng những lời lẽ như thế? Ko biết xấu hổ àh?” Vì đáp lại sựkhiêu khích của Khuynh Thành, Uyển Nhi cũng thay đổi cách xưng hô

“Ngươi...”Khuynh Thành ko biết nói gì. Nàng với Uyển nhi so với nhau thì cònkém một một chút, nhưng sau lưng Uyển nhi còn có một đại nhân vật. Mẫu thân làmột cao thủ, con gái đương nhiên sẽ ko kém.

Mộ Dung Uyển thản nhiên cười, vũ mị làm lay động lòng người: “Được rồi, ko cònsớm nữa, Khuynh Thành muội muội cũng nên nghỉ sớm đi, đừng giống như một tiểuhài tử làm nũng ở đây nữa...”

Khuynh Thành khuôn mặt cứng đờ, ai là tiểu hài tử chứ? sao với ngươi tuy nhỏnhưng ta cũng là người lớn.

Liền hừ một tiếng rồi nói: “Ko cần ngươi quan tâm, ta hôm nay nhất định ko đi,xem ngươi làm gì được ta? “Ăn miếng trả miếng, ta bây giờ vô lại, ko phục thìtới cắn ta đi.

Uyển nhi song mi nhíu lại một cái, mỉm cười nói: “Muội muội, bây giờ nhìn rấtgiống tiểu hài tử a “

“Ngươi mới là tiểu hài tử “Tức nước thì vỡ bờ, Khuynh Thành nhìn về phía MộDung Uyển nhi, song phương đều ko muốn dễ dàng nhận thua, cả hai như sắp bùngnổ

“Chủ công, Hắc Vân có việc cầu kiến! “

Lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng của Hắc Vân

Lưu Phong đang lo ko biết xử lý như thế nào với hai lão bà này, cứu tinh xuấthiện, hắn vội vàng triệu kiến Hắc Vân

Hắc Vân tiến vào, tựa hồ như ko cảm nhận được “sức nóng” ở đây, thoáng nhìnLưu Phong, lại nhìn 2 nàng, cung kính nói: “Hắc Vân xin ra mắt chủ công cùng 2vị chủ mẫu “

“Ko cần đa lễ “

“Miễn lễ “

Lưu Phong còn chưa kịp trả lời thì 2 nàng đồng thời lên tiếng

Thầm nghĩ, 2 nàng thân phận còn chưa có, tiếng kêu chủ mẫu mà cũng dám đáplại.

Tựa hồ như ý thức được cái gì, hai nàng lập tức đỏ mặt, mặc dù đã là nữ nhâncủa Lưu Phong nhưng chính là chưa có danh phận gì.

Với nữ nhân cổ đại thì danh phận là một việc vô cùng trọng yếu, hôm nay cácnàng tùy tiện trả lời, giờ phút này hiểu được nên có chút mất mặt.

Hắc Vân nhìn 2 vị chủ mẫu, ko hiểu vì sao các nàng lại có biểu lộ như vậy

Lưu Phong đặt chén trà xuống, quay sang Hắc Vân mỉm cười nói: “Chuyện gì? “

Hắc Vân đối với biểu hiện của 2 nàng còn có chút nghi hoặc, bất quá chính sựquan trọng hơn, hắn cũng ko cần suy nghĩ vội đáp: “Chủ công, ta cùng Thiên Đạiđã thương nghị một chút về việc huấn luyện một trăm hắc ám võ sĩ. Lần trướccùng Liễu Sanh tướng quân đối chiến, chúng ta đã tổn thất rất lớn, nếu ko kịpbổ sung binh lực, phỏng chứng chúng ta khó lòng chiến đấu hiệu quả “

Lưu Phong cẩn thận suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Còn gặp khó khăn gì? “

“Mặc dù có ít phiền toái, nhưng vấn đề ko lớn” Hắc Vân chăm chú nói.

“Nếu như vậy, ngươi tự biết làm gì. Được rồi, quan trọng là nhất định phảituyệt đối trung thành.”Lưu Phong dặn dò một câu

“Chủ công yên tâm, thuộc hạ biết nên làm thế nào “

Hắc Vân đi rồi, hai nàng tựa hồ như bị ý tứ khi nãy ảnh hưởng, đồng loạt lấycớ rời đi.

Cãi nửa ngày, Lưu Phong cuối cùng lại ngủ chung với Tiểu Linh Nhi.

Bất quá đây lại ko phải là kết quả mà hắn mong chờ

Thấy được, nhìn được, sờ được, mà lại ko ăn được. Nhưng nhịn nhiều thì lại kotốt cho sức khỏe. Rời đi là tốt nhất

Tiểu Linh Nhi thì ko cần lo lắng, bây giờ nàng vẫn còn đang là một tiểu hài tử

Lưu Phong mặc dù ko phải chính nhân quân tử gì, nhưng cái loại... chỉ biết nửangười dưới thì đúng là cầm thú

Mặc dù đã từng bị hiểu lầm, nhưng sự thật hắn ko phải cầm thú

Điểm này Lưu Phong vẫn còn dám chắc

“Ba ba, có chuyện...”

Ngay khi Lưu Phong vừa bước ra ngoài, Tiểu Linh Nhi đột nhiên tâm sinh cảnhgiác, lên tiếng nhắc nhở

Lưu Phong hơi kinh hãi, vội vàng thu liễm tâm thần. Tại đây, một mũi tên vôthanh vô tức từ cửa sổ đi vào.

Lưu Phong nhận thấy người này ko có ác ý, cũng ko truy đến cùng.

Sau đó, hắn đi tới. thấy được mẫu giấy trên đầu mũi tên. Mặt trước hình như cóviết chữ

Lưu Phong vội vàng xem kỹ vài lần, đúng là mặt trước có ghi vài câu. Đại ý làPhù Tang quốc triệu hoán Thiên Chiếu ma thần, nhắc hắn cẩn thận một chút.

Đối với Thiên Chiếu, Lưu Phong cũng ko xa lạ gì?

Kiếp trước hắn đã xem nhiều ma huyễn tiểu thuyết, trong đó cũng có truyện củaquỷ tử quốc, đại bộ phần đều nhắc đến Thiên Chiếu đại ngự. Ý nói rằng đây làthần giữ nhà của bọn quỷ tử quốc. Mà cũng ko biết, cái đó với thứ trong thư cóphải cùng một loại ko.

Bất quá trong thư có một điểm lưu ý, Thiên Chiếu đại ngự chính là một thiênnhân hậu kỳ ma tu, căn bản ko thể so sánh với thần linh.

Về việc này, Lưu Phong cũng ko quá lo lắng, mặc dù thiên nhân hậu kỳ tại nhângiới này đúng là vô địch, nhưng hắn hôm nay tứ anh đã thành, tuyệt đối tintưởng năng lực bản thân.

Hắn bây giờ đang suy nghĩ, cuối cùng là ai đã nhắc nhở mình.

Nghĩ nửa ngày cũng ko có kết quả, ko thể làm gì khác đành phải để thời giantrả lời. Dù sao người này cũng ko phải địch nhân nên ko cần quá lo.

Vì đã hiểu rõ thêm về tình huống của Thiên Chiếu, Lưu Phong ra lệnh cho NữNhân Hoa xâm nhập điều tra, xác định Thiên Chiếu này đối với hắn có phần uyhiếp

“Ba ba, ko còn sớm nữa, chúng ta đi ngủ đi...”Tiểu Linh Nhi tựa hồ có chút mệtnhọc, vội vàng thay Tiểu thụy y, nằm trong lòng ngực Lưu Phong.

Lưu Phong mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt mái tóc Linh Nhi, bắt đầu kể chuyện xưa

Linh nhi tối trước khi ngủ nhất định phải nghe Lưu Phong kể chuyện xưa mới cóthể ngủ được.

----------------

Thay bộ đồ ngủ bằng hành phục màu đen, từ đầu xuống chân, tất cả đều màu đen,Phỉ Nhi bộ dáng đạo tặc nhẹ nhàng mở cửa sổ.

Mặt trăng trên cao đã bị áng mây che phủ, mọi vật chìm vào trong một màu,thống nhất thành một thể tĩnh mật đen tối.

Phỉ Nhi tung người lên nóc nhà, xác định chung quanh ko có người, nàng cẩnthận đi tới thật nhanh.

Phóng qua mấy cái nhai hậu ko gây tiếng động, một phủ đệ khí phái hiên ngangxuất hiện trước mắt nàng.

Sau khi chào tạm biệt mọi người tại yến tiệc, Tiểu Sơn tướng quân cười nhỏ,mang theo túy ý vào phòng ngủ

Nha hoàn dẫn đường Chương Đăng vừa rời cửa, một nhân ảnh đột nhiên xuất hiệntrước mặt hắn “Tiểu Sơn tướng quân, đã lâu ko gặp”

Trời ạ, Thị Phỉ Nhi công chúa? Người ko phải đã hồi cao...”Ý còn chưa dứt thìtrường kiếm đã gác ở trên cổ, Tiểu Sơn đành nuốt vào trong bụng.

“Ko được lớn tiếng, ta tìm ngươi đương nhiên là muốn cùng ngươi bàn việc...Nếu ngươi ko muốn chết thì im đi...”Phỉ Nhi thu hồi liễu kiếm, đi vào trongphòng, ngồi xuống cái ghế trước mặt, Tiểu Sơn mặt mày căng thẳng cũng ngồixuống cái ghế bên cạnh.

Tiểu Sơn thấp giọng hỏi: “Phỉ Nhi công chúa, người chẳng phải đã hồi Cao Lệ?Sao đột nhiên lại xuất hiện tại đây? “

“Ta trở về Cao Lệ hay ko cũng ko liên quan đến ngươi. Đêm nay tìm ngươi, chỉmuốn ngươi giúp ta một chuyện “Phỉ Nhi vẫn lạnh lùng nói “Ta nghĩ rằng, ngươihẳn đã biết được ý định của ta”

“Phỉ Nhi công chúa, ta ko rõ ý của người “Tiểu Sơn tựa hồ có ý trêu chọc

“Hỗn trướng, ngươi tưởng có thể gạt ta? “Phỉ Nhi sắc mặt trở nên lạnh lùng.

Tiểu Sơn cười lạnh một tiếng “Phỉ Nhi công chúa, có chuyện ta muốn nhắc nhởngười. Người thân là công chúa Cao Lệ, còn ta là Phù Tang tướng quân, người kocó quyền ra lệnh cho ta “

Phỉ Nhi sắc mặt vẫn lạnh lùng nói: “Đừng quên, ta còn là vị hôn thể của nhịvương tử các ngươi... Tiểu Sơn tướng quân, ta phải nhắc nhở ngươi, đêm nay tatìm ngươi, mặc dù yêu cầu hỗ trợ, nhưng cũng là vì ngươi, ngươi còn ko biếtsao? Thiên Hoàng bệ hạ ý muốn bỏ thành, mà Lưu Phong cùng Thần Thánh binh đoànsẽ nhanh chóng đến đây, ngươi lại ko có quân cứu viện... cứ như vậy thì ngươichết chắc “

“Sao lại như thế “Tiểu Sơn trong lòng cả kinh, ko cần nghĩ vội nói: “Côngchúa, ta dựa vào cái gì mà tin tưởng người. Thiên Hoàng bệ hạ sao lại có thểnhư thế? “

“Trong một lúc mà ngươi lại hỏi quá nhiều chuyện... ta sẽ trả lời chongươi...”Phỉ Nhi hừ nhẹ một tiếng rồi nói: “Tin này vô cùng chính xác, nếu kotin, ngươi có thể cầu xin các thành trì chung quanh, nhìn xem ai dám đưa quâncứu viện. Về phần nguyên nhân, chắc ngươi cũng hiểu. Trường Thanh và Bách Dãgiống nhau, đất đai bần tích, dân cư lại thưa thớt, hơn nữa lại là đám hỗntạp. Thiên Hoàng bệ hạ cũng ko vì cái thành thị nhỏ nhoi này mà đại tứ giabinh...”

Tiểu Sơn suy nghĩ cẩn thận, tựa hồ như chợt hiểu ra vấn đề, mấy người lân cậnchiến lượcc tắc yếu, mấy ngày nay đều xin đại quân viện trợ, đều được đáp ứngmột nhóm lớn truy trọng quân bị, mà chính mình một thứ, một người cũng ko có.Nguyên lai, Thiên Hoàng bệ hạ đã quyết định bỏ rơi Trường Thanh.

“Công chúa điện hạ, người nói phải làm sao bây giờ? “Tiểu Sơn tựa hồ đã cóquyết định.

“Rất đơn giản, ta muốn biết Nhị vương tử đang ở nơi nào?”

Tiểu Sơn nghe vậy, tựa hồ có chút do dự.

Phỉ Nhi công chúa thấy vậy cười lạnh, nói: “Ngươi do dự cái gì, Thiên Hoàng bệhạ đối xử với ngươi như vậy, chẳng lẽ ngươi vẫn còn tôn thờ tinh thần võ sĩđạo buồn cười kia sao? Ta biết ngươi ko sợ chết, nhưng tộc nhân, thân nhân củangươi làm sao bây giờ? Ngươi có thể ko biết, Lưu Phong là một tên ác ma, chỉcần Trường Thanh thành của ngươi bị công phá, thê nữ ngươi, thậm chí cả mẫuthân ngươi, đều có thể bị hắn cường bạo... ngươi nghĩ lại đi “

Tiểu Sơn nghe vậy, trong lòng run lên. Ác ma, quả thật là ác ma... Phải biếtrằng mẫu thân hắn năm nay đã qua tuổi lục tuần.

“Hảo, ta nói cho người biết, nhưng người phải trợ giúp cho” Tiểu Sơn tướngquân nói: “Ta hy vọng người từ Cao Lệ hàn thành triệu tập đại quân trợ giúp tathủ quan “

“Ko... Chuyện này ko có khả năng “Phỉ nhi lên tiếng cự tuyệt Tiểu Sơn, cườinói: “Ta chỉ có thể báo tin cho ngươi, để ngươi cùng người nhà có cơ hội sốngsót mà ko bị lăng nhục. Về phần ngươi nói giúp ngươi thủ thành, chuyện này kocó khả năng, bản lãnh của Lưu Phong cùng Thần Thánh quân đoàn ngươi hẳn đãbiết, tố chất của binh lính ngươi ko cách nào chống cự được, ngay cả ta từ Hànthành điều binh ngay hôm nay cũng đã ko kịp rồi...”

“Hỗn trướng...”Tiểu Sơn hung hăng mắng “Thiên hoàng đáng chết, Thần Thánh quânđoàn chó má, lão tử liều mạng với các ngươi...”

“Tiểu Sơn tướng quan, nếu ngươi chết, vậy còn thê nữ của ngươi? “Phỉ nhi côngchúa cười lạnh nhắc nhở.

“Quên đi, ta đáp ứng người. Bất quá người đã nói nhất định sẽ...”Tiểu Sơn thởdài, đến nước này chỉ còn cách như vậy

“Bây giờ ngươi có thể nói Nhị vương tử đang ở đâu? “Phỉ Nhi tiếp tục hỏi tới.

“Hảo, ta nói với người “Tiểu Sơn hạ ý thức nhìn về bốn phía, rồi thấp giọngnói: “Nhị vương gian đã bị Đại vương tử bí mất bắt tại Thiên Chiếu thần xã,nghe nói Thiên Chiếu ma thần đại nhân tự mình khán áp. Phỉ Nhi công chúa, nếungươi tưởng có thể cứu Nhị vương tử, ta khuyên người nên từ bỏ ý định. Ko ailà đối thủ của ma thần đại nhân”

“Được rồi, Phỉ nhi công chúa, chẳng lẽ người thật sự rất thích Nhị vương tửcủa chúng ta, bằng ko người như thế nào mà nửa đêm lại đến đây...”Tiểu Sơn mậpmờ cười cười

Phỉ Nhi liếc Tiểu Sơn một cái, trong lòng thầm nghĩ, có heo mới thích hắn

Chỉ là nếu ko có Nhị vương tử, Cao Lệ và Phù Tang liên minh ko thể xảy ra.

Phù Tang Thiên Hoàng cùng Đại Vương Tử ko nghĩ thế, nhưng Cao Lệ lại ý thứcrất rõ, nếu 2 nước ko liên minh, tuyệt đối ko thể cản được bước tiến của HoaHạ đại quân

Chỉ là hết lần này đến lần khác, Nhị vương tử phụ trách về liên minh hai nướcko được ngó đến, để Đại vương tử làm khó làm dễ

Hôm nay, Phù Tang Đại vương tử cùng Thiên Hoàng vì có Thiên Chiếu ma thần ủnghộ, càng tỏ ra xem nhẹ, đừng nói liên minh, bọn họ thậm chí còn muốn đứng nhìnHoa Hạ đế quốc đánh nhau với Cao Lệ, bản thân ngồi hưởng lợi đây

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...