Hi Du Hoa Tùng
“Đương nhiên, ngươi bây giờ hoàn toàn có thể giết chết ta, bởi vì ta cũngkhông có đem tất cả mọi chuyện nói ra hết. Đến đây đi, đến giết ta đi?” Tháitử phi đột nhiên điên cuồng gào thét.
Trung niên nam nhân có chút thở dài một tiếng, nói: “Điềm nhi, ta biết nànghận ta, nhưng chuyện trước kia nếu không phải ngươi kích động, ta há có thể...quên đi, đã qua nhiều năm, nhiều chuyện như vậy, nàng và ta cần gì cứ phải đểmãi trong lòng. Nàng yên tâm, bất kể nàng đối với ta như thế nào, ta đều sẽkhông đối động thủ đối với nàng. Nàng trước tiên ở chỗ này an tâm nghỉ ngơivài ngày, ta sẽ nghĩ biện pháp giúp nàng thoát tội. Được rồi, Hắc phượng hoàngđã đi tìm Lưu Phong rồi. Tin tưởng rằng với thân phận và địa vị của hắn, dámchắc sẽ có trợ giúp đối với nàng. Dưới tình huống hiện tại, ta đề nghị ngươitạm thời dừng việc xuống tay với Lưu Phong.” trung niên nam nhân nói tự nhiênnhư thể chuyện ăn cơm vậy.
Thái tử phi hừ lạnh nói: “Ngươi đi đi, chuyện đối phó Lưu Phong, ta trong lòngtự biết.”
“Điềm nhi, có chuyện ta hy vọng nàng có thể giúp ta, tình huống lúc này, ngãta hy vọng Triệt nhi có thể biết thân phận hắn.” Lúc đi khỏi cửa, trung niênnam nhân đột nhiên xoay người lại, chăm chú hỏi.
Thái tử phi nghe vậy, vội vàng nói: “Không được, ta nói rồi tuyệt đối khôngđược.”
Trung niên nam nhân không nói gì, yên lặng đi ra ngoài.
Thái tử phi nóng nảy, vội vàng đuổi theo, nhưng bên ngoài chẳng còn thấy bóngdáng trung niên nam nhân nữa.
Thái tử phi vội vàng hô to: “Có thích khách, có thích khách, người đâu mau tớia...”
Chân long vệ nghe được tiếng quát tháo của nàng, vội vàng vây lại, nhưng cũngmột không phát hiện cái gì.
Một vị thống lĩnh thậm chí nói thầm: “Người đàn bà này, quả nhiên điên rồi...”
“Đáng chết, không thể nói a...” Thái tử phi thầm thở dài một tiếng, bình sanhlần đầu tiên, nàng bất lực như vậy.
Lưu Phong tiến cung cùng lão hoàng đế nói chuyện với nhau thật lâu, cuối cùnglão hoàng đế chấp thuận cho Lưu Phong vào thăm Thái tử phi, bất quá muốn xámiễn tội trách của nàng là vạn vạn không thể.
Thật ra chuyện này Lưu Phong đã sớm dự đoán trước.
Thái tử phi vài lần phái người ám sát lão hoàng đế, ngươi muốn làm cho lãohoàng đế bỏ qua cho nàng, hiển nhiên là không có khả năng.
Lưu Phong muốn trước tiên tới thăm cái người đàn bà điên kia. Sau đó mới chậmrãi nghĩ biện pháp.
Trung niên nam nhân đi rồi, kỳ thật Thái tử phi vẫn một mực đợi Lưu Phong đến.Nếu Hắc phượng hoàng đã đi tìm hắn rồi, vậy hắn dám chắc sẽ đến.
Không biết tại sao, vừa nghĩ tới việc Lưu Phong sẽ tới, Thái tử phi tâm tìnhđột nhiên trở nên gấp gáp rất nhiều. Nàng vội vàng quay về bàn trang điểm,trang điểm lại một chút, nàng không hy vọng Lưu Phong thấy bộ dáng nàng quátệ.
“Tới rồi sao?”
“Ân, tới rồi.”
Tràng cảnh sau khi hai người gặp mặt hiển nhiên chẳng có một chút thân mật.
Trầm mặc hồi lâu, cuối cùng Lưu Phong trước tiên phá tan không khí xấu hổ: “Tasẽ nghĩ biện pháp, giúp cho ngươi thoát tội, bất quá ta hy vọng, trong lúcnày, ngươi tốt nhất không nên làm những chuyện điên rồ.”
Những lời này, trung niên nam nhân cũng vừa nói xong.
Nhưng lúc này Thái tử phi lại không cảm thấy giống nhau, lời này đến phiên LưuPhong nói, vào tới tai nàng, trong lòng cũng cảm thấy ấm áp.
“Ân. Ta nghe ngươi.” Thái tử phi bất ngờ lại nhu thuận gật đầu.
“Nghe nói ngươi nói với bệ hạ một chuyện bí mật? Có thể nói cho ta biếtkhông?” kỳ thật, đây mới là mục đích Lưu Phong tới đây. Trong tin tình báo hắnnhận được trước đó. Nữ nhân đã nhắc tới điểm này. Nhưng cụ thể bí mật là gìcác nàng cũng không thể nào biết được, bởi vì Thái tử phi thực sự không có nóirõ.
Thái tử phi nghe vậy, thần sắc có chút bối rối: “Không có bí mật gì, lúc ấy,ta chính là vì mạng sống mới nói như vậy. Được rồi, đừng nói cho bệ hạ biếtrằng ta nói dối.” Chuyện bí mật của Thái tử phi, tự nhiên không thể để cho LưuPhong biết. Nếu không, lão hoàng đế không giết nàng, Lưu Phong cũng sẽ giếtnàng.
Lưu Phong mỉm cười, thầm nghĩ, người đàn bà nhưng thật sự cảnh giác?
“Nga, là như thế à...” Lưu Phong cũng không định lật tẩy lời nói dối của Tháitử phi, bây giờ còn chưa phải lúc.
“Hài tử, ta muốn cầu ngươi một việc có được không?” Thái tử phi đột nhiên mởmiệng năn nỉ.
“Ngươi trước tiên nói thử xem?” Lưu Phong lạnh nhạt nói.
Thái tử phi chậm rãi đã đi tới, con ngươi xinh đẹp nhìn Lưu Phong, nói: “Đixem Triệt nhi, hắn thật sự là huynh đệ của ngươi. Mấy ngày nay ta vắng mặt ởĐông cung, ta sợ hắn bị người khác dạy hư, ngươi giúp ta đi xem hắn. Coi nhưlà ta cầu xin ngươi đó...” Thái tử phi nói chuyện này mục đích rất đơn giản.Nàng muốn mượn Lưu Phong chú ý, để khiến cho trung niên nam nhân có điều cốkỵ.
Lưu Phong thoáng do dự một chút, gật đầu, nói: “Được rồi, ta đáp ứng ngươi.”
“Hài tử, ngươi có thể thường xuyên tới thăm ta không?” Thái tử phi có chútkích động, nàng đưa tay, nhẹ vỗ về gương mặt Lưu Phong, giống như một người từmẫu bình thường.
Lưu Phong âm thầm, ngầm cười lạnh, người đàn bà này hành động thật là tuyệt.Thật là tình chân ý thiết, nếu không phải Lưu Phong đã biết chân tướng, chắcchắn hắn sẽ cảm động.
Lưu Phong nắm lấy hai tay Thái tử phi, đột nhiên đem nàng ôm vào ***g ngực,một bên chiếm đại tiện nghi, một bên ôn nhu an ủi: “Yên tâm, có ta ở đây,ngươi sẽ không có việc gì đâu.”
Thái tử phi đầu tiên là cả kinh, sau đó cảm thấy thoải mái.
Nàng coi cái ôm của Lưu Phong trở thành thể hiện của hài tử đối với mẫu thân.
Dù vậy, Thái tử phi cũng có chút kích động, một cổ cảm giác hạnh phúc làm chogương mặt nàng đỏ ửng.
Lưu Phong giả công tể tư (mượn việc công để làm chuyện riêng), cảm giác tiệnnghi chiếm đủ rồi, mới buông thân thể Thái tử phi ra, nhẹ giọng nói: “Thờigian không còn sớm nữa, ta phải đi, nhớ kỹ lời ta nói, ngươi nhất định phảitỉnh táo.”
“Ân.” Thái tử phi lại một lần nữa nhu thuận lên tiếng.
Nhìn bóng lưng Lưu Phong biến mất, Thái tử phi trong lòng lại cảm khái: “Nếutha hắn thật sự là con mình thì tốt biết mấy, nếu Triệt nhi có được một nửabản lãnh của hắn thì tốt rồi rồi.”
Thái tử phi bây giờ rất lo lắng, nàng lo lắng con mình có thể sẽ bị trung niênnam nhân kích động.
Con mình là loại người nào, nàng trong lòng rất rõ ràng. Thủ đoạn của trungniên nam nhân nàng đã quá rõ ràng, cho nên, nàng lo lắng Triệt nhi sau khibiết thân thế của mình sẽ lựa chọn.
Từ tình hình bây giờ mà phán đoán, hắn có khả năng nhất, chính là vạch ra giớituyến với nàng, sau đó cùng trung niên nam nhân hợp tác, “nếu thực sự là nhưthế, Thái tử phi cảm thấy có chút thất vọng.
Hơn mười năm thời gian, nàng cơ hồ đem toàn bộ tinh lực đều cũng đặt ở trênngười con mình. Nếu con mình lúc này phản bội lại nàng, đối nàng mà nói khôngthể nghi ngờ đúng là đả kích trí mạng.
“Triệt nhi, hy vọng ngươi đừng làm cho ta thất vọng, nếu không...” Thái tử phiđích khóe miệng vung lên một tia cười lạnh, giờ khắc này, ánh mắt nàng thậtlãnh khốc.
Chuyện Thái tử phi bị nhốt vào lãnh cung cuối cùng bị truyền ra, trong khoảngthời gian ngắn, từ quan viên tới bá tánh bình dân đều bị khiếp sợ vạn phần.
Bởi vì không ai dám khinh thường ảnh hưởng của nữ tử này đối với đế quốc triềuchánh trong vài chục năm gần đây, người nào cũng đều biết nàng và Đông cungvẫn được ân sủng. Nhưng hôm nay lại đột nhiên nghe được nàng bị nhốt vào lãnhcung. Tin tức như vậy, đối với đế quốc quan viên mà nói, thật sự là quá mứckinh shãi.
Một thông tin chuẩn xác hiện ra trước mắt mọi người, ân sủng đối với Thái tửphi đã không còn.
Kỳ quái chính là, Thái tử phi bị cấm cung, Đông cung lại vô sự, điểm này làmcho các vị quan viên nghĩ không thông.
Ai cũng không biết tương lai sẽ phát sinh chuyện gì. bất quá chuyện kế tiếp,đã làm cho lo lắng trong lòng quan viên bớt đi một chút. Thái tử phi bị tốngvào lãnh cung, cũng không có khiến cho đế quốc triều chánh phát sinh đại biếnhóa gì. Hết thảy đều bình thường.
Sau khi chuyện này xuất hiện, bất kể là quan viên phái hệ Đông cung, hay làquan viên phái hệ Yến vương, trong lòng đều không thể cao hứng nổi.
Đối với quan viên phái hệ Đông cung mà nói, xuất hiện chuyện như vậy, đối bọnhọ không thể nghi ngờ là một loại đả kích.
Mà đối với quan viên phái hệ Yến vương mà nói, đã có loại cảm giác thỏ tử hồbi.
Vì sao lại vậy?
Là vì lão hoàng đế gần đây tính tình đại biến, giết người thành tánh, khiếncho mọi người kinh sợ. Hôm nay ngay cả Thái tử phi trước kia được ân sủng nhấtcũng bị bắt rồi. Ai mà biết được. Lúc nào sẽ đến phiên bọn họ đây. Đối với mộtđế vương gần như điên cuồng, hết thảy đều có có thể.
Làm bạn với vua như chơi với hổ, đế quốc quan viên rốt cục cảm giác được thủđoạn của lão hoàng đế.
Thế nên, bất kể là quan viên phái nào đều cũng đều yên phận trở lại.
Hoàng thái tôn mấy ngày này đều ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Cả người như si ngốc choángváng, hắn không biết mình sắp gặp phải chuyện gì, hoàng gia gia nhốt mẫu thânlại, hơn nữa còn nói ra như vậy những lời lạnh lùng như vậy, rất rõ ràng hắnđối mình đã không còn yêu thương nữa.
Có lẽ, hắn thật sự hết hy vọng.
Hoàng thái tôn thở dài một tiếng, đem chén trà đặt ở trên bàn, cười khổ nóivới Hắc phượng hoàng: “Ta nên làm cái gì bây giờ? Ta còn có thể làm cái gì?”
Hắc phượng hoàng lạnh nhạt nói: “Yên tâm, ta đã đi tìm Lưu Phong Hầu gia. Tinrằng điện hạ không có việc gì đâu.”
“Lưu Phong?” Hoàng thái tôn nghe vậy, sắc mặt phát lạnh, nói: “Ngươi tại saolại tìm hắn, tìm hắn làm cái gì?”
Hắc phượng hoàng không để ý tới vẻ mặt kích động của Hoàng thái tôn, cười lạnhnói: “Bởi vì hắn có thể cứu điện hạ. Bây giờ trong đế quốc, có thể cùng bệ hạnói chuyện, cũng chỉ có Lưu Phong là trợ giúp chúng ta.”
“Đáng chết...” Hoàng thái tôn thầm mắng Lưu Phong, trong lòng có cảm giácchẳng ra sao. Làm bạn cùng lứa tuổi, hắn thật sự ghen ghét Lưu Phong, đối vớihắn hết thảy đều ghen ghét...
“Thái tôn điện hạ, ta biết ngươi đối Lưu Phong có thành kiến, bất quá ta phảinói cho ngươi, chỉ có Lưu Phong mới có khả năng cứu trợ Thái tử phi điện hạ.Hy vọng ngươi có thể tỉnh táo một chút.”
Hoàng thái tôn hừ một tiếng, không nói nữa.
Ngừng một chút, Hắc phượng hoàng đột nhiên nói: “Thái tôn điện hạ, có vị cườnggiả, muốn cùng ngươi gặp mặt?”
“Cường giả?” Hoàng thái tôn hơi nhíu mày: “Cường giả nào?”
“Một cường giả đủ mạnh để giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện. Nếu điện hạ tintưởng lời ta nói, ta có thể an bài cho các ngươi gặp mặt? Tin tưởng ngươi sẽthu hoạch ngoài ý muốn.” Hắc phượng hoàng chăm chú nói.
Hoàng thái tôn thoáng do dự một chút, nói: “Nếu ngươi cũng nói như vậy, ta gặpmặt hắn một lần đi.” Ngoại trừ mẫu thân Thái tử phi, ra, Hoàng thái tôn bâygiờ tín nhiệm nhất chính là Hắc phượng hoàng. Nhất là trong khoảng thời giannày, Hắc phượng hoàng dạy cho hắn rất nhiều đạo lý, giúp hắn hóa giải rấtnhiều mâu thuẫn vời Thái tử phi.
Cho nên, đối với đề nghị của Hắc phượng hoàng, Hoàng thái tôn cũng không cóhoài nghi.
Hơn nữa, lúc này, đang là lúc hắn bất lực nhất. Cường giả đối với hắn mà nói,không thể nghi ngờ chính ;à chuyện hấp dẫn rất lớn.
Đêm đến, Lưu Phong để Lăng Ba phân phó phòng bếp chuẩn bị một chút thức ăntinh mỹ, muốn Mộ Dung phu nhân tới bàn bạc với hắn.
Khi màn đêm buông xuống, Mộ Dung phu nhân chuẩn thì đi tới dự yến hội tạ Thiênthượng nhân gian do Lưu Phong chuẩn bị.
Mộ Dung phu nhân vẻ mặt ưu nhã tươi cười, trên người mặc một chiếc quần dàimàu trắng, đem vòng eo mãnh khảnh của nàng hoàn toàn lộ ra, vóc người ma quỷ,lại thêm khuôn mặt thiên thần, còn có phong tư mê người, Lưu Phong trong nháymắt có chút thất thần.
Mộ Dung phu nhân nhìn Lưu Phong mỉm cười, thân thể duyên dáng thi lễ, nhẹgiọng nói: “Phong nhi, như thế nào tại ngẩn người ra như vậy? Có tâm sự?”
Lưu Phong này mới hồi phục tinh thần, cười một tiếng, vội vàng tiến lên nghênhđón, nhường chỗ ngồi cho Mộ Dung phu nhân: “A a, không có việc gì, ta vừa rồinhìn thấy phu nhân nhất thời có chút thất thố thôi.”
Mộ Dung phu nhân mỉm cười, con ngươi hiện lên một tia u oán động lòng người,gắt giọng: “Hừ, chỉ biết chiếm tiện nghi của ta, cẩn thận ta đem, ta đem bímật của ngươi nói ra...”
Lưu Phong cười hắc hắc, nói: “Phu nhân, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.” LưuPhong trong lòng khẽ nói thầm, Mộ Dung Thiên phỏng chừng cũng không thấy sungsướng nổi, như thế nào Mộ Dung phu nhân này nhìn qua một chút bi thương cũngkhông có, bộ dáng tựa hồ hăng hái rất cao.
Lưu Phong châm đầy một chén rượu mời Mộ Dung phu nhân, sau đó cười nói: “Phunhân, ta kính ngươi một chén?”
Nói rồi, Lưu Phong giơ chén rượu lên xa xa đầy ý vị.
Mộ Dung phu nhân môi mỉm cười, khẽ cười nói: “Uống vì chuyện gì đây?”
“Vì sự xinh đẹp phu nhân mà nâng chén-!” nói Lưu Phong một ngụm, uống cạn.
Mộ Dung phu nhân trên mặt cười tươi như hoa nở, giơ chén rượu lên một chút,nhấp một chút
