Hi Du Hoa Tùng
Nói rồi Lưu Phong liền nhẹ nhàng tách hai đùi của Trương Mỹ Nhân ra, cố ý quansát.
Nơi thần bí nhất của Trương Mỹ Nhân đã hoàn toàn phô bày trước mắt Lưu Phong,tự đáy lòng nàng xấu hổ không thôi, trước đây khi cùng các nữ nhân kia, nàngcũng chưa từng để họ nhìn qua cái nơi ấy.
Lưu Phong đưa tay vuốt ve khu vực ướt át của Trương Mỹ Nhân, không ngừng cangợi, khiến cho nàng mặt cười đỏ bừng, thân thể không ngừng vặn vẹo...
“Phong nhi, ư...” Theo sự vuốt ve của Lưu Phong, hạ thân Trương mỹ nhân đãkhông ngừng chảy nước.
Lưu Phong nhận được ám chỉ của nữ nhân liền đặt nàng xuống giường, hơn nữa cònlàm cho bò trên giường, đưa đồn bộ nhếch cao lên.
Hắn khẽ tát yêu vài cái trên đồn bộ, đôi môi lại hướng tới khu vực ướt át hônhít. Không ngừng
Trương Mỹ Nhân rên một tiếng, khoái cảm từ nơi kia khiến toàn thân nàng sảngkhoái không thôi, cơ thể thậm chí còn run lên nhè nhẹ.
Nàng trước kia mặc dù là bách hợp (đồng tính), nhưng cũng rất đoan trang. Vậymà hôm nay lại bị Lưu Phong làm cho cái vẻ “yêu kiều” xuất hiện, dâm ngữ khôngngừng vang lên.
Cảm thấy trò đùa vừa rồi có hiệu quả, Lưu Phong đứng thẳng dậy, đem bổng bổngnóng như lửa đâm tới, cười nói: “Tứ sư tôn, ta muốn tiến vào!”
Trương Mỹ Nhân ngọc dung kiều diễm mong mỏi, sớm đã có chút vội vã: “Phongnhi, ta muốn!”
Lưu Phong cười hắc hắc, phần eo đẩy mạnh một cái, liền từ phía sau đi vào.
Theo động tác của Lưu Phong, hạ thân Trương mỹ nhân không ngừng truyền đến mộtdòng điện tê dại cùng khoái cảm, dâm ngữ bên tai vang lên không ngớt.
Làm cho Lưu Phong hưng phấn chính là Trương mỹ nhân lại thích nói chuyện lúclàm việc, hơn nữa đều là dục âm dâm ngữ kích tình.
Dần dần, Trương Mỹ Nhân ngay cả đầu khớp xương cũng đều tê dại, con ngươi mỹlệ chứa đầy xuân thuỷ, trong đầu lại càng có một cảm giác nhẹ nhàng bay bổng.
Lưu Phong dưới dục âm dâm ngữ của Trương Mỹ Nhân cũng là dị thường hưng phấn,hạ phúc từng đợt từng đợt đánh vào ngọc đồn của Trương mỹ nhân, phát ra tiếngvang ba ba.
Đột nhiên, một cảm giác sung sướng đến cực điểm từ toàn thân hội tụ tại mộtđiểm, đánh sâu vào tâm can Trương Mỹ Nhân, cao triều như sóng biển, cứ lientiếp không ngừng.
Thân thể Trương Mỹ Nhân run rẩy không thôi, dâm ngôn lớn tiếng vang lên khôngngừng, từ hạ thân một dòng nước mạnh mẽ phun ra...
Lưu Phong chịu sự kích thích này, chỉ cảm thấy hạ thân tê rần, một khoái cảmkhó có thể hình dung lan khắp toàn thân, thân thể một trận co quắp. CùngTrương Mỹ Nhân đồng thời đặt tới đỉnh điểm của dục vọng.
Sau khi kích tình, giống như tất cả đàn bà khi đạt đến cao trào, Trương MỹNhân cuồn mình trong ***g ngực Lưu Phong, trong lòng cảm thấy một cảm giáchạnh phúc.
Hôm nay cùng Lưu Phong giao hoan, bất kể là tinh thần hay là thân thể nàng đềutột cùng sảng khoái, cảm giác này cho tới bây giờ chưa từng có hưởng thụ qua.
Bàn tay Lưu Phong nhẹ nhàng vuốt ve mỹ đồn Trương Mỹ Nhân, cười nói: “Tứ sưtôn, ngươi thật lợi hại, khiến cho ta rất là hưng phấn...”
Trương Mỹ Nhân nghe xong lời này, trong lòng vừa thoả mãn, vừa là thẹn thùng.
“Tứ sư tôn, thật muốn cứ như vậy mãi ôm ngươi...”
Trương Mỹ Nhân gắt giọng: “Ta không tin? Sư tôn già rồi, ngươi như thế nàolại...”
Lưu Phong vội vàng nghiêm mặt nói: “Sư tôn, ta nói chính là lời thật. Ta thậtsự nguyện ý cùng ngươi đời đời kiếp kiếp cùng một chỗ...”
Trương Mỹ Nhân hừ một tiếng, trong lòng rõ ràng có chút không tin, nhưng mànội tâm cũng là một trận ngọt ngào.
“Sư tôn, ngươi còn muốn sao? Tại sao nơi nào đó của ngươi lại chảy nướcrồi...” Lưu Phong cười hắc hắc, thân thể tiến tới, lại lần nữa đưa miệng tớihôn hít.
Một đêm không ngủ, một đêm hoang đường.
Hai người vẫn triền miên tới bình minh, khó khăn lắm mới... ngừng. .
Kết quả cuối cùng là, hai người thể xác và tinh thần đều sung sướng đến cựcđộ, Trương Mỹ Nhân thành công phá đan thành anh. Bước một bước mà mấy chục nămgian nan cũng chưa từng bước qua. Đương nhiên, trong đó cũng có tác dụng củađan dược.
Nếu như không có Lưu Phong giữ lại thần lực lấy song tu làm phụ trợ, Trương MỹNhân thành anh cũng phải mất nửa năm thời gian.
Thần lực Lưu Phong lưu lại, mặc dù đã rất yếu, nhưng dù sao đó cũng là thầnlực, đối với người tu chân như Trương Mỹ Nhân hiệu quả cũng vẫn là không tệmà.
“Tứ sư tôn, ta đi trước. Ngươi hảo hảo ngồi xuống tu luyện một phen đem tu vịcủng cố một chút đi.”
Trước lúc đi ra, Lưu Phong đột nhiên hỏi: “Tứ sư tôn, ngươi là xử nữ sao?”Cùng Trương mỹ nhân hai lần giao hoan, đều không thấy xuất huyết, Lưu Phongtrong lòng có chút thầm nghi ngờ. Tu chân giới tung tin vịt, Trương Mỹ Nhântrời sinh phóng đãng, chắc đã từng trải qua chuyện ái ân, hẳn là đã sớm khôngphải là xử nữ.
Mặc dù Lưu Phong không có để ý chuyện xử nữ. Nhưng hắn rất hy vọng lần đầutiên của sư tôn là cho hắn.
Trương Mỹ Nhân đầu tiên là ngẩn ra, lập tức hừ một tiếng, nói: “Tiểu tử thúi,ngươi có ý gì?”
Lưu Phong cười gượng một tiếng, a a cười, nói: “Không có gì, ta chính là tuỳtiện hỏi, sư tôn a, ngươi trước tiên nghỉ ngơi đi, ta đi trước nhé...”
“Chờ một chút, không được đi.”
Trương Mỹ Nhân gọi Lưu Phong lại, đứng dậy, hung hăng nhìn hắn, trong giọngnói mang theo một chút tức giận: “Tiểu tử thúi, trong lòng ngươi nghi ngờtrinh tiết của ta?”
“Không dám, không dám.” Nhìn vành mắt Trương mỹ nhân có chút hồng, Lưu Phongvội vàng cười làm lành.
Nhưng là Trương mỹ nhân cũng không chịu không buông tha: “Tiểu tử thúi, đừnggiả bộ, ta biết ý tứ của ngươi. Ta cũng không sợ nói cho ngươi biết, ngươi lànam nhân đầu tiên của ta, cũng là nam nhân cuối cùng.”
Lưu Phong có chút cảm động, thật là tốt, đây chính là kết quả ta muốn. Nhưngtại sao lại không có, máu nhỉ?
Lúc đầu khi cùng Khuynh Quốc một chỗ, Lưu Phong cũng gặp hoang mang như vậy.Nhưng là cuối cùng cũng chứng thật thân xử nữ của Khuynh Quốc.
Mặc kệ thế nào, không thể chứng thực lời nói, Lưu Phong trong lòng vẫn có điểmkhó chịu.
“Tiểu tử thúi, ta biết ngươi tại sao hoài nghi, nhưng ta nói cho ngươi, lầnđầu tiên của ta chính là bị ngươi cướp đi. Nêu ngươi không tin, ngươi đi hỏiba vị sư tôn ngươi.” Nói xong những lời này, Trương Mỹ Nhân liền đuổi LưuPhong đẩy ra ngoài, hung hăng đóng cửa phòng.
Lưu Phong có chút đau đầu, nói lời này, ngươi bảo ta đi hỏi tam sư tôn a. Tadám sao? Hơn nữa, ngươi có đúng là xử nữ hay không, cùng ba vị sư tôn có quanhệ gì?
Oán trách là oán trách, nhưng Lưu Phong hiểu được Trương Mỹ Nhân nói như vậy,dám chắc là có thâm ý.
“Nếu có cơ hội, hỏi một chút cũng không có hại.” Lưu Phong cười hắc hắc, xoayngười nhanh chóng rời đi.
Ba ngày sau, ban đêm, Trương Mỹ Nhân xuất quan cùng Nghê Thường ngắm trăng,hơn nữa báo cho nàng chuyện tu thành Nguyên Anh. Nghê Thương tự nhiên là phithường vui vẻ.
Nhưng nàng trong lòng đối với chính mình cũng có chút bất mãn, cùng tu vị,cùng đan dược, tứ muội cũng tu thành Nguyên Anh, nhưng là nàng lại như trước,không có bước ra một bước sau cùng.
Nàng cảm giác đuợc, muốn phá đan thành anh, ít nhất còn phải mấy tháng thờigian.
Trương Mỹ Nhân tựa hồ nhìn ra tâm tư của Nghê Thường, vội vàng an ủi: “Tam tỷ,muội cũng là cơ duyên tới. Việc này cấp bách cũng không được, tỷ sớm muộn cũngsẽ bước qua được mà.” Tam tỷ a, xin lỗi, kỳ thật là muội cùng nam nhân tronglòng của tỷ... mới tu thành Nguyên Anh. Hy vọng tương lai tỷ biết, sẽ khôngtrách tội tiểu muội a.
“Không phải là lỗi của ta. Ánh trăng thật rắc rối!”
Nhìn ánh trăng trên đỉnh đầu, Trương Mỹ Nhân cũng không biết ma xui quỷ khiếnthế nào nói ra một câu như vậy.
“Tứ muội, muội dường như có tâm sự?” Nghê Thường khẽ cau mày, ân cần hỏi.
“Không có việc gì, không có việc gì.” Trương Mỹ Nhân phục hồi lại tinh thần,trên mắt hiện lên một tia bối rối.
“Không đúng...” Nghê Thường cần thận nhìn thoáng qua mi tâm Trương mỹ nhân,sắc mặt biến đổi, trầm giọng nói: “Tứ muội, ấn ký sư môn trên mi tâm muộiđâu?”
Trương Mỹ Nhân nghe vậy, hơi kinh hãi, vô ý thức sờ qua mi tâm trên trán mộtchút.
“Tứ muội, cuối cùng thì xảy ra chuyện gì, nói cho ta biết. Muội có đúng haykhông đã phá thân rồi?” Nghê Thường rất là kinh ngạc, đệ tử Phiêu Miễu cốc,sau khi nhập môn, đều có sư trưởng bản môn lấy bí pháp, đặt tiêu ký tại mitâm, để thấy được trinh tiết, nhưng hôm nay, ấn ký tại mi tâm của Trương mỹnhân lại không thấy nữa.
“Tứ muội, nói cho tỷ biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Muội có đúng haykhông đã thật sự bị phá thân rồi?” ấn ký của sư môn biến mất chỉ có thể là bảnthân nguyên âm bị phá.
Sau khi nghe Nghê Thường lớn tiếng, Trương mỹ nhân không khỏi càng thêm bốirối. Nàng nên nói chuyện này như thế nào.
Có trời mới biết biết, Nghê Thường thật sự biết mình cũng Lưu Phong có loạiquan hệ này, nàng sẽ có phản ứng thế nào.
Thoáng do dự một lát, Trương mỹ nhân thản nhiên nói: “Tam tỷ, muội có quyềnlựa chọn song tu đạo lữ cho chính mình chứ?”
Nghê Thường nghe vậy, khẽ thở dài một tiếng, lập tức gật đầu, nhưng là vẻ mặtcũng khó có thể tin là vậy: “Tứ muội. Muội không phải luôn luôn rất chán ghétnam nhân sao? Như thế nào lại lựa chọn song tu bạn lữ?”
Trương Mỹ Nhân nhẹ nhõm tươi cười: “Tam tỷ, con người sẽ phải biến đổi, muộikỳ thật bây giờ đã không bài xích nâm nhân. Kỳ thật lựa chọn song tu đạo lữđối với tu luyện có trợ giúp rất lớn. Như lúc này, chúng ta đồng thời dùng đandược, nhưng muội lại tu thành Nguyên Anh, kỳ thật đây chính là hiêụ quả củasong tu.”
Nghê Thường có chút ngạc nhiên, vội vàng truy hỏi: “Tứ muội, đối phương là đệtử của phái nào? Như thế nào trước đây không có nghe muội nói qua.”
Đương nhiên là đệ tử bổn môn rồi.
Trương Mỹ Nhân cố gắng làm cho tâm tình bình tĩnh trở lại, thản nhiên nói:“Tam tỷ, hắn bây giờ còn không muốn cho người khác biết thân phận của hắn, chonên bây giờ muội không thể nói cho tỷ. Sau này đến đúng lúc, muội sẽ nói rõràng với tỷ.” chỉ mong Lưu Phong có thể giải quyết chuyện này công bằng. Chodù nói sao đi nữa, trong lòng Trương Mỹ Nhân đối với Nghê Thường vẫn có chútáy náy. Tâm tư của Nghê Thường đối với Lưu Phong, các nàng đều cũng biết,nhưng hôm nay lại bị nàng chiếm tiên cơ trước.
Tam tỷ a, xin lỗi tỷ.
“Tam tỷ, thật ra tỷ cũng có thể tìm một song tu bạn lữ, Phong nhi rất thíchtỷ, rất thích hợp với tỷ.” Trương Mỹ Nhân nói: “Đúng rồi, lần trước tỷ khôngphải nói, muốn biểu lộ với Lưu Phong sao? Như thế nào vẫn không nói a?” khôngbiết tại sao, sau khi nói xong câu này, trong lòng Trương mỹ nhân có cảm giácchua xót.
Nghê Thường nghe vậy, sắc mặt ửng đỏ, gắt giọng: “Ta thật không biết nên nóinhư thế nào.”
“Nếu không thì ta giúp tỷ đi nói?” Trương mỹ nhân có ý dụ dỗ.
“Không được.” Nghê Thường dường như rất cuống quít vội vàng nói: “Muội khôngnên làm thế, chờ ta suy nghĩ rồi sẽ tự mình nói ra.”
“Tam tỷ, chuyện ta phá thân, tỷ có thể tạm thời giúp ta giữ bí mật, không nóicho Đại tỷ cùng Nhị tỷ, được không?”
Trương mỹ nhân biết cách làm người của Tần Thuỷ Dao. Nàng không dễ ứng phó nhưNghê Thường. Nàng nếu biết chuyện, chắc chắn sẽ truy hỏi tới cùng.
Nghê Thường gật đầu, nói: “Được rồi, ta sẽ giúp muội che dấu một đoạn thờigian, nhưng cuối cùng muội vẫn phải hướng Đại tỷ nói cho rõ ràng.”
“Ân, muội biết.” Trương mỹ nhân nghiêm túc trả lời.
“Tam tỷ, tỷ xem ánh trăng đêm nay thật đẹp a.” Trương mỹ nhân xúc động nói:“Còn nhớ cảnh lúc đầu chúng ta tại bờ Hàn Nguyệt Thuỷ Đàm-Vân Mộng Trạch, cùngnắm tay ngắm trăng không? Bây giờ nhớ đến, ta còn thấy ấm ấp như vậy. Tam tỷ,bất kể tương lai như thế nào, muội vĩnh viễn cũng là tứ muội của tỷ, tỷ vĩnhviễn cũng là Tam tỷ thân nhất của ta.”
Nghê Thường thấy nao nao: “Tứ muội, thế nào lại đột nhiên muốn nói những lờinày?”
“Không có việc gì.” Trương mỹ nhân cười nói: “Chỉ là muội hiểu được kiếp nạncủa tu chân giới sắp tới rồi, trong lòng muội có chút ngổn ngang.”
Hai người hàn huyên một hồi, nhưng đều ôm ấp tâm tư trong lòng. Không lâu sau,liền chia tay rời đi.
Nghê Thường trong lòng đang suy nghĩ như cũ, song tu bạn lữ của tứ muội đếncuối cùng lai lịch ra sao, vì sao cho tới bây giờ cũng không có nghe nàng nóiqua. Chuyện này tới quá đột ngột đi.
Nghê Thường thậm chí đem mục tiêu nghĩ tới Tuyệt Tình, Đan Hùng... những ngườixung quanh. Chỉ là nàng thuỷ chung không hoài nghi Lưu Phong. Bởi vì nàngbiết, Trương mỹ nhân luôn luôn chán ghét Lưu Phong, bây giờ còn vui vẻ, nhưngcũng là tôn kính áp lực của sư môn.
Ngay giữa khi Thái Tử Phi vô cùng chờ mong, Lưu Phong lại xuất hiện.
“Hài tử ngươi đã tới rồi, ngươi rốt cục cũng tới...” Thái Tử Phi sau khi nhìnthấyLưu Phong, tâm tình vô cùng kích động, không đợi Lưu Phong phản ứng, nàngđã nhào vào trong lòng Lưu Phong.
